9 giờ tối thứ sáu, tiết thực nghiệm của Từ Hoãn kết thúc
Ra khỏi phòng thì nghiệm, cô đưa chiếc blouse trắng và sách vở cho bạn cùng phòng
"Để bọn tao cầm về giúp mày ~" Hứa Tuệ cười nháy mắt
"Chú ý an toàn đấy" Nghiêm Tuyết dặn dò
"Ok, tao đứng đây đợi anh ấy" Cô cười, vẫy tay chào
Nhìn bọn họ đi xa, Từ Hoãn lấy điện thoại ra xem, tự hỏi không biết anh đã tới đâu rồi mà không để ý tới đằng sau có bóng người cao lớn đang cười gian nhào đến
"Vợ!” Giang Quyết ôm chầm lấy cô từ phía sau
"Á! Anh làm em sợ muốn chết" Từ Hoãn hết hồn, xoay người nổi nóng hung hăng đánh anh
"Ái, đau quá, vợ yêu" Anh mặc cô đánh đấm trách móc, cứ thế nhe răng ra cười
"Hừ!" Từ Hoãn bóp miệng anh
"Đừng đánh nữa mà vợ ơi" Vài từ loáng thoáng từ miệng anh thoát ra
"Đi thôi"
Tới nhà Giang Quyết thì đã hơn mười giờ, Từ Hoãn đi tắm trước rồi nằm trên giường ngáp ngủ
Mấy hôm nay cô bộn bề nhiều việc, ngày nào cũng kín tiết học, rồi có luận văn phải viết, tan học còn phải đi luyện hát cùng Trần Tắc Đồng, buổi tối thì đi thực nghiệm, giờ ngủ ít tới đáng thương
Giang Quyết hỏa tốc vọt vào phòng tắm, tùy tiện xoa xoa cơ thể trần trụi rồi đi ra
Anh bò lên giường, chui vào chăn, người anh em đã cứng rắn,
"Vợ, vợ ơi ~" Anh thở hổn hển bên tai cô, một tay nắm lấy ngực, một tay vén váy ngủ của cô lên, đẩy quần lót sang một bên để chuẩn bị tiến vào
"Ưm...đừng mà, em mệt" Từ Hoãn mơ màng mở mắt, tránh ra bên cạnh nũng nịu từ chối
"Vợ ơi, anh nhớ em, rất rất nhớ em" Giang Quyết ngậm lấy vành tai cô mà mút, d/ương v/ật không tự chủ chà xát vào háng cô
" Giang Quyết, mai có được không, em thực sự muốn ngủ ~" Cô vẫn cự tuyệt, mông xê dịch tránh né cái vật nóng hổi phía sau
Anh đành phải ngừng công kích, nằm ghé vào người cô thở dài, trông chẳng khác nào quả bóng bị xì hơi
"Vợ ơi, anh muốn nhìn ngực vợ?" Giang Quyết ngẩng đầu khẽ lật người cô lại, để cô nằm ngửa, hưng phấn vén váy lên, cầm lấy hai bầu ngực trắng nõn mà ngắm, đôi mắt cuồng si
"Đừng tiến vào, đừng quấy rầy em ngủ" Từ Hoãn nhìn anh nhắc nhở rồi nghiêng đầu ngủ
"Ừ, bảo bối của anh ngủ đi" Dứt lời, anh cúi đầu mút lấy đầu ti, tinh tế gặm cắn. Tay bóp nắn thành đủ loại hình dạng, ngón cái nhấn trái anh đào để nó hãm sâu vào da thịt
Một lát sau, thấy cô thực sự đã ngủ, anh càng thăng thêm lực mút cắn, đầu lưỡi vờn quanh nó. Ăn xong một bên thì lại đổi sang bên còn lại, làm không biết mệt mỏi. Bầu ngực đáng thương bị ai đó giày vò đủ trò.
Giang Quyết nghịch tới phát điên, nói đơn giản là anh tự dẫn lửa thiêu thân, tự làm tự chịu. Mắt anh vằn đỏ, tay buông vú cô ra, ngắm cô say ngủ, chỉ hận không thể nuốt sạch cô vào bụng
Anh vươn tay xuống quẹt qua hạ thân cô, đầu ngón tay ẩm ướt, anh thầm mắng, "Tiểu dâm đãng"
Anh hôn dọc từ thắt lưng xuống, liếm tới lông mu thưa thớt rồi nhìn tiểu huyệt ướt nhẹp, anh ngậm lấy nó mà mút mát, đầu lưỡi quét qua khe động, hút lấy nước nhờn. Chóp mũi anh ngập tràn hương thơm ám muội của cô, vừa hôn một cái thôi mà nước nôi đã tràn cả ra, anh nhẹ nhàng nhấc chân cô lên, liếm vào khe mông, ngay cả tiểu cúc cũng không buông tha. Anh lén đâm ngón giữa vào bên trong cúc huyệt, nhưng mà lực cản quá lớn, ngay cả một đốt ngón tay cũng không chen vào nổi, sợ cô tỉnh giấc, anh đành thôi
Giang Quyết chép miệng rồi tiếp tục vùi đầu vào hạ thân cô liếm một lượt, sau đó tiếp tục hôn dọc bắp đùi tới ngón chân,và ngậm nó vào miệng mút mát
Huynh đệ bên dưới vẫn cứ bừng bừng, anh đói khát vùi đầu vào cổ cô thở dài, nắm tay cô đặt lên cây gậy cứng rắn như sắt
Từ Hoãn mơ một giấc mơ, trong mơ cô giống như đang ngồi trên một chiếc thuyền nhỏ, bồng bềnh trên mặt hồ, chao đảo lắc lư. Xung quanh đầy sương mù, chẳng phân biệt nổi ngày hay đêm
Cô bị đánh thức bởi một cảm giác đau nhức, mơ màng mở mắt ra, không ngờ mình lại đang bị anh đè xuống, làm hăng say
"Anh làm gì đấy!!" cô nức nở oán hận, cơ thể yếu ớt không chống cự nổi, cảm xúc tiêu cực lúc thức dậy bùng nổ
"Làm em đấy vợ, sáng rồi" Có trời mới biết anh nhịn khổ thế nào, tối qua vất vả lắm mới ngủ được, bây giờ chẳng nhẽ lại không làm một cú?