Tuy mới đầu năm học nhưng lúc nào Từ Hoãn cũng bận rộn, riêng bài vở đã nặng rồi, mỗi ngày việc đọc sách và ôn tập đã chiếm quá nửa thời gian. Hơn nữa, sắp tới có cuộc thi sáng tạo và khởi nghiệp, cô và hai bạn học cùng nhau lên kế hoạch, chẳng lúc nào rảnh để quan tâm tới Giang Quyết, ngay cả tin nhắn của anh cô cũng không kịp trả lời
Mấy hôm nay, làm gì Giang Quyết cũng ủ rũ, đã ba ngày rồi anh không được gặp vợ, cả người cứ nôn nóng. Nhắn tin cô không trả lời, có khi nhắn vài cái cô mới nhắn lại một. Anh càng lúc càng nóng nảy, xem thời khóa biểu hôm nay buổi chiều cô chỉ có hai tiết, cho nên anh quyết định tới đại học y tìm cô
Từ Hoãn đang ở trong phòng tự học thì nhận được điện thoại của Giang Quyết, "Sao thế?"
"Vợ ơi, anh đang ở trường em, em đang ở đâu?" Giang Quyết đứng trước thư viện, đánh giá xung quanh
"Sao anh lại tới trường em?" cô kinh ngạc
"Nhớ vợ chứ sao, đã mấy ngày anh không được gặp em rồi" Anh oán trách
"Vậy giờ anh đang ở đâu? Em đi tìm anh" Từ Hoãn hết cách
"Anh ở thư viện" Anh đáp
Lúc Từ Hoãn tới thư viện thì đã trông thấy bóng dáng cao lớn đang tựa vào bức tường cạnh đó xem điện thoại, cô lặng lẽ bước tới trước mặt anh, muốn xem anh nhìn gì mà mê mẩn vậy
Không ngờ, ai đó lại rất nhạy bén, nhận ra tiếng bước chân và mùi hương quen thuộc từ đằng sau, anh lập tức cất điện thoại xoay người lại
"Vợ lén lút định làm gì thế hả?" Anh đè cô lên tường, mổ lên đôi môi ngày đêm mong nhớ
"Muốn thử xem anh đang nghịch gì mà mê mẩn vậy?" Hình như cô thoáng trông thấy ảnh phụ nữ
"Không có gì, trong điện thoại anh ảnh đẹp nhất chính là em đó" Anh vội giấu kỹ điện thoại, nếu bị vợ biết anh ngày đêm ngắm ảnh cô cho vơi nỗi nhớ, buổi tối lại còn dùng nó để thủ dâm, thì liệu cái mạng này anh còn giữ nổi không?
"Thật không?" Từ Hoãn nghi ngờ
"Hay là anh lấy điện thoại ra đây em xem tí" Cô vẫn thấy lạ, nhìn bộ dạng ngốc nghếch chột dạ của anh chắc chắn là có quỷ
"Thật sự không có gì mà vợ, em tin anh đi" Anh xoa đầu cô cười nịnh nọt
"Giao điện thoại ra đây, nhanh lên" Cô không để bị lừa, xòe tay chờ đợi
Giang Quyết đắng lòng, nhăn nhó, chậm chạp lấy điện thoại trong túi ra đưa cho Từ Hoãn
"Mật mã" Từ Hoãn ấn màn hình
"Sinh nhật em" Ai đó thành thật khai báo
Từ Hoãn mở khóa, ấn đúp nút home, mở album ảnh gần nhất, phát hiện anh vừa xem là ảnh tự sướng của mình chụp hồi mùa đông, chắc anh lưu trên trang cá nhân của cô về
Cô trừng mắt nhìn khuôn mặt vô tôi của ai đó, lại tiếp tục lướt xem tiếp, album toàn là ảnh của cô, thời gian chụp xa nhất cách đây khoảng hai năm. Chắc anh đã xem hết tất cả bài post của cô, thậm chí một số hình ảnh chụp chung còn bị cắt riêng ra. Từ Hoãn dở khóc dở cười nhưng cũng thấy có chút cảm động. Có điều nhìn mấy tấm ảnh cũ của mình cô vấn muốn xóa bỏ
"Bức này xấu quá đi! Em xóa nhé?" Tuy là trưng cầu ý kiến nhưng tay cô đã ấn luôn nút xóa
"Đừng, vợ không xấu, tuyệt đối không xấu, vợ đáng yêu lắm luôn" Anh cuống quít ngăn cản, không cho cô tiếp tục
"Chỉ giữ cái đẹp thôi không được à, sao phải giữ mấy cái xấu thế?" Cô khó hiểu, lướt trên màn hình điện thoại anh
"Anh muốn biết trước đây vợ anh thế nào, vì anh gặp em muộn quá" Giang Quyết ôm eo, hôn lên tóc cô
Từ Hoãn đẩy anh ra, tiếp tục xem album khác
Chợt cô khựng lại, chạm vào album, tất cả đều là ảnh nude của cô
"Giải thích cho em tại sao trong ảnh anh lai có ảnh nude của em?" Từ Hoãn đẩy anh ra, nghiến răng nghiến lợi. Trong đó hoặc là ảnh cô không mặc gì hoặc là ảnh cô mặc quần áo ngủ hở hang, ngay cả ảnh bộ phận sinh dục bên dưới cũng có chứ đừng nói là các vị trí khác như chân ngực....tất cả đều rất khó coi
Hiệu quả đánh vào thị giác quá lớn, Từ Hoãn giơ điện thoại khiếp sợ, đỏ mặt chất vấn, "Tại sao anh lai chụp mấy cái này? Đây là thói quen quái gở gì vậy hả?"
Giang Quyết sợ hãi, vộ vã giải thích, "Không phải đâu vợ ơi, anh chỉ là....không nhịn được muốn chụp thôi, anh muốn được ngắm em, em quá đẹp, anh không nhịn được, anh chỉ muốn để buổi tối lôi ra ngắm một chút, không phải anh biến thái đâu, vợ ơi, đừng giận anh được không, em không thích thì xóa đi nhé?"
Anh run rẩy
Run tới nỗi lạc cả giọng, tay chân không biết nên để đâu nữa, anh muốn bước tới ôm cô nhưng sợ bị đẩy ra, nỗi hoảng loạn khiến trái tim anh như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực
"Anh...." Trông bộ dạng anh tủi thân như bị ăn hiếp khiến Từ Hoãn muốn bốc hỏa cũng không được, trước đây cô từng nghe kể giữa các cặp đôi hay chụp một vài bức ảnh nhạy cảm, lúc đó cô cảm thấy rất bình thường, nhưng khi xảy ra với bản thân thì lại khó mà tiếp nhận
"Em sẽ xóa hét mấy cái ảnh này, anh có từng nghĩ nếu lọt ra ngoài thì sẽ đem lại hậu quả gì không? Ảnh hưởng thế nào với em, anh có từng cân nhắc tới chưa hả?" Cô sầm mặt, nhanh chóng lướt qua những bức ảnh khó xử, chọn toàn bộ rồi xóa sạch. Rồi vào mục ảnh đã xóa gần đây, tiêu hủy tận gốc
"Vợ ơi, anh xin lỗi, anh sai rồi" Anh cúi đầu nhận lỗi, hối hận không thôi
"Được rồi, sau này đừng làm thế nữa" Cái người đàn ông này có nhận lỗi cũng vô ích, không biết lần sau anh lại làm ra chuyện quái gì nữa
"Anh về đi, em đi đọc sách..."
"Vợ..."
Giang Quyết bất lực giật giật tay, muốn kéo cô lại nhưng không đủ dũng khí, đành ủ rũ nhìn cô đi xa