Gặp Được Em Ở Những Năm Tháng Tươi Đẹp Nhất

Chương 53: Vợ ơi, anh dẫn em tới một nơi




*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.


Chiếu xong phim thì đã hơn tám giờ, hai người tới quán ăn qua loa rồi về nhà.
 
Trên đường về, Giang Quyết ôm cô, bàn tay khẽ vuốt lưng, cúi đầu thần thần bí bí nói bên tai cô, "Vợ ơi, anh dẫn em tới một nơi."
 
Từ Hoãn nghi ngờ nhướng mắt nhìn anh thì anh đã kéo cô vào một hẻm nhỏ.

 
"..." nhìn bốn chứ "Đồ chơi tình thú" đập thẳng vào mắt, cô lập tức xấu hổ, giận dữ quay đầu bước đi.
 
"Vợ, vợ, đừng đi, vào mua ít đồ với anh được không?" Anh vội kéo cô lại ôm vào ngực, khẽ năn nỉ.
 
"Anh mua cái gì ở chỗ này hả?" Từ Hoãn xấu hổ, nhìn anh đầy nghi ngờ.
 
"Bao, cái bao ý, bao cao su ở nhà dùng hết rồi, anh mua vài hộp nha vợ." Giang Quyết nghiêm túc giải thích.
 
"Vậy có thể tới siêu thị, đằng trước có một cái đấy!" Cô giãy giụa trong lòng anh, muốn mau chóng thoát khỏi chỗ này.
 
"Thôi mà vợ, tới tận cửa rồi thì vào mua luôn đi, siêu thị xa thế, em đi cùng anh vào đây tiện thể ngó qua luôn được không? Ngoan nào bảo bối." Anh ôm cô dỗ dành, ánh mắt đầy sự khẩn cầu.
 
"Em không muốn vào, mất mặt lắm, không đi!" Cô đỏ mặt, lắc đầu cự tuyệt.
 

"Không sao đâu vợ ơi, trong này làm gì có ai, không mất mặt đâu nha, ngoan, vào cùng chồng rồi lập tức ra." Giang Quyết vừa dỗ dành vừa lừa gạt cô vào cửa hàng.
 
"Anh đẹp trai chị xinh gái? Xin hỏi cần tìm gì nhỉ?" Bà chủ bước tới bắt chuyện.
 
Từ Hoãn núp trong lòng anh, mặt đỏ bừng, mắt mông lung.
 
"Áo mưa, cảm ơn." Anh bước theo bà chủ ra hiệu chọn cho vài hộp rồi liếc nhìn nội y tình thú trên người manocanh.
 
"Anh đẹp trai, nội y này bạn gái anh mặc vào chắc chắn đẹp lắm!" Bà chủ tinh ý lập tức giới thiệu.
 
"Không mua! Đi thôi!" Từ Hoãn ngăn cản Giang Quyết nhìn tới cái thứ nội y khêu gợi đó, giục anh mau rời khỏi.
 
"Bảo bối, loại này em chưa có, mua một bộ cho ông xã ngắm được không? Anh muốn ngắm lắm." Anh thấp giọng dỗ cô, nhìn bộ đồ đó là anh muốn cô mặc vào ngay, cả người ngứa ngáy không nhịn nổi.
 
"Ở nhà có rồi còn gì, anh không thích à?" Cô nhỏ giọng lầu bầu.
 
"Không giống thế, anh muốn nhìn vợ mặc thế này cơ, ngoan, anh mua cho em nha?" Không đợi cô đồng ý anh đã bước lên vội vàng mua, lại còn lén lút chọn thêm một cái trứng rung màu hồng phấn và một cái máy se nút đầu ti, thanh toán cả thể.
 
Từ Hoãn đứng ở cửa đợi anh tính tiền rồi cúi đầu bước nhanh ra ngoài
 
"Vợ ơi, đợi dì cả đi em mặc cho anh xem nhé?" Anh đuổi theo ôm lấy cô, cấp bách hỏi.
 
"Em không thèm!" Cô trừng mắt lườm anh, thẹn thùng từ chối.
 
"Vợ ơi, em mặc đảm bảo siêu đẹp, ngực em lớn thế khó mà che chắn nổi." Anh tưởng tượng cảnh cô mặc áo lót tình thú, bầu ngực được bao chặt chặt bởi lớp vải mỏng, lộ ra hai trái anh đào. Chỉ tưởng tượng thôi cũng khiến người nóng bừng bừng, tim đập rộn ràng.
 
"Câm miệng! Anh rõ là!!!" Từ Hoãn thấp thỏm, thẹn thùng véo thắt lưng anh.
 
"Vợ ơi, lần sau anh mua cho em bộ tai thỏ nhé." Giang Quyết vẫn còn đang tưởng tưởng đủ loại hình ảnh xấu hổ trong đầu.
 
"Anh dám! Nếu anh dám mua nữa thì tự đi mà mặc!" Cô hung dữ nhéo lỗ tai anh, trợn mắt giáo huấn.
 
"Hic~anh sai rồi, anh sai rồi vợ, nhẹ thôi, véo nhẹ thôi!" Anh ôm cô, nghe giọng nói dịu dàng không có lấy tí uy hiếp nào của cô, khẽ cười cầu xin.
 
"Hừ! Về nhà mau!" Từ Hoãn buông anh ra, rảo bước.
 
Giang Quyết đắc ý nắm tay cô, lát nữa về nhà phải dùng cái máy se nút đầu ti kia mới được.