Từ Hoãn không phải là một đứa trẻ được mọi người yêu thích.
Ở nơi đông người, cô thường rất ít nói và sợ người lạ, dường như không muốn nói chuyện với ai. Lúc còn bé, có vẻ chẳng ai thích cô bởi trông cô không đẹp, lại quê mùa, chậm chạp. Người lớn bỏ quên cô, còn bạn bè thì lại hay ức hiếp cô.
Mối tình đầu của Từ Hoãn là khi cô học lớp 5, bạn cùng bàn mới của cô rất đẹp trai. Cậu ấy tên là Tằng Giai Nam, tính cách hòa đồng và rất được thầy cô yêu thích. Cậu không hề trêu chọc cô giống các bạn nam khác, cũng không nói xấu sau lưng hay lấy đồ của cô. Từ Hoãn dần thân thiết hơn với cậu, trong giờ bọn họ hay thầm thì nói chuyện với nhau, tan học hai người thường cùng nhau làm bài tập, sau đó cùng nhau tới nhà thầy chủ nhiệm học phụ đạo, hết ngày thì cùng nhau xuống căn tin mua bánh sợi cay ăn. Từ Hoãn càng ngày càng thích được ngồi cùng bàn với Tằng Giai Nam, càng lúc càng thích cậu.
Sau này có thêm Kim Nhã Lan gia nhập vào nhóm. Cô nàng này khá xinh đẹp và đỏm dáng, thường xuyên cãi nhau ầm ĩ với Tằng Giai Nam, hai người bọn họ cứ nhìn thấy nhau là lại có chuyện. Có lúc Tằng Giai Nam còn lén giật bím tóc của Kim Nhã Lan, rồi bị Kim Nhã Lan đuổi bắt chạy quanh trường, hai bạn trẻ cứ đuổi rồi lại chạy, chạy rồi lại đuổi, không biết mệt mỏi. Phần lớn thời gian Từ Hoãn chỉ lặng lẽ cười nhìn bọn họ nô đùa, thỉnh thoảng xen vào đôi câu. Khi bọn họ chạy xa thì cô trở về chỗ giúp Tằng Giai Nam sắp xếp sách giáo khoa cùng với hộp bút bừa bộn rồi đợi chuông vào tiết.
Sau này, Từ Hoãn đổi chỗ ngồi. Nhóm Tằng Gia Nam và Kim Nhã Lân cũng có thêm một cô bạn xinh đẹp nữa gia nhập.
Lên sơ trung, Từ Hoãn có thầm mến ba nam sinh khác. Năm nhất một người, năm hai một người, năm ba một người. Cậu bạn năm nhất tên là Giang Ngọc Lâm, tới năm hai thì cậu đã thôi học đi làm. Cậu bạn năm hai là Trương An Văn, cậu này thì lên năm ba có bạn gái. Còn cậu bạn năm thứ ba Trần Tại Dã, sau khi tốt nghiệp sơ trung liền tỏ tình với cô bạn cùng bàn Từ Hoãn.
Lên cao trung, Từ Hoãn vào học trường trọng điểm nổi danh quản giáo nghiêm trong thành phố. Năm nhất cao trung, Từ Hoãn lại có đối tượng thầm mến mới, đó là Tỉnh Hàng, cậu bạn ngồi cùng bàn. Cậu rất đẹp trai, thích chơi bóng rổ, chạy cự li dài cũng rất đỉnh. Dù bọn họ chưa từng ở riêng với nhau, thậm chí còn chẳng nói chuyện, nhưng điều đó không hề ảnh hưởng tới việc Từ Hoãn thầm thích cậu. Vào thời điểm cuối kỳ một năm nhất, Tỉnh Hàng nên duyên với một bạn nữ khác, vậy là Từ Hoãn của chúng ta đành phải đổi mục tiêu mới. Sau khi phân khối, vì thành tích nổi bật mà Từ Hoãn được phân vào lớp chọn ban khoa học tự nhiên. Lớp chọn có tỉ lệ nam nhiều, đa số toàn người Từ Hoãn không quen. Cô mất nửa năm để thích ứng, dần dần mới trở nên thân thuộc hơn với các bạn. Khi ấy, ngồi sau Từ Hoãn là Lâm Đỉnh, một nam sinh đeo kính trắng trông cực kỳ nho nhã. Cậu rất nỗ lực và nghiêm túc học tập, Từ Hoãn thường xuyên trao đổi bài vở với cậu. Sau bài kiểm tra hàng tháng, chủ nhiệm lại đổi vị trí chỗ ngồi cả lớp, Lâm Đỉnh chuyển tới ngồi chéo phía trước Từ Hoãn, cách cũng không xa, cứ rảnh là Từ Hoãn lại liếc trộm gò má của cậu, rồi lại vui vẻ tiếp tục nghe giảng
Năm ba cao trung, Từ Hoãn chỉ có hai chuyện, chuẩn bị cho kỳ thi đại học và thầm mến Lâm Đỉnh. Kỳ thi đại học diễn ra rất nhanh. Vào buổi chiều thi xong, thời tiết mát mẻ, trong không khí tràn đầy hơi thở của tự do. Từ Hoãn về nhà ngủ liền hai ngày, trong buổi gặp gỡ bạn bè, Từ Hoãn trông thấy Lâm Đỉnh đang thân mật ôm một bạn nữ khác.