Gần Lắm Nhưng Được Không

Chương 24: Tâm sự




Cứ như vậy Tử Đằng ngủ một mạch cho tới sáng. Thức dậy nhìn thấy bản thân vẫn ở trong khách sạn hôm

qua. Định lấy chiếc điện thoại để gọi người mang đồ thay tới thì nghe thấy tiếng gõ cửa. Cô bước xuống giường đi ra mở cửa. Là Vĩ Tường.

"Chị hai, đồ của chị."

Tử Đằng bất ngờ nhận giỏ đồ, còn có cả đồ ăn sáng nữa, ngạc nhiên nhìn cô em họ

"Vĩ Tường, em làm gì ở đây vậy."

"Em tới đưa đồ cho chị, chẳng lẽ chị định mặc cái này luôn hả. Còn có đồ ăn sáng mẹ em chuẩn bị cho chị."

Hai tay Vĩ Tường bây giờ chỉ toàn là đồ, định cho người mang tới nhưng sợ chị cô không quen nên trực tiếp mang tới. Cũng lâu rồi không chăm sóc chị họ coi như có cơ hội. Tử Đằng mỉm cười rồi tránh qua một bên cho cô vào. Cô nhận lấy túi đồ vào trong nhà tắm tắm rửa sạch sẽ.

"Chị hai, giờ chị về Chu gia luôn sao." - Vĩ Tường ngồi trên giường bắt đầu tâm sự

"Ừ…Chị qua đó lo hậu sự cho cha chị trước đã. – Tử Đằng ở trong nhà tắm nói vọng ra. – Mà ai kêu em mang đồ qua cho chị vậy.

"Là Phong tổng đó…Còn có cả bạn chị nữa…"

Tử Đằng đang ngâm mình bỗng dưng im bặt. Phong Lãnh Hàn quan tâm cô vậy là có ý gì, hay chỉ là sự quan tâm nhất thời…Lòng cô có cảm thấy phân vân, không lẽ cô lại để ý người khác rồi sao. Thấy chị họ im lặng, Vĩ Tường lớn tiếng hỏi.

"Ủa mà chị…những người bạn hôm qua của chị là ai vậy, trông có vẻ không phải là người bình thường."

Vĩ Tường thắc mắc ngộ nha, bây giờ sau bao năm không gặp là bắt đầu mê trai.

"Vĩ Tường, bao năm không gặp, em đã hình thành bao nhiêu thói xấu rồi vậy hả. Giờ còn quan tâm chuyện riêng của chị."

Bị nói trúng tim đen, Vĩ Tường chỉ biết im im. 20 năm mà rốt cuộc sao cô thay đổi quá vậy, giờ thích đi chọc người

khác.

"Chị hai…Em chỉ thắc mắc thôi mà…" - Vĩ Tường phụng má đáp lại.

Rồi, cô không trêu nữa. Mới chọc tí mà đã giận rồi. Tử Đằng bước ra khỏi bồn tắm, mặc bộ đồ mà Vĩ Tường đã chuẩn bị. Là đầm đen rất hợp với không khí tang lễ. Cô ra ngoài, tóc vẫn còn chút ướt, vừa sấy tóc vừa nói chuyện tiếp

"Trừ Phong tổng ra, ba người kia đều là bạn cấp một của chị. Đại tiểu thư Lam gia, bố mẹ cậu ấy đã nhận nuôi chị, nhị thiếu gia Giang gia – Giang Nguyên, và tổng tài của Nam Thị - Thượng Thành. Tuy nhìn vậy thôi chứ ai cũng không dễ chọc đâu.

Thật ngưỡng mộ cô đó nha, có những người bạn rất chi là hoàn hảo, có thể hỗ trợ nhau bất kì lúc nào.

"Đại tiểu thư Lam gia thì em biết, nghe nói cô ấy thù khá dai. Nhị thiếu gia Giang gia nghe nói rất chi là đào hoa. Còn Nam tổng rất chi lạnh lùng, không thích ai đến gần anh ấy. ". Đọc truyện hay tại — Tru mTruyen.c om —

Sấy tóc xong, Tử Đằng đặt máy sấy lên bàn. Tin đồn thì tin đồn nhưng một khi đã tiếp xúc với họ thì mới thấy tính

cách ba người bạn thân này, ngay cả cô cũng thế, nhiều lúc điên điên khùng khùng không ai ra ai.

"Em đừng nghe tin đồn… Nhìn vậy thôi chứ, Lam Bạch cũng biết bình tĩnh để phân biệt đúng sai, Giang Nguyên tuy

đào hoa nhưng rất có chừng mực và nhiều lần còn khiến người khác đau đầu, còn Thượng Thành mặc dù lạnh lùng nhưng làm việc đều có suy tính."

Nói đến đây, Tử Đằng chợt nhớ ra cô em họ này gần 30 rồi mà…

"Quên nữa, dạo này em có bạn trai chưa."

"Có rồi nhưng chưa ra mắt,…hôm nay anh ấy có lẽ sẽ tới dự tang."

Nhanh đấy, cứ tưởng cô em họ đanh đá này không tìm được bạn trai nữa lại khổ. Hai chị em không nói gì nhiều nữa, cùng lắm là ôn lại chuyện cũ. Cả hai đi xử lí thủ tục rồi về Chu gia. Dù gì bây giờ cô đã đổi họ nên chỉ là người tới viếng, muốn ở lại trông nom linh cữu của ông cũng không được. Vì nó cũng là một phần di nguyện của cha Tử Đằng.