Phạm Thiên mang theo Triệu Mẫn trên vai và bắt đầu chạy đi. Tốc độ của bọn họ liền được tăng lên rất nhiều. Với tốc độ này thì chắc là tới chiều Phạm Thiên sẽ tới được thị trấn thôi.
Triệu Mẫn bị Phạm Thiên vác trên vai thì không ngừng la hét. Nhưng dần dần tiếng la hét cũng dần nhỏ đi và bắt đầu chuyển sang tiếng nức nở.
- Ngươi khóc đấy à…
Phạm Thiên nghe thấy tiếng khóc của Triệu Mẫn thì liền dừng lại. Hắn thả nàng xuống đất thì Triệu Mẫn liền khóc òa lên.
- Ngươi là tên đại hỗn đản… ngươi bắt nạt ta…
Phạm Thiên đứng gãi đầu không biết làm sao?
- Thôi được rồi nín đi… đừng khóc nữa… ta làm kem cho ngươi ăn nhé?
Phạm Thiên chỉ còn cách dỗ dành như đang dỗ con nít, hắn làm sao biết cách dỗ nữ nhi khóc cơ chứ?
Triệu Mẫn đang khóc thấy Phạm Thiên tới gần thì bỗng nhiên xuất thủ. Hắn bị bất ngờ thì liền bị nàng điểm huyệt.
- Ha ha!! Đồ đại ngốc, ngươi bị lừa rồi…
Triệu Mẫn từ khóc đổi thành cười bắt đầu làm mặt quỷ với Phạm Thiên.
Phạm Thiên đứng bất động hỏi:
- Ngươi giả vờ khóc à?
Triệu Mẫn vui vẻ đáp:
- Đương nhiên rồi, chỉ là ta không nghĩ ngươi lại dễ dàng mắc bẫy đến như thế. Mà thôi, không thèm nói chuyện với ngươi nữa ta đi đây!
Triệu Mẫn đưa tay búng mũi Phạm Thiên một cái rồi vội vàng bỏ đi. Không phải Triệu Mẫn không muốn trả thù hắn mà là do nàng biết một cao thủ như Phạm Thiên có thể dễ dàng sử dụng nội lực hùng hậu để tự giải huyệt trong thời gian ngắn.
Triệu Mẫn sẽ không vì hả cơn giận nhất thời mà bỏ lỡ cơ hội chạy trốn. Nếu như bị Phạm Thiên bắt lại thì lần sau nàng muốn chạy trốn là cực kỳ khó khăn.
Nhưng Triệu Mẫn vừa mới quay đầu định bỏ chạy thì bỗng nhiên nàng cảm thấy toàn thân không cử động được. Triệu Mẫn giật mình khi nghe thấy giọng nói của Phạm Thiên.
- Quả thật là ta không thể lơ là trước mặt một người giảo hoạt như ngươi được.
Phạm Thiên đi vòng qua tới trước mặt Triệu Mẫn nào có giống như bị điểm huyệt đâu.
Thực chất thì tại Thiên Thế đại lục không tồn tại khái niệm điểm huyệt. Đơn giản là vì mục đích của điểm huyệt là sử dụng nội kình đánh vào cơ thể đối phương làm tắc nghẽn huyệt đạo từ đó dẫn tới sự bất động của một số cơ quan nhất định như tay chân hay là cổ họng ví dụ như á huyệt.
Bình thường sẽ khó lòng tự giải huyệt được trừ khi sở hữu bí pháp hoặc nội lực mạnh mẽ cưỡng ép giải huyệt. Nhưng tại Thiên Thế đại lục võ giả sở hữu một ưu thế cực lớn mà những võ giả của thế giới khác không có, đó chính là võ hồn.
Võ hồn có khả năng đóng vai trò làm người giải huyệt cho võ giả. Không cần đạt tới cảnh giới Võ Linh mà chỉ cần biết cách kích thích võ hồn một chút là có thể lợi dụng nó để giải huyệt.
Vừa rồi đúng là Phạm Thiên đã bị Triệu Mẫn điểm huyệt nhưng hắn là Đại Võ Sư, võ hồn còn đạt tới lục phẩm nên có thể tự giải huyệt trong chốc lát.
Bây giờ tình thế đảo ngược, Triệu Mẫn bị Phạm Thiên dùng Nhất Dương Chỉ điểm huyệt thì không chỉ không thể tự giải huyệt mà ngoài hắn ra chẳng có ai khác có khả năng giải huyệt cho nàng hết.
Người biết Nhất Dương Chỉ ngoài Phạm Thiên ra thì chỉ có người của hai nhà Chu, Võ. Đừng nói tới việc họ có ở đây hay có đồng ý giải huyệt cho Triệu Mẫn hay không. Dù cho có muốn họ cũng chẳng thể làm được vì Phạm Thiên đã tu luyện Nhất Dương Chỉ vượt xa họ rồi.
Triệu Mẫn gượng cười nói:
- Ta chỉ đùa một chút thôi mà, công tử đâu cần phải chấp nhất một tiểu nữ tử như ta chứ…
Phạm Thiên đáp:
- Nếu đùa giỡn xong rồi thì chúng ta cũng nên lên đường thôi.
Nói xong Phạm Thiên lại vác Triệu Mẫn lên vai và tiếp tục lên đường.
Nhưng không hiểu ngày hôm nay Phạm Thiên ra đường không xem hoàng lịch hay sao mà mọi chuyện không được thuận lợi cho lắm.
- Dâm tặc!! Mau thả cô nương đó ra!!!
Phạm Thiên đang chạy đi thì bỗng nhiên cảm thấy có kẻ đang lao về phía mình với tốc độ rất nhanh.
Kẻ này tung chưởng muốn đánh vào mạn sườn của Phạm Thiên thì hắn liền xoay người một cái và né tránh.
- Hừ, chỉ dám đánh lén mà cũng to mồm sao?
Phi Long Tại Thiên!!!
Một tiếng long ngâm xuất hiện và kẻ đánh lén Phạm Thiên vội vàng né tránh chưởng lực của hắn.
Một giọng nói mềm mại vang lên:
- Hàng Long Thập Bát Chưởng?
Kẻ này ngay lập tức nhận ra chưởng pháp của Phạm Thiên thì giật mình nhưng sau đó lại biến chưởng thành trảo và lao về phía hắn.
- Đó là…!?
Phạm Thiên trợn trừng mắt lên nhìn chiêu thức của kẻ này thì liền để lộ ra sơ hở. Hắn đưa tay chặn lại trảo công của kẻ này thì liền bị cướp mất Triệu Mẫn trên vai.
Triệu Mẫn được kẻ này cứu thoát thì Phạm Thiên cũng không vội giành lại mà bình tĩnh đánh giá kẻ vừa xuất hiện.
Trước mặt Phạm Thiên là một nữ nhân xinh đẹp nàng mặc một bộ trường sam màu vàng nhạt nhưng không thể che đi thân hình thướt tha, cao gầy của mình. Tóc đen bóng, mềm mại được vấn cao; không trang sức, không chút phấn son, dáng vẻ tao nhã. Lông mày nàng dài và nhạt, tao nhã phong lưu; một nữ tử tinh tế, uyển chuyển như trong tranh vẽ.
Dương Tuyết Di
Đẳng cấp: 28
Họ Dương tên Tuyết Di, thân mặc trường sam màu vàng còn biết sử dụng Cửu Âm Thần Trảo thì không thể nào là ai khác ngoại trừ Hoàng Sam nữ tử, hậu nhân của Dương Quá và Tiểu Long Nữ.
Phạm Thiên không ngạc nhiên về đẳng cấp của Dương Tuyết Di vì tâm pháp nàng tu luyện chắc hẳn là Cửu Âm Chân Kinh. Hắn chỉ thấy bất ngờ về việc mình có thể gặp được Dương Tuyết Di tại nơi cách xa Chung Nam Sơn như thế này. Không phải là phải vài tháng nữa nàng mới được con gái của bang chủ Cái Bang Sử Hỏa Long là Sử Hồng Thạch mời tới Cái Bang lật đổ âm mưu của Trần Hữu Lượng hay sao?
Theo những gì Phạm Thiên hiểu thì tính cách của Dương Tuyết Di rất giống với Tiểu Long Nữ nên sẽ rất ít khi rời khỏi Hoạt Tử Nhân Mộ mới đúng.
Phạm Thiên lên tiếng:
- Vị cô nương này không biết tại sao lại ra tay với ta vậy?
Dương Tuyết Di nhìn Phạm Thiên với ánh mắt chán ghét và đáp:
- Tên dâm tặc nhà ngươi ban ngày ban mặt bắt cóc hoàng hoa khuê nữ mà còn dám hỏi ta câu này?
Tiểu Long Nữ từng bị Doãn Chí Bình xâm hại nên Dương Tuyết Di có ác cảm với dâm tặc là chuyện đương nhiên có điều nàng coi Phạm Thiên là dâm tặc thì hắn cảm thấy hơi khó chịu.
- Cô nương hiểu lầm rồi, ta không phải là dâm tặc.
- Ngươi còn dám chối, ta bắt được ngươi vác theo vị cô nương này trong núi, xung quanh đây không có thôn làng nào hơn nữa nàng ta ăn mặc quý phái hẳn là con nhà quyền quý. Tên dâm tặc ngươi đừng có hòng ngụy biện.
Triệu Mẫn được Dương Tuyết Di ôm trên tay thì ngạc nhiên khi thấy nàng có thể cướp được mình từ tay Phạm Thiên. Phải biết ngay cả những thuộc hạ của Triệu Mẫn cùng xông lên còn không làm gì được còn bị hắn đánh chết Huyền Minh nhị lão mà vừa rồi Dương Tuyết Di có thể chiếm được ưu thế.
Triệu Mẫn bị điểm huyệt không cử động được nhưng vẫn có thể lên tiếng thì liền bắt đầu khóc lóc:
- Tỷ tỷ!!! Tên dâm tặc này bắt muội đi nói là muốn đem muội về Thiên Phong Trại là áp trại phu nhân. Tỷ tỷ hãy đòi lại công bằng cho muội!!!
Dương Tuyết Di nghe Triệu Mẫn khóc lóc thì càng thêm tức giận:
- Ngươi còn dám chối là không bắt cóc nàng nữa sao!?
Phạm Thiên đáp:
- Đúng là ta bắt cóc nàng nhưng mọi chuyện không như cô nương nghĩ đâu…
Phạm Thiên nói nửa chừng thì liền dừng lại. Hắn biết mình có giải thích thêm thì cũng chỉ là vô dụng mà thôi. Đũng quần dính bùn không phải cứt thì cũng là cứt.
Bây giờ tình ngay lý gian cái danh dâm tặc này có nhảy xuống sông Hoàng Hà cũng rửa không sạch nữa rồi.
- Đời ta hận nhất là lũ dâm tặc các ngươi. Hôm nay ta sẽ thay trời hành đạo!
Dương Tuyết Di nói xong thì liền đặt Triệu Mẫn xuống và vung ra hai dải lụa màu vàng tấn công Phạm Thiên.
Phạm Thiên thấy vậy thì cũng không đứng im mà lập tức phản kháng.
Hắn sẽ không ngu ngốc đứng một chỗ chỉ né tránh mà cố giải thích với kẻ mà chắc chắn sẽ không tin mình. Thay vào đó trong trường hợp này dùng vũ lực để áp chế mới là thông minh nhất.
Chấn Kinh Bách Lý!!
Tiếng long ngâm vang lên và lập tức đánh nát hai dải lụa của Dương Tuyết Di khiến nàng kinh hãi.
Vừa rồi Phạm Thiên không hề dùng hết sức nên Dương Tuyết Di và Triệu Mẫn mới có cái ảo tưởng rằng hắn yếu hơn.
Nếu Phạm Thiên nghiêm túc thì trừ khi là Trương Tam Phong xuất thủ nếu không sẽ không có ai đủ khả năng chống lại hắn.
Đột Như Kỳ Lai!!!
Thân hình của Phạm Thiên lập tức áp sát Dương Tuyết Di khiến nàng vội vã tung ra Tồi Tâm Chưởng để đối kháng.
- Rầm!!!
Dương Tuyết Di ngay lập tức bị đánh bay ra xa.
Như người sáng tạo ra Cửu Dương Chân Kinh là Đấu Tửu Tăng đã từng nhận xét, Cửu Âm Chân Kinh mặc dù mạnh mẽ nhưng cô âm bất sinh cô dương bất trường. Chỉ có Âm Dương điều hòa mới là vương đạo nên sáng tạo ra Cửu Dương Chân Kinh sở hữu nội lực hùng hậu hơn hẳn.
Dương Tuyết Di bị đánh văng ra xa thì liền phun ra một ngụm máu tươi. Phạm Thiên sẽ không vì đối phương là một nữ tử mà nương tay.
Triệu Mẫn kinh hãi, nàng vốn đặt hết niềm tin vào Dương Tuyết Di không ngờ ngay cả một chưởng của Phạm Thiên Dương Tuyết Di cũng không thể đỡ được.
Phạm Thiên lúc này từ từ đi về phía Dương Tuyết Di.
- ------☆☆☆☆-------