Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 348: Khu độc




Phạm Thiên xuất hiện khiến cho lão quản gia không dám có chút lãnh đạm nào, hắn tự thân dẫn Phạm Thiên vào bên trong. Một số bóng đen ẩn nấp bên trong Nạp Lan Phủ nhìn thấy Phạm Thiên thì vội vàng đem cung nỏ trong tay hạ xuống, bọn họ còn lâu mới có lá gan đem vũ khí chĩa về phía Đan Vương đại nhân.

Nếu bọn họ dám làm vậy thì không cần Phạm Thiên phải lên tiếng Nạp Lan Túc tuyệt đối sẽ kéo cả đám ra chém đầu.

Tiến vào bên trong một tòa đại sảnh thì Phạm Thiên liền thấy một đám người rất đông toàn bộ đều có tuổi trung niên trở lên tập trung ở đây.

Hơn mười tên tam phẩm Luyện Dược Sư đang ngồi ở trong đại sảnh bàn bạc biện pháp chữa trị cho Nạp Lan Kiệt thấy quản gia dẫn Phạm Thiên tiến vào thì ngạc nhiên.

Có không ít kẻ đã nhận ra Phạm Thiên là ai nên không chút nào chậm trễ liền đứng dậy mà không dám ngồi nữa khiến cho mấy tên Luyện Dược Sư còn lại ngạc nhiên nhưng nghĩ hẳn là có lý do nên cũng theo sau đứng lên.

Lúc này kích động nhất phải là Nạp Lan Túc con trai của Nạp Lan Kiệt và là cha của Nạp Lan Yên Nhiên ngồi ở vị trí chủ vị, hắn thấy Phạm Thiên xuất hiện thì lập tức đứng phắt dậy và nói:

- Phạm Thiên đại sư, ngài lại tới rồi, có phải ngươi đã tìm được phương pháp chữa trị cho gia phụ rồi không!?

Đối với Nạp Lan Túc kích động thì Phạm Thiên có thể hiểu được nên liền đáp:

- May mắn không làm nhục mệnh, một năm này ta lặn lội trong Tháp Qua Nhĩ sa mạc cuối cùng đã thành công thu phục được một đóa dị hỏa nên tức tốc trở về trị liệu cho Nạp Lan Kiệt lão gia tử.

Phạm Thiên nói xong liền đem Thanh Liên Địa Tâm Hỏa triệu ra khiến cho nhiệt độ bên trong đại sảnh cấp tốc ấm lên.

Mấy vị Luyện Dược Sư nhìn thấy đóa thanh sắc hỏa diễm trên tay Phạm Thiên thì hô hấp liền trở nên gấp gáp. Dị hỏa chính là ước mơ của mọi tên Luyện Dược Sư, bây giờ thấy Phạm Thiên thu được dị hỏa thì tất cả đều hiện lên vẻ hâm mộ.

Nạp Lan Túc quá đỗi mừng rỡ nói:

- Quá tốt rồi, không biết Phạm Thiên có cần nghỉ ngơi để hồi phục trạng thái tốt nhất trước khi chữa trị cho gia phụ không?

Phạm Thiên đáp:

- Không cần, Nạp Lan Kiệt lão gia tử bị Lạc Độc hành hạ bấy lâu nay thì giải quyết nó càng sớm càng tốt.

Nạp Lan Túc vui mừng nói:

- Vậy thì mời Phạm Thiên đại sư vào trong, Yên Nhiên cũng đang ở bên trong cùng gia gia của nàng.

Phạm Thiên nói:

- Được, ngươi hãy giúp ta an bài chỗ nghỉ ngơi cho Nhã Phi tiểu thư, đoạn đường này nàng đã giúp ta rất nhiều chuyện.

Nạp Lan Túc nói:

- Thì ra là Nhã Phi điệt nữ, bá phụ lần này quá gấp gáp việc chữa trị cho gia phụ nên không để ý ngươi tới…

Kêu quản gia an bài cho Nhã Phi xong Nạp Lan Túc liền cùng Phạm Thiên tiến vào trong phòng bên cạnh.

Tiến vào trong phòng Phạm Thiên liền thấy được Nạp Lan Yên Nhiên đang yên lặng ngồi bên cạnh chiếc giường lớn có một lão nhân tóc bạc toàn thân làn da xám xịt đang nằm. Mấy tên thị nữ đang không ngừng di chuyển chăm sóc Nạp Lan Kiệt trên giường và cũng có người đi tới an ủi khuyên Nạp Lan Yên Nhiên đi nghỉ ngơi nhưng nàng vẫn hai mắt đỏ hoe nhìn gia gia của mình.

Nạp Lan Kiệt bị lâm vào hôn mê là do trước đó hắn bị lửa giận công tâm khi biết Nạp Lan Yên Nhiên tự ý tới Tiêu gia từ hôn. Nàng vì việc này mà luôn tự trách mình, mỗi khi nhìn thấy gia gia nằm hôn mê trên giường thì Nạp Lan Yên Nhiên luôn buồn bã muốn khóc lớn nhưng bản tính kiên cường lại không cho phép nàng làm vậy.

Nghe được cánh cửa mở ra thì Nạp Lan Yên Nhiên mới tỉnh lại, mấy ngày nay luôn có mấy vị Luyện Dược Sư tiến vào thử dùng đan dược trị liệu cho Nạp Lan Kiệt. Mặc dù đều không có hiệu quả gì nhưng Nạp Lan Yên Nhiên vẫn giữ vững một tia hy vọng trong lòng mà chờ đợi.

Nhưng lần này Nạp Lan Yên Nhiên nhìn sang thì lại thấy cha mình cùng một gương mặt quen thuộc khác xuất hiện.

- Sư phụ! Sao người lại tới đây!?

Nạp Lan Yên Nhiên đưa tay muốn lau đi phần nước mắt còn chưa kịp chảy ra của mình và đứng dậy.

Nhìn dáng vẻ này của Nạp Lan Yên Nhiên Phạm Thiên cũng có chút đau lòng, đối với nữ nhân mà hắn quan tâm thì hắn rất dễ mềm lòng.

Phạm Thiên đi tới gần xoa đầu Nạp Lan Yên Nhiên và nói:

- Ta tới đây đương nhiên là để trị liệu cho Nạp Lan lão gia tử, một năm tìm kiếm rốt cuộc ta đã tìm được dị hỏa rồi.

Nạp Lan Yên Nhiên cảm động nói:

- Sư phụ, ngươi một năm này vẫn luôn cố gắng tìm kiếm dị hỏa để trị liệu cho gia gia của ta ư? Ta…

Phạm Thiên thấy Nạp Lan Yên Nhiên giống như là muốn cúi mình cảm tạ thì hắn liền cản nàng lại mà nói:

- Yên Nhiên, ngươi là đệ tử của ta và Vận nhi nên không cần phải khách khí như vậy. Đây là việc mà sư phụ nên làm.

Nạp Lan Yên Nhiên xúc động nhào tới ôm lấy Phạm Thiên vừa khóc vừa cười. Hắn đưa tay vuốt ve mái tóc hồng phấn của nàng mà cười.

Nếu như lúc này hệ thống có thể hiện thị độ hảo cảm của Nạp Lan Yên Nhiên thì Phạm Thiên liền có thể thấy hảo cảm đang không ngừng tăng lên.

- Khụ… Yên Nhiên, ngươi mau tránh để Phạm Thiên đại sư chữa trị cho gia gia.

Thấy Phạm Thiên cùng Nạp Lan Yên Nhiên ngoài miệng gọi nhau là sư đồ mà bộc lộ tình cảm có chút quá mức thì Nạp Lan Túc trừng mắt nhìn. Cuối cùng hắn cũng chỉ có thể làm như không thấy gì.

- Nhìn quan hệ của hai người này chẳng lẽ vì vậy mà Yên Nhiên mới nhất quyết đi từ hôn? Gần đây ta nghe được tin Phạm Thiên đại sư cùng Vân tông chủ đã chính thức trở thành tình lữ mà bây giờ giống như là muốn thu sư đồ hoa sao? Phạm Thiên đại sư cái gì cũng tốt chỉ là như vậy thì có chút quá loạn rồi…

Tư tưởng của Đấu Khí đại lục có pha chút hơi hướng tây phương nên Nạp Lan Túc đối với loại chuyện này cũng chỉ thấy có chút loạn nhưng cũng không quá phản cảm.

Dù sao có thể cùng Phạm Thiên có một chân thì đối với Nạp Lan Yên Nhiên cùng Nạp Lan gia mà nói là trăm lợi mà không có một hại. Những kẻ khác cũng không dám bàn tán xôn xao cái gì đơn giản là vì cả Nạp Lan gia và Vân Lam Tông đều sở hữu thế lực quá lớn khiến không kẻ nào dám nói xấu họ.

Nạp Lan Yên Nhiên được Nạp Lan Túc nhắc nhở thì mới đỏ mặt buông Phạm Thiên ra sau đó để hắn tiến lên kiểm tra cho Nạp Lan Kiệt.

Cách chữa trị Lạc Độc quả thực là rất đơn giản nhưng lại không dễ thực hiện. Chỉ có thể sử dụng dị hỏa trực tiếp đưa vào thân thể của Nạp Lan Kiệt sau đó đem Lạc Độc đẩy ra ngoài và thiêu đốt nó.

Đây là phương pháp cực kỳ nguy hiểm, tỷ lệ thành công cũng không cao. Nhưng đối với Phạm Thiên sở hữu thần thức có thể trực tiếp quan sát bên trong thân thể Nạp Lan Kiệt mà nói khá là đơn giản

Hắn gọi ra Thanh Liên Địa Tâm Hỏa và đưa vào trong cơ thể của Nạp Lan Kiệt bắt đầu tiêu diệt Lạc Độc.

Lúc này cách thời gian Tiêu Viêm xuất hiện trong nguyên tác còn cách hơn nửa năm nữa nên dù Lạc Độc đã ngấm sâu vào xương cốt nhưng cũng chưa nghiêm trọng như lúc đó.

Ngay cả Tiêu Viêm cũng có thể đem Lạc Độc đã ngấm hoàn toàn vào xương cốt và kinh mạch khu trục ra ngoài thì Phạm Thiên đương nhiên là có thể dễ dàng làm được.

Phạm Thiên bắt đầu đem Lạc Độc thiêu đốt, Nạp Lan Kiệt lúc đầu không có ý thức sau đó cũng bị đau đớn khiến cho tỉnh lại.

- A!

Nhân lúc Nạp Lan Kiệt tỉnh lại Phạm Thiên liền đem một viên Tục Mệnh Đan ném vào trong miệng hắn.

Dược lực lập tức phát huy tác dụng đem thân thể bị tàn phá gần như toàn bộ của Nạp Lan Kiệt khôi phục lại như cũ.

Một bên dị hỏa không ngừng khu độc một bên dược lực không ngừng chữa trị khiến cho làn da xám xịt của Nạp Lan Kiệt bắt đầu xuất hiện chút huyết sắc, đau đớn cũng được giảm xuống tới mức thấp nhất.

Nguyên bản Tiêu Viêm cần tới mấy ngày để từng chút một đem Lạc Độc khu trục ra ngoài do Nạp Lan Kiệt đã quá yếu không chịu nổi quá trình trị liệu quá dài. Nhưng có Tục Mệnh Đan dược lực ngang ngửa với thất phẩm đan dược không ngừng chữa trị cộng thêm lạc độc chưa hoàn toàn thẩm thấu vào xương cốt nên Phạm Thiên có thể trong một lần chữa trị toàn bộ.

Hơn nữa Tục Mệnh Đan có hai chữ tục mệnh không phải là để gọi chơi, nó đã đem toàn bộ ám thương cùng tổn thương do Lạc Độc gây ra chữa trị khiến cho tuổi thọ của Nạp Lan Kiệt liền tăng thêm một đoạn dài hoặc phải nói là tuổi thọ của hắn được khôi phục lại giống như khi chưa bị trúng độc.

Hoàn tất khu độc thì Phạm Thiên liền đem dị hỏa thu lại, trong quá trình có một ít Lạc Độc muốn nhân cơ hội muốn di chuyển sang thân thể của hắn. Mặc dù Phạm Thiên có thể đem nó luyện hóa nhưng theo hắn thấy thứ này đối với sức chiến đấu đã ngang ngửa Đấu Tôn của mình không gia tăng thêm được bao nhiêu nên liền đem nó thiêu rụi hoàn toàn.

- ------☆☆☆☆-------