Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 289: Lại vào Hoàng Liên Sơn Mạch




Phạm Thiên vừa bước vào tầng năm thì đã chứng kiến một đạo quang hoàn phát ra ánh sáng nhu hòa. Hắn cố nhìn vào bên trong quang hoàn thì liền thấy được một lão giả toàn thân bao trùm kim quang rực rỡ nhưng không chói mắt, trên người phát ra khí chất tiên phong đạo cốt như một vị tiên nhân… nếu không có khuôn mặt hèn mọn kia.

Lão giả này khuôn mặt ngũ quan không quá cân xứng, đương nhiên không thể nói là xấu xí mà chỉ là khuôn mặt của hắn khiến Phạm Thiên có một loại xúc động muốn đem dấu giày của mình in lên đó.

Khuôn mặt hèn mọn của lão già này phá hỏng bầu không khí có chút bạch vụ hư vô mờ mịt xung quanh.

Thấy Phạm Thiên tới lão giả này không chút nào để ý tới vẻ mặt của hắn mà nói:

- Bao nhiêu năm rồi… cuối cùng ta đã tìm được kẻ tiếp nhận truyền thừa của ta. Nếu như ngươi có thể nhìn thấy ta tức là ngươi đã đem Bất Diệt Tháp ghép lại hoàn chỉnh nên tầng thứ năm mới có thể mở ra…

Giọng nói của lão giả này trầm thấp nhưng mang theo vô thượng uy nghiêm khiến cho Phạm Thiên nghe thấy trong vô thức xuất hiện một loại xúc động muốn quỳ xuống hành lễ.

Nhưng loại xúc động này rất nhanh thì đã bị Thần Cấp võ hồn của hắn run nhẹ lên một cái và đánh tan.

Phạm Thiên hít sâu một hơi nhìn lão giả này mà không dám có chút nào coi thường hắn giống như lúc trước.

Chỉ nghe lão giả tiếp tục nói mà không để tâm tới hắn:

- Ngươi cũng không nên mong chờ gì ở nơi này, đây chỉ là nơi ta dùng để tĩnh tọa luyện công mà không có gì đặc biệt như những tầng trước. Nếu có thì chính là Bất Diệt Kinh đệ tam trọng được ta lưu lại nơi này cùng với chút ý thức này trước khi ta chết.

Lão giả này chỉ là một đạo ý thức được Bất Diệt Đại Thánh dùng hồn lực ngưng tụ để truyền lời cho kẻ tiếp nhận truyền thừa mà thôi.

- Ngươi trở thành tân chủ nhân của Bất Diệt Tháp và tiếp nhận truyền thừa của ta thì ta cũng không yêu cầu ngươi phải báo thù cho ta. Đó là ân oán giữa ta và kẻ đó, không cần kẻ hậu bối như ngươi can dự. Ta chỉ mong rằng ngươi có thể bước ra một bước mà ta đã không thể làm được, tu thành Bất Diệt Chi Hồn thành tựu vĩnh hằng bất hủ!

Lão giả nói tới đây thì liền đưa tay chỉ về phía Phạm Thiên, một đạo tinh quang khẽ lóe lên trên đầu ngón tay của hắn và Phạm Thiên lập tức nhận ra trong đầu mình đã có thêm một đạo kinh văn kỳ bí.

Bất Diệt Kinh đệ tam trọng, Bất Diệt Chi Hồn!

Lão giả chờ Phạm Thiên tiêu hóa xong lượng tin tức khổng lồ mình mới truyền thụ rồi mới nói:

- Trước đây ta đi theo Thánh Nhân Chi Đạo nên bị thiên địa ràng buộc không cách nào thành tựu Bất Diệt Chi Hồn, trở thành chân chính bất hủ. Tới tận lúc thần hồn tan biến ta mới mơ hồ chạm tới được bất tử bất diệt. Những thứ cần thiết ta đã lưu lại cho ngươi bên trong Bất Diệt Tháp rồi. Chỉ cần ngươi vững bước Thần Linh Chi Đạo mà tránh xa Thánh Nhân Chi Đạo thì nhất định có thể bất tử bất diệt, cho dù thiên địa phá toái ngươi vẫn có thể tiếp tục tồn tại...

Lão giả nói xong thì giống như đã hoàn thành sứ mệnh, toàn thân hắn liền hóa thành từng đạo kim quang bay tới trước mặt Phạm Thiên.

Phạm Thiên nhìn thấy kim quang thì cảm thấy nó có gì đó rất hấp dẫn, hắn không nhịn được khẽ đưa tay ra thì ngay lập tức những đạo kim quang này liền tiến vào thân thể của hắn.

- A!!!

Phạm Thiên cảm thấy cảnh giới của mình giống như con ngựa thoát cương mà cấp tốc tăng lên.

Nhất tinh Võ Vương đỉnh phong!

Nhị tinh Võ Vương!

Nhị tinh Võ Vương đỉnh phong!



Ngũ tinh Võ Vương!

Phạm Thiên một lúc thăng liền bốn tiểu cảnh giới tận tới khi đạt tới ngũ tinh Võ Vương đỉnh phong thì cảnh giới của hắn mới dần ổn định trở lại.

Phạm Thiên cảm nhận sức mạnh của ngũ tinh Võ Vương đỉnh phong hoàn toàn vượt xa nhất tinh Võ Vương. Một cái chỉ là mới bước vào Hóa Thần Cảnh sơ kỳ còn một bên thì đã là Hóa Thần Cảnh trung kỳ rồi.

Nhân vật: Phạm Thiên

Đẳng cấp: 59 (56%)

Cảnh giới: Ngũ tinh Võ Vương

Lực Đạo: 1801

Nội Kính: 1493

Thể Phách: 1606+18

Cân Cốt: 1584+18

Ngộ Tính: 842

Võ hồn: Hỗn Thế Tứ Hầu (Thần cấp)

Bản mệnh thần khí: Bất Diệt Tháp (Thần cấp hạ phẩm *******)

Phạm Thiên một hơi đột phá tới ngũ tinh Võ Vương đỉnh phong thì vô cùng hài lòng. Mặc dù tốc độ tu luyện của hắn bây giờ đã là rất nhanh rồi nhưng cảm giác đột phá liên tiếp mấy cảnh giới này đã lâu rồi hắn không được trải nghiệm.

Hiện giờ ngoại trừ cảnh giới tăng lên 4 tiểu cảnh giới thì đẳng cấp của hắn cũng được tăng lên từ cấp 22% lên 56% của cấp 59.

Tăng lên nhiều như vậy là vì Phạm Thiên đã sử dụng lượt tham gia bí cảnh tháng này của mình.

So với lần trước hắn tham gia bí cảnh khiến đẳng cấp tăng lên vài cấp thì lần này lại chỉ tăng có hơn 30% kinh nghiệm.

Một phần là do cấp độ bí cảnh bang phái cấp 3 hiện giờ không thể thỏa mãn nhu cầu tăng cấp của Phạm Thiên nữa nhưng phần nhiều cũng là do khoảng cách từ Võ Vương tới Võ Hoàng là rất lớn nên dù đạt được lượng kinh nghiệm khả quan nhưng vẫn không đủ để hắn thăng cấp.

……

Bên trong Hoàng Liên Sơn Mạch, Phạm Thiên dưới thân cưỡi Đạp Diệm Xích Long tùy ý dạo bước bên trong.

Phạm Thiên hiện giờ trong tay đã có Huyết Phách San Hô nên hắn đang trên đường tìm kiếm hai loại chủ dược còn lại của Ngưng Thần Đan.

Khác với Huyết Phách San Hô có tính ứng dụng rộng rãi nên dù hơi đắt đỏ vẫn có thể dễ dàng tìm được người bán thì Diệp Thần Thảo cùng Ngưng Hồn Hoa lại khá là hiếm.

Nhất là Ngưng Hồn Hoa loại linh dược này chỉ có thể phát triển ở nơi có hồn lực sung túc nuôi dưỡng. Nói cho dễ hiểu chính là những nơi giống như di tích Võ Tông lúc trước Phạm Thiên từng tới.

Tại Đông Vực này quả thực là có một khu vực như vậy, hơn nữa nó còn trải dài khắp vùng biên giới phía bắc của Đông Vực, đó chính là Hoàng Liên Sơn Mạch.

Hoàng Liên Sơn Mạch trước đây chính là võ hồn của Hoàng Liên Đại Đế sau khi hắn tọa hóa biến thành. Tức là toàn bộ Hoàng Liên Sơn Mạch chính là một phần di tích khổng lồ của Võ Đế.

Dẫu cho đã biến thành Hoàng Liên Sơn Mạch hàng vạn năm khiến cho hồn lực tan biến gần hết yêu thú mới có thể sinh tồn tại đây nhưng tại sâu trong lòng đất hoặc những hang động sâu thẳm vẫn còn lưu trữ lượng lớn hồn khí của Hoàng Liên Đại Đế từ đó dựng dục ra Ngưng Hồn Hoa.

Dựa theo tốc độ khai thác của nhân loại thì Ngưng Hồn Hoa ở bên ngoài Hoàng Liên Sơn Mạch đã hoàn toàn biến mất rồi, muốn tìm được nơi có Ngưng Hồn Hoa tồn tại bây giờ thì Phạm Thiên cần phải tiến sâu vào bên trong sơn mạch.

Càng tiến vào sâu bên trong thì sẽ càng tới gần địa bàn của yêu thú cường đại. Nếu không cẩn thận có thể sẽ lâm vào thế vạn kiếp bất phục.

Nếu là lúc trước Phạm Thiên chắc chắn sẽ không mạo hiểm tính mạng mà xông vào Hoàng Liên Sơn Mạch để tìm kiếm Ngưng Hồn Hoa nhưng hắn đã hỏi thăm khắp Lạc Thiên cùng Phong Lan hai đại hoàng triều đều không thể tìm được Ngưng Hồn Hoa nên hắn không còn cách nào khác là tự mình đi kiếm.

Nhưng nguyên nhân chủ yếu là Phạm Thiên hiện giờ sở hữu 18 giọt Bất Diệt Thần Huyết nên cho dù có bị Yêu Hoàng tấn công thì hắn vẫn có thể lập tức phục sinh rồi dùng Thông Thiên Độn Địa trốn đi.

Đánh tốt bảo hiểm rồi thì Phạm Thiên liền triệu hồi Đạp Diệm Xích Long đã lâu rồi mà hắn không đụng tới và một người một ngựa tiến vào Hoàng Liên Sơn Mạch.

Phạm Thiên cũng không vội vàng tiến sâu vào bên trong mà trước hết chỉ dạo bước bên ngoài mà thôi. Hắn thoáng thả ra thần thức của mình thì liền phát hiện ra ở phía trước không xa có một đàn tam giai yêu thú Huyết Phong Lang đang tiến hành săn mồi.

Phạm Thiên vỗ nhẹ cổ của Đạp Diệm Xích Long và nói:

- Tiểu Xích, phía trước có con mồi cho chúng ta rồi, mau đi săn nào!

Đạp Diệm Xích Long chỉ là chiến sủng nên bản thân nó không thể tiến vào trong bí cảnh luyện cấp được. Cũng đã lâu lắm rồi Phạm Thiên không dẫn nó đi săn yêu thú luyện cấp nên đẳng cấp của nó vẫn chỉ dậm chân tại cấp 25.

Đẳng cấp này so với cảnh giới ngũ tinh Võ Vương đỉnh phong của Phạm Thiên thì còn quá thấp nên hắn không thể không dẫn nó đi đánh quái tăng cấp. Như vậy vừa đi tìm kiếm Ngưng Hồn Hoa cũng là một công đôi việc.

Phạm Thiên cưỡi Đạp Diệm Xích Long tới trước một đàn tam giai yêu thú Huyết Phong Lang thi hắn không hề ra tay mà chỉ để mặc cho tiểu Xích chiến đấu.

Mặc dù hiện giờ tiểu Xích chỉ có thể coi là nhị giai yêu thú nhưng nếu không thể xử lý nổi một đám tam giai Huyết Phong Lang thì quả thực là không xứng với tư chất Truyền Thuyết của nó.

- ------☆☆☆☆-------