Gamer Xưng Bá Dị Giới

Chương 271: Phong Lan hoàng triều




Phạm Thiên cảm thấy có chút buồn rầu, mặc dù Thanh Nhã có tùy thân lão bà bà nhưng hắn mới là sở hữu hệ thống nam nhân a. Cớ sao kỳ ngộ của hai người lại khác biệt như vậy.

Theo lời Linh Nhi thì Thanh Nhã mới đi lịch luyện bên ngoài trở về hai ngày trước mà thôi. Nàng trở về không sớm không muộn vừa đúng vào lúc Đế Quốc Học Viện tới chiêu sinh nên đã tham gia.

Học viện chính là nơi mà nhân vật chính bắt buộc phải đi qua a, ngươi có thấy tên nhận vật chính nào lại không tới học viện không? Cho dù nhân vật chính không thu hoạch được gì từ học viện nhưng vẫn phải tìm đủ mọi lý do để hắn tới đó.

Tới học viện quả thực là nơi tuyệt hảo để trang bức đánh mặt, đám "quê mùa" tới từ hoàng triều như bọn họ chắc hẳn sẽ không thiếu bị đám thiên kiêu của đế quốc coi thường và chèn ép chứ?

- Ta cũng muốn vả mặt mà…

Tiếc là không ai nghe được tiếng lòng của Phạm Thiên nên hắn chỉ đành chấp nhận sự thật mà thở dài.

Phạm Thiên cùng Linh Nhi gặp mặt một lát thì hắn liền âm thầm trở về gia tộc để gặp Phạm Thường Hi. Hắn vẫn còn giữ tấm lệnh bài gia tộc của mình nên có thể tự nhiên ra vào mà không lo bị trận pháp hộ tộc cản lại.

Gặp được Phạm Thường Hi thì Phạm Thiên liền hỏi:

- Sư phụ, sư tỷ đã được Đế Quốc Học Viện chiêu thu rồi sao?

Phạm Thường Hi khẽ gật đầu đáp:

- Dao nhi cho dù là tại đế đô cũng có thể coi là sở hữu thiên phú thượng giai, có khả năng đột phá Võ Vương trước bách tuế (100 tuổi) nên hoàn toàn đủ tư cách trở thành học viên.

Phạm Thường Hi giải thích rằng Đế Quốc Học Viện tổng cộng có 3 học cấp tương đương với ba cảnh giới từ Đại Võ Sư tới Võ Linh rồi cuối cùng là Võ Vương.

Các học viên sẽ được sắp xếp theo các học cấp dựa theo cảnh giới của mình.

Chưa tới 20 tuổi mà đột phá Đại Võ Sư thì sẽ được gia nhập cấp 1, dưới 50 tuổi đột phá tới Võ Linh sẽ được thăng lên tới cấp 2 và cuối cùng nếu có thể đột phá Võ Vương trước khi quá 100 tuổi sẽ được tăng lên cấp 3.

Quá 100 tuổi mà học viên còn chưa thể trở thành Võ Vương cường giả thì sẽ bị phải rời khỏi học viện. Chỉ có học viên đã đạt tới cấp 3 mới chính là tinh anh của học viện.

Tốc độ đột phá này nếu so với những thế giới mà Phạm Thiên đi qua quả thực là có chút chậm nhưng tại Thiên Thế đại lục võ giả khi tu luyện võ đạo đồng thời cũng phải tôi luyện võ hồn nên tốc độ thăng cấp sẽ rất chậm không thể đột nhiên thăng vài cấp như Phạm Thiên được.

Trước 100 tuổi đột phá Võ Vương đã có thể coi là tuyệt thế thiên tài có khả năng trở thành Võ Tông cường giả nên cho dù là tại đế đô cũng rất được coi trọng.

Phạm Thiên nghe xong bỗng nhiên nghĩ tới chuyện gì đó mà nhìn Phạm Thường Hi hỏi:

- Không phải chỉ cần chưa tới 100 tuổi mà đã đột phá Võ Vương là sẽ có thể Đế Quốc Học Viện chiêu thu sao? Chẳng lẽ sư phụ ngươi…

Phạm Thiên nói được nửa câu sau thì bỗng nhiên cảm thấy sau gáy lành lạnh làm hắn ngừng lại. Nhìn ánh mắt như cười như không của Phạm Thường Hi khiến Phạm Thiên âm thầm nuốt nước bọt một cái.

Thiếu chút nữa thì Phạm Thiên đã chọc vào ổ kiến lửa rồi, nghị luận tuổi tác của nữ nhân là điều cấm kị. Mặc dù đối với những võ giả có khả năng trú nhan thì tuổi tác không quá quan trọng nhưng vẫn không ít người chú ý tới nó.

Căn phòng liền lâm vào sự yên lặng kỳ quái, lúc này Phạm Thiên thoáng nhìn Phạm Thường Hi rồi đánh giá.

Phạm Thường Hi thiên phú không tệ đúng ra là đã đủ tư cách trở thành học viên của Đế Quốc Học Viện nhưng do tứ đại hoàng triều thiếu khuyết chân chính Siêu Phàm Cảnh đại năng nên võ đạo phát triển chậm chạp mai một thiên phú của nàng.

Nếu như được sinh ra tại đế đô hay thậm chí là một thành nhỏ tại Tinh Quang Đế Quốc thì với thiên phú của mình Phạm Thường Hi chắc đã có cảnh giới vượt xa lúc này rồi.

Điều này làm cho hắn thầm nghĩ có nên giúp nàng một tay hay không?

Phương pháp khả quan nhất giúp Phạm Thường Hi bù đắp lại sự thiếu hụt trong nhưng năm này chính là dạy cho nàng Luyện Hồn Quyết. Khi đó thiên phú được tăng cao và tốc độ tu luyện mới sẽ dần bù đắp lại cho những năm qua.

Có điều lúc này Phạm Thiên đến cả Ngưng Thần Đan còn chưa luyện chế được nên chưa cần thiết để nhắc tới việc này.

- Được rồi, đã lâu rồi ta chưa kiểm tra tạo nghệ trận pháp của ngươi để xem thời gian qua ngươi có gì tiến bộ không nào.

Phạm Thiên dùng ánh mắt cổ quái nhìn Phạm Thường Hi. Lần trước nàng kiểm tra trình độ trận pháp của hắn là trước khi hắn tiến vào phó bản Xạ Điêu.

Sau khi ở bên trong hơn 20 năm nghiên cứu Thiên Cơ Hạp thì tạo nghệ trận pháp của hắn đã gia tăng cực lớn rồi.

Có điều thế giới bên ngoài chỉ mới trôi qua vài tháng mà thôi nên nếu Phạm Thiên thể hiện ra tạo nghệ trận pháp quá cao thì sẽ vô cùng dọa người.

Hắn quyết định giấu đi chân tài thực học mà chỉ giả bộ như mới đạt tới tam giai Trận Pháp Sư đỉnh phong mà thôi.

Nhưng cho dù như vậy vẫn khiến cho Phạm Thường Hi vô cùng kinh ngạc nhìn Phạm Thiên. Cuối cùng trên khuôn mặt vô cùng ít biểu cảm của Phạm Thường Hi xuất hiện một vẻ hài lòng gật đầu. Có thể thấy nàng vô cùng hài lòng với thiên phú trận pháp của Phạm Thiên.

- Nếu đã đạt tới tam giai Trận Pháp Sư đỉnh phong thì trong thời gian ngăn có lẽ ngươi sẽ khó mà đột phá tới tứ giai được nên không cần vội vã. Lúc này ngươi nên đi tới Trận Pháp Sư công hội một chuyến để thi lấy chứng nhận tam giai Trận Pháp Sư đi. Như vậy muốn đi ra ngoài làm việc cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều, ta sẽ viết thư tiến cử cho ngươi tới dự thi.

Những nơi như Trận Pháp Sư công hội, Luyện Khí Sư công hội cùng Luyện Đan Sư công hội đương nhiên là có tồn tại. Chỉ là hắn chưa bao giờ có hứng thú tới đó để dự thi mà thôi.

Phạm Thiên cảm thấy một tấm huy chương thì không có quá nhiều tác dụng nhưng bây giờ đã thành lập môn phái thì hắn lại nghĩ khác.

Nếu như có thể sở hữu thân phận của chức nghiệp giả thì việc chiêu mộ môn đồ cũng sẽ dễ dàng hơn nhiều.

Phạm Thiên cầm theo thư tiến cử của Phạm Thường Hi và bắt đầu lên đường rời khỏi Lạc Thiên Thành.

Không phải là không thể tiến hành kiểm tra cấp độ Trận Pháp Sư tại hoàng thành mà là vì hắn không có ý định khảo thí tam giai Trận Pháp Sư.

Phạm Thiên dự định sẽ khảo thí ngũ giai Trận Pháp Sư, như vậy sức ảnh hưởng không phải là tam giai Trận Pháp Sư có thể bằng được.

Nhưng nếu khảo thí ngũ giai Trận Pháp Sư thì việc một vị Trận Vương xuất hiện chắc chắn sẽ được lan truyền ra và tới được tai của Phạm Thường Hi.

Khi đó chẳng phải nàng sẽ biết việc Phạm Thiên nói mình là tam giai đỉnh phong Trận Pháp Sư là nói dối sao.

Phạm Thiên dự định sẽ tới phân hội của Trận Pháp Sư công hội tại nơi khác để khảo thí. Dù sao thư tiến cử của một vị Trận Vương ở đâu cũng đều có giá trị không nhỏ.

……

Phạm Thiên ngồi phi chu bay từ Lạc Thiên hoàng triều vượt qua hàng chục vương quốc cuối cùng cũng đã tới được địa giới của Phong Lan hoàng triều.

Phạm Thiên đã nghe ngóng được rằng từ sau sự kiện di tích Võ Tông xuất thế khiến cho quan hệ giữa hai hoàng triều trở nên vô cùng tồi tệ nên việc giao thương giữa hai hoàng triều cũng trở nên gián đoạn.

Lạc Thiên hoàng triều nằm ở phía tây bắc của đại lục giáp với Hoàng Liên Sơn Mạch và Nội Hải còn Phong Lan hoàng triều nằm ở phía đông bắc đại lục biên giới giáp với một nửa bên dưới của Hoàng Liên Sơn Mạch cùng Vô Tận Hải ở phía đông.

Huyết Phách San Hô là sản vật do Phong Lan hoàng triều cung cấp nên dạo gần đây do căng thẳng giữa hai hoàng triều mà nguồn cung đã bị cắt khiến cho Phạm Thiên đi hỏi thăm khắp Lạc Thiên Thành mà không thể mua được.

Phạm Thiên nghe được bây giờ nếu muốn mua Huyết Phách San Hô chỉ có thể đi tới Phong Lan hoàng triều nên hắn mới lặn lội vượt qua gần nửa cái Đông Vực tới nơi này.

Phạm Thiên đi tới địa giới của Hoàng Tinh Thành là một trong những thành trấn lớn nhất của Phong Lan hoàng triều nằm ở gần biên giới. Hắn nghe nói có lượng lớn Huyết Phách San Hô mới được vận chuyển tới và sẽ được đấu giá tại đây nên mới cố tình tới nơi này.

- Công tử ngài tới để tham gia đấu giá sao? Đấu giá hội phải ba ngày nữa mới diễn ra, ngươi có thể đặt trước chỗ ngồi để tham gia đấu giá. Lần này có rất nhiều bảo vật được rao bán nên chỗ ngồi cũng sắp hết rồi công tử nếu không mua sớm thì sẽ không còn đâu.

Phạm Thiên nghe một tên nữ phục vụ viên tại đấu giá tràng nói vậy thì liền bỏ ra 1000 linh thạch mua lấy một chỗ ngồi cao cấp rồi mới rời đi.

Ba ngày nữa mới tới đấu giá hội, Phạm Thiên dự định đi tìm một nơi để nghỉ chân và tìm cơ hội tới Trận Pháp Sư công hội khảo thí lấy một cái chức nghiệp Trận Pháp Sư.

- ------☆☆☆☆-------