Bên trong phủ công tước, Phạm Thiên đang bị Trần Đinh ngăn lại ở ngoài hoa viên.
- Xin vương gia thứ lỗi cho, ngày hôm nay phu nhân không tiếp khách mong vương gia quay về cho…
Phạm Thiên kỳ lạ hỏi:
- Chẳng lẽ công tước phu nhân có việc gì khó giải quyết hay sao?
Trần Đinh vẻ mặt không hề thay đổi đáp:
- Việc này cũng không phải là chuyện bí mật gì, chỉ là vương gia mới tới đây nên không biết mà thôi. Ngày hôm nay là ngày giỗ của công tước đại nhân nên vào ngày này sẽ không tiếp đón người ngoài.
Phạm Thiên nghe nói là ngày giỗ của tên quỷ xui xẻo Trần Phi Dương thì liền gãi đầu, hắn nghĩ tới việc một vị tuyệt sắc mỹ phụ lại phải thủ tiết lãng phí thanh xuân của mình như vậy thì thở dài một tiếng.
Phạm Thiên đành lắc đầu quay trở về.
Mấy hôm nay hắn vẫn đi tìm để thu mua Huyết Phách San Hô nhưng không ngờ tại một hải cảng như nơi này lại hoàn toàn không có thứ này.
Phạm Thiên hỏi ra thì mới biết Huyết Phách San Hô là loại vật liệu sinh ra từ máu của hải tộc nên chỉ nơi nào có hải tộc thì mới có Huyết Phách San Hô tồn tại.
Dương Anh hải cảng nằm gần Nội Hải vốn không có hải tộc qua lại, nếu như có Huyết Phách San Hô xuất hiện họ mới phải lo lắng mà thành lập đội ngũ đi dò tìm và tiêu diệt hải tộc.
Phạm Thiên chưa từ bỏ ý định muốn tới tìm Lạc Thục Anh để hỏi xem nàng có thông tin gì về Huyết Phách San Hô không không ngờ hôm nay nàng lại không tiếp khách.
Phạm Thiên thầm nghĩ mình có lẽ phải đi một chuyến tới Vô Tận Hải mới được. Bây giờ đã qua một tháng, mấy người Hoa Liên cuối cùng cũng đã có thể rời khỏi tiểu thế giới và tiến vào Thiên Thế đại lục.
Có mấy người các nàng nhất là Cát Lôi sở hữu chiến lực vô cùng mạnh, nếu cầm trong tay Quái Danh Kiếm hoàn toàn không thua kém gì Võ Vương cường giả nên Phạm Thiên có thể yên tâm rời khỏi.
Không phải Phạm Thiên không muốn để chúng nữ đi theo trợ giúp mình nhưng các nàng không có võ hồn hộ thân nên nếu không cần thận bị hồn lực xâm nhập thì hậu quả rất khó lường.
Phạm Thiên để chúng nữ ở lại Tiêu Dao Đảo và Dương Anh công quốc là an toàn nhất. Trong thời gian này các nàng có thể từ từ tiến hành tìm hiểu Luyện Hồn Quyết.
Phạm Thiên cũng không dẫn Hàn Mai Tuyết theo bởi vì nàng cần ở lại điều khiển đám binh lính của Lạc Thiên hoàng triều vì chúng chưa chắc đã chịu nghe theo mấy người Triệu Mẫn. Thân phận Hàn gia đại tiểu thư vẫn có chút giá trị.
Phạm Thiên từ bên này muốn đi tới Vô Tận Hải có chút xa nên hắn dự định sẽ dùng Truyền Tống Phù đi tới Lạc Thiên Thành sau đó sẽ tiếp tục đi về phía đông.
Mà đã trở về Lạc Thiên Thành thì Phạm Thiên cần phải tới thăm Linh Nhi cùng với Thanh Nhã, đã hơn 1 tháng rồi hắn chưa gặp lại các nàng.
Phạm Thiên sử dụng hộp truyền tin để liên lạc với Linh Nhi thì ngay lập tức nhận được hồi âm của nàng.
- Tiểu Thiên, ta đang định liên lạc với ngươi đây không ngờ ngươi lại gọi tới trước. Ngươi bây giờ đang ở đâu vậy?
Phạm Thiên cảm thấy kỳ quái không biết tiểu nha đầu này có việc gì mà lại gấp gáp như vậy nhưng vẫn nói ra mình đang ở trong trà lâu mà lúc trước hai người hay tới.
Không bao lâu sau Linh Nhi đã kéo theo Thượng Quan Vũ Đình chạy tới. Nhìn hai con đại loli có chút gấp gáp thì Phạm Thiên cảm thấy rất kỳ quái. Hắn còn chưa hỏi thì cả hai đã thi nhau nói:
- Đám người Lạc gia đó thật là quá đáng!
Phạm Thiên thấy Linh Nhi cùng Vũ Đình quát lớn như vậy thì kinh ngạc nhìn xung quanh. Lạc gia là chủ nhân của Lạc Thiên hoàng triều, ai cũng phải gọi một tiếng hoàng gia may mà lúc này trong trà lâu rất vắng vẻ bọn họ lại ngồi trên tầng ba không có một ai nếu không sẽ bị gán tội bất kính với hoàng tộc.
Phạm Thiên hỏi rõ thì mới biết được rằng mới chỉ trong buổi sáng ngày hôm nay tất cả các gia tộc trong Lạc Thiên Thành đã được một phen gà bay chó chạy.
Lý do là vì một đám người tới từ Đế Quốc Học Viện đã xuất hiện ở Lạc Thiên Thành để tiến hành tuyển sinh.
Đế Quốc Học Viện chính là một học viện do Tinh Quang Đế Quốc thành lập nên, tất cả thiên kiêu ở Đông Vực đều mơ ước được nhập học vào học viện này.
Tinh Quang Đế Quốc là nơi nào? Đó chính là trung tâm của Đông Vực, nơi cường giả tụ tập.
Trên thực tế tứ đại Hoàng Triều của Đông Vực đều là do Đế Quốc hoàn toàn kiểm soát. Hay đúng hơn là các hoàng triều được đế quốc giao nhiệm vụ kiểm soát vùng lãnh địa rộng lớn xung quanh và khai thác tài nguyên chuyển về cho đế quốc.
Đó là lý do mà tại tứ đại Hoàng Triều tuyệt đối không cho phép Siêu Phàm Cảnh cường giả xuất hiện.
Toàn bộ những võ giả nếu như đột phá Đăng Thiên Cảnh đều phải đi tới đế quốc vì một cường giả Võ Tông có thể dễ dàng diệt đi một quốc gia.
Điều này đảm bảo cho quyền lực của đế quốc tại những vùng cách ca trung tâm đế quốc không bị suy yếu nhưng đồng thời cũng biến tứ đại hoàng triều trở thành một nơi võ đạo phát triển vô cùng chậm.
Thiếu đi Siêu Phàm Cảnh khai tông lập phái thì trình độ võ đạo ở nơi này cũng dần bị hạn chế và rất khó sinh ra được một vị Võ Tông cường giả.
Các hoàng triều cũng ý thức được điều này nên luôn hy vọng có thể đưa con cháu mình tới đế quốc học tập. Và Đế Quốc Học Viện chính là lựa chọn vô cùng tốt.
Tinh Quang Đế Quốc cũng mở rộng điều kiện đối với các hoàng triều là chỉ cần bọn họ sản sinh ra một vị Võ Tông cường giả thì Đế Quốc Học Viện sẽ tới hoàng triều nơi vị cường giả đó sinh ra để chiêu thu học viên. Cũng đồng thời là để dẫn vị Võ Tông cường giả đó trở về đế quốc.
Đã hơn một trăm năm rồi Lạc Thiên hoàng triều chưa thể sinh ra Võ Tông cường giả nhưng không ngờ cách đây không lâu một vị lão tổ của Lạc gia sau khi bế tử quan suốt 20 năm cũng đã đột phá Võ Tông thành công.
Ngay lập tức đế quốc liền phái người của Đế Quốc Học Viện tới để đón vị Lạc gia lão tổ này và đồng thời cũng tổ chức chiêu thu học viên tại Lạc Thiên Thành. Hiển nhiên đây chính là minh chứng cho câu nói một người đắc đạo gà chó thăng thiên.
Bất kể là người nào chỉ cần có thể kịp thời tới nơi và đạt tiêu chuẩn của học viện thì sẽ được mang đi cùng.
Có điều Lạc gia hiển nhiên là có lưu tâm nhãn không muốn đế cho tứ đại gia tộc có cơ hội phát triển mà tranh giành cái chức thổ hoàng đế với mình.
Bọn họ giữ kín tin tức này và âm thầm gọi toàn bộ thiên tài của gia tộc về trong khi những gia tộc khác hoàn toàn không hay biết cho tới khi người của Đế Quốc Học Viện tới Lạc Thiên Thành.
Có rất nhiều thanh niên tài tuấn của tứ đại gia tộc vì đủ loại lý do không thể có mặt tại Lạc Thiên Thành và bỏ lỡ cơ hội được tiến vào học viện.
Linh Nhi cùng Vũ Đình giống như các con cháu tứ đại gia tộc dù chưa đủ thiên phú nhưng chỉ cần có mặt ở Lạc Thiên Thành đều bị gia tộc tức tốc mang tới trước mặt những người tuyển sinh mong là vớt vát được vài người.
Linh Nhi cùng Vũ Đình hiển hiên cũng bị kéo tới nhưng hoàn toàn không đủ tiêu chuẩn.
- Nếu lúc đó ngươi có ở đây thì chắc chắn là đã được lựa chọn rồi!
Hai tiểu nha đầu không tức giận vì mình không đạt tiêu chuẩn mà là vì Phạm Thiên không thể có mặt để tham gia.
Như đã nói thì nhân vật chính của đợt chiêu thu học viên lần này là Lạc gia nên họ đã chuẩn bị hoàn tất để lên đường. Những gia tộc khác chỉ có thể cố gắng đưa những người có ở hiện trường tới nhanh nhất có thể còn những ai để lỡ thì coi như là đã đánh mất cơ hội rồi.
Việc chiêu thu học viên chỉ diễn ra trong nửa buổi sáng, Lạc gia hiển nhiên không muốn cho tứ đại gia tộc thời gian chuẩn bị nên liền thúc giục người của học viện lập tức lên đường.
Vài tên thiên tài được lựa chọn còn không kịp thu dọn gì đã phải lập tức lên đường rồi.
Phạm Thiên lắc đầu cười cười, quả thực là hắn không có số phận của nhân vật chính. Có lẽ vận khí của hắn mấy ngày trước đã xài hết sạch khi tìm thấy được Ngự Thiên Băng Long tinh phách và lượng lớn Vạn Niên Thạch Nhũ rồi.
- Đúng rồi, lần này người của Phạm gia có ai được học viện chiêu thu không?
Nghe Phạm Thiên hỏi thì Linh Nhi liền đáp:
- Có chứ, lần này Phạm gia chúng ta cũng khá là may mắn khi có mấy người có mặt ở đây được lựa chọn là Bạch Ngôn biểu ca, Phạm Giang Tích, Phạm Quân Dao chấp sự… à đúng rồi, còn có Thanh Nhã biểu tỷ cũng được chọn nữa.
Linh Nhi nói ra vài cái tên thì Phạm Thiên chỉ nhận ra vài người nhưng khi nàng nhắc tới Thanh Nhã thì hắn liền ngạc nhiên. Thanh Nhã đã lịch luyện trở về rồi sao?
- ------☆☆☆☆-------