Tử Hà Ma Thần chết dưới tay Phạm Thiên thì ngay lập tức khiến cho toàn bộ phe Thần Địa trở nên hoảng loạn.
Tử Hà Ma Thần không chỉ là Thần Địa chi chủ mà hắn còn lại đệ nhất cao thủ của Thần Địa.
Lúc này cường giả mạnh nhất Thần Địa đã chết thì khiến cho sĩ khí của bọn họ giảm mạnh.
Bên phe võ lâm muốn thừa thắng xông lên nhưng lúc này Phạm Thiên không muốn tiếp tục chiến đấu thêm nữa. Hắn cần có thời gian tiêu hóa những cảm ngộ võ đạo mà mình mới thu được.
Đặc biệt là Tử Hà Ma Thần đã sống tới hàng trăm năm tại Thần Địa, nơi tập hợp tinh hoa võ học của thế giới này nên lượng cảm ngộ là vô cùng lớn.
Thêm vào việc sau thời gian dài chiến đấu Phạm Thiên cảm thấy mình đã sắp sửa đột phá rồi. Dù cho tự tin quá trình đột phá sẽ không gặp phải trắc trở gì nhưng hắn vẫn muốn trước tiên giải quyết việc ở nơi này xong rồi mới chuẩn bị cho việc đột phá vì dù gì đây cũng là đột phá đại cảnh giới không thể qua loa được.
Còn về phần Phạm Thiên sẽ làm thế nào để ngăn cản trận chiến này thì vô cùng đơn giản.
Nếu như đệ nhất cao thủ của Thần Địa đã chết thì kẻ sẽ đứng lên thay quyền quản lý một nơi tôn sùng sức mạnh như nơi này chắc chắn phải là người có võ công chỉ đứng dưới Tử Hà Ma Thần, Thần Địa đệ nhị nhân Tuyệt Đại Nhất Kiếm Mặc Lĩnh.
Phạm Thiên chờ đợi một lát tới khi Cát Lôi đã hoàn toàn tỉnh lại thì liền để nàng đi nói chuyện đình chiến với Mặc Lĩnh.
Tại Thần Địa này ngoại trừ Cát Lôi ra thì ngay cả những vị tôn chủ của các tông cũng chưa chắc đã có thể nói chuyện ngang hàng với Mặc Lĩnh nên đây là lựa chọn duy nhất.
Cát Lôi chỉ cần đem chuyện Tử Hà Ma Thần đã đoạt xá Hàn Tương Hựu cùng các đời Thần Địa chi chủ trước đây cũng phải chịu cảnh ngộ tương tự thì có thể dễ dàng thuyết phục Mặc Lĩnh.
Không chỉ thế lúc này một vị tôn giả vốn không hề có ý định xuất hiện đã ra mặt để khẳng định sự thật trong lời nói của Cát Lôi là Hoàn Tôn.
Phạm Thiên khá kinh ngạc khi vị đại sư huynh của mình lại là người của Hoàn Tông và nhiều năm nay vẫn luôn muốn tiêu diệt Tử Hà Ma Thần.
Thần Địa là nơi được dựng lên bởi các tông phái để nghiên cứu võ đạo chứ không phải có mục đích xâm chiếm võ lâm. Tư tưởng này chỉ xuất hiện sau khi Tử Hà Ma Thần xuất hiện tại Thần Địa mà thôi.
Hoàn Tông là tông phái nghiên cứu về khí công nên có thể dễ dàng nhận ra sự thay đổi của Thần Địa chi chủ sau khi bị Tử Hà Ma Thần đoạt xá.
Họ đã giữ kín bí mật để chờ ngày này từ rất lâu rồi. Hoàn Tôn muốn biến Thần Địa trở lại thành một võ học thánh địa chứ không phải là một thế lực chỉ muốn nhăm nhe gây chiến và tạo ra hỗn loạn cho võ lâm.
Mặc Lĩnh tính cách vô cùng lỗ mãng nhưng không phải là không biết suy nghĩ. Lực lượng của võ lâm sau khi có thêm sự giúp sức của Đông Lĩnh, Nam Lâm và Bắc Hải thì đã vượt qua Thần Địa rồi, nếu tiếp tục thì cho dù có lợi thế sân nhà họ cũng không tránh khỏi kết cục thảm bại. Đến lúc đó Thần Địa bị tiêu diệt là không thể tránh khỏi.
Hơn nữa những vị tôn giả khác sau khi biết Tử Hà Ma Thần đã chết thì trong lòng cũng bắt đầu rục rịch. Từ khi Kiếm Tông lên đứng đầu đã chèn ép bọn họ vô cùng khắt khe khiến thế lực của các tông phái còn lại bị suy yếu đi rất nhiều chỉ có Hoàn Tông là giữ vững được lực lượng của mình.
Giờ Tử Hà Ma Thần đã chết, Kiếm Tông gặp phải tổn thất thảm trọng mất đi tới gần 5 Thiên Kiếm Đội nên thực lực mặc dù vẫn cao hơn các tông còn lại nhưng không còn áp đảo nữa. Các vị tôn giả có thể nhân cơ hội này để thiết lập lại thế cân bằng cho Thần Địa.
Mặc Lĩnh hiện có thể nói là người đứng đầu Kiếm Tông nên không thể khinh cử vọng động mà bắt buộc phải chấp nhận hòa đàm.
Bên phía võ lâm cũng có không ít người muốn nhân cơ hội này thừa thắng xông lên tiêu diệt hoàn toàn Thần Địa. Họ không muốn để cho một mối nguy hại như Thần Địa tiếp tục tồn tại như vậy.
Nhưng bọn họ dường như quên mất rằng phe võ lâm có thể áp đảo thần địa là nhờ vào sự giúp đỡ của Bắc Hải, Nam Lâm và Đông Lĩnh. Cả ba thế lực này đều tới đây theo lời yêu cầu của Phạm Thiên và chỉ cần hắn lên tiếng các thế lực này sẽ lập tức rút lui.
Không chỉ vậy, những người đứng đầu chính phái là ngũ tuyệt đều là những người có tư tưởng hòa bình, ngay cả người căm ghét Thần Địa nhất vì đã hại chết đệ tử của mình là Đao Đế cũng không hy vọng cuộc chiến tiếp diễn.
Những kẻ có muốn tiếp tục tấn công hầu hết là những môn phái cỡ trung của chính phái nên ngoại trừ âm thầm oán hận vài câu ra chúng chẳng thể tạo nên gợn sóng nào.
Cuối cùng Thần Địa đã thỏa thuận tiến hành phong tỏa Sơn Hải Cốc thề vĩnh viễn không tiến vào trung nguyên nửa bước và trở lại thành một nơi được tạo ra để nghiên cứu võ học như mục đích ban đầu.
……
Quân võ lâm cũng bắt đầu rút ra khỏi Thần Địa và tạm thời nghỉ chân tại Đông Lĩnh sau đó mới đường ai nấy đi. Tin rằng không bao lâu sau trận chiến tại Thần Địa sẽ được truyền ra và người ở khắp võ lâm sẽ biết về nó và bắt đầu thanh trừng tàn dư của Thần Địa còn bên trong môn phái của mình.
Phạm Thiên tạm thời không vội vàng rời khỏi Thần Địa mà cùng với Cát Lôi tiến vào Phong Thần Khẩu bên trong Thần Địa. Hắn cảm thấy nội kình toàn thân của mình đã gần như hoàn toàn chuyển hóa thành hồn khí rồi, cánh cửa Hóa Thần Cảnh đã ở ngay trước mắt khiến Phạm Thiên lựa chọn Phong Thần Khẩu làm nơi đột phá vì nơi này linh khí vô cùng dồi dào.
Phạm Thiên chỉ đơn giản sửa chửa lại trận pháp thiên nhiên bên trong Phong Thần Khẩu để loại bỏ hiệu quả áp chế hồn lực của nó và bắt đầu bế quan.
Lần này đột phá Hóa Thần Cảnh không phải dễ dàng nên Phạm Thiên đã để Cát Lôi đi theo hộ pháp cho mình đề phòng bất trắc.
Cầm trong tay Quái Danh Kiếm thì ngay cả Mặc Lĩnh cũng khó lòng là đối thủ của Cát Lôi nên Phạm Thiên có thể yên tâm bế quan.
……
Bên trong Phong Thần Khẩu, Phạm Thiên ngồi xếp bằng tại vị trí mà lúc trước chính là tấm băng quan chứa Hy Liên.
Không biết đã qua bao lâu Phạm Thiên cảm thấy toàn bộ nội kình của mình đã được chuyển hóa hoàn toàn thành hồn khí.
Ngay lập tức Phạm Thiên liền cảm thấy trong đại não mình như xuất hiện một cánh cửa rất nhỏ và đang dần lớn lên. Một lượng hồn lực vô cùng lớn bắt đầu tràn ra và bao phủ lấy toàn thân hắn.
Thần thức của Phạm Thiên lúc này giống như được thoát khỏi xiềng xích và không ngừng tràn ra bên ngoài cơ thể.
Mười mét.
Một trăm mét.
Một dặm (500m).
Ba dặm (1500m).
…
Mãi cho tới khi thần thức của hắn đạt tới bán kính mười dặm (5km) thì mới dừng lại.
Toàn bộ khung cảnh bên trong Thần Địa bắt đầu được Phạm Thiên thu vào trong mắt. Nơi bị thần thức của hắn quét qua thì từng cành cây ngọn cỏ đều được hắn nắm rõ.
Một vài cao thủ đạt tới Vô Vi cảnh giới của Thần Địa thoáng cảm nhận được thần thức của hắn quét qua nhưng họ hoàn toàn không biết được cảm giác đó là gì.
Phạm Thiên đạt được thần thức thì giống như là tìm được một món đồ chơi mới mà thích thú thử nghiệm điều khiển nó. Hắn nhận ra mình có thể đem thần thức vươn ra xa tới khoảng 20 dặm (10km) nhưng chỉ có thể thăm dò một phương hướng cụ thể còn nếu muốn toàn bộ 360 độ không một góc chết quan sát mọi vận bên trong thì chỉ có thể đem thần thức mở rộng ra tới 10 dặm mà thôi.
Phạm Thiên cũng không phàn nàn gì cả, 10 dặm đã là rất xa rồi, đây còn là nhờ vào hắn sở hữu thần cấp võ hồn nên thần thức mới có thể lớn mạnh như vậy. Nếu là những người khác cho dù đạt tới cửu phẩm võ hồn thì khi đột phá Hóa Thần Cảnh thần thức cũng chỉ đạt tới được một dặm là cùng.
Điều đó có nghĩa là thần thức của Phạm Thiên còn mạnh gấp 10 lần cửu phẩm võ hồn thiên tài. Dù sao thì võ hồn của hắn cũng là thần cấp nên không có gì đáng ngạc nhiên cả.
Phạm Thiên thu lại thần thức của mình rồi bắt đầu kiểm tra thân thể. Mặc dù đột phá Hóa Thần Cảnh biến đổi lớn nhất chính là thần thức xuất hiện nhưng cơ thể cũng sẽ trở nên mạnh hơn rất nhiều sau khi được hồn lực tẩy lễ.
Nhân vật: Phạm Thiên
Đẳng cấp: 59 (22%)
Cảnh giới: Nhất tinh Võ Vương
Lực Đạo: 1653
Nội Kính: 1329
Thể Phách: 1495
Cân Cốt: 1502
Ngộ Tính: 803
Võ hồn: Hỗn Thế Tứ Hầu (Thần cấp)
Phạm Thiên thần thức vốn đã sơ thành nên sau khi đột phá nửa bước Võ Vương rất đơn giản đem thần thức ly thể tiếp tục đột phá nhất tinh Võ Vương.
Các chỉ số của hắn được gia tăng rất nhiều sau khi đột phá được một cái đại cảnh giới.
- ------☆☆☆☆-------