Buổi sáng hôm sau Phạm Thiên liền cùng Đàm Hoa Liên rời khỏi khách điếm và lên đường.
- Ngươi thật sự muốn cùng ta đi tới Trường Bạch Sơn sao? Nơi đó nằm sâu trong lãnh địa của chính phái đấy.
Phạm Thiên cười nói:
- Ta có chút việc cần đi về phía đông nên tiện đường chúng ta có thể cùng nhau lên đường vẫn tốt hơn là đi một mình phải không?
Phạm Thiên cảm thấy mình cùng Đàm Hoa Liên mặc dù có thể nói là khá hòa hợp nhưng so với mối quan hệ của nàng với Hàn Bảo Quân thì vẫn không thể sánh bằng. Dù sao hai người bọn họ đã từng gặp nạn vào sinh ra tử cùng nhau nên mức độ tin tưởng hiển nhiên sẽ cao hơn.
Thứ mà Phạm Thiên cần bây giờ là thời gian, hắn có thể từ từ xây dựng lòng tin của Đàm Hoa Liên với mình rồi mới ra tay cũng không muộn.
- Chờ chút.
Phạm Thiên bỗng cảm thấy xung quanh có điều bất thường nên cản Đàm Hoa Liên lại.
- Chuyện gì thế?
Phạm Thiên nghe được tiếng cỏ sột soạt thì lập tức nhận ra xung quanh có độc xà.
- Khè!!
Bất ngờ một loạt những con độc xà đủ màu sắc lao tới há rộng quai hàm để lộ đôi độc nha tanh tưởi.
- Xoạt!
Phạm Thiên vung đao chém bay đầu những con rắn này, Đàm Hoa Liên thấy vậy thì hoảng sợ.
- A!
Đàm Hoa Liên rất sợ rắn, nàng vừa nhìn thấy xung quanh xuất hiện một đàn rắn rất đông thì sợ hãi chạy tới nép mình vào lưng hắn.
Phạm Thiên quan sát một chút thì thấy đám độc xà này số lượng cũng không phải rất nhiều, nếu đem ra so với xà trận của Liêu Sơn Phủ thì còn thua xa.
- Phừng!
Hỏa Long Đao trên tay Phạm Thiên bắt đầu phát lửa, xử lý đám rắn này thì sử dụng Hỏa Long Đao là cách nhanh nhất.
Một con hỏa long quét qua thì lập tức biến đám độc xà thành than cốc. Sau khi xử lý xong thì Phạm Thiên liền quan sát thanh đao trên tay mình một chút.
Phạm Thiên tinh thông võ đạo nên đương nhiên có thể thành thạo sử dụng đao nhưng sử dụng loại binh khí đơn thủ này hắn cảm giác không thực sự thích thú.
Trong Bát Đại Kỳ Bảo thì Phạm Thiên xem ra chỉ có Truy Hồn Ngũ Tinh Giáo là binh khí dài nên hắn càng hướng tới nó hơn.
Hiện giờ thì Phạm Thiên vẫn phải sử dụng Hỏa Long Đao thôi, không có lý do gì khiến hắn từ bỏ một thanh Địa Cấp thượng phẩm hồn khí mà đi sử dụng một cây Huyền Cấp hạ phẩm trường côn cả.
Phạm Thiên thu lại Hỏa Long Đao và nói:
- Không sao rồi Hoa Liên, đám độc xà đã bị ta giết sạch rồi. Chúng ta mau tiếp tục lên đường thôi.
Đàm Hoa Liên vội vàng gật đầu, nàng không muốn ở lại một nơi đầy xác rắn như vậy chút nào.
Phạm Thiên vừa cất bước rời đi thì bỗng nhiên đưa tay gãi đầu:
- Hình như mình quên mất điều gì đó thì phải?
Phạm Thiên vừa mới rời đi không bao lâu thì liền có một cái khả ái tiểu loli dẫn theo một con hoa báo một con đại điêu cùng một con chuột nhỏ xuất hiện ở nơi này.
- Là kẻ nào đã giết hết rắn của ta!? Tiểu Hương nhất định sẽ không tha cho hắn!!
……
Phạm Thiên đặt một bình ngọc cùng với một chiếc bảo hạp trước mặt Đàm Hoa Liên và nói:
- Đây là những thứ cần thiết để ngươi có thể luyện được nửa sau của Trường Bạch Kiếm Quyết.
Phạm Thiên lấy ra tổng cộng 4 viên Cực Phẩm Đại Hoàn Đan cùng với miếng Trường Bạch Nhân Sâm mà hắn lấy từ chỗ Thiên Ma Thần Quân giao cho Đàm Hoa Liên.
Lý do mà Phạm Thiên lấy ra 4 viên Cực Phẩm Đại Hoàn Đan là bởi vì Trường Bạch Nhân Sâm không phải là dễ hấp thu như vậy. Trên thực tế Đàm Hoa Liên phải từ từ luyện hóa dược lực của Trường Bạch Nhân Sâm thì nó mới có thể phát huy tác dụng.
Cho dù trong cốt truyện Đàm Hoa Liên sau khi bị trúng phải Bách Băng Thần Chưởng thì đã vô tình kích phát dược lực của Trường Bạch Nhân Sâm giúp công lực của nàng tăng cao nhưng thực chất vẫn chưa thể luyện hóa hoàn toàn.
Khi đó Đàm Hoa Liên cùng lắm chỉ có thể coi là nửa bước Tiên Thiên mà chưa thể coi là cao thủ chân chính.
Chỉ khi bị Huyết Lôi đả thương dưới sự trợ giúp của Bá Vương Quỷ Diện Giáp thì Trường Bạch Nhân Sâm mới được Đàm Hoa Liên hấp thu hoàn toàn khiến nàng thoát thai hoán cốt đạt được công lực hùng hậu.
Công lực ban đầu càng thấp thì thời gian cần để hấp thu Trường Bạch Nhân Sâm lại càng lâu. Phạm Thiên muốn rút ngắn quãng thời gian này lại nên mới đưa thêm 4 viên Cực Phẩm Đại Hoàn Đan nhằm giúp nàng đạt tới cảnh giới cao nhất có thể.
- Thứ này là Trường Bạch Nhân Sâm sao?
Đàm Hoa Liên cảm thấy mình khó lòng mà nhận thứ quý trọng như vậy nên có ý định từ chối. Dù sao nàng với Phạm Thiên chỉ quen biết mới vài ngày nên chưa thể thản nhiên nhận quà như vậy được.
Phạm Thiên biết Đàm Hoa Liên sẽ không đơn giản chịu nhận lấy nên liền nói dối:
- Những thứ này đều là do Kiếm Hoàng đại nhân để lại cùng với Trường Bạch Kiếm Quyết nên ngươi cứ thoải mái mà nhận.
Đàm Hoa Liên không ngốc, nếu như thứ này do gia gia nàng để lại thì tại sao lúc trước Phạm Thiên giao ra Trường Bạch Kiếm Quyết lại không chủ động đem mấy thứ này ra mà lại phải chờ tới bây giờ.
Nhưng nếu Phạm Thiên đã nói vậy thì Đàm Hoa Liên cũng không tiện từ chối.
- Phạm Thiên vì mình nên mới nói dối, nếu mình không nhận thì liền tỏ ra quá xa cách không coi hắn là bạn rồi…
Đàm Hoa Liên nghĩ thầm và thu lấy bình Cực Phẩm Đại Hoàn Đan cùng Trường Bạch Nhân Sâm, trong lòng thì cảm động khi Phạm Thiên tặng nàng thứ quý giá như vậy.
- Ngươi hãy phục dụng bốn viên Cực Phẩm Đại Hoàn Đan trước sau đó hãy sử dụng tới Trường Bạch Nhân Sâm thì tác dụng sẽ là tốt nhất. Đan dược này không có tác dụng phụ nên có thể phục dụng cùng một lúc cũng được.
Đàm Hoa Liên gật đầu, và lấy ra bốn viên Cực Phẩm Đại Hoàn Đan quan sát một chút sau đó cho vào miệng.
Chỉ trong nháy mắt cảnh giới của Đàm Hoa Liên đã được thăng lên thêm bốn tiểu cảnh ngang với Hắc Ưu lúc trước. Nếu bây giờ một lần nữa phải giao chiến với Hắc Ưu thì cho dù không cần Ma Linh Kiếm nàng cũng có thể cầm cự được.
Có điều muốn chiến thắng Hắc Ưu thì vẫn là rất khó, dù sao nội công của Đàm Hoa Liên vẫn còn quá kém. Ít nhất phải chờ nàng ăn vào Trường Bạch Nhân Sâm mới được.
Trường Bạch Nhân Sâm chỉ lớn bằng nửa bàn tay nhưng lại vô cùng đắng, Đàm Hoa Liên vừa cắn vào thì khuôn mặt đã lập tức trở nên nhăn nhó. Nàng nhắm mắt cố gắng đem toàn bộ nhai nuốt một cách nhanh nhất khiến Phạm Thiên cảm thấy có chút buồn cười.
Phạm Thiên thấy Đàm Hoa Liên đã sử dụng Trường Bạch Nhân Sâm thì yên tâm gật đầu, thứ này không chỉ gia tăng công lực mà còn có tác dụng cứu mạng lúc nguy cấp nên coi như là đã đánh một cái bảo hiểm trên người nàng rồi.
Đàm Hoa Liên
Đẳng cấp: 40
Chỉ mới sử dụng Trường Bạch Nhân Sâm nhưng Đàm Hoa Liên đã có cảnh giới nửa bước Tiên Thiên. Như vậy cũng coi như là đáp ứng tiêu chuẩn thấp nhất để luyện tập nửa sau của Trường Bạch Kiếm Quyết nên sức chiến đấu của nàng hẳn là sẽ tăng lên rất nhiều.
Nếu hấp thu toàn bộ dược lực thì Đàm Hoa Liên có thể đạt tới cảnh giới ngang ngửa Võ Vương cũng chưa biết chừng.
Đạt tới cấp độ đó thì cho dù là Võ Linh cường giả vận dụng võ hồn cũng khó mà đánh bại một cách dễ dàng được, nếu nàng làm chủ được Ma Linh Kiếm thì thậm chí còn có thể sở hữu sức mạnh không thua gì cao phẩm võ hồn.
Phạm Thiên thấy Đàm Hoa Liên đang vận công hấp thu chút dược lực tràn ra ngoài của Trường Bạch Nhân Sâm thì không tiếp tục quấy rầy nàng nữa mà rời khỏi phòng.
Phạm Thiên đi xuống tửu điếm bên dưới dự định hỏi đường thì bỗng nhiên phát hiện ra có kẻ nào đó đang theo dõi mình.
Tống Võ Môn bị thua nhục nhã thì đương nhiên sẽ không nán lại chịu nhục có điều kẻ đang theo dõi hắn có thân pháp khá cao không thể nào là hạng người vô danh được.
- Ta cũng muốn xem thử là kẻ nào cả gan theo dõi ta…
Phạm Thiên tự nhiên như thường rời khỏi khách điếm và bắt đầu đi dạo. Lúc này trời đã bắt đầu tối nhưng bên ngoài vẫn còn rất nhiều người đi lại. Kẻ theo dõi hắn không chỉ không bị mất dấu mà còn có thể ẩn giấu thân mình rất kỹ khiến cho Phạm Thiên tạm thời không thể biết được thân phận đối phương.
- Kỹ thuật theo dõi còn rất cao đấy, nếu không phải nhờ cảm giác của mình mạnh hơn bình thường thì khó mà phát giác ra được tung tích của kẻ này.
Kỹ thuật phản gián không phải là thế mạnh của Phạm Thiên, mục đích của hắn cũng không phải là để cắt đuôi kẻ này. Phạm Thiên quyết định rẽ vào trong một con hẻm tối chủ động chờ kẻ theo dõi mình hiện thân.
Phạm Thiên yên lặng chờ trong bóng tối một lát thì kẻ theo dõi hắn vẫn án binh bất động giống như là đang quan sát tình hình.
Sau một lúc lâu thì kẻ này mới quyết định chủ động hiện thân và đi ra từ trong góc tối đối diện với Phạm Thiên.
- ------☆☆☆☆-------