Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 471: Căn cứ điểm vô danh trong rừng rậm




Editor: Wave Literature

(Húc Tâm Chi Nguyên: Ba La, Phỉ Ni Khắc Tư, Kê Đản Hoa... Ừm.. Bọn chúng đều không phải đại boss, bọn chúng chỉ là sủng vật được lão Hạ nổi hứng lên đặt tên╭∩╮ ( ̄▽ ̄) ╭∩╮)

(Khinh Kha Nếu Lục Bình: Thế giới cây bị tổn thương nặng nề, chúa Dê-xu cũng không cứu được)

(Đống Cặn Bã: Bỗng nhiên nghĩ đến bổ sung việc này (tay động mỉm cười))

......

Nội dung cập nhật phiên bản 0. 39 còn rất nhiều, người chơi nhìn ra được từ nhật ký cập nhật phiên bản, rằng không lâu sau sẽ lại cập nhật một làn sóng nội dung mới, trong đó khẳng định nhất chính là phiên bản beta, nhất định sẽ làm cho người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và thành phố tự do Duy Đa Lợi Á phối hợp với nhau, sau đó chiếm lĩnh thế giới cây.

Đây là điều các người chơi suy đoán, dù sao nếu có thế giới cây liền có thể mở bản beta, mà thế giới cây đã bị mở ra do nhiệm vụ Trảo Căn Bảo nhận được.

Tuy rằng các người chơi còn không rõ ràng vị trí của Trảo Căn Bảo lắm, nhưng bọn họ tin tưởng đây chỉ là vấn đề thời gian.

Ngoài ra còn cập nhật những nội dung khác, ví dụ như ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ mới khai phá một bản đồ mới—— Rừng rậm vô danh, đương nhiên đó cũng không phải là chỉ cánh rừng kia tên là Rừng rậm vô danh, mà là bởi vì phía công ty trò chơi lười biếng không đặt tên cho cánh rừng này, người chơi của game này đã rất quen với tính tình của phía công ty, rất nhiều bản đồ đều do chính bọn họ tự đặt tên, thậm chí bao gồm cả tên gọi của các khu vực trong thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, còn có pháo đài quái nhân cùng với Đồng hoang than thở vân vân, đều là do các người chơi tự lấy tên, mà Rừng rậm vô danh này đã được người chơi thảo luận một hồi, có vài người đặt là Rừng rậm ánh trăng, thế nhưng tên gọi rừng này đã được dùng ở thành phố tự do Duy Đa Lợi Á, dù sao cánh rừng ở thành phố tự do Duy Đa Lợi Á đã được gọi là Rừng rậm ánh trăng rồi.

Cuối cùng cũng bàn bạc ra được cái tên này.

Mà những chuyện liên quan đến Rừng rậm vô danh, các đại bang hội đều ra tay trước tiên, tuy rằng thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ và Rừng rậm vô danh đã có thêm 10 con bọ cánh cứng làm phương tiện giao thông công cộng.

Nhưng dựa theo tiêu chuẩn mỗi con bọ cánh cứng chỉ chở được tối đa 100 người để tính toán, mười con bọ cánh cứng tối đa cũng chỉ chở được có 1000 người mà thôi, mà tổng cộng người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ có đến 5000 người, đấy là còn không bao gồm thể tích của dã thú nhân lớn hơn Địa Tinh rất nhiều, có lẽ một con bọ cánh cứng căn bản không chở được nổi 100 con dã thú nhân, cho nên phần lớn bang hội game thủ so với việc ngồi bọ cánh cứng thà rằng tự tổ chức một chút, mỗi người đều cưỡi điểu hai chân, sau đó tổ chức thành đoàn thể đi đến lối vào Rừng rậm vô danh trước, đương nhiên phương pháp này đối với người chơi riêng lẻ mà nói thì không quá thực tế.

Bài post của Mã Khả Ba La đã nói rất rõ ràng, hơn nữa từ hình ảnh nhìn ra được, lối vào kia đen kít một mảnh, cũng không thích hợp cho điểu hai chân, dù sao nếu như điểu hai chân ở dưới môi trường quá tối, nó sẽ rất dễ dàng hoảng loạn, điều này mặc dù khiến cho người ta muốn phỉ nhổ vì sao điểu hai chân sinh trưởng ở thành phố ngầm lại sợ tối, thế nhưng đây là giả thiết của trò chơi, cũng không có biện pháp nào khác. Huống hồ ở cuối lối đi còn là vách núi, người chơi có thể leo xuống, thế nhưng điểu hai chân làm thế nào mà leo xuống dưới được? Mà người chơi riêng lẻ chỉ có một mình, anh ta mang theo điểu hai chân thì đặt ở đâu?

Dù sao có vết xe đổ của Mã Khả Ba La, ngươi xem, không phải trang bị và chim hai chân của Mã Khả Ba La đều mất sạch sao?

Mà nhắc tới điểu hai chân, ở đây còn phải nói kỹ càng một chút, đó là người chơi ở thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ không thể tranh giành ngựa cưỡi của nhau, ví dụ như có một con điểu hai chân của một người chơi tại thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, như vậy cho dù một người chơi khác có giết chết người kia thì cũng không thể cướp đi điểu hai chân, đương nhiên anh ta có thể lựa chọn việc giết chết điểu hai chân.

Mà ở trận doanh đối lập, đúng là có thể cướp vật cưỡi của đối phương, nói một cách khác, nếu như người chơi của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ có một con điểu hai chân, sau khi anh ta bị người của thành phố tự do Duy Đa Lợi Á giết chết, thì có thể cướp điểu hai chân của đối phương.

Đây là chuyện đã được chứng thực ở Đồng hoang than thở.

Đương nhiên Liên minh Tiên phong cũng tổ chức bang hội game thủ cùng nhau đi khám phá Rừng rậm vô danh, là đại bang hội với 500 người, bọn họ tổ chức 300 người chơi trước, đồng thời mỗi người đều có một con điểu hai chân, ngoại trừ điểu hai chân dùng để ngồi cưỡi, thậm chí còn bố trí hơn mười con điểu hai chân dùng để vận chuyển hàng hóa vật tư sinh hoạt cần thiết, ví dụ như lều trại chiếu sáng, thức ăn nước uống vân vân.

Ở trong trò chơi có chế độ đói và mệt mỏi, điểm này mọi người đều biết, nếu như không thể ăn no bụng và nghỉ ngơi tốt, như vậy sức chiến đấu cũng sẽ giảm lớn, mà có chút thực vật cũng có chức năng BUFF đặc thù, có thể tăng cường lực nhanh nhẹn, ít nhất mô tả của những đồ ăn này nói như thế, về phần có hiệu quả hay không, vậy thì không rõ ràng lắm.

Thế nhưng phần lớn người chơi vẫn tin tưởng có, tuy rằng không có giao diện thuộc tính hoặc là thương tổn thực tế chứng minh, thế nhưng mô tả trò chơi còn có thể lừa dối bọn họ sao?

Mà sở dĩ Liên minh Tiên phong trải qua một cuộc đại chiến với Thành Trường An, còn có thể có nhiều lực lượng dự trữ như vậy, không chỉ bởi vì trong Liên minh Tiên phong tương đối nhiều thổ hào, mà nhiều hơn là bởi vì bọn họ cướp sạch cứ điểm thành Trường An, lúc trước trong lúc đại chiến bọn họ công phá hai căn cứ điểm của Thành Trường An, đồng thời cướp sạch vật tư trong đó, thậm chí bắt một ít cao tầng quản lý của bọn họ làm tù binh.

Đương nhiên Á Sắt cũng không có tâm tình thành lập một cứ điểm tại ngoại thành chuyên để giam giữ những cao tầng quản lý này, anh ta tùy tiện tìm một chỗ ném mấy người cao tầng quản lý này vào, sau đó phân một ít người chơi trông giữ, về phần có thể giam giữ bọn họ bao lâu thì không quan trọng, nếu như đối phương nguyện ý dùng tiền đi điều tra vị trí của bọn họ, như vậy Á Sắt cũng không ngại bọn họ đi nghĩ cách cứu viện.

Dù sao loại phương pháp giam giữ này chỉ là vì đánh mặt đối phương, khiển trách một chút mà thôi, cũng không phải là vì thật sự muốn giam giữ quản lý của bọn họ quá lâu.

Đội ngũ 300 người cộng thêm đồng minh của bọn họ, tổng cộng lại bang hội lên đến năm sáu trăm người, mênh mông cuồn cuộn xuất phát từ thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, sau đó đi về phía lối vào Rừng rậm vô danh.

Toàn bộ đội ngũ nhìn qua giống như một con rồng dài, dưới sự quản lý chặt chẽ của các quản lý bang hội, cũng chỉ có bang hội mới có thể làm được, đối với người chơi đơn lẻ mà nói, không có khả năng có thể có được đội ngũ chỉnh tề như thế.

Bởi vì là đại đội hành quân, khẳng định không nhanh như Mã Khả Ba La đi một mình, đội ngũ 600 người đi khoảng chừng hơn nửa ngày mới đi đến lối vào của Rừng rậm vô danh, mà trong đó có hơn 100 người bởi vì đủ loại nguyên nhân đã sớm logout, đương nhiên những người này sẽ không bị ném xuống trên đường, mà được những người chơi khác đặt lên điểu hai chân của bọn họ, hoặc là dùng sợi dây buộc bọn họ đặt lên xe tải kéo đi, dù sao nếu như để những người này ở trên đường, tám chín phần sẽ bị người chơi phía sau trộm sạch trang bị.

Mặc dù không thể cướp vật cưỡi của đối phương, thế nhưng nếu như trang bị không thực hiện trói định với linh hồn, thì có thể tiến hành cướp giật.

Khi đám Á Sắt đi tới lối vào của Rừng rậm vô danh, thời gian đã tới nửa đêm, khoảng thời gian này cũng là lúc người chơi online nhiều nhất, mà phần lớn người chơi riêng đều lựa chọn ngồi trên lưng bọ cánh cứng, sau đó đi xử lý chuyện của mình, đợi đến lần thứ hai login tám chín phần đã đến nơi, nếu như đến nơi trước, cũng sẽ có bạn bè nhắn tin nhắc nhở bọn họ, bọn họ cũng sẽ login trước, sau đó điều khiển nhân vật đi xuống, ngồi trên bọ cánh cứng là trạng thái an toàn, không thể tiến hành công kích và ăn cắp.

Buổi tối là lúc người chơi tham gia nhiều nhất, cho nên khi Á Sắt đến Rừng rậm vô danh, có thể thấy được biển người chơi tấp nập chen chúc ở lối vào nhỏ hẹp.

Khẳng định xây dựng một trại đóng quân ở lối vào này không phải là một lựa chọn tốt, sở dĩ đám Á Sắt lựa chọn lưu lại một nửa nhân thủ để vận chuyển điểu hai chân trở về, những người này có thể thông qua cổng vận chuyển, đi đến vị trí ở rừng rậm.

Một nửa nhân thủ còn lại trực tiếp tiến vào lối vào, đi thăm dò Rừng rậm vô danh trước.

Về phần bang hội đối địch Thành Trường An hành động thế nào, Á Sắt không lo lắng mấy, bởi vì ở chỗ này nhiều người chơi như vậy, nếu như Thành Trường An muốn công kích, nhất định sẽ có số lượng lớn người ngộ thương. Mà những người chơi bị ngộ thương cũng sẽ không đứng nghe một câu xin lỗi, nói lời xin lỗi liền xong chuyện, chắc chắn bọn họ sẽ phản kích trước tiên, đến lúc đó Thành Trường An đắc tội không chỉ bang hội của bọn họ và đồng minh, mà còn có phần lớn người chơi riêng lẻ và những bang hội khác, nếu như Thành Trường An không muốn trộn lẫn, vậy cũng chỉ có thể ở đây thử xem.

Đám Á Sắt mang theo vật tư cần thiết, khoảng 300 người cùng nhau tiến vào lối vào của Rừng rậm vô danh.

Trong đó con số người chơi đồng hành có gần nghìn người chen chúc ở lối vào, tất cả đều trong tình huống dòng người chen chúc xô đẩy, cũng may đi 30 phút rốt cuộc cũng qua lối vào, đi tới vách đá trên đỉnh núi.

Thế nhưng những người chơi liền gặp phải vấn đề nan giải mà Mã Khả Ba La gặp, làm sao để đi xuống từ trên vách đá.

Bọn họ vòng một vòng cũng không thấy bất cứ lối đi nào có thể đi xuống, xem ra chỉ đành leo từ trên vách đá xuống, tuy rằng thể năng của dã thú nhân, Địa Tinh và yêu tinh đều không tệ, nhưng chưa trải qua bất cứ khóa huấn luyện hay đồ bảo hộ mà leo núi, thì trên cơ bản không khác gì tự sát, kể cả dã thú nhân, Địa Tinh và yêu tinh cũng như thế.

Thế nhưng không sao cả, các người chơi đều đa tài đa nghệ, tùy tiện chọn mấy cao thủ leo núi trong số 5000 người chơi cũng không phải vấn đề gì lớn.

Rất nhanh đã có người chơi chủ động đứng dậy, sau đó lấy ra nghề nghiệp tuyển thủ leo núi của mình, đồng thời yêu cầu những người chơi khác đoàn kết lại, góp hết tất cả tơ nhện hoặc là dây thừng vân vân mà bọn họ mang đến ra, chỉ cần làm một cái thang trời đi xuống ở chỗ này, vách đá với độ cao này cũng không phải khó khăn gì quá lớn.

Tất cả mọi người rất rõ ràng độ dai của tơ nhện, cho dù hơn mười dã thú nhân cùng nhau leo bên trên, đều không hề có vấn đề gì.

Nhiều người chơi đoàn kết lại như vậy, hiệu suất hành động rất cao, không bao lâu bọn họ đã bện đống tơ nhện cống hiến thành một cái thang trời dài mấy chục mét.

Sau đó dùng cọc gỗ và đá cùng công cụ cố định cái thang tại chỗ, rồi thả cái thang trời từ trên vách núi xuống.

Chuyện tiếp theo là dựa theo trình tự, từng người một dùng thang leo xuống phía dưới.

Mà chuyện này cũng rất tốn thời gian, nhưng cũng không có cách nào, dù sao không có đường khác để xuống. Nếu nôn nóng cũng có thể lựa chọn tự leo xuống, thế nhưng với người chơi chưa từng được huấn luyện, phần lớn kết cục đều rất thảm thiết.

Đám Á Sắt cống hiến nguyên liệu nhiều nhất, sở dĩ cũng được ưu tiên sử dụng cây thang, bang hội hơn 300 người dùng thời gian hơn một giờ mới tập hợp đầy đủ trong rừng rậm. 

Cả cánh rừng bao phủ bởi một mảnh ánh sáng mờ ảo, nhìn qua giống như cảnh trong mơ.

Mà nhiệm vụ của người chơi chính là tìm một mảnh đất trống trong cánh rừng này, thành lập một cứ điểm, đồng thời dựng cổng vận chuyển, đương nhiên kích hoạt sau cùng sẽ được tiến hành bởi phù thủy Học Phách.

Trên thực tế khi những người chơi đang chậm rãi bò xuống từ thang dây, Học Phách đã sử dụng ma pháp bay tới dưới vách núi, đồng thời bắt đầu chọn vị trí thích hợp chuẩn bị truyền tống tài liệu ký hiệu ma pháp tới, về phần những người chơi khác, những người học tập tốt bắt đầu chặt cây cối, đây là nhiệm vụ bọn họ nhận được, học tập không giỏi thì không nhận được nhiệm vụ, sau đó tiếp tục thăm dò bản đồ.

Có chút thời gian, loại chuyện như học tập này có cưỡng cầu cũng không được.

Tuy rằng Á Sắt có thành tích học tập kha khá, nhưng anh ta lại không ở lại cứ điểm, cùng người chơi khác đi chặt cây cây cối, dù sao anh ta không có nhu cầu quá lớn đối với mấy bó củi, toàn bộ trang bị trên người đã được thăng cấp tới trình độ cao nhất.

Về phần mấy thứ trang trí nhà cửa này, Á Sắt cũng không có nhu cầu nào, anh ta cũng không cần chế tác cung tên hay mũi tên này nọ.

Anh ta mang theo 100 thành viên bang hội cùng đi thăm dò những nơi khác trong Rừng rậm vô danh, trong bài post của Mã Khả Ba La có nói, nơi này có những dã thú nhân khác, có khi còn có cả căn cứ điểm khác ở sâu trong bản đồ cũng nên, mà trang bị của những dã thú nhân kia chính là mục tiêu của Á Sắt.

So với chặt cây cối, bọn họ càng muốn trang bị NPC hơn.

Thế nhưng trình độ khổng lồ của bản đồ Rừng rậm vô danh vượt qua rất xa trí tưởng tượng của đám Á Sắt, bọn họ đi bộ hơn hai giờ, cũng không tìm thấy biên giới của cánh rừng này, thậm chí không hề phát hiện bất cứ dấu hiệu hư hư thực thực nào của cứ điểm hoặc là có người hoạt động.

Tuy rằng đám Á Sắt không có phát hiện gì, thế nhưng ở một bên khác, những người chơi khác lại phát hiện những đồ vật đặc biệt, đồng thời nhanh chóng chia sẻ những thứ mà bọn họ phát hiện lên diễn đàn.

Đó là một căn cứ hỏa lực! Không chỉ có như vậy, xem quy mô cứ điểm có thể thấy được nhân số còn tương đối nhiều!

Chỉ riêng dã thú nhân cùng Địa Tinh tuần tra xung quanh cũng đã có trên trăm người, không chỉ như vậy, còn mở ra một mảnh đất trống rất lớn dùng để xây dựng nhà ở.

Về phần những người này từ đâu tới thì không quá rõ ràng, thế nhưng diện tích cánh rừng này lớn như vậy, có khi còn liên thông với lối đi ngầm nào nữa không chừng, có lẽ bọn họ là người từ lối vào ngầm khác tới đây.

Nhưng cho dù thế nào, những người này đều là kẻ địch của thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, thậm chí không cần bọn họ sớm công kích các người chơi, thấy tên của bọn họ chính là màu đỏ.

Nhưng số lượng người chơi phát hiện cứ điểm này quá ít, hơn nữa cũng không có người chơi có gan mạo hiểm liều chết vọt vào xem một cái, dù sao nếu mà chết thì đến cả trang bị cũng mất.

Khi bọn họ phát hiện cứ điểm, trước lựa chọn lùi lại, đồng thời báo tin tức lên diễn đàn, mà tin tức này cũng được những bang hội lớn khác nhìn thấy, sau đó các đại bang hội tổ chức lực lượng của bọn họ, chạy tới phía căn cứ điểm này.

Mà vào giờ này khắc này những dã thú nhân trong căn cứ điểm vẫn không hề biết gì về cuộc tấn công và mọi chuyện sắp xảy ra tiếp theo.