Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 454: Cuộc chiến vây bắt Phi Long khốc liệt




Editor: Wave Literature

Trảo Căn Bảo đứng trong bụi cây, ngẩng đầu nhìn lên bầu trời, anh ta muốn từ trong khe hở lá cây tìm kiếm bóng Phi Long trên đỉnh đầu, nhưng nhìn một lúc lâu cũng không thấy bóng Phi Long đâu, mà tiếng rít của Phi Long lại thật sự tồn tại, đang lúc anh ta do dự có nên chạy ra khỏi rừng cây xem có Phi Long hay không thì lại nghe bên cạnh có người chơi hô:

"Chú ý bên trái, Phi Long ở bên trái!"

Trảo Căn Bảo còn chưa kịp phản ứng liền nhìn thấy bóng Phi Long lập tức xuất hiện trên đầu mình, sau đó là một dòng khí nóng bỏng tràn vào, Trảo Căn Bảo điên cuồng lăn qua hàm ngư bên cạnh, một giây sau, cột lửa từ trên trời giáng xuống, đánh thẳng vào chỗ anh ta vừa đứng.

Tốc độ phản ứng của Trảo Căn Bảo rất nhanh, nhưng tốc độ phản ứng của vài người chơi không nhanh như vậy, trong nháy mắt một số người chơi đứng ở đó đã bị bốc hơi ngay lập tức bởi ngọn lửa của Phi Long, bao gồm cả trang bị của họ.

"Nó phát hiện ra chúng ta sao? Không! Trang bị của tôi đừng chết, tôi không muốn vứt bỏ trang bị của tôi!"

Có người chơi đứng giữa đám cây khóc hô, dường như chỉ trong giờ phút này, các người chơi mới có thể cảm nhận được sự đáng sợ của cái chết.

"Ổn định, đừng kích động, dựa theo kế hoạch của chúng ta mà làm!" Trảo Căn Bảo nghe tiếng A Phi quát tháo.

Mà con Phi Long kia cũng không dừng quá lâu trên đỉnh đầu bọn họ, nó nhanh chóng bay về phía nhóm lôi cây gỗ dụ dỗ, từ bước này cho thấy, kế hoạch của bọn họ đã khá thành công.

"Tất cả thành viên chuẩn bị, mau kéo lưới của chúng ta đến đây!"

A Phi la lên với các người chơi bên cạnh.

Bọn Trảo Căn Bảo cũng nhanh chóng dựa theo kế hoạch của A Phi bắt đầu kéo túi lưới khổng lồ mà a Phi đã chuẩn bị, những cái lưới này đều dùng mạng nhện của thế giới ngầm làm thành, cũng không biết A Phi lấy đâu ra nhiều mạng nhện như vậy.

Để đảm bảo độ bền của túi lưới, A Phi dùng khoảng 5 lớp mạng nhện để tạo thành cái túi này.

Túi lưới khổng lồ nhanh chóng được kéo lên khỏi đám cây cối, để đảm bảo túi lưới không bị Phi Long phá hoại, bọn họ đã dùng liên tục mấy chục gốc cây để cố định nó, thật giống như một mạng nhện khổng lồ bên trong rừng cây.

Trảo Căn Bảo cũng không rõ túi lưới như vậy có thể bắt được Phi Long hay không, nhưng hiện tại bọn họ cũng chỉ có thể thử cách này một lần xem thế nào thôi.

Dù sao thì theo A Phi nói:

"Tốt nhất là nên ăn thịt trước khi mọi người uống súp cùng nhau, chờ cốt truyện đến bắt Phi Long, chắc chắn sẽ không nhiều ưu đãi bằng tự chúng ta đi bắt."

Hiệu suất của mọi người đều rất cao, dù sao không có người chơi lẻ nào mà đều là người trong bang hội, hơn nữa đều rất nghe lời chỉ huy.

"Chú ý! Nhóm dụ dỗ qua đến đây rồi!"

Ở phía sau, bên ngoài có người chơi hô, hiển nhiên, Phi Long đã chú ý đến nhóm dụ dỗ, hơn nữa bay về hướng cây gỗ mà nó thích.

Trảo Căn Bảo đứng trong rừng cây nhìn ra bên ngoài có một vài người chơi cưỡi ngựa, phóng qua bên này, sau lưng bọn họ đều vác theo cây gỗ đặc biệt này.

Không đem toàn bộ trứng cùng đặt trong một rổ cũng sách lược được các người chơi này chuẩn bị.

Nếu như đặt tất cả cây gỗ này lên cùng một chiếc xe ngựa mà nói thì rất có thể Phi Long lập tức sẽ giết sạch nhóm dụ dỗ nó, mà hiện tại mỗi người đều vác một cây gỗ rời, chạy về phía mục tiêu, sẽ an toàn hơn rất nhiều.

Mà đến lúc này Trảo Căn Bảo cũng nhìn rõ được con Phi Long kia.

Trong thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, đã từng xuất hiện Hắc Long Cẩu Đản, còn có cha của nó, nhưng khác biệt chính là con Phi Long này không có đặc điểm của rồng, ít nhất nhìn vẻ ngoài của nó thì thấy hai con khác nhau rất lớn.

Hơn nữa cơ thể và cánh của nó, cơ thể rồng khổng lồ trước sau có bốn chân và một đôi cánh, còn Phi Long lại chỉ có chân sau và một đôi cánh mà thôi, từ kích thước thì con Phi Long trước mắt hoàn toàn không thể nào so sánh được với cha đẻ của Hắc Long Cẩu Đản.

Quan trọng chính là con Phi Long này nhìn qua không giống như sinh vật có trí tuệ gì cho lắm.

Đương nhiên Trảo Căn Bảo cũng không phải đến để nghiên cứu sự khác nhau giữa Phi Long và Cự Long, anh ta đang theo dõi quỹ đạo bay của Phi Long, hơn nữa chuẩn bị tiến hành tác chiến cuối cùng.

"Sau khi bắt được Phi Long, chúng ta sẽ dùng những thứ này gõ cho nó ngất đi."

Có người vừa nói, vừa giơ một cây gậy sắt vừa được phát lên, những thứ này chính là vũ khí A Phi định dùng để bắt Phi Long.

"Có lẽ các bạn đều đã chơi Phương Chu, trong Phương Chu, dùng cách như vậy để bắt khủng long và con mồi là rất bình thường, chúng ta có thể học tập một phen, tôi cảm thấy tính khả thi rất cao."

A Phi giải thích về kế hoạch này của mình.

Tuy cảm thấy việc dùng gậy gõ cho Phi Long ngất đi có phần vô nghĩa. Nhưng cẩn thận suy nghĩ một chút, thì dường như lại không có sơ hở gì, dù sao trong trò chơi, không ít người đều dùng cách này để gõ cho quái vật hoặc con mồi ngất đi, " Thành phố ngầm " cũng là một trò chơi, vì sao không thể làm như vậy chứ? Huống chi ngay cả trong thế giới thực, gậy gộc cũng có thể gõ cho người ta ngất xỉu.

Giải thích như vậy, mọi người cũng cảm thấy rất có lý.

"Tôi có kế hoạch táo bạo, các bạn hãy nghe tôi nói."

Ngay lúc Trảo Căn Bảo khẩn trương chuẩn bị tác chiến, bên cạnh Âu Cật Mâu đột nhiên nói.

"Người anh em à, cậu không cần có kế hoạch gì đâu, tôi cảm thấy tất cả kế hoạch của cậu đều chưa từng thành công, cuối cùng đều bị Trảo Căn Bảo thực hiện, cậu là đang cố gắng giúp cậu ta sao."

Báo Tử Đầu Linh Sung nói với Âu Ngật Mâu, theo biểu cảm trên mặt anh ta cho thấy, anh ta vô cùng thông cảm với Âu Ngật Mâu.

Nhưng Âu Ngật Mâu không hề cảm kích, lớn tiếng nói:

"Bây giờ kế hoạch của tôi tuyệt đối sẽ không bị Trảo Căn Bảo giành trước đâu, cho dù bất cứ ai cũng không thể cướp đi kế hoạch này của tôi, kế hoạch vô cùng hoàn thiện, tôi nắm chắc mười phần có thể hoàn thành kế hoạch này!"

Âu Ngật Mâu lớn tiếng nói:

"Đầu tiên chúng ta đến chỗ Phi Long bị nhốt, tôi sẽ trèo lên lưng nó, sau đó lấy vảy trên đầu nó, dùng gậy của tôi gõ vào đầu nó, tôi chỉ có thể nói như vậy thôi, cái khác tôi không thể nói cho các cậu biết được!"

Âu Ngật Mâu tự hào nói.

Nhưng kế hoạch của anh ta đương nhiên không gây được tiếng vang với mọi người, Báo Tử Đầu Linh Sung ở phía sau cười nói:

"Kế hoạch này của cậu nghe rất bình thường mà, so với những kế hoạch trước kia của cậu thì kế hoạch này cũng quá bình thường, chẳng lẽ không có hành động gì đẹp trai hơn để nói với bọn tôi à? Có lẽ Trảo Căn Bảo có thể làm được đấy!"

Lời Báo Tử Đầu Linh Sung nói, thay vì nói đề nghị với Âu Ngật Mâu, chẳng bằng nói đang cười nhạo anh ta thì đúng hơn, nhưng Âu Ngật Mâu không thèm để ý đến lời anh ta nói.

Lúc bọn họ nói chuyện, Trảo Căn Bảo đã chú ý thấy, con Phi Long kia đang bay đến bên này, anh ta nhanh chóng nhắc nhở bạn mình đang nói chuyện, trước mắt tập trung lực chú ý đối phó với Phi Long.

Có mấy người chơi cưỡi ngựa thần tốc xông đến rừng cây bên này, có lẽ là vì Phi Long thích những cây gỗ đó, cho nên không thổi ra lửa để đối phó với những người chơi cưỡi ngựa này, Phi Long chỉ tiếp cận mục tiêu, sau đó thần tốc lao xuống, dùng móng vuốt bắt lấy những người chơi này, sau đó túm lấy cây gỗ từ trên lưng bọn họ xuống, về phần các người chơi thì rơi tự do từ không trung xuống mặt đất.

Chết kiểu này đã xem như không tệ lắm rồi, dù sao thì trang bị của bọn họ vẫn còn tương đối hoàn hảo, còn những người chơi chết cháy mới đúng là đau khổ nhất, bởi vì trang bị của họ đều chẳng còn.

Đương nhiên Phi Long không chú ý đến, một tấm lưới lớn đã mở sẵn trong rừng cây chờ đợi nó, nó tiếp tục truy đuổi những người chơi trên lưng có cây gỗ.

Nó kích động vỗ cánh, vọt mạnh về hướng rừng câu, thân hình to lớn của Phi Long không hề e ngại những cây cối rậm rạp này, những cây cối phía trước đều bị con Phi Long lao xuống đổ hết, tiếng ầm âm vang vọng khắp rừng cây.

Trảo Căn Bảo khẩn trương đến mức lòng bàn tay mướt mồ hôi, anh ta siết chặt gậy sắt trong tay, nhìn chằm chằm hướng con Phi Long bay qua.

Con Phi Long kia sau khi liên tục va chạm làm đổ vài gốc cây khổng lồ thì cắm đầu ngã vào mạng nhện A Phi chuẩn bị sẵn cho nó, còn những người chơi cưỡi ngựa dụ Phi Long, đương nhiên cũng không ngoại lệ rơi vào trong lưới, dù sao thì nếu bọn họ chuyển hướng thì rất có khả năng Phi Long cũng sẽ chuyển hướng theo, cho nên bọn họ hy sinh cũng là một phần trong kế hoạch.

Sau khi con Phi Long kia rơi vào mạng nhện, cả người nó đều bị mạng nhện cuốn lấy, Phi Long vốn không ngừng tiến lên trước lập tức ngừng lại, mạng nhện bị cơ thể con Phi Long kéo kéo căng ra, thật giống như kẹo cao su bị kéo ra vậy.

Tuy Phi Long đang cố gắng vùng vẫy, nhưng vẫn không thể phá được sự trói buộc của mạng nhện, A Phi bên cạnh thấy tình hình như vậy, lập tức hô to:

"Nhanh, thừa dịp bây giờ nó đang bị nhốt, mau lên gõ cho nó ngất đi!"

Không cần A Phi nhắc nhở quá nhiều, bên cạnh đã có người chơi tiến lên, lấy gậy gõ vào Phi Long.

Nhưng thân Phi Long cao, hình thể dù đặt ở đâu thì, nhân loại, tinh linh hoặc yêu tình đều không có cách nào lấy gậy mà gõ được vào đầu nó.

Nhiều lắm bọn họ chỉ có thể đánh đến mũi nó thôi.

Càng không nói đó là một con Phi Long sống, cho dù bị mạng nhện bao vây, nó cũng có thể dùng hơi thở phì ra để đối phó với sự tiếp cận của kẻ địch.

Phi Long nhanh chóng há miệng ra, ngọn lửa từ trong miệng nó phụt ra, lập tức nhấn chìm các người chơi đang đến gần nó.

Ngọn lửa đốt cháy cây trong rừng, hơn nữa còn không ngừng tràn lan, xung quanh nhanh chóng xuất hiện khói mù mịt.

"Chúng ta còn chưa gõ được cho Phi Long ngất đi thì có thể đã bị khói hoặc là lửa giết chết rồi!"

Báo Tử Đầu Linh Sung vừa ho khan vừa nói.

Quả thật giống như lời anh ta nói, có thể còn chưa kịp gõ cho Phi Long ngất đi, các người chơi đã bị ngọn lửa của Phi Long giết chết. Trái lại đây là chuyện mà tất cả mọi người đều chưa suy xét đến.

Tuy các người chơi không cảm thấy đau đớn vì lửa cháy hay khói mù, nhưng khói làm cho nghẹt thở vẫn khiến cơ thể các người chơi sinh ra phản ứng nhất định, ví dụ như ho khan, thiếu oxy dẫn đến cơ thể không còn sức lực,vv...

"Xem tôi đây!"

Âu Ngật Mâu hô to một tiếng, anh ta nhanh chóng tìm được một gốc cây, sau đó trèo lên, dùng chiều cao của cây, anh ta từ trên thân cây nhìn xuống Phi Long dưới chân.

Anh ta nhảy mạnh xuống, trong tay cầm gậy sắt, đập mạnh về phía đầu con Phi Long.

Đồng thời trong miệng lại còn kêu hô hò hét:

"A - -!"

Không thể không nói, chỉ cần nhìn cảnh này, đã đủ khiến người ta cảm thấy nhiệt huyết sôi trào.

Không ít người chơi nhìn Âu Ngật Mâu từ trên trời rơi xuống, tròng mắt đều ngước lên, đương nhiên bọn họ đều hy vọng một phát gậy của Âu Cật Mâu có thể nện cho con Phi Long trước mắt ngất đi.

Nhưng con Phi Long vốn đang cúi đầu phun lửa ra bỗng nhiên lại ngẩng đầu lên, nhìn về phía Âu Ngật Mâu đang nhảy xuống, sau đó nó há hốc miệng ra.

Âu Ngật Mâu chuẩn xác rơi thẳng vào trong miệng con Phi Long, sau đó đã không còn tiếng động gì nữa.

Mà con Phi Long vốn đang không ngừng phun lửa ra, sau khi không cẩn thận ăn phải Âu Ngật Mâu, giống như bị thứ gì đó chặn ngang cổ họng, vốn muốn phun lửa ra, kết quả lại biến thành một trận ho khan kịch liệt, hơn nữa trong lỗ mũi Phi Long còn phun ra dòng khói màu đen, nhìn từ bên ngoài mà nói, thật giống như ngọn lửa bị sặc trong mũi và miệng của nó, Phi Long lộ vẻ đau đớn.

Phi Long đang lăn lộn dữ dội, thậm chí động tác còn mạnh hơn trước đó, toàn bộ mạng nhện đều phát ra tiếng xèo xèo vì không chịu được sức nặng, nhưng Phi Long vẫn chưa thể phá ra khỏi sự trói buộc của mạng nhện.

Nhưng Trảo Căn Bảo nhìn động tác của Phi Long, cảm thấy còn lại chỉ là vấn đề thời gian mà thôi.

"Hình như nó đang bị sặc, mọi người mau lên đi!"

Có người hô to một tiếng, các người chơi bên cạnh cũng khẩn trương xông về phía Phi Long, muốn thừa dịp Phi Long chưa trở lại bình thường, dùng gậy sắt gõ cho Phi Long ngất đi, như trong kế hoạch.

Nhưng dù Phi Long không phun lửa thì móng vuốt của nó vẫn rất sắc, lại còn đôi cánh rất mạnh, và người toàn xương gai, cũng là vũ khí vô cùng nguy hiểm.

Lại thêm động tác vặn vẹo vùng vẫy của Phi Long khiến các người chơi không thể dễ dàng đến gần nó.

"Mau trèo lên cây, nhảy từ trên cây xuống đỉnh đầu và lưng nó như Âu Ngật Mâu!"

A Phi lớn tiếng chỉ huy.

Rất nhanh liền có người chơi bắt chước Âu Ngật Mâu trèo lên cây gần đó, sau đó nhảy từ trên thân cây xuống chỗ Phi Long.

Bởi vì có Âu Ngật Mâu làm nền, hiện tại Phi Long đang đau đớn muốn nuốt Âu Ngật Mâu mắc kẹt ngay cổ họng, ngay từ đầu đã không có sức đối phó với những người chơi nhảy từ trên cây xuống này rồi.

Ngoại trừ một vài người chơi xui xẻo không nhảy được lên lưng Phi Long, mà rơi trên mặt đất, thì vẫn có một số không cẩn thận, lập tức rơi lên gai sau lưng Phi Long, trực tiếp bị đâm chết, còn lại các người chơi, đa số đều rơi vào lưng hoặc đầu Phi Long.

Trong đó bao gồm cả Trảo Căn Bảo.

Đương nhiên Phi Long cũng cảm thấy sau lưng mình có rất nhiều khách không mời mà đến, nó lắc mạnh người, nhưng vì bị mạng nhện trói buộc nên nó không cách nào xoay người được, đành phải cọ cọ lưng lên mặt đất, đây cũng là cơ hội hiếm có cho các người chơi, họ liền cầm gậy sắt liều mạng nện vào lưng và đầu Phi Long.

Bước trước rất thuận lợi, nhưng lúc đến bước cuối cùng thì có vẻ như không thuận lợi như vậy, sức các người chơi có hạn, cây gỗ và gậy sắt nện vào đầu Phi Long lại không thể nào gây ra vết thương đáng kể nào cho nó cả.

Đừng nói là đánh vào đầu cho nó ngất đi, có vài người chơi tính không kiên nhẫn, rút vũ khí ra muốn ném Phi Long, nhưng cũng không cách nào phá được lớp vảy rồng cứng cáp của nó. Một kiếm chém xuống, nhưng kết quả kiếm nhận lại bị cong lưỡi, còn vảy rồng vẫn không bị mảy may sứt mẻ gì, chỉ có một vết xước nhỏ mà thôi.

Các người chơi tấn công cũng không phải vô ích, ít nhất cũng khiến cho con Phi Long kia cảm thấy đau đớn, và nó càng vật lộn dữ dội hơn, muốn rung cho các người chơi trên lưng nó rơi hết xuống.

Ngay lúc nhóm người chơi dùng hết toàn lực muốn nện cho Phi Long ngất đi, Phi Long lại đột nhiên há hốc miệng ra, thử phụt lên vài ngọn lửa, ban đầu không phun được gì ra, nhưng khi nó phun đến lần thứ ba thì ngọn lửa nóng rực từ trong miệng nó phụt ra, hơn nữa còn lắc lư bốn phía xung quanh, lập tức liền đốt cháy cả rừng cây.

Lửa lớn trong rừng cây bắt đầu càng lớn mạnh hơn, ngay cả A Phi đang chỉ huy cũng không cẩn thận bị ngọn lửa của Phi Long nhấn chìm.

Lần này xem như cháy xong thì người cũng chẳng còn.

Mà tình huống tệ hơn vẫn còn ở phía sau, Phi Long vùng vẫy thân thể dùng móng vuốt của nó không ngừng cào xé mạng nhện trói buộc nó.

Thời gian kéo dài lâu như vậy, dù mạng nhện có cứng đến đau cũng không thể nào chịu đựng được trọng lượng của con vật khổng lồ như vậy, lưới mạng nhện nứt toác ra một đám, mạng nhện ban đầu quấn quanh Phi Long đã không còn giữ được trạng thái ban đầu, móng vuốt Phi Long lập tức phá bỏ trói buộc, hơn nữa không ngừng gạt mạng nhện quấn quanh cánh mình.

Nó lại phun ra lửa, rửa sạch đám người chơi xung quanh muốn qua đây, số lượng người chơi còn lại vô cùng ít ỏi, dù sao nơi này cách điểm hồi sinh quá xa, lại thêm chỉ có thành viên hai bang hội cộng lại vẫn chưa đến 800 người mà thôi.

Trảo Căn Bảo không còn sức lực mà quan tâm đến việc này, anh ta đang cố gắng nắm lấy xương gai đỉnh đầu Phi Long, để mình không bị động tác lắc của Phi Long rơi xuống dưới, đã không ít người chơi ở sau lưng và trên đầu bị Phi Long lắc mạnh rơi xuống đất, đa số bọn họ rơi xuống đất đều bị Phi Long giẫm chết hoặc phun lửa giết chết, đương nhiên Phi Long cảm thấy vô cùng tức giận với đám nhân loại, tinh linh và yêu tinh dám mạo phạm mình.

Ngay lúc Trảo Căn Bảo cảm thấy mình sắp không kiên trì được nữa thì dòng khí tuôn xung quanh bắt đầu chuyển động, Phi Long hoàn toàn thoát khỏi sự trói buộc của mạng nhện, hơn nữa bắt đầu vỗ cánh.

Bản thân các người chơi không gây ra vết thương gì lớn với nó, cánh của nó cũng không hề bị tổn hao gì, lúc này phạch một cái, ngọn lửa trong cả khu rừng có vẻ như sắp bị dòng khí thổi tắt, nhưng sau khi cánh nhấc lên dòng khí dừng lại thì ngọn lửa kia lại càng bùng lên mãnh liệt hơn.

Phi Long lại liên tục vỗ nhiều lần, thân thể cao lớn bắt đầu bay lên trên bầu trời.

Nó không ngừng phe phẩy cái đầu khổng lồ, còn có thân thể nó, hơn nữa dùng cánh điều khiển thân thể nghiêng sang trái sang phải.

Những người chơi sau lưng và trên đầu Phi Long, sau hai lần nghiêng đa số đều rơi hết xuống, chỉ còn lại rất ít các người chơi còn đang khổ sở chống đỡ.

Nhưng lúc Phi Long vỗ cánh mạnh, gần như vuông góc bảy thẳng lên bầu trời, tất cả người chơi còn lại đều không thể nào chống đỡ nổi nữa, ngay cả Trảo Căn Bảo cũng lập tức bị tăng tốc quăng ra ngoài.

Ngay lúc Trảo Căn Bảo cho rằng mình sắp sửa bị quăng xuống mặt đất chết tươi thì đột nhiên cảm thấy trên vai áo giáp bị thứ gì đó treo lên, anh ta quay đầu lại nhìn thấy áo giáp mình được treo lên một cái xương gai bén nhọn, cái xương gai kia xuyên thấu qua giáp vai anh ta, tạm thời cố định anh ta trên người Phi Long.

Trảo Căn Bảo nhìn Phi Long không ngừng lên cao, còn các người chơi thì dần thu nhỏ lại cùng với rừng cây vẫn đang bốc cháy.

Trảo Căn Bảo có chút mờ mịt, bây giờ nên làm gì đây?