Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 352: A lô? Có phải dịch vụ khách hàng không?




Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

Trên tầng lá cây đã mục nát, một người cúi thấp người xuống, nhấc chân bước từng bước về phía trước, tạo ra âm thanh "soàn soạt soàn soạt" nho nhỏ, bên cạnh lập tức có người duỗi tay ngăn cản tên nhân loại định đi tới kia, đồng thời vẻ mặt khẩn trương làm ra một loạt hành động.

Người ngồi xổm kia có chút mê man, bất mãn nói: "Ông nội nhà anh, có chuyện gì nói luôn đi?!"

Anh ta còn chưa nói hết, đã bị một người bên cạnh che kín miệng, người kia khẩn trương chỉ chỉ một mảnh đất trống ở bụi cỏ đằng trước, đang có ba quái nhân lớn tiếng nói chuyện, nhưng khi âm thanh truyền đến chỗ bọn họ thì đã nhỏ hơn rất nhiều, dù sao vẫn có chút khoảng cách.

Nhân tiện nói luôn, các người chơi của Duy Đa Lợi Á phát hiện mình cũng không thể nghe hiểu những quái nhân nói chuyện.

Lan Tư Lạc Đặc cũng núp ở gần đó, đồng thời bị đám người chơi bên cạnh làm cho da đầu tê dại, trên đường bắt đầu tiến vào rừng, những người này không ngừng rít rít trò chuyện liên tục, mặc dù anh ta muốn lệnh cho bọn họ giữ im lặng, nhưng thật bất hạnh, căn bản không có bất cứ tác dụng gì cả.

Cứ một đường tâm sự như vậy, rất nhanh đã có người chơi phát hiện động tĩnh của quái nhân. Dựa theo lời của bọn họ chính là: "Ôi mẹ nó, trên diễn đàn có người đụng phải quái nhân đã trực tiếp bị giết chết! Ngay ở gần đây! Mau tìm vết máu đi, chắc vẫn còn."

Sau một giờ, chính là các loại chuyện:

"Trên diễn đàn có người."

"Trên diễn đàn có bài post."

"Trên diễn đàn nói như thế nào?"

"Trên diễn đàn... "

Trên diễn đàn, trên diễn đàn, trên diễn đàn, rốt cuộc trên diễn đàn là tổ chức tình báo trâu bò gì? Lan Tư Lạc Đặc không biết, anh ta chỉ biết những nhân loại, yêu tinh còn có các tinh linh đỉnh đầu xanh lục này, dường như hoàn toàn nắm giữ động thái của quái nhân, đi trái phải trong rừng rậm, còn ríu rít không ngừng nói chuyện, cứ như vậy lại bao vây xung quanh những quái nhân đó!

Không sai, chính là bao vây!

Lan Tư Lạc Đặc chưa từng tiến hành bao vây lạ lùng như vậy, đám người chơi này vừa nói chuyện phiếm vừa đi đường, thỉnh thoảng nằm xuống đất một chút, không đến một phút lại bò dậy, cứ như vậy, thế mà lại có thể bao vây được ba tên quái nhân kia!

Mặc dù những người chơi vây xung quanh vẫn không có ý định yên lặng, thậm chí nghe được từ xa có tiếng người hô: "Bên chúng tôi bao vây xong rồi, nhanh đánh đi!"

Tiếng kêu lớn như vậy đương nhiên hấp dẫn chú ý của ba quái nhân cách đó không xa, bọn họ lập tức đứng lên, phát ra tiếng rống rung trời.

Mặc dù có nhiều người xung quanh, thế nhưng Lan Tư Lạc Đặc vẫn khẩn trương đến nỗi lòng bàn tay đổ mồ hôi, cũng không phải vì sợ chiến đấu, mà là bởi vì kẻ địch trước mắt chính là quái nhân thân cao năm mét to lớn, là sinh vật tà ác chỉ có thể nhìn thấy trong sách và trong truyền thuyết, hôm nay lại sống sờ sờ đứng trước mặt của anh ta, Lan Tư Lạc Đặc cũng là kỵ sĩ, đối mặt loại sinh vật tà ác này, danh dự của kỵ sĩ khiến anh ta nhiệt huyết sôi trào.

"Các dũng sĩ!"

Anh ta giơ vũ khí lên cao, quay sang hô với những người chơi bên cạnh: "Kẻ địch của chúng ta chính là sinh vật tà ác của thế giới ngầm, không cần thủ hạ lưu tình, dũng cảm xuất kích đánh đuổi bọn họ."

Lan Tư Lạc Đặc còn chưa hô xong, các người chơi đằng sau đã xông về phía trước, có người còn đang hô:

"Ôi, bên chỗ chúng tôi còn đang chiếu cốt truyện, bên kia đều đã tấn công rồi?! Đừng như vậy mà! Trang bị là của tôi!"

"Trang bị cái gì mà trang bị, trong nhiệm vụ nói, phải giao trang bị của quái nhân cho nữ công tước Lị La!"

"Aizzz, thật đáng tiếc, có điều nhiệm vụ mở đầu cốt truyện cũng không cưỡng cầu được nhiều như vậy."

Mà chờ đợi ba tên quái nhân kia chính là những người chơi xông đến giống như thủy triều.

Lị La nhìn ba thứ được làm mờ trước mặt, nếu như không phải sớm biết ba quái nhân này là do Hạ Lạc Khắc bố trí tới, cô thật sự không thể tưởng tượng được mấy thứ này là quái nhân, hoặc là nói, đã từng là quái nhân.

Mà đám người chơi trước mặt Lị La vẫn yên lặng không nhúc nhích, làm Lan Tư Lạc Đặc nhìn đến có chút áp lực, cái loại cảm giác này giống như bị thứ gì đè nặng lên người.

Điều Lan Tư Lạc Đặc không nhận ra, đó là áp lực của Lị La.

"Rất tốt."

Lị La nói với những người chơi trước mắt:

"Chuẩn bị phản kích, tấn công vào pháo đài quái nhân."

"Chờ, chờ một chút! Nữ công tước Lị La, nếu như chúng ta không chuẩn bị tử tế, cứ như vậy tấn công quái nhân, chúng ta sẽ không có phần thắng nào, chỉ ba tên quái nhân cũng đã khiến chúng ta rơi vào chiến tranh gay gắt."

Trên người Lan Tư Lạc Đặc có mang theo kiếm, nếu như không phải những người chơi nhiều lần dùng chính bọn họ để ngăn cản những quái nhân tấn công, Lan Tư Lạc Đặc đã chết rồi, thân là nhân loại, trời sinh sức mạnh kém hơn những sinh vật tà ác dưới lòng đất này không ít.

"Tôi biết, nhưng chúng ta sẽ không sợ hãi, đồng thời sẽ đánh bại đám quái nhân này, chính là như vậy, không cần nói nữa."

Lị La giơ tay lên, còn dự định nói chuyện với Lan Tư Lạc Đặc, sau đó trở về lâu đài nhỏ, để lại ba con hamster nói với các người chơi: "Chuẩn bị chiến tranh! Chúng tôi sẽ chuẩn bị cổng vận chuyển!"

Sau đó xoay người theo Lị La rời đi.

Về phần những người chơi này lại một lần nữa trở về trạng thái ríu rít nói chuyện, chỉ có Lan Tư Lạc Đặc sững sờ tại chỗ. Nghĩ đến đủ loại chuyện xảy ra trước mắt, ánh mắt của anh ta không khỏi nóng lên, nhớ lại lời thần quan hói đầu đã nói: "Những người này đều là thần phái tới."

Bọn họ đúng là chủng tộc vinh quang, tiêu diệt tất cả thế giới ngầm tà ác!

Cái đuôi dài màu đen lắc lư trái phải trên ghế.

Hai cái chân sau với không đến mà đong đưa giống như bơi đứng, một cái chân không ngừng ấm lên con chuột máy tính, điều khiển một người phụ nữ nho nhỏ cầm hai cái kiếm, đồng thời trong máy vi tính không ngừng phát ra tiếng:

"NBSS"

"R"

"BB"

"B"

Cùng lúc đó, trang web của Hắc Long Cẩu Đản phát ra âm thanh "tích tích tích".

Hắc Long Cẩu Đản lầm bầm vài câu, có điều vẫn nhanh chóng tạm dừng trò chơi, sau đó thuần thục chuyển sang giao diện trang web.

Một khung chát trực tiếp nhảy ra, ở bên phải khung chat, hiển thị tên hai người:

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001."

Tên phía dưới là lĩnh chủ Lẫm Đông.

"Lĩnh chủ Lẫm Đông: Có ở đó không? Dịch vụ khách hàng?"

Cẩu Đản nhìn một chút, sau đó lấy ra một tờ giấy, bên trên dày đặc chữ viết, anh ta cẩn thận nhìn một chút, rồi gõ chữ theo đó:

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Có, chào ngài, tôi có thể giúp gì cho ngài?"

"Lĩnh chủ Lẫm Đông: Trời ạ! Vậy mà thật sự có dịch vụ khách hàng! Anh không phải giả chứ?"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Thưa ngài, tôi là người mới nhận chức, xin hỏi có cái gì có thể giúp cho ngài?"

"Lĩnh chủ Lẫm Đông: A, không có chuyện gì, chỉ là thấy có dịch vụ khách hàng, cho nên rất bất ngờ, mở ra nhìn một chút không ngờ là thật, hơn nữa một mình anh phục vụ không thấy phiền chết sao?"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Sẽ không, thân ái, bây giờ tôi còn trong kỳ thực tập, mỗi ngày chỉ làm một giờ."

"Lĩnh chủ Lẫm Đông: Ồ, ra là như vậy."

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Không có chuyện gì, thì tôi cắt đứt liên lạc nhé, nếu có chuyện gì thì tới tìm tôi, moah moah."

Sau đó Hắc Long Cẩu Đản vẻ mặt ghét bỏ đóng khung chát lại, một lần nữa mở ra giao diện trò chơi, thế nhưng anh ta vừa mới mở giao diện ra xong, lại truyền tới tiếng tích tích tích.

Cẩu Đản một lần nữa quay lại, lần này thay đổi người khác.

"Long tộc 1: Này? Trời ơi, dịch vụ khách hàng sao?"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Thân ái, tôi có thể giúp gì cho ngài?"

"Long tộc 1: À, không có gì, chính là lần trước tôi đi đánh quái nhân, nhưng đánh không lại, không phải gần đây muốn mở cốt truyện về quái nhân sao, có thể cho tôi ít trang bị không?"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Thân ái, quái nhân là chủng tộc cao cấp, sẽ sản xuất vật liệu trang bị không tồi, mong ngài nỗ lực đánh bại quái nhân, thu hoạch trang bị nha."

"Long tộc 1: Không phải, vừa rồi tôi nói tôi không đánh lại được quái nhân!"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Vậy anh đi thu hoạch trang bị tốt hơn đi!"

"Long tộc 1: Tôi phải đánh bại quái nhân mới có thể có trang bị tốt!"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Vậy anh đi đánh bại quái nhân đi."

"Long tộc 1: Tôi đánh không lại quái nhân mà!"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Ngài đang đùa tôi sao? Thân ái? Tạm thời ngắt liên lạc nhé, đợi mạch não của anh trở về thì lại đến nha thân ái."

- --

"Người nào đây? Cố ý sao?"

Hắc Long Cẩu Đản lẩm bẩm một câu, cảm thấy có chút không hiểu nổi, lúc anh ta đang chuẩn bị mở giao diện trò chơi ra, đột nhiên lại nhìn thấy một khung đối thoại mới truyền tới:

"Giữa trưa: Oa! Vậy mà thật sự có dịch vụ khách hàng à!"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: 3 thân, có thể giúp gì cho ngài?"

"Giữa trưa: Là tiểu tỷ tỷ sao?"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Xin đừng hỏi vấn đề không liên quan đến trò chơi! Thân!"

"Giữa trưa: Khẳng định phản ứng này của bạn là tiểu tỷ tỷ! Tiểu tỷ tỷ, em yêu chị!"

"Dịch vụ khách hàng thành phố ngầm 001: Thân ái, nếu như ngài muốn quấy rối, tôi sẽ dừng trò chuyện."

"Giữa trưa: Tiểu tỷ tỷ! Tiểu tỷ tỷ!"

Hắc Long Cẩu Đản rời khỏi khung chat.

Đây là cái gì? Vậy Bọn họ rảnh rỗi như vậy sao? Thời gian nhiều như vậy vì sao không đi chơi game? Tìm người nói chuyện phiếm chơi vui vậy sao?

Hắc Long Cẩu Đản có chút khó hiểu, ngay khi anh ta chuẩn bị mở trò chơi ra, âm thanh tích tích tích thanh lại một lần nữa vang lên.

Hắc Long Cẩu Đản tắt máy tính, đẩy bàn phím vào, khóe mắt chứa nước mắt thở phì phò đi tới ổ nhỏ, khoang mũi phát ra tiếng tủi thân.

Tiếng "hu hu hu" truyền đến.