Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 294: Chuẩn bị cứu vớt thế giới




Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

Bạn còn vì tóc dài mà phiền não sao? Và vì không có cách nào uốn tóc gợn sóng mà chịu đủ kỳ thị? Mau tới gia nhập liên minh, tổ hợp ba trong một đầu mát rượi rụng tóc, cam đoan bạn không chỉ rời xa phiền não về tóc, còn có thể đi lên đỉnh cao trong cuộc đời! Ba ngày gia nhập liên minh thành chủ Lâm Đông Thành, còn được một phần di sản của đại ác ma La Cơ Lãng Khai Mễ! Bạn còn chờ cái gì chứ!

Học Phách bỏ "Nguyệt san Lâm Đông Thành" trên tay xuống.

Anh đã đi theo những người chơi cùng nhau truyền tống về thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, bởi vì cho dù tiếp tục chờ đợi ở đó cũng không giúp đỡ được gì, mà những người chơi còn cần tiếp tục "trò chơi" của bọn họ.

Học Phách cảm giác mình thân là một tên phù thủy phụ trách, cần vào lúc này trợ giúp Lĩnh Chủ Hạ Lạc Khắc đã mất tích, tự động quản lý trật tự của thành phố ngầm.

Ví dụ như khi những người chơi có ý đồ xâm nhập sảnh chính Lĩnh Chủ, đứng ở cửa dùng ánh mắt trống rỗng nhìn chằm chằm vào bọn họ, hoặc khi bọn họ định một mình chiếm lấy đất đai ngoài thành phố ngầm, xây dựng kiến trúc không tuân theo quy định, thừa dịp không có người vụng trộm dỡ bỏ, hoặc là một vài phần tử ngoài vòng pháp luật, lại định đi kho vũ khí thử phạm tội thì ngăn cản bọn họ.

Cũng vào khi Học Phách trở về thành phố ngầm duy trì trật tự, một nhóm người chơi khác còn có Cẩu Đản Y Phù Lâm cùng với Lị La, thông qua cửa truyền tống của Lâm Đông Thành đi tới thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, không thể tránh khỏi, có một nhóm người chơi xem "cốt truyện" đi theo phía sau lưng bọn họ.

"Má nó, cốt truyện gần đây quả thật dữ dội, lão Hạ biến mất, Học Phách làm thành chủ lâm thời, Cẩu Đản và Mị Ma tìm đọa lạc thiên sứ đến hỗ trợ."

"Đại nhân vật phản diện An Đức Lỗ này đã khống chế toàn bộ Lâm Đông Thành, còn đoạt đi di sản La Cơ Lãng Khai Mễ của chúng ta."

"Đây nhất định vì làm chuẩn bị cho tư liệu tiếp theo 'Pháo đài Lâm Đông Thành'."

"Ngươi nói như vậy ta còn cố mà hưng phấn, An Đức Lỗ tiến vào bản, Học Phách và Lị La làm bên NPC?"

"Chắc viết một quyển nhà nước 'Người chơi thành phố ngầm'."

"Giống kiểu như 'Biên niên sử Ngải Trạch Lạp Tư'?"

Ví dụ nói như vậy, khắp nơi đều là vậy, bởi vì không có Hạ Lạc Khắc cai quản, không có ai có thể ngăn cản cái miệng lải nhải của bọn họ.

Học Phách đã tập mãi thành thói quen với việc những người chơi cứ lải nhải, nhưng Lị La lại không quen chuyện đám da xanh cứ khóc kể nhiều như vậy.

Sau khi cô đi đến thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ, đã nhốt đám da xanh này ở bên ngoài sảnh chính Lĩnh Chủ, hoặc là nói, tự giam mình ở bên trong sảnh chính Lĩnh Chủ?

"Tôi không xác định dáng vẻ này sẽ thích hợp để làm so sánh, Lị La tiểu thư."

Hắc Long Cẩu Đản ngồi trên ghế dựa, ôm trà hoa cúc đẫm máu vừa mới pha xong, bởi vì chỗ ngồi ban đầu của Hạ Lạc Khắc đã bị Lị La cướp đoạt, mà vị trí kia là chỗ ngồi duy nhất có thể chơi game trên máy tính, nói đúng ra, kia vốn nên là chỗ của Cẩu Đản.

"Không có gì không thích hợp, Hạ Lạc Khắc đại nhân và chủ nhân vốn có quan hệ đặc biệt thân thiết! Khi ngài và chủ nhân quen biết, cậu thậm chí còn chưa sinh ra đâu!"

Một con hamster mập mạp đứng ở bên người Lị La, nói đúng lý hợp tình.

Còn có hai con hamster khác dùng tư thế giống vậy đứng ở bên cạnh, con bên phải nói:

"Đám da xanh vẫn thích nói chuyện như vậy, tại sao muốn đuổi theo chúng ta lải nhải?"

Con hamster bên trái theo sát sau nói:

"Có thể ăn cơm sao? Vừa rồi nhìn thấy có một Hắc Thiết Ải Nhân đang nấu cơm!"

Ba con hamster vẫn luôn luôn đi theo bên cạnh Lị La, giống như cận vệ.

"Xin lỗi, nhưng hiện giờ mấy người đang ở lãnh địa tư nhân của Hạ Lạc Khắc đại nhân, thân là phó quan kiêm thư ký hàng đầu của ngài ấy, tôi cảm thấy tôi cần thiết phải nói cho mấy người biết, mấy người không thể lấy đi trung tâm của thành phố ngầm. Mặc dù Hạ Lạc Khắc đại nhân thiếu mấy người khoản tiền lớn, nhưng mấy người cũng không thể giống như người tới cửa đòi nợ, trực tiếp lấy đi trung tâm thành phố ngầm để gán nợ, ý của tôi là, Hạ Lạc Khắc đại nhân nhất định sẽ trở về."

Cẩu Đản nói rất chân thành.

"Ý tứ của chủ nhân cũng không phải nói muốn lấy trung tâm thành phố ngầm đi vào lúc này, chỉ nói nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân vẫn luôn không xuất hiện, mới có thể lấy đi."

"Từ đã, Hạ Lạc Khắc đại nhân không phải đã mất tích từ lâu rồi sao?"

"Có thể ăn cơm chứ?"

Ba con hamster vừa mới nói dứt lời, Cẩu Đản còn chưa kịp nói chuyện, bên ngoài đột nhiên truyền đến một loạt tiếng vang rối loạn, Lị La đi ra ngoài trước tiên, theo sau liền thấy cửa truyền tống vĩ đại trên quảng trường thành phố ngầm Vĩnh Hằng Quốc Độ đã mở ra.

Mà Hạ Lạc Khắc đang từ trong cửa truyền tống đi ra.

Anh mặc áo choàng nền đỏ mặt đen, trên người là áo trong màu đen, nhìn thật giống như...

"Ngài thích ăn mặc kiểu ma cà rồng từ khi nào vậy? Còn nữa, ngài đã đi đâu thế? Hạ Lạc Khắc?"

Lị La khoanh tay đứng ở trước mặt Hạ Lạc Khắc.

Sau khi Hạ Lạc Khắc đi ra khỏi cửa truyền tống vừa liếc mắt liền nhìn thấy được Lị La đang đứng ở trước mặt mình, còn có ba con hamster, Y Phù Lâm, Cẩu Đản cùng với Học Phách đang đi tới.

Còn có những người chơi dày đặc chi chít không đếm được đang đi sang đây xem "cốt truyện".

"Nói thì dài dòng lắm, Lị La."

Hạ Lạc Khắc đầu tiên thả ra uy áp, khiến lời mà những người chơi định nói ra đều nén về, sau đó nhìn sảnh chính Lĩnh Chủ ở phía sau:

"Chúng ta có thể đi vào rồi lại nói chuyện không?"

- --

"Hạ Lạc Khắc đại nhân! Hạ Lạc Khắc đại nhân của tôi! Tôi quả thật không thể tin được! Ngài đã rời đi mười ngày như vậy, không có bất cứ tin tức gì, ngài biết bao nhiêu ngày như vậy tôi lo lắng đều phòng như thế nào không, có bao nhiêu người chơi mất đi khống chế rồi, đang điên cuồng tìm đường chết không?"

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, nếu ngài về chậm thêm một ngày, khả năng hiện giờ tôi đã bị đọa thiên sứ kia bán đi lấy tiền rồi!"

"Còn có An Đức Lỗ đã cầm tài sản riêng của ngài đi! Ngài đoán thử coi là cái gì? Chính là di sản của đại ác ma La Cơ Lãng Khải Mễ!"

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, đừng do dự! Chúng ta nhanh chóng ra quân đi, thừa dịp An Đức Lỗ còn chưa nắm giữ được lực lượng của di sản, chúng ta nhanh chóng đi đoạt di sản lại, bằng không lấy dáng vẻ kiết hủ lậu kia của An Đức Lỗ đối với ngài. Sau khi nắm giữ được di sản của La Cơ Lãng Khai Mễ, tuyệt đối sẽ đến xử lý ngài trước tiên, tôi khẳng định!"

Ở trong đầu của Hạ Lạc Khắc, giọng Bố Lỗ lải nhải nói.

Trong vài chục ngày Hạ Lạc Khắc biến mất, liên hệ giữa Bố Lỗ và Hạ Lạc Khắc trừ bỏ vẫn duy trì một đường ma lực ra, liên hệ khác đều biến mất không thấy.

Mà Bố Lỗ trừ bỏ phương pháp ra lệnh truyền đạt nhiệm vụ cho người chơi, còn có cùng Hắc Long Cẩu Đản thông qua máy tính đến trao đổi ra, không có bất cứ phương pháp nào trao đổi với bên ngoài, chuyện tán gẫu điên cuồng giống như khi đi theo Hạ Lạc Khắc trong quá khứ cuối cùng không làm được.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân, gần đây ngài rốt cuộc đi đâu vậy?"

Ngay khi Bố Lỗ đang lải nhải nói chuyện, Y Phù Lâm lo lắng hỏi.

"Đi tìm tòi một vài thứ thú vị, một đoạn lịch sử, một đoạn ký ức, tiện thể đào bảo, đánh quái, không hơn."

Trên mặt Hạ Lạc Khắc lộ vẻ thoải mái nói.

"Hai món đồ chơi nhỏ ngài tìm được bị thành chủ tên là An Đức Lỗ kia mang đi, ngài có biết không?"

Lị La nhìn vào ánh mắt của Hạ Lạc Khắc, hỏi:

"Ngài cố ý đúng không? Di sản của La Cơ Lãng Khai Mễ mới có thể trợ giúp chúng ta phản công Thiên quốc, ngài không có khả năng trực tiếp tặng cho An Đức Lỗ, đúng không?"

Hạ Lạc Khắc nhìn Lị La, sau đó cười nói:

"Chuyển về Lâm Đông Thành nhanh như vậy sao? Vậy phải chuẩn bị một chút."

"Chuẩn bị cái gì?"

Hắc Long Cẩu Đản đứng ở bên cạnh hỏi.

"Đương nhiên chuẩn bị lại một lần nữa cứu vớt thế giới ngầm rồi."

Hạ Lạc Khắc cười nói:

"Mặt khác, để tôi cẩn thận nói cho mọi người biết, mười mấy ngày nay xảy ra chuyện gì."