Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 226: Ác bá Lâm Đông Thành




Translator: Wave Literature

Editor: Wave Literature

Ta, hắc thủ, là con ngỗng trắng kinh dị đến từ Lâm Đông Thành, hiện tại là huấn luyện viên cao cấp trong ngục tối của vương quốc Vĩnh Hằng.

Với thỉnh cầu của thượng vị ác ma, lúc đầu ta không muốn tiếp nhận, nhưng điều kiện hắn đưa ra quá tốt làm cho ta không có cách nào để từ chối.

Vừa có giun ăn thoải mái, cỏ khô ở tổ sạch sẽ thoải mái, mỗi ngày thay nước một lần, một cái ao rộng ít nhất năm mươi mét vuông, và có đồ chơi vịt màu vàng, bóp sẽ có tiếng kêu.

Nhưng chỉ có những lời này, ta cũng sẽ không tiếp nhận, nhưng thượng vị ác ma kia, thậm chí việc kể chuyện trước khi ngủ cho ta cũng đáp ứng nên ta quyết định đến ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng xem như thế nào.

Ta cũng đã chuẩn bị trước khi đến, các thuộc hạ hèn mọn của ta nói với ta rằng ngục tối này cách đây không lâu đã cứu toàn bộ Lâm Đông Thành, nó thực sự rất mạnh, nhất là thượng vị ác ma kia.

Không thể không nói, Ác Ma Lĩnh Chủ tên là Hạ Lạc Khắc kia quả thật làm cho ta cảm thấy có chút khó khăn, nhưng chỉ vỏn vẹn một chút mà thôi, nếu như giao chiến chính diện, ta tin sẽ giành chiến thắng trong ba vòng đấu!

Những điều này không được đề cập đến, làm ta có một chút hiếu kì, đi theo Hạ Lạc Khắc ký kết hợp đồng nhậm chức một tháng, đáp ứng yêu cầu trợ giúp con dân của hắn tu luyện trong vòng một tháng để trở thành một chiến sĩ bài diện sau này.

Ta đã không mang theo hành lý, đến ngục tối này và trở thành huấn luyện viên cao cấp của bọn hắn.

Khi nhìn thấy con dân của ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng với lục sắc trên đầu, ta tin rằng những con yêu tinh, địa tinh và Cẩu Đầu Nhân này nhất định phải chịu đựng huấn luyện nghiêm ngặt!

Bộ dạng của bọn hắn bây giờ, đừng nói là dũng sĩ hay anh hùng của Lâm Đông Thành, căn bản chỉ là một đám vớ vẩn! Nhất định phải huấn luyện!

...

"Chào mừng hắc thủ! Huấn luyện viên cao cấp của chúng ta."

Hạ Lạc Khắc đứng lên, đưa chén huyết tinh trà hoa cúc có ngâm con giun ở trong đưa đến trước mặt hắc thủ.

"Không cần khách khí, lãnh chúa đại nhân, cứ làm những gì như ngài đã hứa....."

Hắc thủ ngồi trên ghế, sau lưng Hạ Lạc Khắc, Cẩu Đản một mặt bất bình, đi vào phía bên trong, trong mồm còn đang lẩm bẩm:

"Rõ ràng là ta tới trước..."

Hạ Lạc Khắc không quan tâm đến ý nghĩ linh tinh của Cẩu Đản, mà một mạch lấy từ một chút đồ vật từ dưới hộc bàn ra.

Mặc dù con vịt da vàng này có mùi hôi thối của Vu Yêu nhưng không thể phủ nhận rằng mỗi lần bóp thật sự rất giống, làm cho tinh thần vui sướng.

Một huấn luyện viên chiến đấu cao cấp đến ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng.

Một sào huyệt chim sạch sẽ và thoải mái,được thay nước hàng ngày còn có một con vịt da vàng.

Hắc thủ tiến tới sào huyệt cỏ khô bên cạnh, vừa đi vừa hít hà, nhẹ gật đầu hít hà, rồi cầm con vịt da vàng lên, nhéo nhéo:

"Cạp cạp"

Con vịt vàng phát ra âm thanh như vậy.

Hắc thủ cau mày và hỏi một câu:

"Làm sao lại có mùi của khô lâu."

"À, đây là con vịt cao su được mua bởi Vu Yêu trong thành phố ngầm của chúng ta và phải bỏ ra hàng trăm con yêu tinh."

Hạ Lạc Khắc vừa cười vừa nói.

Hắc thủ nhẹ gật đầu, kiêu ngạo nói:

"Ta biết giá thuê mấy trăm địa tinh rất đắt đỏ, nhưng đó là lựa chọn của ngài, ta hoàn toàn không có ý kiến gì."

Khi hắc thủ lại muốn bóp một con vịt lần thứ ba thì Hạ Lạc Khắc ho khan một tiếng, hỏi:

"Hắc thủ tiên sinh, xin hỏi một chút, chương trình huấn luyện khi nào thì bắt đầu? Bởi vì gần đây có một số nhà đầu tư muốn đến thị sát một chút, ta hi vọng các con dân dưới ngục tối, có thể mau chóng mạnh mẽ."

"Yên tâm, lãnh chúa đại nhân, bây giờ có thể bắt đầu!"

...….

[Tên nhiệm vụ: Bài diện ngục tối vương quốc Vĩnh Hằng.]

[Mô tả nhiệm vụ: Hạ Lạc Khắc quyết định cải thiện sức mạnh của mọi người hơn, vì vậy đã bỏ một số tiền lớn thuê một huấn luyện viên chiến đấu cấp cao, hắc thủ tiên sinh. Ưu tiên chọn một trăm địa tinh và Cẩu Đầu Nhân để hắc thủ tiên sinh huấn luyện.]

[Mục tiêu nhiệm vụ: Nếu ngươi nhận được một nhiệm vụ, xin vui lòng nhanh chóng đến quảng trường trước đại sảnh của lãnh chúa, tiếp nhận sự huấn luyện của Hắc thủ tiên sinh.

[Phần thưởng nhiệm vụ: Nhiệm vụ chính là phần thưởng.]

Âu Thực Mâu cùng Đầu số 0 bầu bĩnh, hai người đứng trong đội hình nhóm người đầu tiên đi theo hắc thủ tiên sinh, huấn luyện về các kỹ xảo chiến đấu của người chơi, Âu Thực Mâu phải tự mình xin, không được tính là người Châu Phi.

Tuy nhiên, hai người bọn hắn đã nghe một số tin đồn không tốt lắm trước khi khóa huấn luyện bắt đầu.

"Hắc thủ chỉ là một con ngỗng khổng lồ, ta thực sự cười sắp chết."

"Không có mao bệnh, một trong ba kẻ đại ác ở nông thôn: ngỗng."

"Này, thật sự là ngỗng? Huấn luyện còn chưa bắt đầu, ta đã cảm thấy luống cuống."

"Trò chơi quái quỷ gì đây? Cố tình?"

Trong khi mọi người đang sôi nổi bàn luận, Hạ Lạc Khắc mang theo một con ngỗng trắng lớn và còn có Cẩu Đản làm thư ký đi tới, sau đó, mọi người bước vào chế độ kịch bản.

Hạ Lạc Khắc ở trước mặt mọi người giới thiệu con ngỗng trắng to lớn một cách nhiệt tình và sau đó kết thúc chế độ kịch bản, Hạ Lạc Khắc lui sang một bên.

Đại bạch ngỗng đi tới trước mặt các người chơi, phát ra tiếng------

"Dát."

Các người chơi phá lên cười.

"Ha ha ha ha! Ngựa no cỏ! Chó lên kế hoạch chơi chúng ta đây?"

"Nhiệm vụ quái quỷ gì đây, không được, ngày mai ta phải lên đăng bài viết!"

"Ta muốn gửi nó ngay bây giờ, ta không thể chịu đựng được nữa."

Âu Thực Mâu đứng tương đối gần, là người cười nói vui vẻ nhất, con đại bạch ngỗng quét mắt một vòng, sau đó ánh mắt dừng ở chỗ Âu Thực Mâu, hắn đi tới trước mặt Âu Thực Mâu, dùng cái giọng khàn khàn lớn tiếng hỏi:

"Ngươi cười cái gì? Đồ ngốc."

Âu Thực Mâu vốn đang cười, nhưng đột nhiên lại bị NPC mắng một câu, Âu Thực Mâu cảm thấy tức giận liền rút kiếm lao về phía hắc thủ.

Những người chơi ở bên cạnh không cản lại.

Nhưng đoản kiếm kia vừa mới vung ra thì đã không thấy thanh kiếm đâu, chỉ còn lại chuôi kiếm.

"Này, kiếm ta đâu? Ra BUG?"

Âu Thực Mâu ngơ ngác nhìn đoản kiếm được cường hóa của mình, nói chính xác là nhìn chuôi kiếm.

"Ngươi đang tìm cái này sao?"

Hắc thủ vừa nhai rồi sau đó nhả từ trong miệng ra một đống mảnh kim loại.

"Mẹ nó…."

Âu Thực Mâu cầm đuôi kiếm của mình ném về phía hắc thủ, nhưng thân hình hắc thủ nhoáng một cái đã cắn nát đuôi kiếm và nhổ ra trên mặt đất, sau đó hắc thủ lao tới Âu Thực Mâu.

Thân hình mạnh mẽ của đại bạch ngỗng, hắn dùng cái miệng của hắn tiến về phía Âu Thực Mâu điên cuồng tấn công, Âu Thực Mâu mặc dù đã mất đi cảm giác đau đớn, nhưng nhìn những trang bị trên cơ thể bị cắn nát, độ bền bỉ của trang bị giảm xuống dần và có thể nhìn được bằng mắt thường cho đến khi biến mất.

Âu Thực Mâu phát ra tiếng kêu tuyệt vọng:

"Không!"

Nhưng đại bạch ngỗng không quan tâm đến tiếng hét của Âu Thực Mâu chút nào, hắn dùng miệng rỉa làm toàn bộ trang bị của Âu Thực Mâu nát hết, Âu Thực Mâu ánh mắt đờ đẫn, mặt mũi tràn đầy tuyệt vọng, toàn thân mềm nhũn ngã xuống mặt đất.

Đại bạch ngỗng liếm miệng, ánh mắt sắc bén liếc nhìn xung quanh một lần nữa, bằng cái giọng vịt đực của mình hét lên với các người chơi đang lộ ra vẻ mặt sợ hãi:

"Cái này chính là kết quả của việc trêu chọc ta!"

"Dát."