Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 167: Sự hiến dâng để nghiên cứu




Pháo ma năng tàu chiến dùng thế nào?

Trò này chưa ai dạy người chơi, nhưng theo bản chất của trò chơi trực tuyến nói chung, cũng như loại tương tác này, sử dụng phím ""F"" tiến vào tàu chiến, sau đó nhìn lại màn hình giao diện là biết cách chơi rồi.

Nhưng mà <thành dưới đất> không hề có nút F nào, lại càng không có thao tác để dùng màn hình giao diện.

""Trò này đúng là mớ hỗn độn!"

Với tư cách là một Cẩu Đầu Nhân với ma pháp tối cao nhất, là người đầu tiên chạy đến mặt trên của pháo ma năng, nhưng loay hoay cả nửa ngày rồi, vẫn không hiểu nổi trò này nã pháo thế nào.

Suy cho cùng ngay cả nơi châm lửa cũng không có.

""Đại ma pháp sư, hãy tập trung sinh lực của ngươi để vận công ma lực, sau đó di chuyển khẩu pháo vào nơi mà người muốn bắn, giống như lúc phát ma pháp ra ngoài vậy!""

Tên yêu tinh kia nhanh chóng hét lên.

Các người chơi khác cũng đều tự mình tìm một khẩu pháo ma năng, và bắt đầu thử nghiệm nó.

Gặt Lúa dựa theo lời tên yêu tinh khi nãy vừa nói, liền bắt đầu tập trung tinh thần, đem ma lực truyền vào giữa pháo ma năng.

So với những lần sử dụng ma thuật trước đây, ma lực được truyền ra cảm giác hoàn toàn khác biệt, truyền vào pháo ma năng mà cảm giác như không hề dùng đến ma lực nào cả.

Theo miêu tả, truyền ma pháp đích thị là phóng huyết của chính mình, nhưng lần truyền này lại giống như phóng nước vậy.

Nếu không cân nhắc đến các yếu tố bảo vệ môi trường, duy trì các nhân tố nước, thì các người chơi chắc chắn sẽ phóng bừa rồi.

Gặt Lúa tập trung tư tưởng, sau đó cảm nhận được sự liên kết giữa pháo ma năng và ma lực của ngài, sau đó thì:

"Ầm------------""

Một phát pháo ma năng lao thẳng tới nơi các quân đoàn Cổ Thần đang tập hợp và nổ ầm.

Tiếp ngay sau đó là phát thứ 2, thứ ba.

Các yêu tinh đang điều khiển bánh lái đều choáng váng.

Hắn biết rõ Gặt Lúa, tên Cẩu Đầu Nhân này, rất có thể là một vị đại ma pháp sư, nhưng thật không thể lường trước ma pháp vô biên của hắn.

Mặc dù hắn không thể lý giải được về việc tên Cẩu Đầu Nhân tại sao lại trở thành ma pháp sư, nhưng đây không phải lúc để hắn vướng bận những chuyện như thế này trên chiến trường.

Bình thường thì các yêu tinh ma pháp sau, sau khi đã bắn một phát pháo ma năng rồi,

Cơ bản liền sẽ cảm thấy rất mệt mỏi, nhất định phải hoán đổi mội yêu tinh ma pháp sư khác dùng pháo ma năng, sau một thời gian nghỉ ngơi nhất định mới có thể bắn tiếp phát thứ hai.

Ngoài ra, hai phát pháo ma năng cũng là đạt giới hạn rồi.

Nhưng đối với tên Cẩu Đầu Nhân này, ma lực của hắn như là vô tận, đã mở liền ba phát pháo. Vậy mà sau khi mở xong vẫn cười nói với những người bên cạnh:

"Chà, vui thật."

Người kế bên liền đáp:

"Tôi cũng phải thử mới được."

Xoát xoát được hai khẩu pháo, là từ tay một con yêu tinh chìa ra.

Còn yêu tinh khác, cũng có một người đến bắn luôn hai phát pháo ma năng.

Không chỉ vậy, trên chiếc Phi Không Đĩnh, mấy người chơi đó còn vừa cười vừa nói, sinh khí dồi dào, thậm chí còn đàm tiếu gian, cũng đến bắn một phát pháo.

Đoàn quân Cổ Thần phía dưới đều bị quét sạch trong nháy mắt, mười một hào nhân, đang điều khiển mười một khẩu pháo ma năng, đảm nhiệm mấy chục vị địa tinh ma pháp sư sống.

Về phần mấy con yêu tinh điều khiển bánh lái, đều trở nên ngây người.

Tôi thật sự đã nhìn thấy quỷ, đám người này đều là đại pháp sư sao?

- --------------------

Đệ 10 khu địa ngầm vùng quốc gia vĩnh hằng biến thành trận địa thượng

Hắc long con mập mạp, đang đứng trên mặt đất, đầu ngẩng cao, nhìn về nơi xa thấy cảnh tượng khinh khí cầu bắn pháo hoa giống như thể rất phấn khích, trong ánh mắt đầy mê muội trước cảnh tượng ngoạn mục đó, Hắc Long cảm thấy rất xúc động:

"Đẹp xuất sắc!"

Hắc Long quay đầu lại, nhìn về phía Hạ Lạc Khắc.

"Này kẻ địch của ta! Ngươi mau nhìn về phía ma lực nở rộ kia kìa!""

""Không cần nhìn."" Hạ Lạc Khắc hai tay chống trán, ngồi trên người vật tư, giọng nói nghe rất mệt mỏi. Hắn ngẩng đầu lên, và sắc mặt vô cùng uể oải.

"Đi thôi Cẩu Đản""

Hạ Lạc Khắc nói với Cẩu Đản.

""Khoan đã, trong một dịp quan trọng như thế này, sao có thể thiếu được ánh lửa tăm tối đứng đầu, toàn trí toàn năng.""

Cẩu Đản vẫn chưa kịp dứt câu, liền bị Hạ Lạc Khắc vỗ lên cái cánh:

""Trở về ngủ"

Hạ Lạc Khắc nói như thế.

- -----------

Ở trên Phi Không Đĩnh, các người chơi không thể bắn pháo thứ 3 nữa, không phải vì ma lực không đủ mà pháo đã không còn cách nào chịu nổi những phát pháo liên tiếp nữa.

Vốn là loại hình vũ khí cỡ lớn, uy thế cũng rất mạnh, nhưng đồng thời cũng có những mặt hạn chế.

Không chỉ là hạn chế về ma lực mà còn hạn chế về khả năng kháng pháo nữa.

Đây cùng loại với thời điểm pháo quản hạ nhiệt, đúng không?

Gặt Lúa nhìn khẩu pháo ma năng không thể ngưng tụ ma lực trên tay, liền hỏi.

""Ôi, chơi chưa đã.""

Thiêu Đốt Lông Ngực thở dài một hơi.

Nhưng mà mọi người còn chưa kịp thở dài, Phi Không Đĩnh bỗng rung lắc rất mạnh, và bắt đầu rơi chậm xuống.

""Toàn bộ nhân viên chú ý! Chúng ta đã tiếp cận chỉ huy của quân đoàn Cổ Thần! Ma lực của Phi Không Đĩnh không còn đủ nữa! Chúng ta chỉ còn một cơ hội duy nhất.

Tên địa tinh cao giọng hô lên:

""Thật cao hứng khi có thể cùng các người cưỡi chiếc Phi Không Đĩnh này, ta sẽ cố gắng dắt chiếc Phi Không Đĩnh này đến gần chỉ huy của quân đoàn Cổ Thần, các ngươi hãy nhân cơ hội xử lý hắn! Nếu may mắn, chúng ta có thể đáp an toàn, chúng ta có thể hoán đổi địa chỉ, ta không việc gì phải đốt đồ đạc của các ngươi.

"Ngươi nói đốt cái quái gì hả?"

Mai Xuyên Khốc Tử cảm thấy hình như mình đã sai, NPC liệu có thay đổi chiến thuật của mình?

Tuy nhiên do tính cấp bách của nhiệm trong nội dung cốt truyện, đã khiến Mai Xuyên Khốc Tử không có thời gian để xác nhận, vừa rồi không phải ý đồ ác độc của đội sản xuất trò chơi đấy chứ.

Ở mặt trận phía dưới chi chít là quân đoàn Cổ Thần, có một con quỷ thân hình to lớn, kỳ dị, thân thể bị cổ thần vặn vẹo xấu xí vô cùng, làn da bị biến thành màu xanh lục gớm ghiếc.

Tên ác ma chỉ huy, một mực hô to:

"Xông lên đi, Thiên Phụ và Đấng cứu rỗi đang dõi theo các ngươi! Xé toang chúng nó!"

"Lũ kém cỏi kia! Các người tưởng dùng những thứ như vậy, có thể đối phó với ta sao?" Tên ác ma sau khi giám sát binh lính, liền nhận ra chiếc khinh khí cầu dưới mặt mình. Con quỷ dang rộng tay ra, hướng đến chiếc khinh khí cầu.

Gặt Lúa không thèm nói một lời nào, bây giờ chỉ còn một phát pháo ma lực nhắm vào tên quỷ chỉ huy.

Nhưng pháo ma năng, chưa kịp bắn trúng tên ác ma chỉ huy, đột nhiên nổ tung vào không trung, làm rung động cả đất trời.

Những người chơi khác cũng gặp phải tình huống tương tự.

""Chết tiệt! Chính là rào cản ma thuật"" Tên yêu tinh hét to.

""Đây là chỉ huy cấp cao! Các chiến binh, đôi lúc chúng ta phải hy sinh một chút....""

"Khoan đã, ngươi sẽ phải mở cái Phi Không Đĩnh này để đi chiến đấu với tên chỉ huy ác ma đó chứ..?"" Dây Gai Lý Công có chút kích động hỏi.

""Ngươi còn cách nào tốt hơn sao? Ta biết cái chết rất đáng sợ, nhưng chúng ta có những thứ để bảo vệ. Ở Lâm Đông Thành, ta phải nuôi ba mươi mấy đứa nhỏ! Ta phải đưa ra quyết định nên làm của một phụ thân!"

Tên yêu tinh với hô với một khí thế mạnh mẽ.

""Hầy, tuy rằng ta biết bây giờ không phải là lúc thích hợp để nói những chuyện này, nhưng nếu như ba mươi mấy đứa trẻ, không phải cái chết rất đáng sợ hả..."

Một người chơi đột nhiên xúc động nói.

""Thời điểm này ngươi còn giỡn được nữa sao, nhưng làm ta thấy khá hơn rồi đấy.""

Một người chơi khác cũng nói với giọng vô cùng nhẹ nhõm.

Thực dễ nhận thấy, ở các nhóm người chơi xem ra, đã tới lúc muốn kết thúc câu chuyện... Khoan đã, sau cảnh sát hại của câu chuyện, liệu vũ khí của chúng ta có giữ lại được không? Nếu không có cách nào giữ lại, thì quá thiệt thòi rồi!

""Này---------! Đừng liều lĩnh! Ta còn muốn nghiên cứu kỹ càng kết cấu của chiếc Phi Không Đĩnh này, với cả ma năng dùng loại máy móc nòng cốt gì!""

Dây Gai Lý Công với ngữ khí mang theo nỗi tuyệt vọng.

""Dây Gai đại lão, hãy chấp nhận sự thật đi, người không phải vẫn muốn mặc cả với tình tiết câu chuyện nữa đó chứ?""

Gặt lúa sững sờ nhìn về phía Dây Gai Lý Công.

""Yêu tinh! Ngươi cứ dựa vào chiếc Phi Không Đĩnh kia đi! Tên ác ma chỉ huy kia giao cho ta!""

Dây Gai Lý Công đã vô cùng xúc động gọi xong, sau đó mang bàng quang lên khắp người, đứng trên dây sườn của khinh khí cầu.

""Chết tiệt, lão đại, ngươi phải làm gì đi!""

""Lão đại ngươi đừng nghĩ luẩn quẩn nữa! Chỉ là câu chuyện thôi mà!""

""Lão đại đừng lãng phí bom bàng quang!""

Trong ánh mắt khiếp sợ của người chơi Dây Gai Lý Công giống như thổ bát thử gào to lên một tiếng chói tai, sau đó cả người phủ đầy bom bàng quang, hướng về phía tên ác ma quan chỉ huy xanh biếc, nhảy lao xuống.

Mấy tên yêu tinh điều khiển bánh lái đều không kịp nói câu nào, chỉ kịp nhìn thấy cái gì lao xuống như một gã điên, lộ cả chiếc bàng quang, từ trên cao lao thẳng xuống.

Sau đó, chính là cú nổ sáng rực cả góc trời.

Sức mạnh của vụ nổ, làm cho các yêu tinh đều không chịu được liền quay đầu đi chỗ khác, chấn động làm cho khinh khí cầu tới gần tạo ra sự lay động kịch liệt, và cái rào cản ma pháp tên ác ma chỉ huy triển khai, đối với sức mạnh như thế này, coi như cũng vô dụng.

Ngọn lửa của vụ nổ vẫn còn rất mạnh. Khiến tên ác ma chỉ huy hoàn toàn bị nuốt chửng.

Địa tinh nhìn thấy toàn bộ cảnh tượng trước mắt, nội tâm không thể thốt nên lời.