Game Thủ Mang Tên Thành Phố Dưới Lòng Đất

Chương 135: Ta có cần phải mời một thư ký




Khi mười mấy bóng người đang lắc lư trên chiến trường tĩnh mịch, hai con địa tinh đang tìm kiếm trang bị, cách đó không xa có ba con yêu tinh lao về phía bọn hắn.

Khi Á Sắt đến gần ở một khoảng cách nhất định, hàng chục bóng người bắt đầu chạy trốn đi với tốc độ rất nhanh, mỗi bóng người đều cầm rất nhiều trang bị, khi chạy phát ra âm thanh binh bang, có hai mảnh thiết bị bị ném xuống đất và phát ra tiếng động lớn.

Một bóng người bị trượt chân làm rơi trang bị xuống, bóng người ngã trên mặt đất, phát ra tiếng răng rắc! Rồi sau đó không có động tĩnh gì.

Á Sắt xông tới, giơ thanh kiếm ngắn lên,chuẩn bị đâm một kiếm, thì toàn bộ bóng người ngã xuống đất.

Nhưng khi Á Sắt thấy được bóng người thực sự lúc đó, hắn ngây ngẩn cả người.

Đó là một đống bộ xương bị vứt đi.

...…

"Mẹ cha nó….. Trang bị của chúng ta đâu?"

[Âu Thực Mâu] nhìn bãi đất trống trước mắt, ngoài máu trên mặt đất, có thể thấy rằng vừa mới có một trận chiến ở đây, nhưng thi thể và vũ khí, áo giáp đều không thấy đâu cả.

"Bị người kéo đi? Bị người cầm đi? Do dã quái làm? Đổi mới hệ thống?"

Các người chơi chưa từ bỏ ý định, nhanh chóng tản ra tìm tòi.

[Âu Thực Mâu], [Đầu số 0 bầu bĩnh] và [Bắt cây bảo], ba người này biết nhau ở trong trò chơi, tự nhiên hợp thành một nhóm ba người, bắt đầu tìm kiếm các trang bị có khả năng sót lại.

Sau khi tìm kiếm một vòng, ba người không thu hoạch được gì, ngồi cùng nhau trên bãi đất trống.

"Không có... Không có cái gì nữa... Ta nghĩ A …" (A: Thuật ngữ trò chơi, chuyến tham quan bị vứt bỏ)

[Âu Thực Mâu] hai mắt vô thần nói như vậy.

"Xin ngươi tranh thủ thời gian A, muội muội ta cũng muốn chơi trò chơi này,ngươi cũng có tương lai tươi sáng, van người cho nàng tư cách người chơi thử nghiệm thứ hai."

[Đầu số 0 bầu bĩnh] cũng chỉ mặc quần cộc, nắm lấy tay [Âu Thực Mâu] năn nỉ.

"Ta vừa mới quyết định, vì muội muội của ngươi, coi như bao nỗi đau ta chịu đựng phải bỏ đi hết sao, ta vẫn muốn tiếp tục chơi."

[Âu Thực Mâu] liền phản đối nói.

Thấy hai người lại muốn cãi nhau lần nữa, [Bắt cây bảo] đang ngồi bên cạnh đứng dậy, nhìn về phía nào đó trong tảng đá cách đó không xa, vừa rồi ở chỗ đó, có một bóng người lóe lên.

[Bắt cây bảo] đang chuẩn bị tiến vào để xem xét một chút, nhưng đã nhìn thấy một thân hình quấn đầy bùn, nhảy ra từ phía sau hòn đá, sau đó nhảy qua bãi bùn, chỉ có một con mắt nhỏ nhắm lại.

"Ở đâu! Cái gì?"

[Âu Thực Mâu] đang cãi nhau với [Đầu số 0 bầu bĩnh], đột nhiên xuất hiện trước mắt một thân hình to lớn tương đương bọn hắn, làm bọn hắn sợ hãi đứng lên.

"Các ngươi... Là đám yêu tinh dũng sĩ mới tìm đến sao?"

Sinh vật kỳ lạ đó đã hỏi như vậy với tiếng lóng của thế giới ngầm.

"Đám người vừa nãy?"

"Đó là một NPC."

[Đầu số 0 bầu bĩnh] nói với [Âu Thực Mâu].

"Các ngươi đến từ thành phố ngầm phải không? Là đến từ các nơi lân cận của thành phố ngầm mới mở sao?" Sinh vật kỳ lạ quấn trong bùn hỏi.

"Không sai! Chúng ta là con dân vương quốc Vĩnh Hằng, dũng sĩ của thế giới ngầm! Ngươi có nhiệm vụ gì giao cho chúng ta sao?"

Con yêu tinh trên đỉnh đầu có chữ [Âu Thực Mâu] ưỡn ngực ra.

"Gọi giúp ta một chút!"

Sinh vật kỳ lạ đứng trước mặt [Bắt cây bảo] và hét lên như vậy.

"Ta sẽ đi gọi những người khác."

[Bắt cây bảo] đang định đứng lên đi gọi người, nhưng bị [Đầu báo số 0 bầu bĩnh] bên cạnh cản lại, [Bắt cây bảo] còn đang bối rối, bên cạnh [Âu Thực Mâu] cũng nhìn về phía [Bắt cây bảo].

Hai người lập tức đều tỏ thái độ bỉ ổi,con mắt cười híp lại thành hình bán nguyệt.

Hai người bọn họ thì thầm cùng một lúc:

"Suỵt, đây là nhiệm vụ đặc biệt mà đại lão đã nói."

"Tại sao ngươi lại muốn đem các trang bị rác rưởi này về? Một con rồng đen đứng bên cạnh Học Bá của Vu Yêu, xem Học Bá điều khiển phi đội trong quả cầu thủy tinh, người chơi ở nhiều nơi đang thu về các trang bị bị thất lạc."

"Đây là mệnh lệnh của lãnh chúa Hạ Lạc Khắc."

Học Bá vừa trả lời, trong đầu cũng đã nghĩ ra và bắt đầu đặt bút xuống viết:

88: Xuất hiện hai con địa tinh giống nhau,

Trên đầu có chữ [Á Sắt],[ Mai Xuyên Khốc Tử], cần quan tâm nghiên cứu;

89: Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc thường rất coi trọng các trang bị rác rưởi kia, rất có khả năng liên quan đến bí mật của những con yêu tinh này, là mục tiêu cần chú ý nghiên cứu.

"Hóa ra đó là mệnh lệnh của kẻ thù của đời ta, ha ha." Cẩu Đản gật đầu, ngồi thẳng dậy và đặt mông xuống một hòn đá trong hang ổ của mình, hai chân trước đan chéo và ôm lấy nhau.

"Hạ Lạc Khắc đại nhân không phải là ông chủ của chúng ta sao?" Học Bá ngẩng đầu lên, đôi mắt trống rỗng nhìn về phía Cẩu Đản với sự nghi ngờ.

"Ta là rồng đen, vua tội lỗi, là người phạt những người chống cự, làm sao có thể có ông chủ? Chúng ta cả đời là kẻ thù, chỉ ký thỏa thuận đình chiến mà thôi." Cẩu Đản nói với thần sắc kiêu ngạo:

"Ngươi có nghĩ rằng hắn ta chỉ là một thượng vị ác ma đơn giản sao? Không, Vu Yêu, ngươi còn quá trẻ, từ thời xa xưa, hắn ta đã bắt đầu hoạt động từ thời kì cổ đại,chiến đấu trên võ đài với các đại ác ma, người thừa kế bảy tội lỗi, lửa sẽ kết thúc con người, miệng lưỡi của phiên tòa, số lượng... số lượng... chúa tể của địa ngục! Có thể cùng ta đối chọi gay gắt, ít nhất phải là một danh hiệu như vậy mới được!"

Cẩu Đản nói xong, hai chân trước đã đưa vào thắt lưng.

Học Bá mặt vô cảm nhìn về phía Cẩu Đản.

Cẩu Đản chờ một lúc cũng không thấy sự phản hồi từ Học Bá, có lẽ cảm thấy hơi xấu hổ nên Cẩu Đản đã đổi chủ đề một chút:

"Nhưng ta cả đời là kẻ thù, cầm lấy những trang bị của yêu tinh làm gì?"

"Đặt lên kệ hàng và bán lại cho bọn hắn." Học Bá vẫn không thay đổi sắc mặt nói như vậy.

Cẩu Đản nghe Học Bá trả lời, sững sờ một chút, phản ứng đầu tiên tưởng là nghe nhầm, nhưng khi biết mình không nghe nhầm, hắn há hốc miệng.

Học Bá không để ý đến phản ứng của Cẩu Đản, im lặng nhớ lại một câu trong đầu:

90: [Sự kế thừa của bảy tội, sự kết thúc của lửa, miệng lưỡi của sự phán xét, Chúa tể địa ngục] cần phải được điều tra.

91: Hạ Lạc Khắc đại nhân cũng có chứng hoang tưởng.

"Trang bị không cường hóa được trực tiếp bán ra, trang bị được nâng cao được sử dụng như một phần thưởng đặc biệt, khi nhiệm vụ được phát hành hoặc thời điểm cần lấy ra dùng, ta đã chia riêng một kho để lưu trữ các trang bị đó. Khối thương mại tiếp tục phát triển, đây sẽ là nơi giao dịch mới của các người chơi, sau đó là khối công nghiệp, ta sẽ sử dụng ma thạch để mua các công trình tương ứng..."

Hạ Lạc Khắc vừa nói với Bố Lỗ, vừa bắt đầu tô vẽ lên kế hoạch để quy hoạch hạch tâm ngục tối.

"Đó là một kế hoạch hoàn hảo, Hạ Lạc Khắc đại nhân! Nhưng ta nghĩ rằng ta sẽ tiếp tục một vài ngày nhiệt tình khám phá, không ngờ nó lại nhanh đến vậy, nhiều người đã bỏ cuộc vì độ khó quá lớn, ta cũng nghĩ đẳng cấp vẫn chưa đủ, phải luyện tập một chút trước khi ra ngoài." Bố Lỗ tiếp tục nói:

"Nhưng dường như có một số người chơi bắt đầu tiếp xúc với các sinh vật bên ngoài, không cần phải tham gia một chút sao?"

"Ta không có nhu cầu can thiệp,mỗi lần đều phải can thiệp, ta còn có thời gian sao? Vẫn là câu nói kia, ta để cho bọn hắn xây dựng một hầm ngục, nhưng không phải đi làm bảo mẫu cho bọn hắn." Hạ Lạc Khắc lắc đầu.

Đang lúc Hạ Lạc Khắc lên kế hoạch cho sự phát triển của ngục tối trong tương lai, ở bên trên hạch tâm đột nhiên có một ánh lửa, sau đó một tờ báo và hai lá thư được phun ra từ ngọn lửa.

Hạ Lạc Khắc lấy bức thư ở trên, ở bên trên viết:

[Gửi bạn thân của ta, lãnh chúa Hạ Lạc Khắc----Bồi Căn giáo sư, Phó chủ nhiệm phòng giáo vụ của Vong Linh học viện]

"Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc, bạn thân nhất của ta:

Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc thân mến, chúng ta từ biệt vội vàng, đã một tháng trôi qua và ta rất nhớ những khoảng thời gian tuyệt vời mà ta ở chung với lãnh chúa Hạ Lạc Khắc.

"Sao? Không phải hắn mới gặp Hạ Lạc Khắc đại nhân vài lần thôi sao?" Bố Lỗ cảm thấy kì lạ nên hỏi.

Hạ Lạc Khắc không để ý đến Bố Lỗ, tiếp tục xem xuống dưới:

"Vì một số nhiệm vụ giảng dạy, ta đã được sắp xếp đi đến Lâm Đông Thành công tác, nơi này vẫn rất gần với thành phố ngầm của Hạ Lạc Khắc đại nhân. Thuận tiện đến ta hỏi thăm một số điều, Hạ Lạc Khắc đại nhân, nếu có thể, xin ngài mau chóng sắp xếp những đám yêu tinh tiếp tục tham gia vào dự án nghiên cứu tốt nghiệp của học viện chúng tôi, bởi vì thời gian đã lâu, nội bộ học viện có một ít phần tử ngoan cố, cảm thấy Hạ Lạc Khắc đại nhân đang cố tình trì hoãn và không muốn hoàn thành hợp đồng.

Đương nhiên những suy đoán đó đều là lời nói vô căn cứ!

Hạ Lạc Khắc đại nhân, tuyệt đối đừng sắp xếp những con yêu tinh đi làm việc khác, ví dụ như tham gia giác đấu, dọn dẹp ngục tối cùng những công việc nhỏ nhặt khác mà quên đi hợp đồng của người với Vong Linh học viện chúng tôi.

Ta tin tưởng Hạ Lạc Khắc đại nhân một trăm phần trăm!

Nhưng có điều này, ta xin Hạ Lạc Khắc đại nhân siết chặt một chút, áp lực bên trong học viện cũng rất lớn, mấy ngày nay đều có gia trưởng đến quấy rối.

Mặt khác, còn có học sinh nào ở chỗ Hạ Lạc Khắc đại nhân cần giúp đỡ?

Mong Hạ Lạc Khắc đại nhân luôn có nhiều sức khỏe, hẹn gặp lại.-------- Yêu ngài-- Bồi Căn."

"Chà..... Hạ Lạc Khắc đại nhân đã quên sao? " Bố Lỗ đọc hết thư, suy nghĩ một lúc lâu rồi hỏi như vậy.

Hạ Lạc Khắc nhún vai và cầm lên một phong thư khác:

[Gửi người bạn thân nhất của ta, Hạ Lạc Khắc - Trưởng lão của chiến binh thế giới ngầm phương Bắc]

"Bạn thân nhất của ta lãnh chúa Hạ Lạc Khắc."

"Lãnh chúa Hạ Lạc Khắc thân mến, chúng ta từ biệt vội vàng, đã mười ngày trôi qua và ta nhớ những khoảng thời gian tuyệt vời mà ta từng có với lãnh chúa Hạ Lạc Khắc."

"Chà... Cảm thấy một chút vi diệu. Không phải Hạ Lạc Khắc đại nhân mới gặp mặt hắn ta một lần sao? " Bố Lỗ nói.

Hạ Lạc Khắc vẫn không trả lời.

"Cuộc họp đại cổ đông của thế giới ngầm phương Bắc của chúng ta, sau khi nghiên cứu và quyết định, đã chính thức thông qua, chúng tôi với Hạ Lạc Khắc đại nhân ký kết hợp đồng hợp tác đối tác chiến lược, nếu Hạ Lạc Khắc đại nhân có thêm yêu cầu, chúng tôi cũng đồng ý đáp ứng.

Để thể hiện sự coi trọng của chúng tôi với Hạ Lạc Khắc đại nhân và các dũng sĩ của ngài, chúng tôi đã đặc biệt sắp xếp một trận đầu tiên và xin mời Hạ Lạc Khắc đại nhân dẫn dắt các dũng sĩ đến tham gia vào ngày mai.

Cụ thể trận đấu đầu tiên sẽ diễn ra như sau:

...….

Mong Hạ Lạc Khắc đại nhân luôn có nhiều sức khỏe, hẹn gặp lại.-------- Người luôn ngưỡng mộ ngài"

"Thật sự rất vi diệu..." Bố Lỗ có lẩm bẩm.

Hạ Lạc Khắc đặt bức thư xuống, cầm tờ báo cuối cùng lên và nói:

"Ta đột nhiên cảm thấy cần phải thuê một thư ký."