Game Thủ Ẩn Danh

Chương 54: Một ngày bình thường




Tu Tiên Đại lục là một nơi mà mọi người lấy sức mạnh làm chí tôn.Bằng cách tu luyện hấp thu nguyên khí từ trời đất hoặc từ những quái thú bị tiêu diệt mà nâng cao bản thân.

Từ thấp đến cao con người tu luyện thành các cảnh giới:

Luyện thể cảnh

Luyện khí cảnh

Địa cảnh

Thiên cảnh

Giác Ngộ cảnh

Mỗi cảnh giới chia làm 9 tầng.Mỗi cảnh giới đều có một cách tu luyện đặc biệt.Và con đường tu luyện đầy chông gai và cạm bẫy.Nếu không cẩn thận thì chính người tu luyện sẽ gặp những nguy hiểm không ngờ tới.

Quay trở lại với Ty Tiên Đại Lục,dù được gọi là đại lục nhưng thực chất nơi đây chỉ là một vùng đất rộng lớn còn chưa được khai phá toàn bộ.

Ước chừng diện tích của Tu Tiên Đại Lục chỉ bằng một phần một nghìn so với diện tích của toàn bộ hành tinh.Mặc dù vậy nhưng dân só ở đây cũng không thua kém gì địa cầu hơn 10 tỷ cư dân đang sống.

Tuy nhiên người dân ở đây luôn phải đối đầu với rất nhiều nguy hiểm từ con người và đặc biệt là quái thú.Chúng xuất hiện tràn lan tại mọi nơi.Sự đa dạng về chủng loại và sự phân cấp sức mạnh rõ rệt từ thấp tới cao:sơ,trung,cao,siêu,thiên tai,thảm họa,ác ma,tận thế,thần thú.

Nhưng loài người không thể phủ nhận được lợi ích của chúng đem lại.Bằng chứng là con người khi trở thành võ giả thì họ sẽ săn lùn quái thú để tiêu diệt rồi hấp thụ nguyên khí nhằm gia tăng cảnh giới.

Quay trở lại nam thanh niên trong rừng.Lúc này hắn ta đang bẻ cỏ khô để vá thành những tấm áo che thân.Đi xung quanh lấy cỏ khô thôi nhưng những dư chấn từ cơ thể hắn phát ra khiến cho mọi loại thú hoang xa gần nghe thấy đều hoảng sợ.

Ngay cả bản thân hắn cũng cảm thấy phiền phức.Hắn không ngờ là khi ăn quả mọng bé xíu như thế mà có thể khiến cho thực lực chính hắn tăng vọt lên đến như vậy.

Nhưng hắn không thể phủ nhận rằng hắn không cảm thấy thích tình trạng hiện tại.Nhờ có sức mạnh cường đại này mà hắn có thể an toàn di chuyển trong khu rừng.Còn nếu không là bản thân hắn đã làm mồi cho quái thú từ lúc nào còn không biết.

Đi đến một góc cây to lớn mà đã bị hắn đánh thủng khi thử nghiệm sức mạnh.Nhìn vào thân cây hắn lúc này càng tự hào thêm về sức mạnh của mình.Khi mà thân cây dài khoảng chừng 5 mét mà còn lại cứng không kém thua gì sắt thép lại có thể một quyền từ trăm mét đánh thủng xuyên qua thân cây này.

Hắn nhìn kỹ thì thấy thứ gỗ này rất tốt nên liền một phát ẵm lên vai vác về để làm nhà.Nhưng ngay khi vừa vác lên một sinh linh nhỏ nhắn lúc này kêu lên chíp chíp.

Hắn nhìn thì thấy một cái tổ chim lật úp dưới thân cây này.Cảm thấy tò mò hắn liền cúi người xuống lật ngược lại tổ chim.Thì bất ngờ trông thấy một con chim non đang thoi thóp kêu đói.

Bản thân hắn không phải là người xấu tính nên khi nhìn thấy cảnh này hắn cũng không đành lòng bỏ mặt nạn nhân bị hắn đánh vỡ tổ.Thế là hắn quyết định đem cả con chim đó về để nuôi nấng.

Một bên vai là một khúc gỗ gần cả trăm ký một bên là một chú chim chưa đến 5 ký.Nhưng so về giá trị thì bên chú chim lớn hơn.

Lý do là hắn đã nhìn thấy trong con chim này có ý chí sinh tồn rất cao.Dù đang đói nhưng biết lựa chọn thời cơ để van xin.

Bằng chứng là chỉ khi hắn đưa khúc cây lên thì con chim mới kêu điều đó cho thấy trí thông minh của con chim này rất cao.Và còn một điều nữa là sức mạnh tìm ẩn.Dù nó không bộc lộ rõ nhưng nó lại âm thầm tiếp sức đưa nó sống sót qua cái đói.Bởi thế nên hắn mới đem con chim này về nhà để sau này nó sẽ phục vụ cho hắn.

Lúc này hắn đi đến một khoảng trống do chính hắn làm ra.Xung quanh bốn bề lúc trước toàn là cây cối um tùm nhưng khi hắn đến thì chúng chỉ còn là đống hoang tàn.

Hắn lúc này đặt nhẹ chú chim ở đọt cây gần đó cho nó ăn vài con sâu mà hắn kiếm được xong rồi đi lại bãi đất trống dùng tay không dậm liên hồi xung quanh nơi đó cho đất nơi đây cứng lại tiện cho việc xây nhà.

Từng quả dậm như những quả bom làm rung động cả khu rừng.Sau vài tiếng làm việc thì cuối cùng hắn đã hoàn thanh bước thứ nhất.Và bắt đầu chuyển qua bước thứ hai.

Hắn dùng tốc độ siêu nhanh đi thu gom những thứ gỗ giống như nãy đem về chất đầy để làm vật liệu xây dựng.Và chỉ trong 2 tiếng đồng hồ số lượng gỗ hắn cần để xây dựng đã hoàn thành.

Lúc này hắn chuyển sang bước ba.Hắn dùng đại lượng sức mạnh từ hai bàn tay để chém những khúc gỗ thành nhiều hình thù nhưng lại có sự liên kết với nhau.Rất nhanh sau đó hắn đã hoàn thành quá trình đó và lúc này mới thật sự khó khăn.Khi bước thứ tư là bước không yêu cầu sức mạnh mà lại yêu cầu độ khéo léo.

Bằng việc liên kết các khớp nối do những khúc gỗ mà hắn đã khoét ra.Cứ như thể đến khi liên kết khúc gỗ cuối cùng thì ngôi nhà của hắn cũng hoàn thành.

Ngôi nhà nhìn rất cơ bản nhưng lại rất vững chắc.Dù bên trong chưa có nội thất nhưng hắn cũng không quá cầu kỳ nên hắn chỉ trải vài ba lớp cỏ khô lên để nằm ngủ.

Nhưng lúc này hắn chưa thể nghỉ ngơi vì hắn còn khối việc phải làm nếu muốn sống đủ trong khu rừng này.

Ngay lúc đó một cỗ xe ngựa đang đi trên con đường mòn.Bên trong cỗ xe ngựa là một người con gái đối diện là một người mặc quân phục hoàng gia trẻ trung.

Người con gái đó bị xích ngay hai tay và hai chân,quần áo thì như nô lệ nhưng tóc tai không bị bù xù.Nhìn thì thấy cô ta đáng nhưng trong ánh mắt cô ấy thể hiện sự can đảm cực kỳ.

Lúc này người mặc quân phục vác chéo một chân qua chân còn lại hai tay thì chạm sau gáy ngước mặt lên trời mà nói:

-Mày khá là xinh đấy!Chỉ tiếc là tao phải giữ nguyên mày cho con dã thú ở khu đại Lâm.Nếu không thì tao sẽ nhốt mày ở một cái só nào đó thi thoảng sẽ đến thăm mày!

Người con gái nghe thế liền ngước mặt lên nhìn vào hắn ta và nói:

-Đồ nhai lại!

Bốp...

Lời vừa nói ra liền một đấm vào mặt cô gái té xuống bởi tên mặc quân phục:

-Ta biết tao thích nhai lại mà!Đừng nhắc lại như vậy chứ!Công chúa.

Đứng dậy đi chuyến đi này kéo dài tận một tuần lận đấy!