Sáu giờ , báo thức vừa reo, tôi đã vơ lấy tắt ngay. Đêm qua đã ngủ được tí nào đâu. Trưa qua ngủ rồi mà, hơn nữa, trong lòng cũng bồn chồn không yên. Vác bộ mặt của cả phòng đi thi, thực sự trách nhiệm còn nặng hơn gánh vác một cong ty nữa đấy.
Tối thả hai chân xuống giường và tiến tới cạnh cửa sổ, hai tay kéo mạnh tấm rèm mỏng, để những ánh sáng ánh sáng đầu tiên của ngày tràn vào. Tôi có thói quen không mở đèn ngủ, nên khi rèm được mở, ánh sáng trong phòng thay đổi hẳn. Tôi hai tay chống lên bệ cửa sổ, tranh thủ hít hà vào bầu không khí trong vắt buổi mai.
Trên giường, nàng Ngọc vẫn còn ngáy ngủ. Đêm qua đuổi mãi nàng cũng không chịu về, vì lý do về đêm khuya nguy hiểm, thì thôi tôi cũng để nàng ở lại, vì hiện tại trong nhà chỉ có mình tôi. Bước một bước, tôi gọi nàng dậy. Một tiếng, hai tiếng vẫn không dậy, nên tôi quyết định búng luôn vào đầu nàng một phát, tất nhiên hiệu quả. Ngọc nheo mắt, tay quẹt quẹt, giọng ngáy ngủ :
-Còn sớm mà ..
-Dậy, dậy đi.
Ừm ừ mãi một lúc, cô nàng mới ngồi dậy, đi vào toilet, một lúc sau mới trở ra.
Cả hai ngán ngẫm nhìn đồng hồ vừa chỉ tới con số 3, tức mới 6 giờ 15 phút, bây giờ mới cảm thấy hối hận vì dậy quá sớm.
Dậy sớm thì làm gì ? Tôi quyết định kéo Ngic5 xuống bếp tự chuẩn bị bữa sáng. Nói vậy thôi chứ Ngọc mới là người xoắn tay áo vào làm, chứ tôi thỉ chẳng, vì tôi có biết nấu nướng gì đâu.
Ăn uống xong xuôi lúc 6 giờ 30 phút, chúng tôi chở nhau đến tiệm âu phục hôm qua lấy đồ.
Tiệm ở xa, đến nơi cũng đã gần 7 giờ.
***
-Áo của em. – Anh Huy đưa tôi hộp cacton vuông, trên mặt có in dòng chữ Âu Phục Huy Văn đẹp gọn.
-Em cảm ơn . – Tôi hai tay nhận hộp, đồng thời mở nắp ra xem. Sau đó vào phòng thay ướm thử.
Chiếc áo dài đẹp tuyệt. Chiếc áo dài sử dụng tông màu hồng trắng ombre vừa đơn giản nhưng tạo được vẻ tươi mới, thiết kế tay dài, cổ đứng truyền thống. Cuối ống tay áo đính những bông hoa nhỏ hồng xinh xinh, hai tà được may đồng bộ, dài vừa chạm chân, còn được thiết kế thêm một lớp ren phía ngoài lớp vải thường. Bộ áo vừa in với cơ thể, khoe ba vòng chuẩn xác, tuy nhiên không tạo cảm giác khó chịu hay hở hang.
Tôi ưng ý xoay một vòng trước mặt mọi người, không ngừng cảm ơn anh Huy đã dành thời gian tạo nên chiếc áo dài này.
-Thật cảm ơn anh. Cái này bao nhiêu tiền vậy ạ ? – Tôi rối rít cảm ơn, đồng thời hỏi giá tiền.
-Thôi cái này em giữ, coi như anh tặng em. Chúc em thi tốt nhé. – Anh cười, từ chối nhận tiền.
Tôi nói hết lời, anh quyết không nhận tiền, nên thôi, tôi chào anh rồi chở Ngọc về. Tới nhà lúc 8 giờ, tôi bắt đầu chuẩn bị cho cuộc thi. Tôi lôi hết đồ nghề, trang phục, đồ dùng trang điểm, guitar, lôi luôn cô nàng nãy giờ than thở lên xe ô tô, lái xe đi.
Vì chạy nhanh nên mới 8 giờ 15 phút tôi đã có mặt. Lúc này ở sảnh lớn công ty, cũng là nơi diễn ra cuộc thi, đã có nhiều người ra vào, phần lớn là nhân viên đài truyền hình đang chuẩn bị máy móc. Công ty lớn nên lần này, nhiều nhà đài đã chủ động liên hệ để giành chỗ quay phim. Bên trong sảnh đã được chuẩn bị một sân khấu cực đại, được trải thảm đỏ thắm, bên dưới chuẩn bị nhiều chỗ ngồi, đặc biệt chú ý là chỗ ngồi của ban giám khảo, chễm chệ ở giữa, là biển đề “Giám khảo chính. Đào Yến Phương.” Tôi nhìn tấm biển hồi lâu, sau đó mới quay lưng đi vào bên trong cánh gà, đến phòng dành cho thí sinh.
***
-Đề nghị mọi người chú ý, đã đến giờ tiến hành cuộc thi, xin mọi người ổn định vị trí.
Tiếng MC vang lên từ trong cánh gà , đánh dấu cho sự bắt đầu của cuộc thi ngày hôm nay.
Lát sau, đôi nam nữ MC xinh đẹp ngời ngời tiến lên sân khấu, duyên dáng chào rồi cất giọng :
-Kính thưa quý vị và các bạn, nhân kỷ niệm 11 năm thành lập, tập đoàn Golden Star chúng tôi trân trọng tổ chức cuộc thi Miss Golden Star, nhằm tôn vinh vẻ đẹp của nữ nhân trong công ty. Thay mặt ban tổ chức, chúng tôi xin phép tuyên bố, cuộc thi Miss Golden Star xin được phép bắt đầu.
Bên dưới tiếng vỗ tay kèm ánh đèn flash nhấp nháy không ngớt.
| Trong hậu trường |
Tôi tâm trạng hồi hộp, cố gắng hít thở đều đều, Ngọc bên cạnh luôn miệng động viên.
| Sân khấu |
-Thí sinh đầu tiên, số báo danh 01 : Trần Kiều Nga.
Nữ thí sinh tự tin sải bước trên sàn chữ T, cô diện trên người bộ váy dạ hội màu tím kiêu sa và sang trọng.
-Thí sinh tiếp theo, số báo danh 02 : Nguyễn Trần Trà My.
Thí sinh tiếp theo cũng không e dè nối bước.
-Thí sinh mang số báo danh 03 : Đỗ Thùy Nhung.
.....
- Thí sinh số 17 : Hà Phương Dy.
Dy nghe gọi tên, lập tức lấy bình tĩnh, nâng chân bước lên sân khấu. Bước đi thật nhẹ, cô đẹp như một thiên thần mới hạ xuống trần thế, ánh đèn flash nháy liên tục. Cô mặc váy dạ hội, tóc được bới gọn ra sau, vài cong rơi nhẹ xuống trước mái tạo cảm giác bồng bềnh, để lộ hình xăm cá biệt nơi cổ và mang tai.
Khi mọi thí sinh đã trình diện xong, cả thảy 20 người bước một vòng trên sàn, nở nụ cười tươi tắn.
Bước vào cánh gà, Dy lập tức thở phào, mồ hôi trên người túa ra chugn71 tỏ sự căng thẳng lúc trên sàn.
Thí sinh có 20 phút để chuẩn bị cho phần thi trang phục truyền thống.