Gã Chó Má - Tô Mã Lệ

Chương 48: Xin Đi(h)




Trong phòng chỉ bật một chiếc đèn nhỏ, ngay trên đỉnh đầu Yến Chiêu, ánh sáng màu vàng cam chiếu xuống, anh thấy Kiều Khương ngồi trên ngực mình, nâng cánh mông thịt lên cọ qua cơ bụng rắn chắc, dần dần trượt xuống, sắp đụng đến cây gậy th*t nóng rực kia, cô dừng.

Ngón tay véo véo đầu ti anh, cúi đầu cắn nó.

Yến Chiêu căng thẳng khẩn trương, ánh mắt chặt chẽ dán lên mặt cô, anh thấy cô thò lưỡi ra liếm đầu v* của mình, dùng sức cắn lôi nó ra, vừa liếm vừa đưa mắt nhìn anh.

Anh tránh tránh đi, không thoát khỏi được dây thừng, giữa hai chân dương v*t cứng đến phát đau, âm thanh đều bị dục hoả thiêu đốt:

"Kiều Khương."

Kiều Khương cắn một bên vú khác, mái tóc dài như tơ lụa của cô từ phía sau theo động tác rơi xuống phất qua ngực anh, mỗi lần cô động đậy, những sợi tóc đó đều cọ qua làn da, manh đến cảm xúc ức chế ngưa ngứa.

Yến Chiêu thở hổn hển, đường cơ cá mập rắn chắc đẹp đẽ phập phồng theo từng hơi thở, anh lại gọi cô một tiếng: "Kiều Khương."

4

Cây thịt bị hai sợi dây buộc tóc buộc đến tê dại, anh nẩy nẩy hông. Kiều Khương dịch về phía trước quay người lại, cô nhíu mày dùng cánh tay đánh đánh vào cây gậy.

Dương v*t đã tê rần, lại còn bị đánh một cái, Yến Chiêu đau đến mức hai tròng mắt đỏ lên, gân xanh bạo khởi trên cổ, âm thanh anh ách sắp bốc hoả:

"Em bỏ ra."

"Xin đi." Kiều Khương ngồi xuống dưới, ngón trỏ để trên quy đầu anh, dính chất lỏng trong suốt, cô đem chất nhầy đó bôi lên cơ bụng, nhướng mi nhìn anh nói:

"Anh xem, nó rất thích."

Yến Chiêu bị cô chơi sắp điên rồi, thở dốc vài tiếng nói: "Buông ra."

Kiều Khương thấy anh vẫn không chịu cúi đầu, xuống giường lấy bút bi đến, bắt đầu viết chữ lên đầu nấm.

Yến Chiêu: "......"

"Đừng nhúc nhích." Cô nắm lấy cán, từng nét bút di di lên quy đầu, mới viết được hai nét, Yến Chiêu đỉnh hông lên kêu:

"Bây giờ em không thả ra, lúc nữa tự chịu."

Kiều Khương cầm lấy đầu bút chọc chọc vào mã mắt: "Nói gì cơ?"

Yến Chiêu: "......"

Anh căng đến cơ bụng bắt đầu phát run, Kiều Khương chọc một chút, thấy anh càng run hơn, cười một tiếng: "Sướng vậy sao?"

Nói xong lại chọc một chút.

"Kiều Khương!" Yến Chiêu dùng sức mạnh kéo sợi dây thừng, cổ tay bị xiết thành xanh tím, anh dừng lại hít một hơi, đột nhiên hai tay dùng sức, dây thừng không đứt, nhưng thanh giường đã bung ra.

Kiều Khương nghe thấy tiếng động, tay vẫn đang cầm bút định viết chữ.

Giây tiếp theo, người đã bị Yến Chiêu đè ở trên giường, anh cởi bỏ dây thừng trong tay ném sang một bên, một tay nắm đôi tay cô áp lên đỉnh đầu, tách hai chân cô ra đặt lên eo, sau đó túm dương v*t mình cởi sợi dây buộc tóc ra, nắm lấy thân gậy chọc thẳng vào bên trong cửa động. Cô đã ướt, Yến Chiêu dùng một lực mạnh cắm trực tiếp hoàn toàn đi vào.

Kiều Khương bị cắm đến ngẩng cổ kêu một tiếng, cô bị căng đến xương cùng tê dại, tay bị đè ở trên đỉnh đầu, vẫn chưa kịp thích ứng, anh bắt đầu dùng sức cắm đưa, cả thành giường đều chấn động. Yến Chiêu cúi đầu, cách lớp váy ngủ tơ tằm hôn cắn bầu vú cô, há miệng to mút cắn.

Kiều Khương thoải mái đến ngón chân co rút, trong cổ họng  không ngăn được tràn ra tiếng rên rỉ.

Yến Chiêu hôn dọc theo cần cổ lên đến môi cô, theo đó ôm người kéo ngồi vào trong ngực, cầm hai cánh mông thịt điên cuồng đỉnh lên, tiếng bạch bạch bạch vừa dâm dục lại đưa tình, cô bị chọc ghé trên vai anh cả người run rẩy.

Cao trào đến vào lúc này, cô muốn cắn cổ anh, mới hé miệng, Yến Chiêu liền ngậm lấy môi cô.

Âm thanh nức nở của Kiều Khương bị anh nuốt vào khoang miệng.

Câu người, mang theo tiếng khóc nức nở.

Yến Chiêu nghe thấy càng thêm hưng phấn cực điểm, cầm hai cánh mông cô dùng sức mạnh hơn, cắm đến mức Kiều Khương thở không thông, anh mút cắn môi lưỡi nóng bỏng, phần hông nẩy lên như điên mà chọc vào rút ra, nước dâm văng khắp nơi, Kiều Khương bị cắm đến đầu óc trống rỗng, ý thức hỗn độn một mảnh.!

Trước mắt là hình ảnh lúc sáng lúc tối, xuất hiện một con vật long lanh sáng lấp lánh.

Là con đom đóm mà Yến Chiêu mang đến.