Kiều Khương vừa tắm rửa xong, lười sấy tóc, ngồi trên sô pha dùng chiếc kẹp hoa kẹp về phía sau đầu.
Cao Kim Lan đeo kính mở quyển album ảnh gia đình khi nhỏ, chỉ chỉ cho cô xem:
"Đây là cậu hai của con, lúc cậu còn đi học rất đẹp trai..."
Cậu hai Kiều Khương thời trẻ nhập cư trái phép sang nước ngoài, kiếm tiền về nước xây dựng sự nghiệp, không nghĩ được gặt hái được chút tiền, sau đó vẫn ở bên đó làm công, nghe nói bên đó lấy người khác, còn vợ con trong nước thì mặc kệ.
"Mẹ." Kiều Khương gối đầu lên đùi bà hỏi: "Sao mẹ không tìm lấy một người?"
"Mẹ lớn tuổi như vậy" Cao Kim Lan cười: "Ai còn muốn hả?"
"Trước kia sao không tìm?"
"Không gặp được người thích hợp."
Kiều Khương ngồi thẳng lên, nhìn bà: "Là không gặp được ai, hay lo lại gặp một Kiều Tân Vĩ thứ hai."
Cao Kim Lan không nói.
Bà kéo kính xuống, đóng album ảnh lại, hỏi Kiều Khương: "Khương Khương, con nói thật cho mẹ biết, có phải vì ba con và mẹ ly hôn, cho nên con..."
"Không phải." Kiều Khương đánh gãy lời: "Không liên quan gì đến mẹ."
Cô nói là không liên quan đến mẹ, chứ không phải hai người.
Cao Kim Lan cảm giác có gì đó không thích hợp, bà định hỏi lại, nhưng Kiều Khương cầm túi mua đồ bên cạnh, hỏi bà sao không mặc thử xem sao. Cao Kim Lan đành cầm túi mua đồ đi thay, lúc đi ra được Kiều Khương chụp vài tấm ảnh, hai người tựa vào nhau chọn ảnh đăng lên vòng bạn bè.
Bên kia, sau khi Yến Chiêu về đến nhà, nói việc của mình và Tiểu Kiều cho ba mẹ.
Ba Yến đang định nổi nóng, lại nghe thấy Yến Chiêu nói: "Con thích Kiều Khương."
"Kiều Khương là ai?" Ba Yến ngây ngốc.
Mẹ Yến cảm thấy cái tên này quen quen, nghĩ ngợi chốc lát, còn không phải cô gái xinh đẹp lần trước đến hay sao?
"Con từ từ."
Đầu óc mẹ Yến đang loạn: "Không phải con bé đó có bạn trai rồi hả?"
"Đã chia tay."
"Tao đánh chết mày, thằng mất dạy!"
Ba Yến cởi giày lên định phang anh: "Có phải mày chen chân vào không, làm người ta chia tay?"
Mẹ Yến chạy nhanh đến kéo ông lại: "Ông đánh cái gì, nó có bản lĩnh đó, cái con Vinh Yến cũng không chạy theo người khác."
8
Yến Chiêu: "......"
Ba Yến nghĩ nghĩ, cảm thấy đúng là có lý, hạ giày xuống.
Mẹ Yến nhớ đến cô gái Kiều Khương kia ăn mặc trang điểm rất đẹp, đưa mắt nhìn Yến Chiêu, do dự nói:
"A Đại, cô gái này vừa nhìn là người thành phố đến, có thể thích con sao? Nhà chúng ta điều kiện kém vậy, nhìn quần áo với giày, còn có xe, rất đắt tiền. Mẹ nghe nói, nhà cô đó ở biệt thự, tuy là thuê nhưng một tháng vài vạn cơ mà, căn bản chi phí không theo nổi."
"Vậy nhà chúng ta sao mà nuôi nổi." Ba Yến giật mình nói: "Đây không phải là cóc đòi ăn thịt thiên nga sao?"
"A Đại, con nghĩ như thế nào?" Mẹ Yến hỏi.
"Cả làng đều khen con là người tốt thế này thế kia, vì sao đến miệng hai người, con lại mất giá như vậy?"
Yến Chiêu trầm mặt:"Con như này không xứng với cô ấy?"
Mẹ Yến sửng sốt: "Cũng không phải, chỉ là cảm thấy......"
"Bà đừng có ngăn cản, kệ nó đi." Ba Yến vẻ mặt kiểu rèn sắt không thành thép:
"Nó muốn chết vì cân não, một con Vinh Yến đi rồi, lại đến một cô Kiều Khương, đời của nó coi như xuống dốc, có khi hai ông bà già xuống lỗ rồi, nó vẫn còn cô đơn."
"Phi phi phi."Mẹ Yến vỗ vỗ bàn: "Không cho nói mấy lời này."
"Được được được, không nói." Ba Yến ngậm miệng.
Mẹ Yến đi đến trước mặt Yến Chiêu, lôi áo anh nói:
"A Đại, mẹ không có ý khác, chỉ lo cô gái đó không thích con."
"Hai đứa con đã ở bên nhau." Yến Chiêu mở miệng: "Hôm nay là ngày đầu tiên."
5
Anh đi vào nhà chuẩn bị thay quần áo, mới nhớ đến gì đó lại quay ra nói một câu:
"Con chỉ báo cho ba mẹ một tiếng, chứ không phải hỏi ý kiến hai người."
Ba Yến nháy nháy mắt: "Nó nói cái gì? hôm nay hai đứa ở bên nhau? không phải hôm nay nó ra ngoài hẹn hò với Tiểu Kiều sao?"
Mặt mẹ Yến mờ mịt: "...... Tôi cũng không biết."
///
Chết cười =)))))))