Gả Cho Lão Đại Trăm Tỷ

Chương 56: Không phê bình chính là không tồi, là tôi chưa nói rõ sao?




🥳🥳🥳HAPPY NEW YEAR👏👏👏👏

Chúc mừng năm mới nha các tình yêu. Mong sang năm mới tình hình dịch ổn định để tui có thể tung tăng chứ dạo này stress quá mà.😊😊😊

Lần trước sau khi kiểm tra sức khoẻ, chuyên gia dinh dưỡng một lần nữa điều chỉnh chế độ dinh dưỡng cho Lâm Ngạn Sơ, đồng thời cũng điều chỉnh thời gian rèn luyện vận động cho hắn. Tuy rằng mục đích  học quyền ngay từ đầu là không chính đáng, nhưng Lâm Ngạn Sơ không phải loại người thích bỏ dở nửa chừng, hơn nữa thân thể hắn hiện tại đã chuyển biến tốt đẹp, mỗi ngày đều yêu cầu lượng vận động nhất định. Cho nên Lâm Ngạn Sơ mỗi ngày sau khi tan làm sẽ rút ra một khoảng thời gian đi đánh  quyền.

 

Tiểu Lạc đối với vận động không có hứng thú, có thời gian  còn không bằng cô đi nghiên cứu pháp thuật. Pháp thuật  yêu cầu linh khí chống đỡ, cô gần đây đang nghiên cứu  linh khí của thế giới này.

 

Trước kia Văn Cùng thích nhất là nghiên cứu các loại đầu đề cổ quái hiếm lạ, đáng tiếc Văn Cùng hiện tại không ở đây, Tiểu Lạc không hiểu ra sao, nghiên cứu vài năm cũng không có gì tiến triển,  kết luận duy nhất cô có thể đưa ra là hoàn cảnh càng tốt càng gần tự nhiên càng dễ dàng sinh ra linh khí.

 

Thế giới này môi trường ô nhiễm  nghiêm trọng,  linh khí thiên địa sinh sản tốc độ so ra kém hơn trước kia, dẫn tới linh khí ở trong thiên địa hàm lượng cực thấp. Các  địa phương có động thực vật sinh trưởng nhiều năm, quanh năm suốt tháng, tích lũy tháng ngày, trong thân thể mới có chút ít linh khí, trong đó các dược liệu quý báu bên trong tồn trữ linh khí nhiều nhất.

 

Hơn nữa sinh vật có linh khí  chẳng những không dễ dàng sinh bệnh,  tạp chất trên đó cũng rất ít. Lại nói tiếp, Lâm Ngạn Sơ có thể chống đỡ lâu như vậy, cũng ít nhiều là nhờ đồ ăn, tuy rằng không có cô trợ giúp, nhưng  thức ăn có linh khí  đối thân thể rất có lợi.

 

Đồ ăn Lâm Ngạn Sơ ăn  đều được chọn lựa kỹ càng, phỏng chừng là bọn họ cũng phát hiện, nếu ăn  đồ ăn bình thường bệnh tình của Lâm Ngạn Sơ sẽ chuyển biến xấu càng nhanh, cho nên trải qua sàng lọc, đồ ăn Lâm Ngạn Sơ  đều được chọn lọc trên toàn thế giới, đều là đồ ăn có  linh khí, mới giúp cho hắn có thể chống chọi đến hiện tại.

 

Đột nhiên có chút may mắn, may mắn trời xui đất khiến…… Miên man suy nghĩ một  lúc, Lâm Ngạn Sơ đã đi tới: “Với gia vừa gửi thiệp mời đại thọ 90 của Với lão gia tử, cô muốn đi không?”

 

Với gia cùng Lâm gia trước kia là thế giao, tới thế hệ ba mẹ của hắn giao tình đã bắt đầu phai nhạt, sau lại bởi vì hôn ước của Lâm Ngạn Sơ cùng Vu Nhã, tuy rằng không xé rách mặt, nhưng tình cảm cũng không còn như xưa.

 

Bất quá, mọi người đều ở trong một vòng tròn, địa vị của Với gia ở Giang Thành cũng không thấp, vẫn nên làm tốt quan hệ ngoài mặt, hơn nữa Với  lão gia tử lúc trước cùng Lâm lão gia tử giao tình không cạn, lần này lại là đại thọ của Với lão gia tử,  Lâm Ngạn Sơ cũng phải đến tham dự.

 

Với lão gia tử năm nay 90 tuổi, đã từng là chiến hữu của ông nội Lâm, hai người tình cảm sâu đậm, lúc trước hôn ước của Lâm Ngạn Sơ cùng Vu Nhã chính là hai người định ra. Bất quá Với lão gia tử hiện tại tuổi lớn, thân thể không bằng  trước kia, thời điểm thanh tỉnh  không nhiều lắm, phần lớn thời gian đều là ốm đau trên giường, dựa vào thuốc để chống chọi.

 

(Truyện chỉ được đăng duy nhất tại truyenwiki1.com, tài khoản lovebichbong123

 

Các bạn ghé trang để cập nhật chương mới nhất và ủng hộ mình nhé. Thanks!)

 

Lâm Ngạn Sơ vốn  tính toán tự mình đi, bất quá hắn nhớ tới Tiểu Lạc chưa từng tham dự các bữa tiệc như vậy, cô ấy thích náo nhiệt, khả năng sẽ cảm thấy hứng thú, cho nên mới tính toán hỏi một chút.

 

Hơn nữa, với gia hiện tại còn chưa từ bỏ ý định, hắn mang bạn gái qua, cũng coi như tỏ rõ thái độ của bản thân.

 

Băn khoăn duy nhất chính là, hắn  sợ  người nhà Với gia sẽ cố ý làm khó dễ Tiểu Lạc.

 

Lâm Ngạn Sơ thuyết minh ngọn nguồn, Tiểu Lạc không cần nghĩ ngợi: “Anh muốn đi tôi đây cũng đi, chẳng lẽ anh cho rằng còn có người có thể khi dễ tôi sao?”

 

Cô không khi dễ thì thôi, ai dám khi dễ cô.

 

Bất quá, nếu muốn đi, dứt khoát phải mặc trang phục lộng lẫy tham dự .

 

“Ngày mai mang cô đi thử lễ phục.” Lâm Ngạn Sơ nói.

 

“A? Trong nhà không phải có một đống lớn lễ phục sao?”

 

Mỗi cái đều rất xinh đẹp, cô còn chưa có cơ hội mặc đâu.

 

“Trước mua, đồ trong nhà có thể chậm rãi mặc.”

 

Tiểu Lạc: “……”

 

Rất tốt, anh có tiền anh nói cái gì đều tốt.

 

Ngày hôm sau, Tiểu Lạc mới vừa rời giường, đã bị một đống lễ phục dưới lầu dọa ngây người.

 

“Này, đây là……”

 

“Thử một chút.” Lâm Ngạn Sơ ở trên sô pha đọc báo, nhà thiết kế  cầm quần áo từng cái sửa sang lại tốt, chờ Tiểu Lạc “Lâm hạnh”.

 

“Nhiều như vậy, tôi phải thử tới khi nào.” Tiểu Lạc nuốt  nước miếng.

 

“Nếu cô không muốn……”

 

“Tôi đương nhiên muốn!” Tiểu Lạc nhào về phía quần áo mới, còn không phải là thử quần áo sao, có cô gái nào sẽ chê  quần áo nhiều.

 

Bất quá trước khi thử quần áo, Tiểu Lạc bị Lâm Ngạn Sơ bắt  đi ăn  bữa sáng trước, vì để nhỏ bụng mặc áo quần đẹp, Tiểu Lạc   không dám ăn nhiều. Ngẫm lại cô trước kia ở Thiên Đình, một bộ quần áo có thể mặc rất nhiều năm, không có quần áo còn phải tặng đồ cho thụ tinh, để cô ấy làm cho cô, đâu giống hiện tại, mỗi ngày thay mấy bộ.

 

Ai, kẻ có tiền thật vui sướng đến thần tiên đều tưởng tượng không đến.

 

Tiểu Lạc với đề cử của nhà thiết kế đã bắt đầu thử bộ thứ nhất.

 

Chiếc váy này có màu chủ đạo là màu lam, cổ chữ V, phần eo buộc chặt, làn váy từ phần eo dài xuống đến tận mắt cá chân, toàn bộ váy đều được khảm bởi các phiến đá màu bạc, lúc đi lại, những phiến đá này sẽ từ những  góc độ khác nhau phản xạ ra màu sắc khác nhau, tạo nên cảm giác mang cả sao trời mặc ở trên người.

 

Thời điểm Tiểu Lạc đi ra trừ bỏ Lâm Ngạn Sơ còn có thể bảo trì trấn định, tất cả những người khác  đều nhìn đến ngây người, ngay cả nhà thiết kế cũng không nghĩ đến chiếc váy này lúc mặc lên người lại có hiệu quả kinh diễm như vậy.

 

Tiểu Lạc dẫm lên giày cao gót đi ra, dạo trước gương một vòng, váy ở không trung rơi xuống tạo thành một đường cong duyên dáng.

 

“Lâm Ngạn Sơ.” Tiểu Lạc quay đầu lại, “Đẹp không?”

 

Không chờ hắn nói chuyện, Tiểu Lạc trở lại trước gương: “Có phải hay không có chút hở hang?”

 

Phần cổ chữ V phía trước rộng mở, Tiểu Lạc là một vị tiên vạn năm, tự nhận bản thân  vẫn  có chút bảo thủ.

 

Tiểu Lạc mặc chiếc váy này xác thật vô cùng kinh diễm, ngay cả Lâm Ngạn Sơ cũng bị  hiệu quả đánh sâu vào tâm trí từ ánh mắt đầu tiên, chờ hắn phục hồi lại tinh thần, nghe được Tiểu Lạc nói, tầm mắt theo bản năng dừng ở trước ngực Tiểu Lạc.

 

Thiết kế cổ chữ V lộ ra khe rãnh trước ngực, tuy rằng Lâm Ngạn Sơ trước kia cố ý trêu chọc  Tiểu Lạc chưa  phát dục, nhưng dáng người Tiểu Lạc  cũng không khô quắt, đồng thời  cũng không có ngạo nhân đến khoa trương, dáng người vô cùng tiêu chuẩn, dáng người như vậy mặc  lễ phục vào ngược lại có loại cảm giác vừa thanh thuần lại vừa quyến rũ.

 

Lâm Ngạn Sơ khuôn mặt nóng lên, không được tự nhiên  dời đi tầm mắt, nói với Tiểu Lạc: “Đi đổi đi.”

 

“Đổi cái nào?”

 

Nhiều  lễ phục như vậy, Tiểu Lạc lựa chọn có chút khó khăn.

 

Lâm Ngạn Sơ từ trên sô pha đứng dậy, từ bên trong chọn lựa rồi lấy ra một cái váy màu trắng cho cô: “Thử cái này.”

 

Bộ lễ phục mà Lâm Ngạn Sơ đưa có màu trắng đơn thuần, chất liệu có chút giống như lụa mỏng đã từng lưu hành ở Thiên Đình, thoạt nhìn có loại cảm giác phiêu dật. Đây cũng là một chiếc váy dài, mới nhìn cũng không thể nhìn ra có gì đặc biệt, nhưng khi cầm  làn váy lên sẽ phát hiện nó có rất nhiều sa phấn, lúc đi lại, chiếc váy trở nên rực rỡ lung linh, nhưng nếu không nhìn kỹ cũng không thể phát hiện điều này, mà sẽ nghĩ bản thân xuất hiện ảo giác.

 

Tiểu Lạc thay xong cực kỳ vừa lòng, dù vậy cô vẫn   biểu hiện ra một bộ dạng khiêm tốn  hỏi: “Tôi mặc chiếc váy này thế nào?”

 

Lâm Ngạn Sơ chưa nói tốt cũng chưa nói không tốt, lại ném cho cô một cái khác.

 

Tiểu Lạc vừa thống khổ nhưng cũng vui sướng  thử váy nguyên một buổi sáng, cuối cùng tê liệt ngã xuống ở trên sô pha, cầm quần áo ném vào trong ngực Lâm Ngạn Sơ: “Anh chọn đi.”

 

Quần áo nhiều cũng thật phiền não, rốt cuộc cô cũng cảm nhận được thống khổ của kẻ có tiền ……

 

Lâm Ngạn Sơ cầm chiếc váy màu trắng lựa chọn lúc ban đầu đưa ra: “Cái này đi.”

 

“Anh không phải nói cái này khó coi sao?” Tiểu Lạc thở phì phì  nói.

 

“Tôi nói khi nào?”

 

“Tôi hỏi anh thế nào, anh cũng không hé răng.”

 

“Không phê bình chính là không tồi, là tôi chưa nói rõ sao?”

 

Anh nói rõ cái quỷ, Lâm Ngạn Sơ anh tên đại móng heo.

 

Lâm Ngạn Sơ cười, cho người đi thu dọn quần áo.

 

Chủ nhật, bởi vì giữa trưa phải đi dự tiệc, quản gia đã cho gọi nhà tạo hình  đến đây để phục vụ Tiểu Lạc.

 

Phỉ Phỉ phải phí  sức lực rất lớn mới ngăn chặn được  ý định muốn tự mình  trang điểm của Tiểu Lạc, để chuyên viên trang điểm make up cho cô.

 

Da Tiểu Lạc rất tốt, không giống những người khác thường gặp vấn đề về da, vì vậy mà chuyên viên trang điểm  có tay nghề cao lại không có đất dụng võ, chỉ có thể dụng tâm bằng cách khác, ở đuôi mắt phải của Tiểu Lạc điểm xuyến cánh hoa thủy tinh màu trắng.

 

Tiểu Lạc hôm nay trang điểm vốn dĩ rất có khí chất của tiên nữ, đuôi mắt thủy tinh cùng trang sức, chiếc váy  làm nổi bật tổng thể, mỹ lệ lại không mất đi nét hoạt bát.

 

Tiểu Lạc vừa lòng cực kỳ, chuẩn bị tốt liền gấp không chờ nổi tìm Lâm Ngạn Sơ khoe: “Xem cánh hoa trên mặt tôi, rất đẹp phải không?”

 

Xác thật rất xứng với cô.

 

“Thu thập tốt liền xuất phát.” Lâm Ngạn Sơ nói.

 

Tiểu Lạc bất mãn: “Hừm, khen tôi một câu rất khó sao?”

 

Lâm Ngạn Sơ quay đầu lại,  nhẹ nhàng gõ một cái trên trán cô: “Đẹp, không hổ là tiểu tiên nữ.”

 

Tiểu Lạc không nghĩ tới Lâm Ngạn Sơ thật sự sẽ khen cô, trong lòng chỗ nào đó phảng phất  nở rộ, Tiểu Lạc xoa xoa  cái trán, nhỏ giọng nói thầm: “Khen  liền khen, động tay động chân làm cái gì.”

 

❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤❤🧡🧡❤

 

👉"Cầu sao a, mọi người vote cho mình nếu thấy hay nhé. Tiếp thêm cho mình chút động lực đi mấy tình yêu ơi!"👈