Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Chương 161: Cá Chép Vượt Long Môn






Hai ngày sau, đến ngày “sinh thần’ của Lục Hoài Khởi
Mọi năm, Lục Hoài Khởi không hề tổ chức tiệc mừng, năm nay lại nhắc nhở bá quan văn võ trước vài ngày.

Chúng quan viên nào dám đắc tội hắn, sau khi được nhắc nhở liền dốc hết sức chuẩn bị lễ vật sinh thần cho hắn.
Hôm nay, trời vừa mờ sáng, ngoài Cửu thiên tuế phủ đã ngựa xe nườm nượp, vô cùng náo nhiệt.

Đến khi trời sáng hẳn thì xe ngựa và khách nhân đã chen kín ngã tư đường trước Cửu thiên tuế phủ
Sáng sớm Hương Bạch, Hương Hải cũng đã đánh thức Trầm Thanh Lê, kéo nàng đến trước gương đồng, trang điểm cho nàng, sau đó đưa nàng đến gặp Chu thị.

Trầm Thanh Lê mặc váy màu hoa hải đường, ưu nhã cao quý, mái tóc búi lên,bên trên cài một cây trâm bạch ngọc, khuôn mặt được trang điểm nhẹ càng thêm linh tú uyển chuyển
Chu thị hài lòng gật đầu, tiến lên chỉnh sửa xiêm y cho nàng, nhẹ giọng oán trách “cũng không biết Cửu thiên tuế an bài thế nào, trước đó cũng không nói cho chúng ta biết, hôm nay lại đột nhiên cho người tới báo, nói muốn mẹ con chúng ta đi ra gặp người” Nếu được biết trước, mẹ con các nàng còn có thời gian chuẩn bị, đỡ bị người ta chế giễu
Hương Bạch mỉm cười an ủi nàng “phu nhân, Cửu thiên tuế tâm tư kín đáo, hắn làm chuyện gì đều có sắp xếp.

Hơn nữa có Cửu thiên tuế, hôm nay ai cũng không dám khinh thị công chúa và phu nhân”
Nói thì dễ nhưng thế sự khó liệu, Chu thị vẫn cảm thấy bất ổn, mí mắt cũng nhảy dựng lên, luôn cảm thấy có chuyện không may sắp xảy ra
Trầm Thanh Lê biết tính mẫu thân luôn nghĩ theo chiều hướng bi quan, vội kéo tay nàng, nhẹ giọng an ủi ‘mẫu thân, đừng lo.

Chúng ta nếu đã tới Tây Lương cũng phải có ngày đi ra gặp người” Nếu cứ ở mãi trong Cửu thiên tuế phủ, sống dưới sự bảo bọc của Lục Hoài Khởi, vậy chẳng phải là chim hoàng yến được hắn nuôi dưỡng sao?
Sự tình đã như vậy, Chu thị cũng chỉ có thể thồ dài
Hương Hải liền nói “công chúa, phu nhân, canh giờ cũng không còn sớm, chúng ta đến tiền viện đi”
Hôm nay Lục Hoài Khởi mời cả nữ quyến của bá quan văn võ cùng đến, nếu không chỉ để mẹ con hai nàng ngồi chung với các nam nhân sẽ không hợp lý lắm
Trầm Thanh Lê dắt tay Chu thị đi đến tiền viện, đã thấy nam khách ngồi bên trái thủy tạ, nữ khách ngồi bên phải, ở giữa có bình phong che chắn, hai bên không thể nhìn thấy nhua
Mẹ con Trầm Thanh Lê vừa theo Hương Hải, Hương Bạch đi đến bên phải thủy tạ liền nghe có tiếng thái giám thông truyền ‘Hoàng thượng giá lâm”
Mọi người trên sân lập tức quỳ xuống, tuy hoàng đế chỉ là con rối nhưng vẫn phải duy trì thể diện hoàng gia
Trầm Thanh Lê cũng theo mọi người quỳ xuống, không nhìn thấy tiểu hoàng đế nhưng nghĩ tới hắn vào trong phủ xong mới có thái giám thông bẩm mà không phải có người thông báo từ trước để chúng tân khách ra đại môn nghênh đó, có thể thấy được địa vị của hắn vô cùng xấu hổ
“Bình thân” Lại có thái giám cao giọng hô
Mọi người lục tục đứng dậy, Hương Hải và Hương Bạch tiếp tục giới thiệu mẹ con Trầm Thanh Lê với nữ quyến
Bên trái thủy tạ vang lên thanh âm “ngồi xuống đi”
Đây là tiểu hoàng đế đã ngồi xuống, các tân khách cũng trở về chỗ của mình.

Hương Hải, Hương Bạch liền đưa mẹ con Trầm Thanh Lê đến chỗ ngồi của các nàng.

Chúng nữ quyến lập tức đưa mắt nhìn mẹ con Trầm Thanh Lê cũng đoán ra được thân phận của bọn họ.

Dù sao cũng là công chúa, thế nhưng hạ nhân trong Cửu thiên tuế phủ giới thiệt lại không rõ ràng, đủ thấy địa vị của mẹ con nàng trong lòng Lục Hoài Khởi rất thấp, vì thế ánh mắt nhìn hai người không khỏi mang theo khinh thị.

Cũng không biết ai dẫn đầu, nhắc tới việc Tây Lương Trấn Viễn đại tướng quân mang binh công phá biên giới Nam Đàn, mọi người liền lập tức nhao nhao thảo luận
Chờ mọi người nói xong, Bình Định vương phi nói với Trầm Thanh Lê “Tương Giang công chúa, ngươi cũng biết tân đế Nam Đàn các ngươi vừa đăng cơ đã đưa hàng thư đến Tây Lương.

Một khi đã vậy, chỉ sợ ngươi phải ở đây cả đời không thể về”

Lúc Nam Đàn đế tại vị đã đưa hàng thư, theo lý, tân đế không cần phải làm vậy nữa.

Thế nhưng tân đế vừa đăng cơ, lại lập tức đưa hàng thư đến Tây Lương, đủ thấy tân hoàng Nam Đàn e ngại Tây Lương thế nào.

Người Tây Lương nhắc tới chuyện này đều vinh dự tự hào, nhưng ở trường hợp như thế này mà đưa chuyện này ra nói, hiển nhiên là muốn cười nhạo Trầm Thanh Lê.

Hoàng đế Nam Đàn đã như là con chó của Tây Lương, ngươi là công chúa con tin, đương nhiên cũng phải ở lại Tây Lương làm chó cả đời
Tâm tư thuần hậu như Chu thị cũng hiểu được ý của Bình Định vương phi, sắc mặt tái nhợt.

Trầm Thanh Lê thì mím môi không nói gì
Bình Định vương phi là Ngũ hoàng tử phi của Minh Hoài đế, sau khi Minh Hoài đế băng hà, Ngũ hoàng tử được phong làm Bình Định vương, là một vương gia vô năng.

Bình Định vương phi lại là người lanh mồm khéo miệng, thích chèn ép người khác
Bình Định vương phi cong môi, tiếp tục chèn ép Trầm Thanh Lê “Tương Giang công chúa, Lục cửu thiên tuế cùng Đại trưởng công chúa phu thê tình thâm, ở trong lòng Cửu thiên tuế, ai cũng không thể thay thế được nàng.

Tương Giang công chúa vừa tới Tây Lương, có một số việc có thể ngươi còn chưa rõ ràng, bản vương phi là người Tây Lương, xem như là chủ nhà, cũng muốn nhắc nhở ngươi một phen, đừng nên đặt tâm tư lên người Cửu thiên tuế”
Tiểu đề tử, đừng rằng ngươi vào được Cửu thiên tuế phủ thì có thể bay lên cành cao biến thành phượng hoàng.

Lục cửu thiên tuế dù là thái giám, trong lòng vẫn chỉ coi trọng Đại trưởng công chúa đã chết, ngươi dù câu dẫn được hắn thì cũng chỉ là tiện thiếp, mà tiện thiếp chính là nô tài, sau này đừng hòng lên mặt ở trước mặt người Tây Lương
Chu thị nghe người ta chèn ép nữ nhi mình như thế, trong lòng vô cùng áy náy, lén lau nước mắt
Trầm Thanh Lê không để lời của Bình Định vương phi vào tai nhưng thấy Chu thị khóc như thế, nàng không thể nhẫn nại được nữa “cảm ơn vương phi đã đề điểm, vương phi quan tâm ta như vậy, ta vô cùng cảm kích, có điều giống như lời vương phi nói, Cửu thiên tuế và Đại trưởng công chúa phu thê tình thâm, ta cũng không có tơ tưởng gì với Lục cửu thiên tuế.

Sau khi kết thúc yến tiệc hôm nay, ta sẽ nói lại với Cửu thiên tuế về nhắc nhở của vương phi, cũng nói cho hắn biết vương phi là người tốt hiếm có, mới gặp mặt đã có lòng tốt đề điểm ta như vậy” Nàng không biết người trước mặt có thân phận gì nhưng nhìn cách ăn mặc là phục sức vương phi, liền gọi như thế.

Bên ngoài như là ca ngợi Bình Định vương phi nhưng nếu thực sự để Lục Hoài Khởi nghe được, hắn không lột da nàng ta mới lạ
Bình Định vương phi không ngờ Trầm Thanh Lê vừa mở miệng đã lôi Lục Hoài Khởi ra làm chỗ dựa, cử chỉ và lời nói không hề có dáng vẻ của một con tin, trong lòng vừa oán vừa giận, đang tính lên tiếng đáp trả.
Đúng lúc này, Tây Lương đế khẽ nhấp một ngụm trà, đưa mắt nhìn sang bên phải thủy tạ, nhẹ chớp mắt một cái, sau đó buông chén trà xuống, vừa lúc thấy quản gia Cửu thiên tuế phủ đi vào, thì thầm bên tai Lục Hoài Khởi, rồi vội vàng rời đi
Tây Lương đế liền hỏi “Cửu thiên tuế, quản gia nhà ngươi thần sắc vội vàng như thế là đã xảy ra chuyện gì?”
Quản gia dừng chân, quay đầu nhìn thoáng qua Lục Hoài Khởi
Lục Hoài Khởi cong môi cười nói ‘Bệ hạ không cần quan tâm, chỉ là chút chuyện nhỏ”
‘Việc nhỏ?” Quân thần hai người hư tình giả ý quan tâm nhau ‘chỉ sợ không phải ah, trẫm nghe được cách vách truyền đến tiếng khóc”
Hắn vừa dứt lời, bên ngoài thực sự vang lên tiếng khóc thê lương.

Nhất thời ánh mắt của mọi người đều dừng ở trên người Lục Hoài Khởi
Lục Hoài Khởi bĩu môi nhìn quản gia, quản gia hiểu ý, vội khoanh tay nói với Tây Lương đế “khởi bẩm hoàng thượng, ở ngoài cửa phủ có một nữ tử tự xưng nàng mới là nhị công chúa của Tây Lương chúng ta.

Nàng nói Nhị công chúa trước kia là giả, nàng mới là thật”
Tây Lương đế vội nói “vậy còn không mau dẫn nữ tử kia tới”
Mọi người đều biết, Nhị công chúa vì bị hạ cổ mà phát điên, đâm Đại công chúa bị thương, gián tiếp làm cho Đại công chúa hương tiêu ngọc vẫn.


Vì thế mà sau này Lục cửu thiên tuế đã ép buộc nàng không ít, rốt cuộc đã kết thúc cuộc đời của mình ở trong nhà giam vào đầu năm nay.

Thế nhưng lúc này lại xuất hiện một Nhị công chúa khác, khiến mọi người hết sức tò mò
Chuyện này rất nhanh đã truyền đến chỗ nữ quyến bên phải thủy tạ, Trầm Thanh Lê cũng không biết rằng thân phận công chúa con tin của nàng vì sự xuất hiện của Nhị công chúa kia mà thay đổi
Khi A Kha xuất hiện, không chỉ Lục Hoài Khởi mà bá quan võ đều có chút ngạc nhiên, nàng không phải là thị nữ A Kha bên người Nhị công chúa Mộ Vân Dao sao?Sao lúc này lại trở thành Nhị công chúa?
A Kha vừa vào tới liền quỳ xuống “khởi bẩm Hoàng thượng, khởi bẩm Cửu thiên tuế, nô tỳ A Kha hôm nay cả gan đến đây diện thánh, chỉ mong Hoàng thượng và Cửu thiên tuế làm chủ cho nô tỳ”
A Kha trong nhận thức của mọi người vẫn luôn cúi mặt theo Nhị công chúa Mộ Vân Dao, trong khi công chúa Mộ Vân Dao rêu rao thì nàng lại vô cùng khiêm tốn, cho nên lâu như vậy mà trong hoàng cung lại có rất ít người nhìn thấy tướng mạo thật của nàng.

Hôm nay nàng búi tóc tỉ mỉ, da thịt tuyết trắng, môi đỏ mọng, sóng mắt lưu chuyển, quyến rũ câu người.
Nàng như vậy khiến nhiều người nghĩ tới Liễu thái phi, nữ tử từng được tiên hoàng sủng ái nhưng sau khi tân đế đăng cơ, vì liên quan tới Nhị công chúa Mộ Vân Dao mà hiện tuy có danh hào thái phi lại sống không bằng hạ nhân trong cung, bởi vì dung nhan của nàng giống Liễu thái phi hơn Mộ Vân Dao
Tiểu hoàng đế thâm ý liếc nhìn A Kha một cái, trong lòng cũng không có hảo cảm gì với nàng, thậm chí là chán ghét nhưng ngoài mặt vẫn ra vẻ nhỏ tuổi mà thành thục, nói ra nghi hoặc của tất cả mọi người “tiện tỳ lớn mật, ngươi nói ngươi mới là nhị hoàng tỷ của trẫm, có chứng cớ gì không?Năm đó phụ hoàng trẫm đã cùng Nhị hoàng tỷ trích máu nghiệm thân, điểm này, ngươi giải thích thế nào? Còn nữa, nếu ngươi thực sự là nhị công chúa, vì sao không ra mặt, để Mộ Vân Dao thế ngươi trở thành Tây Lương nhị công chúa?”
A Kha như đã sớm có chuẩn bị, vội đáp “khởi bẩm Hoàng thượng, lúc đó nô tỳ là có khổ tâm.

Nhị công chúa, à không, là nữ nhân kia đã âm thầm hạ độc nô tỳ, nếu mỗi tháng nô tỳ không đúng hạn dùng giải dược của nàng sẽ độc phát thân vong.

Thật ra, khi đó, nếu có thể, nô tỳ cũng muốn hồi cung gặp lại người thân, như vậy còn có thể hầu hạ dưới gối phụ hoàng”
Mộ Vân Dao đã chết, xem như không có đối chứng, rốt cuộc chẳng ai chứng minh được lời của nàng là thật hay giả
“Chuyện Hoàng thượng yêu cầu trích huyết nghiệm thân, nữ nhân kia cũng đã đoán được, cho nên trước khi tiến cung, nàng đã bôi lên cổ tay và ngón tay một loại thuốc đặc chế.

Loại thuốc này có tác dụng là cho máu dung hợp cùng một chỗ” Thực ra là trước khi các nàng tiến cung, Ân Ly Cận đã cho Mộ Vân Dao uống một loại thuốc có thể làm thay đổi kết quả trích máu nghiệm thân
Nghĩ đến Ân Ly Cận, A Kha không khỏi rùng mình kinh hãi.

Nam nhân lãnh khốc vô tình này, hắn vì trầm Thanh Lê mà hi sinh tất cả mọi người, bao gồm cả bản thân hắn
A Kha lại lấy trong ống tay áo ra một số văn thư có thể chứng minh thân phận của nàng “nô tỳ có nói dối hay không, Hoàng thượng có thể sai người dựa theo cái này mà xác minh”
Có tiểu thái giám vôi tiến lên mang văn thư đến cho Tây Lương đế.

Tây Lương đế xem qua một lượt sau đó cho người đưa đến cho Lục Hoài Khởi
Trong lúc Lục Hoài Khởi xem văn thư, Tây Lương đế lại nói “thực ra không cần tra trẫm cũng tin lời ngươi, dung mạo của ngươi cực kỳ giống Liễu thái phi”
Lục Hoài Khởi trong mắt tràn ngập lệ khí nhìn A Kha, nói “Hoàng thượng, chỉ bằng dung mạo giống nhau cũng không nhất định chứng tỏ nàng mới là Nhị công chúa.

Trên đời này, người giống người có rất nhiều” Trong lúc nói chuyện, một tay hắn gõ lên tay ghế thật mạnh, khiến người ở đây nghe được đều căng thẳng khẩn trương
Tây Lương đế cười cười “Cửu thiên tuế, ngươi có thể không tin nhưng trẫm vừa nhìn thấy nàng liền nảy sinh cảm giác thân cận không nói rõ được, loại cảm giác này giống y như trẫm đối với Đại hoàng tỷ vậy.

Đó là cốt nhục tình thâm.

Trẫm tin nàng chính là nhị hoàng tỷ của trẫm”
Lục Hoài Khởi cười lạnh.


Cốt nhục tình thâm chó má gì
“Cửu thiên tuế, nếu ngươi không tin cảm giác của trẫm thì chờ yến hội kết thúc, mang nàng vào cung cùng Liễu thái phi nghiệm minh là được.

Chuyện quan trọng hôm nay vẫn là chúc mừng sinh thần ngươi” Tây Lương đế dường như cũng không muốn dây dưa với Lục Hoài Khởi chuyện này, chủ động lui một bước, ngữ khí cung kính lấy lòng
Trước mặt mọi người, hắn làm hoàng đế lại tạm nhân nhượng vì lợi ích toàn cục, Lục Hoài Khởi lại níu chặt không buông thì có vẻ hắn quá bá đạo vô lễ
Lục Hoài Khởi rũ mi, trong mắt lóe u quang, phất tay với A Kha, cho nàng lui xuống.

A Kha nhất định có vấn đề, cũng không biết Hoàng đế muốn dùng nàng để làm gì
A Kha cung kính lui ra
Trong viện, tiếng đàn sáo lại vang lên réo rắt, chúng quan viên không biết từ đâu lại xuất hiện một Nhị công chúa nhưng hoàng thất hiện không có thực quyền, Nhị công chúa này lại thuộc về phe Liễu thái phi thất thế, cho nên nàng trở về hay không, bọn họ cũng không quan tâm lắm.Cho nên rất nhiều người chỉ xem chuyện vừa rồi như một khúc nhạc đệm nhỏ, tuy nhiên phía nữ quyến lại không được lý trí như vậy, bọn họ lại vì chuyện này mà xôn xao
Bình Định vương phi vừa rồi còn chèn ép Trầm Thanh Lê, lúc này lại chỉa mũi dùi sang A Kha ‘cùng là công chúa, nhưng toàn bộ Tây Lương, từ Hoàng thượng cho tới lê dân bách tính đều chỉ nhắc tới Đại trưởng công chúa.

Nhị công chúa sao?Một người rồi lại một người nha, vừa đi một nhị công chúa muốn giết Đại trưởng công chúa, không biết Nhị công chúa này còn muốn gây ra ồn ào gì?”
Mọi người đều biết Lục Hoài Khởi cực kỳ căm ghét phe cánh Liễu thái phi, Bình Định vương phi cũng biết nàng nói vậy sẽ không khiến Lục Hoài Khởi giận nên mới dám nói.

Những nữ quyến khác cũng hùa theo, nghị luận ầm ĩ
Trầm Thanh Lê gắp thức ăn cho Chu thị xong, đang chuẩn bị dùng bữa lại thấy Chu thị kéo ống tay áo nàng, sắc mặt trắng bệch, run rẩy nói “A Lê, ta có dự cảm không tốt, vẫn luôn cảm thấy sẽ có chuyện không hay xảy ra” Hơn nữa chuyện này còn liên quan tới nàng và nữ nhi nàng
Trầm Thanh Lê nhẹ giọng an ủi nàng “mẫu thân, ngươi đừng nghĩ nhiều.

Nơi này là Lục cửu thiên tuế phủ nha”Chỉ cần Lục Hoài Khởi không khi dễ mẹ con nàng, bị mấy nữ nhân ở đây nói lời châm chọc chỉ là chuyện nhỏ
Một chiếc xe ngựa dừng lại trước cổng sau của Cửu thiên tuế phủ, Trầm Kính Phong xuống xe, xoay người nhìn Trầm thị ngồi trong xe.

Nàng hôm nay ăn mặc trang điểm cực kỳ trang trọng, có mấy phần ung dung khí độ của một quốc mẫu năm đó, trên mặt còn trang điểm nhưng hai mắt lại đẫm lệ
“Ta muốn trở về… A Lê không nhìn thấy ta, nàng sẽ sợ.

Ta muốn về” Nàng rất sợ nữ nhi sẽ chớp mắt biến mất không thấy
Trầm Kính Phong mềm giọng dụ dỗ “nương nương, A Lê đang ở trong phủ, ta dẫn ngươi đi gặp nàng”
Trầm Kính Phong nghĩ tới mẹ con các nàng gặp lại là cách một đời, tâm liền đau xót, nhịn không được mà rơi nước mắt
Trầm thị được Trầm Kính Phong dụ dỗ một hồi mới chịu xuống xe, theo hắn thông qua cửa sau,đi vào Lục cửu thiên tuế phủ
Yến tiệc vẫn đang tiếp diễn, Tây Lương đế đột nhiên nói ‘Cửu thiên tuế, trẫm nghe nói Tương Giang công chúa của Nam Đàn những ngày qua vẫn luôn ở chỗ của ngươi, hôm nay trẫm khó được ra cung một chuyến, hay là để Tương Giang công chúa đến gặp trẫm đi”
Lục Hoài Khởi nhấp một ngụm rượu, đặt cái chén lên bàn, đáp ‘Hoàng thượng, vi thần đang muốn khởi bẩm với Hoàng thượng một việc.

Vi thần đối với Tương Giang công chúa nhất kiến như cố, nhị kiến khuynh tâm.

Vi thần muốn hướng Hoàng thượng thỉnh chỉ, hi vọng Hoàng thượng ban Tương Giang công chúa cho vi thần làm thê tử”
Lời này không chỉ khiến văn võ bá quan mà cả Tây Lương đế cũng kinh ngạc
Tây Lương đế ngẩn người, sau đó tức giận nói “Lục cửu thiên tuế, thi cốt Đại hoàng tỷ trẫm chưa lạnh, ngươi đã vội vàng muốn cưới người mới.

Ngươi, tiện nam nhân này, trước đó còn ra vẻ thâm tình, hôm nay xem ra cũng chỉ là một nam nhân ích kỷ lạnh bạc” Nếu Đại hoàng tỷ hắn ở dưới cửu tuyền biết chuyện này, nhất định sẽ thương tâm khổ sở
Bị chỉ trích, mặt Lục Hoài Khởi vẫn không có biến hóa gì, thong dong đứng lên, chắp tay nói ‘vi thần cô phụ tình ý của Đại trưởng công chúa”
Lời này khiến cho Tây Lương đế tức mà không thể nói gì.

Như thế Lục Hoài Khởi đã thừa nhận hắn bạc tình
“Triệu Nam Đàn công chúa khốn kiếp đến đây cho trẫm” Tây Lương đế rốt cuộc không kềm chế được cảm xúc, ném mạnh cái chén trong tay xuống đất, quát lớn
Thanh âm của Lục Hoài Khởi và Tây Lương đế nói chuyện đều truyền đến bên phải thủy tạ, khi nghe Lục Hoài Khởi thỉnh chỉ muốn cưới Trầm Thanh Lê, chúng nữ quyến đều lặng im,đưa mắt nhìn trầm Thanh Lê chằm chằm.


Một công chúa con tin lại có thể khiến Cửu thiên tuế coi trọng ,xem ra tiểu cô nương này không đơn giản ah.
Trầm Thanh Lê cũng rất giận Lục Hoài Khởi, hắn lại đột nhiên đẩy nàng lên đầu sóng ngọn gió, chắc chắn sau này người khắp thiên hạ sẽ coi nàng là hồ ly tinh, mắng nàng chen vào tình cảm của Lục Hoài Khởi và Tây Lương Đại trưởng công chúa.

Nàng quả thực bị oan nha.

Lục Hoài Khởi đã nói hắn sẽ không xem nàng là thế thân của Tây Lương Đại trưởng công chúa nhưng tình cảm của nam nhân, ai có thể nói được
Trầm Thanh Lê đang rối rắm lại cảm nhận được Chu thị đang nắm tay nàng.

Nàng ngửa đầu nhìn lên, thấy Chu thị toàn thân run rẩy kịch liệt, giống như thú nhỏ bị chấn kinh, nàng vội vàng nhỏ giọng an ủi
Lúc này một tiểu thái giám khom mình đi về phía nữ quyến, nói ‘Tương Giang công chúa, Hoàng thường cho mời”
Trầm Thanh Lê vỗ vỗ mu bàn tay Chu thị rồi đứng lên, đi sang bên trái thủy tạ trong ánh mắt nóng rực của chúng nữ quyến
“Thần nữ thỉnh an Hoàng thượng” Trầm Thanh Lê khom người thỉnh an
Tây Lương đế chán ghét Lục Hoài Khởi nhưng hắn cũng không muốn địa vị của Đại hoàng tỷ hắn bị công chúa một quốc gia thua trận thay thế, như vậy sau này người trong thiên hạ sẽ đem Đại hoàng tỷ của hắn ra so sánh với Lục phu nhân hiện tại.

Trong lòng hắn, Đại hoàng tỷ hắn là người hoàn mỹ, không ai có thể sánh bằng, những nữ nhân khác không sánh được nhắc tới cùng nàng
“Ngươi chính là công chúa dị quốc đã mê hoặc Cửu thiên tuế?” Bình thường Tây Lương đế có thể giả nhẫn, có thể chịu sắm vai một hoàng đế con rối nhưng hôm nay đã nhịn Lục Hoài Khởi đủ rồi.

Vì thế hắn không cho Trầm Thanh Lê ngẩng đầu đã giận dữ mắng “hồ mị nữ tử tiểu quốc các ngươi đừng mơ tưởng tác uy tác quái trong cương thổ Tây Lương.

Người tới, kéo nàng xuống chém”
Văn võ bá quan lần đầu tiên nhìn thấy thiếu niên hoàng đế tức giận như vậy nhưng không một ai động đậy
“Các ngươi đều chết hết sao? Sao lại đứng yên bất động? Hay làm cảm thấy trẫm không thể ra lệnh cho các ngươi” Tây Lương đế dữ tợn quát “Đại hoàng tỷ trẫm không ở đây, các ngươi cho rằng trẫm không chỗ dựa vào, sẽ tùy thời bị dày xéo, cho nên các ngươi không ai chịu nghe lệnh trẫm?” Hắn trừng mắt nhìn Lục Hoài Khởi “Lục cửu thiên tuế, khi Đại hoàng tỷ trẫm còn sống, ngươi đã đáp ứng nàng sẽ chiếu cố tốt cho trẫm.

Nàng đi chưa được vài năm, ngươi đã ném hứa hẹn với nàng lên chín tầng mây.

Trẫm biết mệnh lệnh của trẫm không làm được gì ngươi, cho nên hôm nay trẫm nói rõ với ngươi, nếu ngươi cố ý muốn cưới nữ nhân hạ tiện này, trẫm sẽ chết ngay lập tức, để xem ngươi ăn nói với hoàng tỷ trẫm thế nào”
Tính tình thế này, nói dễ nghe thì là kiên cường, khó nghe thì chính là bướng bỉnh.

Quả thật giống y như A Lê của hắn.

Lục Hoài Khởi nghĩ vậy, chân lại bước đến bên Trầm Thanh Lê, đưa tay nâng nàng đứng dậy trong ánh mắt nhìn trừng trừng của mọi người
Trầm Thanh Lê đứng lên, có người nhìn thấy dung mạo của nàng, kinh ngạc đến sắp rớt cả tròng mắt ra ngoài.

Thực sự là gặp quỷ ah.

Mới vừa rồi, một nữ tử giống Liễu thái phi tự xưng mình là nhị công chúa, mà Liễu thái phi chính vì giống trưởng tỷ của nàng mới được Minh Hoài đế yêu thích.

Bây giờ lại thêm một người, tướng mạo của Nam Đàn công chúa này lại giống y chang phế hậu Trầm thị.

Mấy năm nay triều đình trải qua huyết vũ tinh phong, phân tranh kịch liệt, rất nhiều quan viên bị cách chức điều đi…Chỉ có vài người còn lại từ thời Minh Hoài đế mới có thể nhìn ra điều này.

Mà Đại trưởng công chúa là nữ nhi của phế hậu Trầm thị, dung mạo vốn nên giống nàng nhưng nghe nói bị lửa thiêu, sau phải nhờ cao nhân dịch dung ra gương mặt mới.

Hiện Nam Đàn công chúa lại giống y chang phế hậu Trầm thị, nói cách khác, chẳng phải nàng là Đại trưởng công chúa đã chết sao?
Quanh cong lòng vòng một hồi, các quan viên có cảm giác như lại quay về thời điểm phế hận Trầm thị và Liễu thái phi tranh sủng.