Gả Cho Đông Hán Đô Đốc

Chương 130: Khởi Đầu Mới






Trong thư phòng vô cùng trầm mặc, Tử Nghiên nín thở, lặng lẽ liếc nhìn Ân Ly Cận.

Ân Ly Cận quay lưng lại với hắn nên hắn không nhìn thấy biểu cảm trên mặt hắn ta, nhưng nhìn sống lưng thẳng tắp của hắn ta cũng đoán được tâm tình quốc sư nhà hắn lúc này u ám tối tăm thế nào
Ân Ly Cận thực sự không chấp nhận được kết quả như thế.

Hắn cắn chặt môi, quay đầu nhìn Tử Nghiên “ngươi nói kẻ si ngốc kia vẫn còn si ngốc?”
Ngữ khí của hắn suy yếu, khuôn mặt xanh trắng có chút khủng bố.

Tử Nghiên đột nhiên không đành lòng lặp lại những lời vừa rồi
Ân Ly Cận không kiên nhẫn, quát lên “mau trả lời ta, ngươi không nói lời nào là sao?” Đôi mắt tím bắn ra ánh sáng bức người
Tử Nghiên lúc này mới lặp lại ‘Quốc sư, người nọ nhìn vẫn cứ si ngốc như trước, cũng không…có vẻ bị hồn phách khác thay thế”
Ân Ly Cận ngher rõ những lời Tử Nghiên nói nhưng hắn lại hi vọng tai của mình có vấn đề, nghe lầm nhưng hiện thực…Hắn cả người căng cứng, vẫn mãi duy trì một tư thế, trong lòng như có vạn tiễn xuyên tâm.

Vì một lần thi pháp này, hắn đã chuẩn bị suốt mười sáu năm.

Mười sáu năm, đời người có bao nhiêu lần mười sáu năm chứ.

Mà hắn trong mười sáu năm này đã thu thập tất cả tiên thảo thần dược và dụng cụ cần dùng làm pháp sự.

Mười sáu năm chờ đợi, vì để chấm dứt hoàn toàn duyên phận giữa nàng và Lục Hoài Khởi ở kiếp này, làm hco hắn cùng nàng tái tục duyên xưa.


Hiện tại pháp thuật thất bại, nghĩa là nàng đã thực sự chết.
Tức giận công tâm, Ân Ly Cận nhịn không được mà phun ra một ngụm máu tươi.

Tử Nghiên vội tiến lên đỡ hắn, Ân Ly Cận lại tuyệt vọng đẩy hắn ra, thất thểu xoay người đi về phía án đài ở thư phòng.
Tử Nghiên nhỏ giọng an ủi hắn”Quốc sư, Tây Lương Đại công chúa có khi nào gởi hồn trên thân một người khác không?”
Vốn là an ủi lại khiến Ân Ly Cận nghe được mà run rẩy kịch liệt, hắn quay đầu nhìn Tử Nghiên, trong mắt tràn ngập sát khí “không thể nào.

Cô chuẩn bị nhiều năm như vậy, sao có thể để nàng gởi hồn sống trên thân người khác”
“Quốc sư, Tử Nghiên đương nhiên tin pháp lực của ngài, nhưng ngày đó ngài thi pháp, không phải còn có A Kha sao?có thể nàng đã nhiễu loạn ngài…”
Tử Nghiên đương nhiên không dám nói pháp lực của quốc sư nhà hắn kém nên mới thất bại,nếu muốn tìm một người làm bia đỡ đạn, hắn sẽ phải lôi A Kha ra, dù sao hắn cũng không ưa nàng.

Quyết định như vậy, Tử Nghiên liền thêm mắm dặm muối gièm pha A Kha, thế nhưng những lời của hắn không khiến Ân Ly Cận vui hơn.
Ân Ly Cận ngồi bệt dưới đất, trong đôi mắt tìm tràn đầy mê mang “Tử Nghiên, Cô biết ngươi muốn an ủi Cô nên mới nói như thế nhưng ngươi lại không biết, si ngốc nhi kia là sinh cùng ngày cùng tháng cùng năm với nàng.

Hồn phách của nàng nếu không gửi trên thân si nhi kia, vậy chỉ có hai khả năng.

Một là Cô thi pháp thất bại, như vậy nàng đã hoàn toàn biến mất khỏi thế gian này, về sau dù Cô có dùng bất kỳ phương pháp nào cũng không thể làm nàng sống trở lại được nữa.

Hai là, nếu nàng gởi hồn trên thân người khác như ngươi nói, thì trong biển người mênh mông, Cô sẽ phải mất nhiều năm mới có thể tìm được nàng, đến lúc nàng có thể đã gả cho nam nhân khác, cùng hắn sinh con, như vậy sẽ lặp lại kết cục như nàng và Lục Hoài Khởi, mà Cô lại trở thành kẻ đến sau”

Tử Nghiên nghe đến hồ đồ “Quốc sư, ngài đừng nghĩ bi quan như thế.

Nói không chừng khi ngài tìm được nàng thì nàng chưa thành thân sinh con, khi đó nàng liền có cơ hội cưới nàng làm thê tử”
Ân Ly Cận giật giật khóe miệng, mỉm cười chua xót mà bất đắc dĩ “nhưng cũng có khả năng nàng đã xuống dưới cửu tuyền”
Đau khổ của hắn lúc này không thua gì Lục Hoài Khởi.

Mọi người hay nói trên đời này ai mà không chết để an ủi những người mất đi người thân nhưng một câu đơn giản như thế sao có thể diễn tả hết thống khổ của bọn họ.

Cảm giác đau thấu tâm can, sau này lại phải cô đơn sống trong thế tục tranh đấu phức tạp cũng không phải người khác có thể cảm nhận được
Trong Thập lý lâu ở Lương kinh, Cao Vân Trạm tay bưng ly rượu nhìn Trầm Thanh Kiểu ở phía đối diện hắn.

Tối nay nàng ăn mặc vô cùng kiều mỵ ôn nhu, dù hắn đã nhìn thấy vô số mỹ nhân cũng bị nàng hấp dẫn, nhịn không được mà nhìn thêm vài lần
“Thái tử, người thiếp thân muốn trừ bỏ chỉ có Trầm Thanh Lê, hiện nàng đã chết, thiếp thân không còn lưu luyến gì với Lương kinh nữa, muốn ra ngoài du ngoạn một thời gian”
Đứa ngốc đều biết, tân đế vừa đăng cơ, Đại trưởng công chúa lại chết, Nhị công chúa trở thành tội phạm giết người, hiện triều đình loạn cào cào, Lương kinh rất có khả năng sẽ có biến độn lớn.

Nàng lại là chủ mưu đằng sau cái chết của Trầm Thanh Lê, lúc này mà nàng còn ở lại Lương kinh, nói không chừng sẽ bị người ta tính kế, nên phải nhân cơ hội này mà ra ngoài tránh né, đợi khi thế cục Lương kinh ổn định, nàng lại trở về mưu đồ đại kế
Cao Vân Trạm uống cạn chén rượu trong tay.

Trước đó hắn đã cảm thấy Trầm Thanh Kiểu thông minh hơn Mộ Vân Dao, hiện tại xem ra hắn đã không nhìn lầm.


Nếu không phải Trầm Thanh Kiểu tự mình thừa nhận, hắn cũng không dám tin nàng lại dùng vu thuật, mượn tay Mộ Vân Dao giết Trầm Thanh Lê.

Nữ nhân thông minh như thế, hắn sao nỡ giết, giữ lại, nói không chừng sau này còn có chỗ dùng
“Thực ra với dung mạo và tài trí của ngươi, ngươi có thể đến nơi khác thể hiện năng lực, tỷ như Nam Đàn.

Nam Đàn hoàng đế ngu ngốc, háo sắc, nếu ngươi gia nhập hậu cung của hắn, những nữ nhân trong hậu cung Nam Đàn kia còn không bị ngươi đè ép hay sao?”
Nam Đàm? Trầm Thanh Kiểu cười lạnh trong lòng, một Nam Đàn nhỏ bé, nàng không để trong mắt.

Tây Lương sẽ ra thế nào, nàng không thèm quan tâm mà hiện tại nàng rất muốn đến Bắc Tề, xem nơi đó phong cảnh thế nào.

Mà muốn đến Bắc Tề sẽ phải đi qua Nam Đàn, có cơ hội nàng cũng sẽ nhìn nơi đó một chút
“Thiếp sẽ cân nhắc đề nghị của Cao thái tử” Trầm Thanh Kiểu trả lời có lệ
Hai người hàn huyên một lát, Trầm Thanh Kiểu mang theo Hồng Dược rời đi
Chờ hai nàng đi khuất, Lãnh Phong liền nói ‘chủ tử, Bắc Tề…đã nhiều ngày luôn gởi thư thúc giục ngài trở về” Chủ tử nhà hắn một lòng một dạ muốn trừ bỏ Trầm Thanh Lê và Lục Hoài Khởi, giờ Trầm Thanh Lê đã chết, chử tử hắn lại dốc hết sức nhằm vào Lục Hoài Khởi, cho nên chẳng có hứng thú với việc gì khác.

Hắn do dự nói tiếp “hậu cung gần đây đã tuyển tú nữ, Hoàng thượng độc sủng một vị tân tú nữ đã hơn một tháng rồi.

Hoàng hậu nương nương…”Đã sắp không chịu nổi
Hậu cung trước giờ là chiến trường của nữ nhân, Hoàng hậu đi theo Hoàng thượng lâu như vậy, cũng không phải lần đầu tranh sủng nhưng một tú nữ có thể được Hoàng thượng độc sủng lại là chuyện mới thấy.

Khương hoàng hậu chắc chắn rất lo lắng, muốn hoàng nhi mau trở về giúp nàng.
Nhưng lúc này Cao Vân Trạm đâu cam lòng quay về Bắc Tề “ngươi cho người nói với mẫu phi ta, có thái tử ta ở đây, ai cũng không lay động được địa vị hoàng hậu của nàng.


Cô nơi này…chỉ cần đợi thêm một thời gian ngắn nữa, Cô hoàn thành đại sự, nhất định sẽ trở về”
Hắn thông qua Lưu Trực đã nắm được không ít động tĩnh của triều đình Tây Lương, nghe nói Tây Lâm đảng và nhiều đảng phái nhỏ khác đều âm thầm mưu đồ, chuẩn bị phát động tấn công Lục Hoài Khởi.

Hắn chỉ cần lửa cháy đổ thêm dầu, Lục Hoài Khởi lần này không chết mới là lạ.

Nghĩ tới đây, trong mắt Cao Vân Trạm lóe lên đầy tinh quang
Lãnh Phong thấy mình không thể khuyên được chủ tử, chỉ nhíu mày nói “chủ tử, có chuyện này, nô tài không chắc có thật hay không.

Người chúng ta xếp vào triều đình Nam Đàn nói, hoàng đế Nam Đàn gần đây cố ý chọn mấy vị công chúa gả đến Bắc Tề và Tây Lương, triều đình Nam Đàn gần đây vì việc này mà tranh cãi không ngớt”
Cao Vân Trạm khinh thường “tiểu quốc thật sự không biết tự lượng sức mình, bọn họ có đưa đến nhều công chúa hơn nữa, đến lúc, chúng ta vẫn cứ tiêu diệt bọn họ thôi”
“Nghe nói, Nam Đàn quốc lần này còn đưa Thông thiên bích đi theo công chúa hòa thân.

Bọn họ chia Thông thiên bích làm hai phần, trở thành hồi môn của hai vị công chúa” Lãnh Phong nói thêm
Thông thiên bích là vật tượng trưng cho vương triều Chu thị.

Truyền thuyết nói hiền quân có Thông thiên bích có thể thu phục đại lục, nhất thống tứ quốc.

Trước kia có người từng hoài nghi Thông thiên bích thuộc về hoàng thất Nam Đàn nhưng bọn họ vẫn luôn không chịu thừa nhận.

Lần này vì gả công chúa lại chủ động đưa ra.
Cao Vân Trạm không có hứng thú với Thông thiên bích “chuyện này sai người nhìn chằm chằm là được rồi, hiện tại việc quan trọng nhất của chúng ta vẫn là làm thế nào để trừ bỏ Lục Hoài Khởi”.