FOG [Điện Cạnh]

Chương 76




Thời Lạc ở trong lòng thầm mắng mình một câu vô dụng, cái gì cũng ngượng ngùng không dám làm, trái lại còn bị Dư Thúy "làm", bởi vì nhỏ thuốc nhỏ mắt, mắt Thời Lạc bây giờ còn ướt sũng, hơi không thoải mái, Thời Lạc xoay người đi đến trước bàn Thần Hoả rút một tờ khăn giấy, xoa xoa khoé mắt.
Lúc lão Kiều đẩy cửa tiến vào, nhìn thấy chính là hình ảnh này.
Lão Kiều liếc mắt nhìn Thời Lạc, lúng túng một giây, thử dò hỏi, "Khóc?"
Thời Lạc: "...."
"Cậu...Trước đây cũng đâu có yếu ớt như vậy." Lão Kiều khó thể hiểu được, "Làm sao bây giờ lại thích khóc thế? Hồi trước đánh vào top 100 server cũng khóc, ngày hôm nay thua Saint cũng khóc, cậu này...Chờ đến giai đoạn thi đấu thế giới, cậu nếu cả ngày còn khóc sướt mướt thì phải làm sao?"
Thời Lạc vừa muốn giải thích, lão Kiều lại động viên nói, "Không sao không sao, cậu tuổi còn nhỏ, này, nói đến cũng tội nghiệp..."
"Tính theo tuổi tác nhập học bình thường, độ tuổi này của cậu phải ở nhà được cả nhà hầu hạ cơm bưng nước rót tốt nghiệp lớp 12...Vào nghề này, tương đương với việc thường phải thi đại học, còn là kiểu phát sóng trực tiếp thành tích, thi không tốt không ai an ủi, còn bị mắng đến máu chó đầy đầu." Lão Kiều từ hai năm trước vẫn luôn bao dung Thời Lạc tuổi còn nhỏ, lúc này cũng như thế, nói mãi giọng nói ôn hoà, "Có điều mỗi lần cậu khóc tìm Dư Thúy có ích lợi gì? Cậu ta có thể an ủi cậu cái gì? Không bằng cậu đi tìm tôi, tôi khuyên cậu còn giỏi hơn cậu ta."
Dư Thúy đang gửi tài khoản cho mấy người phối hợp cùng huấn luyện, nghe vậy cũng không ngẩng đầu lên nói, "Cảm ơn, không cần, tôi an ủi rất tốt, Tiểu Thời Lạc vừa nãy ở trong lồng ngực tôi khóc rất thoả thích."
"Tôi khóc cả..." Thời Lạc nuốt hai chữ nhà anh bên miệng xuống, lại rút ra hai cái khăn giấy, xoa xoa mặt, "Đã biết, sau này không khóc nữa."
"Nhất định phải khóc thì nên tránh sau lưng người khác khóc." Lão Kiều đi tới vị trí máy mình vừa đổi với Dư Thúy, "Đặc biệt là không được khóc trước màn ảnh...Biết tại sao ngày hôm nay bọn nhổ nước bọt mắng cậu ghê như vậy không? Cũng là bởi vì cậu thi đấu ván thứ hai....Cả lúc kết thúc thi đấu sắc mặt không tốt, người khác nhìn ra tâm lý cậu xảy ra vấn đề, mới cố ý phun mạnh hơn, mấy bình phun ngu ngốc này...Đều là đau chỗ nào giẫm chỗ đó, biết trạng thái dễ sụp đổ là chuyên đi tấn công trạng thái của cậu, hiểu không? Bao gồm cả lúc nhận phỏng vấn cũng vậy, đừng nói cái gì, đừng để điểm uy hiếp của mình thật sự lộ ra."
Thời Lạc đáp lấy lệ, "Đã hiểu."
Thời Lạc liếc mắt nhìn Dư Thúy, thầm nghĩ yên tâm, bọn nhổ nước bọt trước mắt còn chưa tìm ra được điểm uy hiếp của tôi.
Tạo phòng custom* xong ba người đơn giản xem lại video thi đấu ngày hôm nay, qua nửa tiếng Thần Hoả với Puppy cũng tới, bốn người trở về vị trí của mình, bắt đầu mô phỏng lại tình huống thi đấu ngày hôm nay, để người phối hợp cùng huấn luyện bắt chước theo Saint đến đối chiến với mình.
(*Không biết mình giải thích custom chưa ta, về cơ bản thì đây là một không gian riêng tư hoặc một máy chủ, mà ở đây, người tạo custom có thể tùy chỉnh bản đồ, chế độ chơi, số lượng người chơi, nói chung ngoại trừ thắng thua thì cái gì cũng tuỳ chỉnh được, chỉ những người có thông tin đăng nhập cụ thể mới vào được, nghĩa là phải có số phòng và mật khẩu phòng thì mới được phép đi vào.)
Mới vừa thua thi đấu, đánh lại kiểu trận này là chán ghét nhất, lão Kiều vốn còn lo lắng Thời Lạc khó chịu, không nghĩ tới Thời Lạc so với người khác còn nghiêm túc hơn, giữa lúc đó muốn xin lão Kiều cho Tay Đột Kích phối hợp cùng huấn luyện bên đối diện thêm kinh tế, thử huấn luyện cường độ cao một chút.
Người phối hợp cùng huấn luyến có đánh tốt thế nào, so với tuyển thủ đang thi đấu chuyên nghiệp vẫn có chênh lệch rất lớn, bình thường nếu là mô phỏng thi đấu luyện tập, các thành viên nếu như cảm thấy khả năng phản công của người phối hợp cùng huấn luyện không đủ năng lực, không đưa đủ áp lực lớn cho mình, sẽ yêu cầu huấn luyện viên cho đối diện thêm một ít trợ lực, dù sao đã là custom, dữ liệu game gì cũng đều có thể thay đổi.
"Thời thần ngày hôm nay là bị mắng đến sáng mắt." Puppy nở nụ cười, "Tự dưng nhiệt tình như thế? Yên tâm...Bọn nhổ nước bọt mắng không được mấy ngày, cậu chỉ cần chịu đến thứ ba tuần sau là được."
Thần Hoả mờ mịt, vừa đánh vừa hỏi, "Tại sao? Tại sao đến hết thứ ba bọn nhổ nước bọt sẽ quên?"
Dư Thúy canh phía sau cây, lặng yên không một tiếng động thu đầu người của Tay Bắn Tỉa bên kia, nói, "Hết thứ ba là Saint thi đấu thường quy với NSN, đánh xong bọn nhổ nước bọt sẽ đi phun đội thua, không để ý đến chúng ta nữa."
Lão Kiều không còn gì để nói, "Các cậu..."
"Ai chà, đây đều là bị mắng ra kinh nghiệm, truyền dạy một chút thì có làm sao đâu?" Puppy thở dài, "Là đúc kết ra từ máu và nước mắt..."
Lão Kiều vỗ lưng Puppy một cái, "Tập trung!"
Lần lượt tăng thêm trang bị cho đội phối hợp cùng huấn luyện, tăng cao kinh tế lên mức tối đa, mấy người huấn luyện cường độ cao nhằm vào chiến thuật của Saint, rèn luyện tốt chiến thuật hết đạn cạn tài nguyên lúc thi đấu đã dùng xong, Dư Thúy lại phát hiện ra một chiến thuật mới, vì vậy tiếp tục huấn luyện thêm một vòng nữa, đánh tới rạng sáng 5 giờ, cuối cùng vẫn là Trị Liệu Sư bên đội phối hợp cùng huấn luyện không chịu nổi mới dừng lại.
Chu Hoả hiếm thấy muốn cùng ngồi xem mọi người huấn luyện một lần, ý là muốn chụp một ít tư liệu sống, sau đó lại muốn chụp mọi người hừng đông mới tắt máy, phát ra ngoài ngược fan một phen, không nghĩ tới mấy người đánh một trận rồi một trận, đánh mãi tới lờ mờ sáng mới kết thúc, Chu Hoả ngồi một bên trên ghế sô pha mê man ngủ được mấy giấc, nghe thấy mọi người rốt cục đã chịu kết thúc, luống cuống tay chân cầm lấy điện thoại di động bên cạnh, hoa mắt quay video.
"Đây không phải là ngược fan...Mà đây là ngược tôi..." Chu Hoả vừa chụp ảnh vừa lẩm bẩm: "Tất cả thành viên đều là cú đêm...Thiếu chút nữa hành hạ người phối hợp cùng huấn luyện đến chết..." 
Lão Kiều vừa múa bút thành văn viết tổng kết vừa bàn bạc sơ hở trong đối sách thứ hai với Dư Thúy, nghe vậy nở nụ cười, "Cậu cho rằng thành tích là đi ra thế nào? Không phá được cửa này, thi đấu playoffs gặp lại Saint, bọn họ còn muốn dùng cách này đến cản chúng ta, hơn nữa không riêng gì Saint, những chiến đội khác có Trị Liệu Sư chơi tốt nhìn trận thi đấu này, nói không chừng sẽ động tâm, nỗ lực dùng sức luyện chiến thuật này đặc biệt nhằm vào chúng ta, không giải quyết không được, được rồi...Nghỉ ngơi chút đi, ngày mai tiếp tục."
Thời Lạc xoa xoa mắt, "Thiên Sứ Kiếm cả nhà anh ta...Ngủ ngủ."
Mấy ngày sau, Free dừng tất cả các thi đấu luyện tập với bên ngoài, chuyên tâm giải quyết vấn đề khó này, mấy người nhiều ngày đều không mở phát sóng trực tiếp, một lòng huấn luyện, rèn luyện tốt chiến thuật gọi là "Hết đạn cạn tài nguyên" hay còn gọi là "Xem ai dây dưa chết ai trước" sinh ra từ Thanh Kiếm, rốt cục xem như không sợ gặp phải Saint, mà Dư Thúy lại ngại cách này quá ngu.
Ván thi đấu thứ hai đã dùng, đến sau cũng điều chỉnh tốt, thế nhưng đánh cái chiến thuật này là muốn dây dưa kéo dài, một trận thi đấu bình thường, đánh thuận lợi chỉ cần hai mươi mấy phút, không thuận lợi thì ba mươi mấy phút cũng kết thúc. Nhưng nếu dùng chiến thuật hết đạn cạn tài nguyên này, ít nhất phải 50 phút đồng hồ, nhiều hơn còn tới 1 tiếng, nếu không căn bản không kéo dài chết đối thủ được, không có cách nào làm kinh tế của đối thủ thấy đáy.
Dư Thúy không chỉ cần thắng, còn cần phải thắng nhanh chóng.
Vì vậy đóng cửa huấn luyện vẫn không kết thúc được, Dư Thúy tiếp tục rèn luyện chiến thuật mới của mình, Thời Lạc Puppy lão Kiều đưa ra ý tưởng, mà đều có chỗ thích hợp, vì vậy phải thử nghiệm toàn bộ.
Thần Hoả luôn sợ phải động não, không đưa ra chiến thuật nào hoàn thiện, trong mấy ngày đóng cửa, hắn sợ nhất là có người nào đó đột nhiên đến nói một câu: "Tôi có một ý tưởng có thể xem thử...
"Đều có ý tưởng, đồng đội có ý tưởng, huấn luyện viên có ý tưởng, chuyên gia phân tích dữ liệu có ý tưởng...Mẹ nó đều có ý tưởng..." Thần Hoả hùng hùng hổ hổ, "Không còn gì để nói nhất là, quản lý Chu Hoả ngày hôm qua cũng có ý tưởng luôn rồi! ! ! Anh ta thì ý tưởng cái gì? Trò này anh ta chơi hay làm sao mà còn dám có ý tưởng? !"
"Người ta chỉ đề nghị một tiếng, tuy rằng cái đề nghị đó vô cùng ngu..." Lão Kiều đúng lúc động viên nói, "Được rồi, tuy rằng mấy phương án khác cũng không có cái nào ổn thoả, nhưng ít ra chúng ta không sợ bọn họ, đêm nay không huấn luyện nữa, các cậu muốn tăng điểm thì tăng điểm, muốn xếp đội thì xếp đội, không quản."
Sắc mặt Thần Hoả hơi hoãn lại, "Má nó, ông bao nhiêu ngày không tăng hạng server rồi, xếp hạng chắc chắn đã rớt."
Sau bữa cơm chiều, bốn người cuối cùng đã chính thức bỏ lệnh cấm, Thời Lạc vào server tăng hạng.
Mấy ngày đóng cửa, không chỉ là xếp hạng trong server rơi mất, thời gian phát sóng trực tiếp cũng chậm trễ, Thời Lạc nhìn ghi chép phát sóng trực tiếp trong nền tảng của mình, tháng này mới phát chưa tới 10 tiếng.
Thời Lạc mở phát sóng trực tiếp, sau đó không ấn xếp trận, chỉ treo tài khoản chờ.
Chu Hoả mới vừa gọi Dư Thúy đi, hình như là muốn Dư Thúy nhìn khoản tài vụ tháng này cái gì đó, hẳn là không lâu lắm sẽ lập tức trở về, Thời Lạc muốn cùng xếp đội đôi với Dư Thúy.
Thời Lạc vùi người trong ghế chơi game chơi game offline trong điện thoại di động, đợi khoảng 10 phút, Dư Thúy vẫn còn chưa lên.
Thời Lạc để trống phát sóng trực tiếp, fan trong phòng trực tiếp không hiểu xảy ra chuyện gì, cả màn đạn đều đầy dấu chấm hỏi, Thời Lạc chờ một lúc Dư Thúy còn chưa tới, màn đạn vẫn còn xoát dấu chấm hỏi, Thời Lạc mở mic lên, sau đó vừa chơi di động vừa giải thích với màn đạn, "Whisper có việc, tôi chờ anh ấy một lát, xem có xếp đội đôi được hay không."
Fan nhiều ngày chưa được nhìn thấy mặt, thấy Thời Lạc mở phát sóng trực tiếp hiển nhiên phấn khích.
[ TAT, đội của tui rốt cục ra khỏi cửa rồi hả? ]
[Cái gì gọi là có xếp đội đôi được hay không, chắc chắn phải xếp đội đôi. ]
[ Thần bí mỉm cười, Thời nhãi con, giọng điệu cậu gọi Dư thần sao lại thân thiết như vậy? Quan hệ hoà thuận rồi từ khi nào lại trở nên tốt thế? ]
[ Kích động, cho nên tôi có thể từ Thời nhãi con bên này nhìn thấy Dư thần hả? Khóc...Thi đấu playoffs còn chưa tới, Dư thần đã biến mất rồi. ]
[ Các cậu mấy ngày qua đang làm gì? Tại sao tất cả đều biến mất? Đang làm huấn luyện bí mật sao? ]
[ Cùng Thời thần chờ Whisper! Whisper nhanh đến đi! ]
[ Chờ Whisper +1, nhanh nhanh nhanh nhanh lên... ]
Đương nhiên, trong màn đạn hài hoà luôn có mấy thứ không hài hoà, mấy ngày trước sau khi thua thi đấu toàn bộ câu lạc bộ Free đều đóng cửa ẩn thân, bọn nhổ nước bọt không có chỗ phát huy, bây giờ cả chiến đội có Thời Lạc phát sóng trực tiếp đầu tiên, bọn nhổ nước bọt rốt cục tìm được chỗ phát tiết, không mời mà tới, ở trong màn đạn đánh chữ không ngừng.
[ Tránh sóng gió mấy ngày cuối cùng cũng phát sóng trực tiếp? ]
[ Lần sau thua thi đấu có thể làm ơn đừng để trạng thái lạnh không? Lần sau thua thi đấu có thể làm ơn đừng để trạng thái lạnh không? Lần sau thua thi đấu làm ơn có thể đừng để trạng thái lạnh không? ]
[ Lợi hại, không có Dư thần thì không được, thua thi đấu bày vẻ mặt đám tang muốn Dư thần an ủi, đánh vào top server còn phải đòi Dư thần bên cạnh, khuyết điểm của chiến đội là thật. ]
[ Thời thiếu gia trâu bò, Thời thiếu gia lợi hại, Thời thiếu gia đến lúc nào mới có thể trị trái tim thuỷ tinh? ]
[ Trạng thái dễ sụp đổ, thi đấu đen mặt, tính tình kém, chiếm dụng thời gian của đồng đội... ]
[ Có thể đừng lãng phí thời gian của Whisper hay không? Có thể hay không? Người ta là Trị Liệu Sư đứng đầu, cậu là cái gì? ]
Thật ra Thời Lạc cũng không nhiều anti-fan như vậy, chỉ là tất cả anti-fan của chiến đội hiện tại đều tập trung ở chỗ Thời Lạc, hơn nữa còn có mấy người only Dư Thúy, nhất thời có vẻ chướng khí mù mịt.
Quản lý phòng trực tiếp của Thời Lạc đang cố gắng cấm nói, fan Thời Lạc cũng phun trở lại, mà luôn có anti-fan đi tới, ngay cả quản lý phòng trực tiếp của Thời Lạc cũng gửi tin nhắn riêng cho Thời Lạc, khuyên Thời Lạc nếu không tự mình xếp trận đơn thôi, đừng chờ Dư Thúy, miễn cho đám bình phun lại có thêm chuyện nói.
Thời Lạc để điện thoại qua một bên, nhìn màn đạn, sắc mặt không có gì thay đổi.
Thời Lạc không phun trở lại, cũng không bị bình phun kích thích đi xếp trận đơn.
Lại qua khoảng 10 phút, Dư Thúy đi lên lầu.
"Đội trưởng..." Thời Lạc quay đầu nhìn Dư Thúy, mặt không có gì thay đổi nói, "Lần trước mua anh làm phối hợp cùng huấn luyện...Bây giờ có thể tới không?"
Dư Thúy ngẩn ra, đóng lại cửa phòng huấn luyện, đi đến phía sau Thời Lạc nhìn màn đạn, trong nháy mắt đã hiểu.
Dư Thúy mỉm cười, "Đương nhiên."
Cơn giận nho nhỏ trong lòng Thời Lạc trong nháy mắt tiêu tan, còn lâu mới để mình bị bình phun dẫn dắt, bình phun không cho mình với Dư Thúy xếp đội đôi, cố tình sẽ xếp đội đôi cho bọn họ xem, xem ai mắng được ai.
Thời Lạc ngồi ổn định đang muốn kéo bàn phím qua, Dư Thúy nói, "Chờ chút."
Thời Lạc hơi sửng sốt, Dư Thúy dặn, "Mở camera đi."
Thời Lạc không hiểu ra sao mở camera.
"Làm người phối hợp cùng huấn luyện phải có tự giác của người phối hợp cùng huấn luyện..." Dư Thúy xác định mình đã xuất hiện ở camera rồi, nhìn bàn của Thời Lạc, huýt sáo, "Đến đây, hầu hạ ngài vào máy."
Dư Thúy hơi khom lưng, chỉnh bàn phím cho Thời Lạc, sau đó một tay cầm lấy tai nghe, "Tránh cái gì, lại đây..."
Thời Lạc không nghĩ tới cái này Dư Thúy cũng giúp mình, cứng người lại, chờ Dư Thúy đeo tai nghe cho.
Dư Thúy không biết vô tình hay cố ý, mang tai nghe lên xong còn nhẹ nhàng vuốt lại tóc hơi lộn xộn cho Thời Lạc, màn đạn trong nháy mắt đều là một mảnh rít gào.
"Con chuột..." Dư Thúy kéo con chuột Thời Lạc qua, lại kéo tay Thời Lạc đến, đặt ngay ngắn tay Thời Lạc lên con chuột, nghiêm túc hỏi, "Điều chỉnh dpi* cho ngài một chút?"
(*DPI (dots-per-inch) là đơn vị chuẩn dùng để đo độ nhạy chuột, được biểu diễn dưới dạng số lượng DPI. Bằng cách thay đổi DPI, chúng ta có thể điều chỉnh ngay tốc độ con trỏ cho các tác vụ cần độ chính xác.)
Màn đạn trong phòng trực tiếp đã muốn điên rồi, Thời Lạc nhịn cười, lắc lắc đầu không lên tiếng.
Giữa vài lần Dư Thúy cọ vào cánh tay Thời Lạc, Dư Thúy thấp giọng hỏi, "Lạnh? Cánh tay lạnh cả lên..."
Dư Thúy cởi áo khoác đồng phục đội trên người mình khoác lên bả vai Thời Lạc, "Lại lạnh thì nói một tiếng, đi lấy áo dày hơn cho em."
Sắp xếp đầy đủ cho Thời Lạc xong, Dư Thúy đi đến trước máy của mình, Thời Lạc liếc nhìn màn đạn, mấy dòng như [ Ai có thể cho tui mượn 1 triệu để tui tải nghiệm Whisper phục vụ không ] xếp tầng tầng lớp lớp đầy màn đạn, che kín mít đám bình phun, không thể nào tìm được nữa.