Fight! Lovely Life

Chương 11




Phòng Karaoke.

Jung Park hai Kim bốn người ngồi trong một góc phòng, mong đừng bị người khác chú ý đến. Nhưng ai cũng bị khuôn mặt như đá nam châm của bốn người hấp dẫn, nên đi tới đâu cũng đều là tiêu điểm.

Một người nữ sinh đáng yêu đi tới, đối Junsu nói rằng: “Em có thể hỏi tên của anh không?”

Yoochun ôn nhu cười đáp lại: “Cậu ấy không dễ chịu lắm đâu.”

Một người nữ sinh quyến rũ đi tới, đối Jaejoong nói rằng: “Nhóc đẹp trai, tên gọi là gì?”

Yunho hung hăng trừng cô ta một cái rồi đáp lại: “Cô muốn chết sao?”

Sau đó, không còn người nào dám tới quấy rầy bốn người bọn họ nữa.

Tình hình bây giờ là, một đống nam sinh nữ sinh ngồi xung quanh cái bàn, không biết đang chơi trò gì. Mà bốn người nam sinh trên sofa trong góc phòng, hai người xanh mặt ngồi nghiêm chỉnh, một người có chút lo lắng mà nhìn nguời bên cạnh, một người vẫn cúi đầu.

Bầu không khí trong phòng, một bên vô cùng náo nhiệt, một bên rớt xuống tận điểm đông.

Đột nhiên, một người đang ngồi trên bàn bỗng la to một tiếng, sau đó chợt nghe thấy thanh âm the thé của một cô gái vang lên: “Chính là anh ấy!”

Bốn người trong góc phòng cũng không khỏi nhìn qua. Chỉ thấy có một cô gái quyến rũ đang ngồi trên bàn, mái tóc uốn lọn màu hạt dẻ, khóe mắt cùng khuôn mặt càng tôn lên vẻ xinh đẹp của cô. Cô mặc chiếc váy ngắn da màu đen bó sát người không có tay áo, đùi phải thon dài vắt lên đùi trái. Một cô gái như vậy, bình thường chỉ có một từ chính xác để hình dung: Sexy!

Mà cô gái sexy này, hiện tại đang giơ cao ngón tay, ánh mắt khiêu khích, bên môi là nụ cười mị hoặc, móng tay dài nhọn chỉ về hướng người nọ, ngay chính giữa, chính là Jung Yunho.

Bên này, những người vô tội bị liên lụy còn chưa hiểu rõ chuyện gì đang xảy ra, thì có người đột nhiên lên tiếng: “Bin, em thật là tinh mắt đó a, cậu bạn Jung Yunho này chính là vũ vương trường bọn anh đấy.”

“Jung Yunho?” Cô gái từ trên bàn bước xuống, bình tĩnh đi tới trước mặt Yunho, “Em biết anh.”

“Tôi không biết cô.” Yunho hơi cau mày, hắn không hiểu tình hình hiện tại cho lắm.

“Jun Hye Bin, anh có thể gọi là Bin.” Giới thiệu đơn giản.

“Có thể nói cho tôi biết đây là chuyện gì không?” Yunho từ trước đến này đều yêu thích những cô gái tính tình thẳng thắn và nói chuyện ngắn gọn.

“Thành thật mà nói thì rất mạo hiểm. Bọn họ bảo em chọn người cùng nhảy.”

“Vì sao lại là tôi?”

“Trực giác.”

Câu trả lời thực sự có chút mờ ám cùng khó hiểu, Yunho cũng có chút do dự. Thế nhưng đầu hắn trong nháy mắt hiện lên một suy nghĩ. Quay đầu lại nhìn Jaejoong một cái, sau đó liền đứng lên: “OK!”

Kim Jaejoong, em phải nhìn thật rõ xem người bên cạnh em chính là một người rực rỡ như thế nào, anh muốn ánh mắt của em mãi mãi không còn cách nào rời khỏi người anh!

Vũ điệu khéo léo, tiết tấu nhanh lẹ, thân thể giật run, phối hợp với bước nhảy hoàn hảo, hấp dẫn ánh mắt của tất cả mọi người. Căn phòng tối đen, chỉ có một ánh đèn le lói, xung quanh là âm nhạc ồn ào hòa cùng với âm thanh reo vang. Mà trên khuôn mặt hai người đang đắm chìm vào trong điệu nhảy đều có nét tươi cười đầy kiêu ngạo, Kim Jaejoong nhìn thấy, thực sự cảm thấy có chút gai mắt.

Không biết âm nhạc chậm lại từ lúc nào, cũng không biết điệu nhảy khéo léo từ lúc nào đã trở nên gợi cảm như vậy. Tấm lưng của Jung Yunho cùng Jin Hye Bin kề sát lại một chỗ, theo thân thể uốn lượn của cô mà chậm rãi trượt xuống.

Tiếng thét chói tai cùng với tiếng hoan hô vang lên, sau đó hai nữ sinh bên cạnh liền bàn luận:

“Chỉ có nam sinh tuyệt vời như Jung Yunho, mới xứng đôi với chị Bin của chúng ta!”

“Đúng vậy, hai người bọn họ quả thực là trời sinh một cặp.”

Những lời như thế đi qua không khí rồi chậm rãi truyền đến lỗ tai, khi trong đầu Kim Jaejoong đã tiêu hóa được toàn bộ, thì lại sinh ra một loại hàm nghĩa khác:

Chỉ có cô gái xuất sắc như Bin, mới xứng đáng được ở bên cạnh Jung Yunho.