Một ngày nào đó của nhiều năm trước, khi ấy Jin vẫn còn học cấp ba, và thời điểm trở thành thực tập sinh nhà Bighit hẳn còn chưa xuất hiện trong tiềm thức chàng trai ấy - người từng muốn trở thành nam diễn viên xuất chúng của Đại Hàn Dân quốc.
Khi ấy từng có một cô bé anh xem là oan gia…
“Chú Jin, ra lấy bánh gạo này!” - lấp ló bên hông nhà, nơi chắn ngang bởi hàng rào hoa râm bụt xanh mướt, cô bé Jang dáng người thấp nhỏ, mái đầu muỗng dừa ngô nghê khẽ lắc lư trên hai vai, đang tay bưng mẽ bánh gạo bố mới làm, bảo là đem sang bồi bổ cho anh zai sắp thi đại học nhà hàng xóm.
Phía sau song cửa sổ, Jin không bằng lòng nhíu mày.
Con bé lại gọi anh là chú Jin rồi, anh không thích, không thích một chút nào.
“Đi về, ở đây không có chú nào tên Jin hết!” - nói rồi, chàng trai mang cặp kính trí thức dày cộm đóng sầm cửa đầy vô tình.
Sáng đó nắng vẫn rất đẹp, chỉ có lòng bé con nào kia là ủ dột khôn nguôi…
- --
Spoiler