- Tập hợp nhanh nhỉ! Quả là cháu gái cưng của chú
Người ấy vừa dứt lời thì Xử Nữ chạy tới, giương tay, sát khí ngùn ngụt toan đấm. "Bốp" cái cú đấm khủng bố hạ cả Sư Tử được chặn một cách dễ dàng như chưa từng dễ đến thế.
- Chú à, cháu tưởng chú chôn thây ở đó luôn rồi chứ - Vẻ mặt nham hiểm, Xử Nữ cười nhếch mép, ra giọng đe dọa.
- Phan Xử Minh ta đây về là do nhớ bé Xử mà - Cười cười đáp lại
Hai chú cháu miệng nói cười vui vẻ là thế, đến khi nhìn xuống, một người tiếp tục vung đòn, người còn lại né đòn khiến người ta thật rợn tóc gáy. Đột nhiên, Xử Minh dừng né đòn lại, thay vào đó, ông nắm khóa cô. Chỉ chỉ vào một số chỗ, nguy hiểm cất lời:
- Trước khi đi, chú đã nhờ cháu trông coi ngôi trường này giúp phải không? - Xử Nữ cũng dừng lại, cô gật đầu
- Thế, cháu có biết ai đã đập nát cái bàn khi mới vào học, giờ lại đập nát thêm cái nữa không nè? - Xử Nữ mồ hôi, mồ kê nhễ nhại, chú của cô là một người đàn ông uy quyền, nói chung là văn võ song toàn, tuy tiền nhiều như nước nhưng ông ta tính toán chi li lắm, mặt cô xụ xuống. Thấy Xử Nữ im phăng phắng, biết cô nghĩ gì, Xử Minh cất tiếng sau khi đặt bàn tọa trên chiếc ghế ghỗ được điêu khắc công phu, phen này phải cho đứa cháu hư này chừa tội mới được, hì hì - Nghe nói cô bé đó còn tuyên bố làm trùm của trường này, suốt ngày đánh nhau, làm mọi người một phen hoảng loạn, trật tự xáo trộn, thế thì kiểu này không phạt tiền thì chắc sẽ làm lao công ở trường ta hết đời mất.
- Cái gì?? - Xử thét lên thất thanh, mau chóng bỏ qua vẻ mặt âm khí, thay vào đó chính là đôi mắt cún con, chạy lại chỗ Xử Minh, đấm đấm xoa bóp vai cho người chú ác ma, nũng nịu nói - Cô bé ấy hẳn là không bình thường, chú à, hay là kệ cô bé ấy đi mà~~
- Sao kệ được chứ! Mặc dù chú dư sức xây thêm bốn, năm cái trường này nhưng cũng phải bồi thường thiệt hại chứ nhỉ? Số tiền cũng vừa phải thôi à, phiền cháu đưa giấy thanh toán cho cô bé đó nhé - Ông đưa tờ giấy nhỏ cho Xử Nữ
Xử Nữ ngay lập tức nhìn thẳng vào tờ giấy định mệnh, wtf, một dãy số dài không biên giới được liệt kê rõ ràng, dễ hiểu nhất. Ôi, đúng như là lời Xử Minh nói, cô dù cho có làm việc cật lực đến mấy thì cũng đừng mong trả được, thôi rồi, cuộc đời cô phải dọn vào làm việc không công cho chính người chú của mình, khác nào dấn thân vào chỗ của ác ma hành hạ chính hiệu, thật sự Xử Nữ cô không cam tâm, nước mắt ngắn nước mắt dài chảy từng dòng.
"Rầm" Bỗng dưng tiếng động to phát ra làm hai người giật mình, không bàn tán về chuyện đó nữa, hướng mắt nhìn về cái nơi phát ra tiếng động.
- Thiên Yết, nhìn cái mặt mày là tao đéo ưa nổi rồi, còn tỏ vẻ lạnh lùng, cool boy nữa chứ, thật không hiểu sao cái tên ẻo lả như mày lại được chọn cùng chức vị với tao nhỉ? - Sư Tử bỗng dưng đập bàn, trong ba trùm, có lẽ hắn là người chuyên gây sự nhất, nếu mười cuộc chiến xảy ra thì chắc chắn rằng chín trong số đó là do khu B làm náo loạn. Không chỉ Thiên Yết là người hắn muốn gây sự, cái bàn mà hắn đập chính là chỗ Thiên Bình đang ngồi, quả là một lời khiêu chiến mang đầy vẻ ngạo nghễ, ngông cuồng xem thường cả trời đất.
- Con mèo điên này, mày muốn kiếm chuyện sao? - Thiên Bình đầu đầy hắc tuyến, mà cũng không sao, anh đang ngứa tay ngứa chân kia mà, lần trước chỉ là do bị thương thôi, lần này quyết sẽ tranh tài thật sự.
Cũng thú vị, Thiên Yết có cơ hội xem thực lực của các trùm rồi, anh bình thản đứng lên. Cả ba người trong tư thế tấn công, dồn lực vào bàn tay, cú đấm này sẽ ra quyết định, ai là người đứng vững thì sẽ chiến thắng. Những phó trùm như Song Tử, Bảo Bình, Bạch Dương cũng không thèm cản lại, chỉ tổ phí sức, khi các trùm đã ra quyết định rồi thì không một ai có thể ngăn cản, trừ khi...
- Dẹp mau, ta cho mỗi đứa một đấm bây giờ - Giọng nói ấy lại cất lên.
- Cái gì? Tên điên nào dám cản? - Sư Tử ngó ra đằng sau.
"Bốp" Xử Minh đấm trực diện vào mặt con mèo con khinh trời đất kia, nhìn cú đấm ấy thật ra đòn hết sức nhẹ nhàng hệt như Xử Minh đã hòa quyện cùng không trung vậy, nhưng lực thì ngược lại, nói nó như tạ nghàn kí thì cũng không chênh lệch là bao, rất ư kinh khủng. Sư Tử sau khi hoàn hồn lại thì cũng đã quá muộn rồi, cái ông già đó, chỉ có duy nhất ông ta có thể cản được trận đấu của trùm trường các anh.
- Nhắc lại ta nghe xem nào, cái câu vừa nãy ấy, tên gì nhỉ, ta nghe không thấm - Ông lại tiếp tục thú vui của mình, chọc ghẹo người khác...
- Hừ, ông thắng rồi đó - Sư Tử phụt ra một ngụm máu, trong lòng hắn vấn vương cảm giác khó chịu, nhưng cũng thật may mắn rằng Xử Minh chỉ sử dụng hai phần công nếu không thì ắt giờ đây hắn phải nghe điệp khúc ò e như mấy lần trước.
- Thầy đã về, tình hình bên ấy sao rồi ạ? - Ma Kết quì xuống như kẻ phục tùng, hết sức tôn kính cất lời.
- Thầy ư? Không lẽ đây là huyền thoại thầy hiệu trưởng giấu mặt Xử Minh?? - Nhân Mã ngạc nhiên chỉ chỉ vào người đàn ông đối diện, trong ngôi trường BlackStar này chỉ có duy nhất một người Ma Kết gọi bằng "thầy", người ngăn cản nổi những cuộc chiến cam go của các trùm, người mà Nhân Mã ngưỡng mộ nhất, nhưng sao ông ta không giống như những gì anh tưởng tượng, cứ tưởng rằng Xử Minh là một người đàn ông cao to, lực lưỡng kèm theo đó là gương mặt nghiêm nghị, hung tợn. Nhưng thực tế thì người đứng trước mặt Nhân Mã là một ông chú rất đỗi bình thường, thậm chí còn có vẻ ngốc nghếch nữa chứ.
- Huyền thoại gì vậy? Đây là chú của tôi mà - Xử Nữ khó hiểu nhún vai.
- CÁI GÌ????
- Vậy thì không còn giấu giếm gì nữa, đây là Xử Nữ, đứa cháu yếu đuối không hơn không kém của ta, ui da - Xử Minh bị cô liếc xéo, đạp chân cảnh báo - Thôi vào thẳng vấn đề đi, như mấy đứa đã thấy, trên ngực của Xử Nữ có một dấu ấn hoàn thiện, còn mấy đứa thì cũng có nhưng chiếm một một phần nhỏ thôi phải không? Điều đó có nghĩa Xử Nữ chính là thủ lĩnh, gọi tắt là "Trái tim rồng"...
Câu chuyện là như thế này....
Ngày xửa ngày xưa, xưa ơi là xưa, đấng thống trị đã tạo ra vũ trụ, cùng với đó, ngài đã tạo ra hành tinh của chúng ta - Trái Đất và kêu gọi mười ba chiến sĩ mang sức mạnh của con rồng thần ngài nuôi, sức mạnh có thể được coi là vô biên. Nhưng, trong số mười ba người chiến sĩ đó, người nắm giữ sức mạnh điều khiển đã bị ảnh hưởng bởi tính cách xấu xa của con người, hắn trở nên tham lam, khao khát sức mạnh hóa điều ước trở thành sự thật của người cai quản sức mạnh "Trái tim rồng", hắn đã cố gắng điều khiển người ấy nhưng đã thất bại bởi trái tim không bao giờ bị ảnh hưởng do sức mạnh điều khiển. Hắn lần lượt điều khiển những người còn lại, mong sẽ tìm ra cách để cướp đoạt sức mạnh thiêng liêng của Tim rồng, không ngừng dùng những thủ đoạn bỉ ổi khiến "Trái tim rồng" cuối cùng cũng chịu hi sinh để cứu đồng đội, hắn biết khi thực hiện điều ước cho mình, người đó sẽ phải chết. Đấng thống trị sau khi biết được, nổi giận rồi phong ấn hắn lại, bình yên lại tiếp tục trở về, cho tới khi mười tám năm về trước..., sau những năm tháng ôm hận, hắn đã đợi thời cơ chín muồi rồi cùng các chiến sĩ kế nhiệm trước đó, nhập vào những đứa trẻ được chọn và tiếp tục thực hiện mong muốn xưa kia của mình.
- Vậy có nghĩa là chúng tôi đã sát cánh bên nhau rất lâu rồi đúng không ạ? - Song Ngư xoa cằm tỏ vẻ người lớn. Hèn gì, anh có cảm giác rất thân thuộc đối với những người ở đây.
- Nhưng ở đây chỉ có mười hai người, vậy, người kia sẽ là ai và ai chính là người mang sức mạnh điều khiển, thưa thầy - Kim Ngưu sắc bén chú tâm nghe câu truyện và nhanh chóng phát hiện những điều kì lạ.
- Người còn lại cũng chính là người mang sức mạnh ấy, mang tên Xà Phu - Xử Minh nghiêm trọng nói, ông đã sắp đặt hết tất cả, trong khi nhờ Xử Nữ triệu tập những chiến sĩ một cách bí mật, ông đã điều tra ra tung tích.
- XÀ PHU?? - Cả bọn hét thêm một đợt nữa, tâm trạng vô cùng lo âu, hắn ta thật sự là một đối thủ đáng gờm, giờ đây lại sở hữu sức mạnh ấy thì tỉ lệ phòng thủ còn không được chứ đừng nhắc đến tấn công.
- Xà Phu là tên nào thế? Nghe quen quen - Xử Nữ đần mặt ra, gãi đầu cố nhớ lại.
- Nhóc con này - Thiên Bình xoa mái tóc hồng bồng bềnh của cô, ánh mắt trìu mến bỗng trở nên sát khí tràn ngập mùi khát máu như muốn xâu xé cái kẻ mang tên Xà Phu - Là cái kẻ đã bắt cóc em hôm đó
- Gì? Thì ra là cái tên biến thái chết bầm đó - Xử Nữ nổi nóng, cái tên đã cướp mất nụ hôn đầu của cô làm sao cô lại quên được thế nhỉ? Nay thì lại thêm một lí do để Xử Nữ có thể trừng trị hắn rồi.
- Xử Nữ! Không lẽ Xà Phu đã chạm vào Ấn kì?? - Xử Minh đẩy Thiên Bình ra khiến anh suýt té, giữ lấy hai vai Xử Nữ. Hồi đáp lại câu hỏi đó, cô gật đầu. - Vậy thì hay quá, không cần phải nghĩ cách để giải phong ấn rồi! Ở đây, có một người biết chữa thương phải không?
Nghe thấy thế, Cự Giải lại chỗ Xử Minh trong tâm trạng ngỡ ngàng, bỗng Xử Minh ném Xử vào vòng tay của anh trong sự bất ngờ không kém Cự Giải của mọi người và tiếng kêu oai oái của cô gái bướng kia. Sát khí bắt đầu nổi lên, hướng về chỗ anh chàng đang sung sướng ôm lấy Xử Nữ.
- Sắp rồi... đã hai tiếng trôi qua sau khi giải phong ấn.. ba hai một - Ông ta nói những thứ kì lạ làm mọi người đã không hiểu lại càng không hiểu hơn - Con rồng ấy đã thức tỉnh...
~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~
Black đã trở lại rồi! Có ai nhớ Black không nà? Black thì nhớ mọi người lắm. Đền cho mọi người chap dài hơn 2000 chữ đấy, hì hì. Nhớ vote và comment cho Black thêm động lực nhé ( nếu lượng comment nhiều hơn 20 thì có lẽ, mai Black sẽ ra tiếp ^^) mại dô mại dô!!!