[Fanfic TFBOYS] Có Lẽ Anh Không Giỏi Yêu

Chương 28




Nghe cô Trương nói vậy, mọi sự tập trung của cả lớp đều dồn vào cô, để xem cô giới thiệu về người bạn mới sẽ vào lớp này. Hạ Nhược Tâm nhìn cô, còn Thiên Tỉ vô thức gục mặt dưới bàn làm ra vẻ mặt mệt mỏi, dường như anh đã biết một trong những người chuyển đến là ai.

-Các em vào đi!

Giọng cô Trương diu dàng nói, cô hướng về phía cửa ra vào lớp học.

Từ từ, cách cổng lớp học đang đóng được một bàn tay mở ra. Ba con người bước vào, một trai hai gái. Và có lẽ Hạ Nhược Tâm nhận ra được một gương mặt người con gái, đó chính là Ái Na-người bạn thuở nhỏ của Thiên Tỉ đây mà. Hóa ra cậu ấy là người chuyển vào lớp cô. Vậy còn hai người còn lại, dường như cô không quen biết. 

Nhưng rồi, Hạ Nhược Tâm bỗng sững người lại nhìn cậu con trai trước mắt, trong người cô trào lên một cảm giác kì lạ. Người con trai trước mặt cô, cậu ta thật đẹp, một vẻ đẹp phi thực. Mái tóc cậu ấy đen nhánh, được tém gọn gàng, thân hình cao ráo, vững chắc. Cậu ấy chắc cao cũng ngang ngửa Thiên Tỉ chứ không kém. Đôi mắt của cậu ấy có lẽ là điểm mà Hạ Nhược Tâm bị cuốn hút nhất. Đôi mắt như có một lực mê hoặc kì lạ nào vậy, khiến cho mọi sự chú ý của cô đều đặt lên cậu. Cậu ấy như hội tụ mọi yếu tố của một chàng trai Trung Quốc: Chiếc cằm chữ điền mạnh mẽ, sống mũi thanh tú cao thẳng, đôi mắt hút hồn người đối diện, và đôi môi có nụ cười huynh thành ấy. Mặt Hạ Nhược Tâm bất giác đỏ lên, cảm giác kì lạ trong người cô vẫn chưa hết được. Chết thật, sao cô có thể thế được?

-Cô xin được giới thiệu với các em 3 người bạn mới sẽ đồng hành cũng chúng ta trong năm học này và sĩ số của lớp sẽ tăng thành 48 người. Đầu tiên là hai bạn nữ, bạn đầu tiên tên là Ái Na, chuyển từ trường phổ thông Thiên Nhất đến. Bạn nữ thứ hai tên là Hoa Y Giải, bạn ấy là một du học sinh từ nước Úc về. Còn bạn nam cuối cùng là Đường Duệ Thần, cũng là một du học sinh, nhưng có điều bạn ấy đến từ Mĩ. Nào 3 bạn mới, các em tự giới thiệu bản thân đi!

Cả lớp sau khi nghe tên cả 3 người bạn mới bỗng nổi lên một cơn xì xào. Ái Na là người mà họ đã biết! Ai mà không biết nữ diễn viên đáng yêu Ái Na thì trình độ thông tin của họ quá kém rồi. Còn về phần bạn nữ du học sinh kia thì là cả một câu chuyện dài. Bạn ấy mang lên mình một sắc đẹp tựa nữ thần, khiến bao trái tim các chàng trai trong lớp đang ngã rào đầy rẫy.

Không cần ai nhắc cả, Ái Na vui vẻ tiến lên một bước, dùng giọng nói đáng yêu của mình giới thiệu:

-Chào tất cả mọi người, mình là Ái Na. Chỉ là ma mới thôi nên cần rất nhiều ma cũ trong lớp chỉ bảo.

Nói xong, cô tinh nghịch nháy mắt với cả lớp. Sau đó liền tới vị bạn học nữ kia:

-Chào mọi người, tôi là Hoa Y Giải, mong mọi người giúp đỡ nhiều hơn, tôi còn vụng về nhiều lắm.

Cô nở ra một nụ cười xấu hổ, ai nói cô không phải nữ thần thì lúc này nên suy nghĩ lại. Vì mọi hành động của cô tao nhã, lịch thiệp, không một chút động tác thừa. Chắc chắn, gia đình của cô phải gia giáo lắm!

Và cuối cùng, người con trai mang tên Đường Duệ Thần- người làm trái tim Hạ Nhược Tâm đập rộn ràng từ nãy. Anh bước lên, nở một nụ cười tỏa nắng:

-Chào mọi người, tôi là Đường Duệ Thần, mong mọi người giúp đỡ.

Đường Duệ Thần, tên anh thật là hay. Hạ Nhược Tâm nghĩ thầm. Như một sự ban tặng của tạo hóa, Đường Duệ Thần ngồi ngay đằng sau cô, bên cạnh còn có Hoa Y Giải. Còn Ái Na được chuyển sang ngồi ở một vị trí khác, cách xa chỗ cô và Thiên Tỉ.

Hạ Nhược Tâm cô cảm thấy mình hình như bị sao đó kì kì lắm! Lúc Đường Duệ Thần đi ngang qua chỗ cô, cô ngước mắt lên nhìn anh. Anh đáp lại cô bằng một nụ cười thật tỏa nắng, hệt như cơn nắng mùa hè vậy. Có lẽ, ánh chính là ánh nắng mùa hè đầy chói chang mà cô hay ngắm.

Còn Thiên Tỉ, dường như cả ngày hôm nay, anh chả có ấn tượng gì tốt đẹp cả. Bản thân anh cứ tưởng mình đến trường, bạn cũ trường cũ rồi cũng sẽ vui vẻ lên được. Ai dè lại phải nghe tin sét đánh của mẹ, người bạn thơ ấu mà anh ghét cay đắng sẽ chuyển về trường anh học. Nhưng may ra cô ta vẫn chưa ngồi cạnh anh, vẫn chưa làm gì Hạ Nhược Tâm.

Vẫn bộ dáng nằm nhoài người xuống bàn, bỗng có một thứ gì đó nhẹ nhàng ấn dúi vào đôi lưng của anh. Và giọng nói nhỏ nhắn nào đó vang lên:

-Cậu gì ơi?

Thiên Tỉ xoay người xuống, nhìn Hoa Y Giải. Có lẽ anh là người duy nhất trong lớp không bị mê hoặc từ sắc đẹp tựa nữ thần của cô. Bời vì, trái tim anh một phần đã bị ai đó chiếm. Lười nhát, Thiên Tỉ nói:

-Cậu cần gì sao?

Hoa Y Giải bẽn lẽn trả lời, dường như trong cô có một sự ấp úng nào đó. 

-Cậu có thể cho tớ mượn thời khóa biểu của lớp được không? Tớ chưa có…

Thiên Tỉ lấy từ tập vở của mình ra một quyển sổ ghi tay nhỏ. Đưa cho Hoa Y Giải, cô nhận lấy trong sự vụng về:

-Cảm ơn cậu!

-Không có gì!

Thiên Tỉ đáp nhanh gọn lẹ, rồi quay lên bàn của mình. Lúc đó, anh liếc mắt ngang qua phía Hạ Nhược Tâm, bỗng thấy mặt cô đỏ bừng như trái cà chua. Anh tự hỏi, trời có nóng quá không?