Error: Điệp Biến - Lân Tiềm

Chương 202: Hóa kén (3)




Úc Ngạn lấy viên hạch bạc cấp một màu trắng bợt trên miệng lấy hàng, điềm tĩnh nắm trong lòng bàn tay: “Tôi cần tốc độ nhanh hơn, thời gian cooldown quái hóa rút ngắn còn 10 giây, từ góc độ bảo toàn tính mạng mà nói thì tỷ lệ sống sót tăng lên, vì cơ hội chạy trốn nhiều hơn.”

“Miễn là cậu vui,” Kỷ Niên ném quyển sổ tay đang mở sang bên máy tính, lặng lẽ lắng nghe Úc Ngạn cố gắng biện minh cho mình qua tai nghe, chú ý đến vị trí di chuyển của quái vật trong hình ảnh giám sát, đột nhiên cậu tỉnh táo, nghiêng người về phía trước, “Vị trí bây giờ của nó rất tốt, có thể hành động!”

Úc Ngạn nhìn lướt tình hình trên sân, quái vật xương trắng cách mình mười mấy mét, còn Phượng Hí ở vị trí xa hơn về góc đông nam.

Phượng Hí dừng gõ nhịp trên thân đao, quái vật xương trắng lập tức thoát khỏi trạng thái bị âm thanh mê hoặc dẫn dắt, chú ý trở lại vào Úc Ngạn.

Người chuẩn bị khế ước trong kén dị thể tự mang biển báo sáng cao, dù người khác không nhìn thấy đồ đằng mặt trời vàng trên ngực Úc Ngạn nhưng trong mắt quái vật xương trắng y là ngôi sao rực rỡ thu hút mọi ánh nhìn, dù có lẫn vào đám đông cũng dễ dàng nhận ra ngay lập tức, quần áo cũng không che giấu nổi.

Quái vật xương trắng luân phiên chống tay dài xuống đất, thân mình xoay lại đối mặt với hướng của Úc Ngạn, tay xương tích lực, sẵn sàng bắn ra xa mười mấy mét bất cứ lúc nào.

“…” Úc Ngạn thở dài một hơi, cố gắng ổn định nhịp thở, ngón tay trái kẹp viên hạch bạc vừa xoay được, ra hiệu “đợi chút” với quái vật xương trắng, ánh mắt quan sát vị trí sắp xếp của những ốc tinh thể trên sân.

Vị trí của những ốc tinh thể này đã được Kỷ Niên thiết kế và điều chỉnh, chỉ cần xoay đúng góc độ tương ứng là có thể thay đổi đường phản xạ của ánh sáng mạnh.

Quái vật không thèm nghe y thương lượng, tay xương vỗ mạnh xuống đất, đồng thời cơ thể chìm xuống, phóng về phía Úc Ngạn.

Úc Ngạn bình tĩnh đeo hạch quái dị – Dơi quỷ dữ, đồng tử sáng lên ánh bạc, chiếc áo choàng màu đen đỏ của lễ phục nhà ảo thuật bao lấy cơ thể, thân hình nhanh chóng thu nhỏ rồi đột nhiên mở rộng, toàn thân y đã biến thành hình dạng dơi, sải cánh một mét, răng nanh sắc nhọn phản chiếu ánh sáng lạnh, đôi mắt đỏ rực.

Tốc độ của Dơi quỷ nhanh đến bất ngờ, chỉ thấy một tia chớp đen bay vụt qua để lại sau lưng dải bóng mờ.

Quái vật xương trắng lao vào không trung, cơ thể nặng nề rơi xuống đất tạo ra một hố lõm, nhưng Úc Ngạn đã kịp thời bay đi, hiện hình ở vị trí cách quái vật xương trắng khoảng năm mươi mét.

Quái vật phát ra tiếng gầm rú đinh tai, một tay xương nắm lấy lưới tơ rủ xuống từ kén, kéo cơ thể lên đỉnh vòm rồi nhanh chóng bò dọc theo thành kén để đuổi theo.

Mỗi khi tay xương của nó chèo chống đều sẽ tạo ra một vòng gợn sóng vàng, gợn sóng lan đến một mức độ nhất định rồi nổ tung lên, ánh vàng tung tóe chẳng khác gì boom hẹn giờ.

Phượng Hí rất khó tiếp cận từ phía sau vì thiếu khả năng bay nên đi trên mặt đất sẽ bị vòng sáng phát nổ đánh trúng.

Sau khi Úc Ngạn hạ cánh, y không chờ quái vật xương trắng tiếp cận mà bất ngờ chủ động lao vào quái vật, nhảy lên thật cao, tay phải nắm dùi phá giáp nhằm ngay tim quái vật xương trắng, quái vật khinh thường cú tấn công trực diện không tự lượng sức của y, một vòng vàng bao lấy Úc Ngạn, kim đồng hồ bên trong vòng ngược chiều đưa Úc Ngạn trở về vị trí năm giây trước đó.

Nó không để ý đến Phượng Hí, Phượng Hí ôm lấy một con ốc tinh thể, mạnh mẽ xoay nghiêng theo góc độ đặc biệt, phản chiếu ánh sáng mạnh vào quái vật xương trắng rồi tiếp tục theo sát nó, quái vật xương trắng bị ánh sáng mạnh thiêu đốt né tránh theo bản năng cho đến khi bị ép vào góc chết không ánh sáng.

Vị trí này chính là nơi Úc Ngạn đã đứng năm giây trước.

Ngay khi quái vật xương trắng trốn trong góc chết ánh sáng, Úc Ngạn lại bất ngờ xuất hiện ngay dưới vị trí phòng thủ yếu nhất của nó, chân đạp lên vòng vàng đảo ngược thời gian, thời gian vừa đúng quay ngược về giây cuối cùng. Quái vật xương trắng sững sờ tại chỗ.

“Dự đoán đỉnh cao. Không hổ danh là Bồ Hóng Đen Nhánh, tôi đã thấy cậu ấy thực hiện thao tác này khi livestream,” Ung Trịnh ngồi trước máy tính đầy phấn khích, mọi thù hận trong quá khứ quên sạch sành sanh, tiền đồ tương lai của hắn giờ đây phụ thuộc vào trận chiến thành danh của Úc Ngạn.

“Cậu biết cậu ấy là Bồ Hóng Đen Nhánh?” Kỷ Niên hơi ngạc nhiên.

“Tôi sống dựa vào gì chứ,” Ung Trịnh lướt tay qua bàn phím máy tính, “Chỉ là đạo đức nghề nghiệp của tôi quá cao thôi, nếu không tôi đã lột trần cả quần cộc của Bồ Hóng Đen Nhánh rồi.”

Úc Ngạn ngẩng đầu lên là có thể thấy khoảng trống giữa các xương sườn của quái vật xương trắng, một tay y nắm lấy xương sườn của nó kéo cơ thể lên cao, áo choàng lễ phục nhà ảo thuật bay phấp phới, chân đạp lên giữa những mấu xương sắc nhọn, dùi phá giáp đâm vào trái tim được màng mỏng bao bọc: “Tưởng em không thể lại gần anh à?”

Lớp khiên ngoài thanh máu lại bị dùi phá giáp đâm thủng, lượng máu tiếp tục giảm thêm một phần tư.

Lần này y không cho quái vật cơ hội sử dụng đồng hồ bất thường để quay ngược thời gian, chỉ cần kéo dài thêm năm giây nó sẽ không thể hồi máu.

Quái vật xương trắng điên cuồng lắc lư cơ thể, phát ra tiếng thét kéo dài vì đau đớn, dưới chân xoay mở vòng vàng, vòng vàng chia thành sáu phần hình quạt, năm phần tối, một phần sáng, kim chỉ vàng quay nhanh.

Bị Úc Ngạn đeo bám nó chỉ còn cách chọn sử dụng roulette.

Roulette có sát thương bùng nổ rất cao, một khi bị vòng vàng khóa chặt, bất kỳ ai cũng không thể trốn thoát, ngay cả Nữ Bọ Cạp trong kỳ thoát xác cũng bị Roulette đánh gục trong một lần, huống chi là một con người bình thường.

Úc Ngạn nhảy xuống khỏi thân quái vật, cơ thể hóa thành con dơi, như một tia chớp đen kéo dài khoảng cách, vòng vàng của roulette tiếp tục truy lùng phía sau dơi quỷ.

Quái vật xương trắng tập trung nhìn vào quỹ đạo bay của Dơi quỷ, song Phượng Hí đã lén chạy đến gần một đống ốc tinh thể khác, vặn xoay điều chỉnh góc độ của ốc tinh thể để phản chiếu ánh sáng và chắn tầm nhìn của quái vật.

Nó buộc phải lùi vào vùng ánh sáng yếu hơn, khi tầm nhìn vừa khôi phục nó đã thấy một con dơi lớn xông đến, con dơi mở rộng đôi cánh ôm lấy phần xương sườn phía trước của nó, răng nanh và móng vuốt sắc nhọn cắn xé xương của quái vật.

Thanh máu của quái vật xương trắng bị mài mòn dần dần, nếu không sử dụng vũ khí có hiệu quả xuyên giáp thì sát thương của Úc Ngạn đối với nó chẳng khác gì gãi ngứa.

Vòng vàng đuổi kịp Dơi Quỷ cuối cùng khóa chặt mục tiêu, thời gian quái vật hóa lúc này cũng về không, cơ thể Úc Ngạn kề sát quái vật, nếu roulette khởi động, tay quỷ từ vực thẳm chọc ra mặt đất sẽ đâm xuyên qua cả quái vật lẫn y.

Trong tình trạng suy yếu do ánh sáng mạnh chiếu vào, quái vật xương trắng chưa đủ sức mạnh, chính nó cũng không dám đón đỡ một đòn roulette của mình.

Úc Ngạn nắm chắc phản ứng của nó, mang hạch chữa trì sẵn sàng đổi máu liều mạng với quái vật, dù sao thì y cũng nằm ở trên người nó, quái vật sẽ là kẻ phải chịu toàn bộ sát thương của roulette đầu tiên.

Vòng vàng truy đuổi tự động tắt, quái vật xương trắng tự kết thúc kỹ năng, bàn tay xương trong lồng ngực túm lấy tay chân Úc Ngạn, xé chó con cao su phiền phức này ra khỏi cơ thể mình.

Thời gian cooldown của Hạch quái dị – Dơi quỷ dữ chỉ có mười giây, chớp mắt đã làm mới, hiệu quả chính của bộ lễ phục nhà ảo thuật “Khái niệm thời gian” giúp Úc Ngạn có khả năng đếm giây chính xác, khi thời gian hồi chiêu kết thúc, Úc Ngạn lập tức hóa thành dơi lớn, bay khỏi quái vật xương trắng.

“Cẩn thận–!” Kỷ Niên vội vã cảnh báo qua tai nghe.

Thời gian quay ngược một giây, con dơi đã bay xa khoảng hai mươi mét nhưng bị kéo ngược trở lại, một cánh của Dơi Quỷ bị bàn tay xương của quái vật nắm chặt kéo mạnh xuống, đập thẳng vào một chiếc ốc tinh thể màu hồng có đầu nhọn hướng lên trên.

Con dơi hơi nghiêng mình, tránh khỏi vỏ ốc tinh thể để không bị đầu nhọn xuyên qua tim, nhưng cơ thể vẫn rơi mạnh xuống đất, đôi cánh co giật nằm sõng soài trên mặt đất.

Úc Ngạn hiện lại hình người, đau đớn nằm trên mặt đất, tơ máu trào ra khỏi khóe miệng, lục phủ ngũ tạng như muốn vỡ nát, mất đi cơ chế miễn thương hoàn toàn của Dơi ma quái, Úc Ngạn như mất đi phương thức bảo vệ quan trọng nhất, lượng máu ít ỏi đáng thương trên đầu giảm xuống chỉ còn lại một vạch cuối cùng.

Quái vật xương trắng leo lên đỉnh vỏ kén rồi từ trên cao lao xuống, Úc Ngạn nhịn đau lăn tròn tránh khỏi cú đập trời giáng của quái vật, cũng may có Phượng Hí kịp thời đến gần, kéo Úc Ngạn vào đống ốc xoắn tinh thể sáng rực, quái vật xương trắng bị chặn ngoài ánh sáng.

“Đống ốc tinh thể phát sáng này quá quan trọng, dù bị thương cũng có thể kịp thời trốn vào chỗ có ánh sáng để chữa trị, nếu cứ kéo dài thế này thì có hy vọng,” Ung Trịnh lo lắng, người lạc vào cảnh giới giết chóc khiến hắn khó thở, “Tổ trưởng Chiêu rất sợ ánh sáng, cậu nhìn xem, ngài ấy cứ tránh đi vào những chỗ có ánh sáng. Từ lúc bắt đầu đến giờ, ngài ấy càng ở lâu trong ánh sáng thì càng trở nên yếu đi.”

“Trước đây, Dơi ma quái có thể phân tán thành vô số con dơi nhỏ, phân tán sự chú ý của kẻ địch, giờ đây dơi biến lớn lại chỉ có một, quá dễ thu hút thù hận,” Kỷ Niên lật quyển sổ sổ tay dày đặc các chú thích, “Dù sức tấn công đã tăng lên nhưng sát thương gây ra cho quái vật vẫn chưa đủ, nhưng các đòn tấn công của quái vật lại vô cùng chí mạng.”

“Còn hạch nào có thể dùng để hợp thành không?”

“Điều khiển Satan (mất phương hướng), Con mắt của tia Rơn-ghen (thấu thị), lấy vật trong tranh, Hệ thống phồng chống nghiện (cưỡng chế offline sau một giờ), Quy tắc (đặt ra quy tắc), Kỹ thuật điều khiển tơ (khống chế đứng yên), Chiếm được quyền Vua (chiến đấu).” Kỷ Niên mở quyển sổ dày cộp ra, trên đó ghi đầy các lộ trình hợp thành mà cậu, Úc Ngạn và Tiểu Nhị đã tính toán, họ đã suy đoán các kết quả hợp thành có thể đạt được từ mỗi ba hạch.

“Nếu không phải tổ trưởng Chiêu hóa kén quá đột ngột, chúng tôi đã định đến buổi đấu giá và cửa hàng linh hồn người chết thuộc Tháp Nghiêng để chọn vài hạch mạnh rồi.”

“Thực ra những hạch này cũng đủ dùng, mỗi lần Úc Ngạn chỉ có thể đeo một viên hạch, hạch cao cấp mới cần thời gian để thích hứng, cậu ấy cũng khó có cơ hội thay đổi hạch thường xuyên.”

Tít tít tít tít…

Máy tính đột nhiên phát ra một loạt âm thanh cảnh báo, Ung Trịnh mở cửa sổ giám sát khác, phát hiện thiết bị cảnh báo gắn bên cánh cửa Đức Mẹ Tường Vi đẩy mở đang báo động.

Phóng to hình ảnh để kiểm tra, Ung Trịnh phát hiện điều bất thường.

“Đây là gì,” Ung Trịnh nhíu mày nhìn chăm chú vào không khí méo mó ở hai bên dưới cánh cửa, “Vết nứt.”

Kỷ Niên cúi người lại gần màn hình để quan sát: “Trước đây không có sao?”

“Tôi vừa kiểm tra nửa giờ trước.”

Không chỉ họ nhận được cảnh báo, mà ngay cả Bộ chỉ huy quân đội đóng tại thành phố Ân Hy cũng nhận được tín hiệu cảnh báo, chưa đầy ba phút, ba chiếc trực thăng quân sự đã xuất hiện trên bầu trời.

Tiếng cánh quạt kêu vù vù từ phía bờ biển tiến gần về phía đường lớn, mỗi chiếc trực thăng ngụy trang đều được trang bị vũ khí dị động hạng nặng, các lính thủy đánh bộ đeo kính bảo hộ dây băn đạn dị động trên người, cơ bắp tay to như miệng bát, cầm súng tiểu liên, tay vịn vào thanh an toàn nghiêng mình ra bên ngoài.

“Gọi về tổng bộ, cửa chính xuất hiện dấu hiệu nứt, vết nứt nhỏ đang lan ra hai phía Đông và Tây,” Bộ đàm kêu xè xè.

“Gọi về tổng bộ, phát hiện vỏ kén dị thể ở hướng một giờ. Chỉ số bức xạ dị hóa tăng cao, máy dò phát hiện dao động mạnh, xác định là dị thể cấp siêu cao hóa kén.”

“Phán đoán sóng hóa kén cộng hưởng với cánh cửa gây ra vết nứt.”

“Phát hiện có hoạt động của con người gần kén!”

“Là nhân viên của Công ty Săn dị thể Subway chi nhánh Ân Hy.”

“Cấm dị thể cấp siêu cao hoạt động trong phạm vi thành phố, thực hiện biện pháp trục xuất.”

“Rõ!”

Máy bay trực thăng bay thấp hơn, phát loa cảnh báo yêu cầu người dân xung quanh sơ tán, súng máy hạng nặng và tên lửa dị động trên trực thăng nhắm chuẩn vào vỏ kén trong hố ốc tinh thể.

“Chúng tôi đã nộp đơn xin Chính phủ cấp phép cho hành động đặc biệt, sáng nay tổ công nghệ thông tin đã phản hồi, còn Nguyễn Tiểu Ky và Đại Ngụy vẫn đang chờ trụ sở gửi tài liệu tới.” Ung Trịnh liên tục gọi điện cho Nguyễn Tiểu Ly nhưng đối phương luôn bận, “Tôi cứ tưởng hành động lén lút sẽ không làm quân đội chú ý nhưng cánh cửa kia sao lại như vậy?”

“Quân đội muốn cưỡng chế thanh trừng, cậu tìm cách kéo dài thời gian cho họ,” Kỷ Niên lo lắng vỗ đầu hắn, rút điện thoại gọi cho trụ sở, yêu cầu họ đẩy nhanh tiến độ xin phép.

“Tôi có thể nghĩ ra cách gì đây? Gây nhiễu thiết bị quân đội? Cậu muốn chết à, tôi và Úc Ngạn có thân thiết đến mức vì cậu ta mà phải ngồi tù không? Tôi giúp cậu ấy đến đây là đã hết lòng hết dạ rồi, hạch vàng cấp một của cậu ấy có gắn vào đầu tôi đâu.”

Trong lúc hai người tranh cãi, một bóng đen nhỏ bé đứng chắn trước trực thăng ngụy trang đang bay lượng, bảo vệ vỏ kén khổng lồ trong hố ốc tinh thể sau lưng. Những chiếc vảy hình kim cương màu đen như Đá vỏ chai kết nối thành chuỗi, bao quanh toàn thân cậu ta, hai chùm vảy sắc nhọn tụ lại vào hai tay, ghép thành hai lưỡi đao vảy.

Súng máy xả đạn, Tiểu Quỷ né tránh giữa làn đạn dày đặc, hai tay vung đao vảy chặn mọi viên đạn dị động bắn về phía kén, đầu đạn va chạm với đao phát ra tiếng leng keng.

Phi công trực thăng thấy đứa trẻ mặc đồ đen lao vào kính chắn gió, toàn thân đeo đầy phụ kiện bằng thủy tinh của bộ lạc nguyên thủy, phát ra ánh sáng lấp lánh, cậu há miệng để lộ răng nanh rắn trong miệng máu.

Rầm!

Toàn thân Tiểu Quỷ được bọc vảy cứng như quả tên lửa va vào kính chắn gió, khiến lớp kính chống đạn nứt thành hình mạng nhện, buộc trực thăng phải thay đổi hướng bay.

Hách Áo Thâm Uyên Mãng là một nhánh phụ mạnh nhất thành thạo nhất của gia tộc Nhật Ngự, các thiếu niên trong tộc đều hung hãn hiếu chiến, có thể một chọi trăm.

“Đừng tiến lại gần nữa, quân nhân.” Quỷ Hủy Nha ngẩng đầu, dưới ánh mặt trời chói chang, mắt rắn vàng biến thành màu trắng tinh, tóc đen có gắn đá tinh thể của Bất Hóa Xuyên, cổ và tứ chi đeo đầy bùa hộ mệnh trong suốt, là lời bảo hộ sông băng của Bất Hóa Xuyên tặng cho cậu khi chuẩn bị lên đường.

Cậu thường mặc một chiếc áo choàng ngắn màu đen có thể dùng làm áo mưa, đứng giữa những hố đạn và mảnh vỡ bùa hộ mệnh, tay trái cầm đao vảy, tay phải nhổ viên đạn dính máu trước ngực ra.

“Báo cáo với tổng bộ, bị dị thể cấp cao khác phản kháng bảo vệ kén!”

Súng máy ngừng bắn, trực thăng bay lên độ cao nhất định, chuyển sang trạng thái tuần tra quan sát.

Kỷ Niên nhìn về phía Tiểu Quỷ một lúc rồi thấp giọng khẽ gọi Úc Ngạn: “Đứng dậy nhanh, thời gian không còn nhiều… Vũ khí quân đội hiện đại, khó đảm bảo công nghệ quân sự hiện nay đã phát triển đến mức có thể phá hủy kén hay chưa, nếu kén vỡ thì mọi thứ coi như không.”

Úc Ngạn chống tay xuống đất đứng dậy, mu bàn tay lau máu ở khóe miệng: “Ai đang bảo vệ kén?”

“Là con rắn dị thể thường quấn trên cây gậy của cậu.”

“Em ấy tên Quỷ Hủy Nha.”

“…Đúng, Quỷ Hủy Nha.” Chiến binh của tộc rắn Hách Áo Thâm Uyên Mãng.

Nhân lúc Úc Ngạn và Phượng Hí trốn vào đống ốc tinh thể để chữa trị vết thương, quái vật xương trắng không còn ép họ ra ngoài mà trở nên yên lặng hơn nhiều.

Úc Ngạn cảm thấy không ổn, y chui ra khỏi đống ốc tinh thể, quái vật xương trắng đang bò về phía máy gacha, bàn tay xương đập xuống đất tạo ra những gợn sóng vàng, khi gợn sóng lan ra đến một mức độ nhất định thì sẽ phát nổ chậm trễ.

Nó muốn phá hủy máy Gacha.

Mặc dù xung quanh chiếc máy chất đầy ốc tinh thể và được ánh sáng mạnh bao phủ nhưng quái vật xương trắng vẫn tấn công, bất chấp nguy cơ bị ánh sáng mạnh thiêu đốt, có lẽ nó đã hiểu tất cả các quân bài của Úc Ngạn đều đến từ chiếc máy này.

Tất cả mọi người đã đánh giá thấp trí tuệ của quái vật xương trắng, nó không chỉ có khả năng suy nghĩ logic mà còn có khả năng học hỏi và mô phỏng vượt trội, Úc Ngạn nhận ra mình đang không đối đầu với một con quái vật điên cuồng vô tri mà chính là Chiêu Nhiên cuồng nộ.

Máy Gacha nặng tới 200 kg, di chuyển và bảo vệ nó hoàn toàn không khả thi, Úc Ngạn biến thành dơi quỷ dữ, vỗ cánh nhanh hơn quái vật, dùng cơ thể để bảo vệ máy Gacha, nhanh chóng thay đổi hạch, nhét hạch chữa trị hai chiều vào hốc mắt.

Việc thay đổi hạch ngay lập tức là quá trình y đã luyện tập rất nhiều lần trước gương nhưng vẫn chưa thể thành công mọi lần, chuyện này đòi hỏi đủ kỹ năng nhưng khi dị hạch rời khỏi hốc mắt sẽ có quá trình ngắt liên kết, việc thay đổi nhanh chóng là hành động ép buộc ngắn những sợi năng lượng liên kết đó, cảm giác đau đớn như việc bóc một vết thương chưa lành.

Y đã chuẩn bị sẵn sàng để chịu đựng một đòn tấn công từ quái vật. Máy Gacha là chìa khóa quyết định thắng bại trong trận chiến này, có khả năng xoay chuyển tình thế, dù y có bị gãy vài xương sườn y cũng không thể để máy bị hư hỏng.

Tiếng gầm của quái vật xương trắng đến gần bên tai, Úc Ngạn cắn chặt răng chờ đợi cú đập này, sau khi chịu y phải ngay lập tức kích hoạt chữa trị hai chiều rồi phản công đâm thẳng vào tim quái vật.

Bàn tay xương giơ cao đập xuống, luồng gió nặng nề làm lây động các sợi tơ bên trong kén, Úc Ngạn nghe tiếng gió vù vù bên tai.

Lại bị quái vật đánh nữa rồi. Úc Ngạn nhớ lại những bàn tay thùng rũng kêu to đánh vào mông khi còn nhỏ, Úc Ngạn nhắm mắt lại, nhíu chặt mày, đôi môi mấp máy: “Nhẹ tay chút…”

Cơn gió mạnh sau tai bỗng dừng lại, Úc Ngạn nín thở quay đầu nhìn, quái vật xương trắng vẫn giữ nguyên tư thế đánh xuống đứng yên không động đậy, trên đầu (ý phần xương sườn phía trước) bị một miếng bơ vuông chụp lên.

“Wabby Wabbo!” Giai điệu nhạc nền game quen thuộc vang lên từ đằng xa, James đội một chiếc chảo trên đầu, vung tay ném miếng bơ vàng ra ngoài.

Kén lập tức nhận diện sự tồn tại của dị thể khác, một làn sóng năng lượng khóa chặt cơ thể James, lập tức cắt cậu thành từng mảnh.

Các mảnh vụn bị điện thoại hút lại và thu hồi, Salanka giơ hộp quà đón những mảnh vỡ anh hùng đó, trải ra trên cảnh trò chơi rồi ghép lại thành hình dạng của James, khóe miệng James trùng xuống, thanh máu giảm xuống mức thấp nhất, tạm thời mất khả năng chiến đấu.

Nặc Lan bò ra khỏi vòng xoáy của mắt dịch chuyển, tay phải cắm kiếm ánh sáng hư vô xuống đất, tay còn lại chống đất, dù đã thích nghi với vùng nước nông khá lâu nhưng khi đột ngột lên bờ cô vẫn cảm thấy lồng ngực đau thắt, mái tóc dài nhỏ nước, nước biển chảy rào rào xuống cơ thể.

Khi Úc Ngạn nhìn thấy cô đôi mắt y mới sáng lên, y cúi người chống tay lên đầu gối thở nhẹ: “Cuối cùng chị cũng đến, không có chị thì không được.”

“Suỵt, lùi lại đi.” Nặc Lan đứng thẳng dậy, bước lên đối mặt với áp lực của quái vật xương trắng, “Không kịp tham gia mở màn, khá tiếc.”

Nặc Lan vung kiếm hất nước biển ra, cơ thể nghiêng về phía trước rồi đột ngột tăng tốc.

Mái tóc dài đen trắng đung đưa theo thân hình cô, đôi chân dài bước lên một chiếc xương sườn của quái vật xương trắng, khi bị người áp sát, quái vật xương trắng tự nhiên sử dụng kỹ năng đồng hồ bất thường để kéo giãn khoảng cách giữa nó và đối phương, vòng vàng đảo ngược thời gian đuổi theo Nặc Lan.

Khi chiếc vòng vàng đảo ngược thời gian di chuyển đến chân Nặc Lan, một tia chớp đen lao nhanh đến, dơi quỷ dữ lao về Nặc Lan, khoảnh khắc vòng vàng khóa chặt mục tiêu, Úc Ngạn hiện thân, chắn cho Nặc Lan một đòn tấn công của đồng hồ bất thường.

Úc Ngạn bị kéo ngược về vị trí năm giây trước, để lại đủ không gian cho Nặc Lan thi triển, cô mạnh mẽ giáng chân dài xuống, gót chân nện vào phần đầu xương sống của quái vật xương trắng.

Một con người nhỏ bé lại có thể bộc phá sức mạnh như vậy, vị trí Nặc Lan chém vào đúng lúc cắt sự cân bằng của quái vật xương bằng, họ lấy lui làm tiến khiến quái vật loạng choạng về phía trước suýt nữa ngã quỵ.

Nặc Lan nắm bắt rất chính xác vị trí tấn công, mặc dù chênh lệch lớn về kích thước nhưng chỉ cần tìm được vị trí phù hợp nhất, sử dụng sức mạnh khéo léo để tấn công, cô có thể liên tục phá vỡ sự cân bằng của quái vật khi nó đứng, bởi trọng tâm của nó quá cao.

“Haa–!” Nặc Lan đập xuống, vung kiếm ngăn chém trúng tay xương rồi nhảy lên tung ra một chuỗi đòn đá liên hoàn, cuối cùng đá mạnh vào tim quái vật, liên đòn tàn nhẫn làm trái tim mỏng manh của quái vật run rẩy liên tục, thanh máu tụt giảm không ngừng.

“Mạnh thật. Để em giúp chị.” Phượng Hí muốn ra tay, Úc Ngạn giơ ba ngón tay ra hiệu bảo cô đợi.

Đợi ba giây.

Quái vật xương trắng đứng không vững, vội vàng triệu hồi vòng vàng, vòng vàng roulette truy đuổi về phía Nặc Lan.

“Đánh gãy nó!” Úc Ngạn quả quyết hét lên, giọng y gần như vỡ ra.

Phượng Hí ném thanh đao đường đen lên cao rồi nhảy lên theo, cơ thể nghiêng trong không trung, hai chân mở ở một góc độ không thể với người bình thường, chân phải đạp vào chuôi đao, dùng hết sức lực toàn thân đẩy thanh đao đi.

Mũi đao xé toạc không khí, vẽ ra một tia sáng lạnh trong không trung, đâm vào trái tim đang đập của quái vật xương trắng.

Ánh sáng của Roulette tắt ngúm, kỹ năng bị gián đoạn, quái vật xương trắng rống lên đau đớn, bên trong cơ thể nó tỏa ra những gợn sóng vàng xung kích, thanh đao đen cắm trong tim bị năng lượng đẩy dần ra ngoài.

Dơi quỷ dữ xuyên qua không khí đặc sệt, từ trong đống ốc tinh thể sáng rực lao ra biến thành một tia sáng đen lao thẳng đến trước mặt quái vật xương trắng, nắm lấy cán đao dồn toàn bộ sức lực vào đôi tay, đẩy mạnh vào trong.

“Chiêu Nhiên… Chết đi!” Mắt trái của Úc Ngạn sáng lên ánh đỏ, hoa văn mũi tên hai chiều trên mặt hạch chữa trị hai chiều giống như dòng máu chảy, y sử dụng khả năng chữa trị tiêu cực lên vết đao trong tim quái vật.

Phụt.

Máu nóng phun ra.

Lượng máu của quái vật xương trắng đột ngột giảm mạnh, thanh máu dày đặc không chịu nổi các đợt tấn công liên tiếp của ba người, giảm mạnh đến mức về không, bị lá chắn ánh sáng vàng khóa lại.

“Đánh ra khóa máu rồi!” Bên ngoài, Kỷ Niên đập bàn la lớn, “Đợi lá chắn tắt là giết ngay!”

Khung xương của quái vật xương trắng đổ sụp xuống đất, thân hình khổng lồ co lại, có chiều hướng thành hình người, thu nhỏ về hình dạng bán quái hóa.

Chiêu Nhiên như một bộ xương trắng nhợt, cánh tay dài buông thõng bên hông, bộ đồng phục trợ lý trắng đỏ rách nát treo lủng lẳng trên vai, trong tim cắm một thanh đao đen.

Anh ngồi dưới đất, mái tóc dài trắng như tuyết có cùng màu với tơ kén.

Bộ xương trắng yếu ớt nửa mở mắt, đôi mắt vẫn như hai viên đá quý đá đào hoa màu hồng xinh đẹp. Trông anh trắng nhợt như một con bươm bướm cạn dầu.

Thanh máu trên đầu anh đã hoàn toàn cạn kiệt, dưới thân xoay tròn vòng sáng bánh răng màu vàng, vòng quay vĩnh cửu khóa máu, bao phủ bên ngoài thanh máu là một lớp hào quang bất tử tạm thời.

Bây giờ bất kỳ đòn tấn công nào cũng không thể giết chết anh.

Úc Ngạn từng bước chậm rãi tiến đến trước mặt anh, tay phải sieets chặt dùi phá giáp đứng trước Chiêu Nhiên, dùng mũi đao nâng cằm anh lên, nhìn thẳng vào đôi mắt như đá quý của bộ xương trắng nhợt.

Xinh đẹp làm sao.

Cảnh tượng này y đã chờ quá lâu, tay phải vẫn luôn run rẩy, cổ họng nghẹn ngào, đôi chân cũng tê dại.

Y chờ đợi ánh sáng vòng quay vĩnh cửu dưới chân Chiêu Nhiên dập tắt, chỉ cần lá chắn bất tử trên thanh máu biến mất là giết anh ngay.

Kỷ Niên ôm chặt cổ Ung Trịnh, lòng bàn tay toán đẫm mồ hôi: “Tôi sắp không thở nổi rồi.”

Ung Trịnh bị cậu siết chặt đến trợn trắng mắt: “Tôi cũng vậy…”

Có tiếng gì đó xé toạc vang lên bên tai.

Sấm chớp sao? Kỷ Niên nhìn theo tiếng động, cánh cửa chính phía xa nứt ra một khe hở kinh khủng, những cây thực vật mạnh mẽ kỳ dị tràn ra khỏi cửa bắt đầu xâm lấn sinh trưởng vào thế giới loài người.

“Đừng quan tâm đến những thứ đó, chỉ cần tổ trưởng Chiêu hóa bướm là có thể đóng cửa, đừng quan tâm bất cứ điều gì nữa… Nhanh lên! Vòng quay vĩnh cửu, mau biến mất đi…”

Cảnh quan của Thế Giới Mới đang cuốn vào trong, bầu trời như bị mây đen bao phủ, ánh sáng trở nên u ám.

Kỷ Niên ngạc nhiên ngẩng đầu nhìn lên, thấy bầu trời đang bị bầu trời của Thế Giới Mới nuốt chửng, trời xanh sáng ngời bị những vòng sao xâm chiếm.

Thế Giới Mới không tồn tại mặt trời và ánh nắng.

Cảnh quan kỳ dị và cuồng loạn của Thế Giới Mới tràn qua miệng hố ốc tinh thể, vòng sao thay thế mặt trời, chiếu sáng vỏ kén.

Môi trường bên trong kén cũng trở nên u ám, ánh sáng ban ngày biến mất hoàn toàn, Nặc Lan và Phượng Hí ngước lên tìm ngọn nguồn của sự che khuất này.

Úc Ngạn cứng đờ nhìn chăm chú vào Chiêu Nhiên đang ngồi trên mặt đất trong trạng thái bán quái vật hóa yếu ớt.

Chiêu Nhiên nâng khuôn mặt xương xẩu lên, đôi mắt lóe lên ánh hồng, làn da trắng bệch trở nên mịn màng và đàn hồi, mái tóc dài vểnh lên bắt đầu chuyển màu hồng tươi từ đỉnh đầu rồi lan xuống đuôi tóc.

Quái vật nắm lấy thanh đao Đường đen đang cắm trong ngực rồi rút ra ngoài, vết thương xuyên qua tim khép lại ngay lập tức.

Úc Ngạn ngỡ ngàng, lùi lại hai bước.