Ép Hôn

Chương 76: Chương 76





- Ken, dậy nhanh đi!
Thằng nhok cố mở mi mắt ra, nhìn con bé đang ngồi hậm hực bên cạnh. Rồi ko buồn nhìn thêm cái nào nữa, thằng nhok nhắm mắt lại ngủ tiếp.
- Grừ, anh muốn chết đấy ak`! Dậy nhanh đi, bố mẹ đang chờ!- con bé bực mình nói, cũng đúng thôi khi nói đã phải gọi thằng nhok khản cả cổ suốt 10 rồi. Công nhận tên này ngủ ghê thật, ai biểu hôm qua tự nhiên đứng đợi nó đến khuya, đúng là điên.
Thằng nhok uể oải ngồi dậy, nó bik dù có muốn cũng ko ngủ đc khi bị con bé làm phiền thế này. Lơ đãng nhìn con bé, thằng nhok vẫn thấy trước mặt mình là một con nhỏ dễ thương, nhí nhảnh, lanh chanh như thường ngày, khác hẳn vs ánh mắt ấm áp và kì lạ lúc tối....
- Ken, anh nhanh xuống nhà rui` ăn mà đi học đi, trễ rui` đừng trách tôi- con bé lên giọng dạy bảo.
- Hừ, làm như tôi trễ còn cô ko trễ- thằng nhok hừ nhẹ.
- Tất nhiên. Ak`, suýt quên nói vs anh, sang nay tôi sẽ đi học vs Lâm Kha, ko cần nhờ "công tử đây" nữa đâu- con bé nói, giọng có chút mĩa mai.
Thằng nhok sững sờ khi nhận đc tin mà con bé vừa nói. Có chút j` đó tức giận, ko hài lòng dâng lên trong lòng nó. Cố kìm nén, thằng nhok vẫn giữ nguyên khuôn mặt bình thản, song ánh mắt vẫn để lộ chút man mác buồn.....
- Sao cũng đc, tùy cô thôi.
Con bé nhún vai trước hành động và thái độ khó hiểu của thằng nhok, tự hỏi mình có làm j` sai ko nhưng ko tài nào tìm ra đc. Thôi, mặc vậy, con ng` này lúc nào cũng bí ẩn vậy.- con bé ngán ngẩm nghĩ rồi bước xuống nhà.
Thằng nhok dựa ng` vào tường, tự thấy mình ngu ngốc quá đỗi khi có thái độ như vậy vs con bé. Rõ ràng là bik mình rất thick, nhưng vẫn nói như thể chẳng quan tâm. Nhưng, cũng đúng thôi, bây h, con bé đã......Có lẽ nó cũng đã chẳng còn cơ hội, cứ thế có khi lại tốt hơn......

Thằng nhok cười đầy chua xót rồi bước xuống nhà. Con bé vẫn đang ngồi trên ghế, ăn trái cây.
- Anh chậm chạp thật đó- con bé trề môi nói.
- Sao cô còn chưa đi?
- Lâm Kha chưa đến. Eo, đừng có nhìn tôi như thế sợ quá đi- con bé giả bộ rùng mình trước ánh mắt của thằng nhok, rồi mỉm cười tinh nghịch.
Thằng nhok ko nói ko rằng, lẳng lặng bước đến phía phòng ăn, thờ ơ nhìn vào đống đồ ăn trên bàn, nó khẽ thở dài, cố ăn một ít rồi thôi, chuẩn bị đi học. Bên ngoài, con bé đang nói chuyện vs Kavin, mỉm cười xem ra rất vui vẻ.
- Anh ăn xong rồi hả? Nhanh ghê!- quay sang Kavin- chúng ta đi thôi, nếu ko sẽ muộn mất thôi.
- Sẽ ko sao đâu- Kavin cười nhẹ.
- Hix, đến lúc đó anh có chịu trách nhiệm thay em đc ko? Thế nào cũng bị bố mắng- con bé xụ mặt xuống.
Kavin mỉm cười ko nói j`, giục con bé lên xe rồi phóng đi. Phía sau, thằng nhok vẫn đứng đó, dõi mắt theo chiếc xe ngày một xa dần, lòng chợt đau thắt. Lúc nãy, hai ng` đó xưng hô là "anh", "em", có lẽ những j` nó dự đoán là đúng. Xem ra sẽ phải có lúc nói đến chuyện từ hôn- thằng nhok chua xót nghĩ rồi nhấn ga, chiếc xe lao đi, tựa một cơn bão........
- Lâm Kha, em đói quá ak`.- con bé nhăn mặt làm nũng.
Kavin quay đầu nhìn con bé rồi nheo mắt lại, đưa tay lên cốc nhẹ vào đầu con bé rồi cười hiền.
- Ăn cho lắm vào, đến khi phát phì lên thì khổ ^^
- Hứ, kệ em.- con bé giã vờ giận dỗi rồi cười hì hì.- đi mà
~
- Thôi, đc rồi, thu lại ánh mắt đó của em đi.- Kavin mỉm cười, lắc đầu chịu thua con bé.
Con bé cười tươi rồi lại quay sang trò chuyện vs Hana- hiện đang trong tình trạng ngạc nhiên quá độ, ko nói nổi nên lời....
- Anny.....cậu.....cậu và Kavin.....???
- Lâm Kha ák hả? Sao cơ?- con bé vô tư hỏi lại.

- Hai ng`.......
-.....đang quen nhau ak`?- Mike hỏi chen vào, cậu chàng cũng thấy rất ngạc nhiên trước sự thân mật quá-chi-là-thân-mật của hai ng` này.
Con bé hơi mở to mắt một chút, rồi ko nói j`, chỉ cười hiền. Đó phải chăng là một lời khẳng định? Ở bên cạnh, thằng nhok suốt buổi học đến h vẫn quay mặt đi hướng khác, cố ko nhìn thấy cảnh mà mình ko muốn thấy. Nhưng mà làm sao tránh đc khi mà con bé ngồi ngay bên cạnh còn Kavin thì ngồi ngay sau thằng nhok? Làm sao mà tránh khi những cảnh đó cứ như đập vào trước mắt? Thằng nhok đã phải rất cố gắng kiềm chế để mình ko nổi điên.....
- Cậu ko khỏe ak`?- Hana quan tâm hỏi thằng nhok.
- Ko sao- thằng nhok lạnh nhạt trả lời theo đúng phong cách thường ngày của nó.
- Này, sao mà anh ăn nói mất lịch sự thế hả? Ng` ta quan tâm nên hỏi thì cũng phải trả lời cho đàng hoàng chứ!- con bé tức giận nói.
- Mặc kệ tôi- thằng nhok gằn giọng nói rồi bỏ đi, để lại phía sau con bé tức xì khói, khua chân múa tay loạn xạ.
- Em làm cái j` thế?- Kavin bật cười hỏi khi trông thấy bộ dạng của con bé.
Con bé ko nói j`, bĩu môi nhìn theo thằng nhok lần cuối rồi vui vẻ nhìn đống đồ ăn trên tay Kavin, lấy cho Hana một ít rồi ăn ngon lành.
- Anh ăn ko?- con bé đưa lên miệng Kavin một miếng bánh.
Kavin có chút ngạc nhiên rồi cũng mỉm cười, há miệng ra. Trông hai đứa nó lúc này ko khác j` một đôi tình nhân thứ thiệt, ơh`, mà có khi là thế thật cũng nên......
Ở bên cạnh, Hana thì vẫn chưa hết ngạc nhiên về cô bạn thân của mình và 1 trong 3 Hoàng tử của trường, Kavin- ng` nổi tiếng bởi sự lạnh lùng, ko bao h quan tâm đến bất kì một cô gái nào. Nghe tin đồn là vì cậu đã yêu một cô gái nào đó, ko lẽ đó lại là.....Anny?- Hana bất chợt nghĩ, lòng chợt thấy có j` đó đau nhói, bất an, chẳng phải Anny là vợ chưa cưới của Ken sao, sao lại......ko thể nào......nếu thật vậy, chẳng lẽ, Anny sẽ........

- Hana, cậu đang nghĩ j` thế?- con bé lay lay ng` Hana khi thấy cô bạn của mình đờ ng` ra.
- Huh? Ak` ko, ko có j`, tớ ko sao- Hana mỉm cười.
Con bé nhún vai kiểu "nếu cậu ko mun nói thì thôi vậy" rồi lại tiếp tục quay sang nói chuyện vs Kavin, cười đùa vui vẻ, ko hề để ý thấy có 1, ak` ko, 2, mà có lẽ chính xác hơn là 3 ng` đang có chút ko vui, lòng đau nhói......
Thằng nhok sau khi đi đâu đó cũng đã trở về chỗ của mình, ngồi yên mà ko nói j` như suốt buổi lúc nãy. Nó bây h ko thể làm j` hơn ngoài việc im lặng, lặng lẽ quan sát con bé- cô vợ bé nhỏ của nó, ak`, chắc nó cũng sẽ chẳng đc gọi con bé như vậy nữa sớm thôi.......
Mike từ suốt hôm qua đến h đã có chút ngờ ngợ trước sự thân thiết giữa con bé và Kavin, chỉ là ko ngờ lại thân đến mức này. Cậu khẽ nhíu mày, vậy là lại có thêm một ng` nữa......
Vẫn còn một ng` nữa......Cô gái đó nãy h vẫn chăm chú nhìn con bé và Kavin, có lẽ tự cô cũng ko thể nhận ra ánh mắt của mình có chút tiếc nuối, đau khổ, ân hận, và, một cái j` đó....vỡ tan......
~~***
~~
Thằng nhok ngồi trong phòng, tai đeo headphone nhưng trí óc lại để ở một nơi nào đó...thật xa.....Có lẽ nơi-nào-đó mà nó đang nghĩ đến, nơi đó, có một cô gái........