Ép Hôn

Chương 105: Chương 105





- Ko thế nào cả.- jay lạnh lùng nói.
- Thật ư?- con bé nheo mắt hỏi- Vậy nếu tôi bảo sẽ thả cậu ra, cậu cảm thấy thế nào?
- Ý cô là j`?- cậu quắc mắt nhìn, sự ngạc nhiên chút lo lắng hiện rõ.
- Là tôi sẽ thả cậu, Jay- con bé vẫn điềm nhiên nói.
- Tại sao? Cô tốn bao nhiêu công sức để bắt chúng tôi, rồi sau đó lại thả đi một cách dễ dàng như vậy ư?- Jay nghi ngờ hỏi.
- Cậu nghĩ sao cũng đc.
- Rốt cuộc cô mun j`?
- Cậu thật sự ko bik?- con bé hỏi lại, giọng khinh khỉnh.
Jay im lặng, cố gắng đoán thử cô gái đang ngồi trước mặt mình đây đang nghĩ j`, nhưng xem ra là vô ích.....Chợt, một ý nghĩ lóe lên....
- Cô mun tôi làm n........- song, cậu chưa nói hết câu, con bé đã bật cười.
- Cậu thông minh đó, Jay!
- Ko bao h.- cậu nghiến răng nói.
- Thật là "ko bao h"? Ngay cả khi tôi sẽ cho cậu thứ mà cậu mong mun nhất?- con bé nheo mắt, vẻ bỡn cợt hỏi.
- Cô bik tôi mun thứ j` ư?- Jay cũng cười nhạt đáp lại.
- Tất nhiên.- con bé nói, vẻ tự tin, rồi, chùng giọng xuống- Mặc dù tôi ko mun cậu có "thứ" đó, vì tôi cũng rất thick, nhưng thôi vậy, cho cậu cũng chẳng sao. Bik làm sao đc, "thứ-đó" lại thick cậu hơn thick tôi.
- Tôi ko hiểu cô đang nói j`.- Jay nhìn con bé đầy ngạc nhiên, tự hỏi cô ta đang nói cái j`, j` mà "tôi cũng rất thick "thứ-đó"" rồi lại ""thứ-đó" lại thick cậu hơn thick tôi"....Là sao?
Con bé ko nói j`, một lần nữa nhìn thẳng vào Jay, ánh mắt vẫn ánh lên sự cương nghị và đầy sức áp đảo như mọi lần, song lại có chút j` đó như buồn bã.....
- Đồng ý hợp tác chứ, Jay?- con bé bình thản hỏi.
- Ko.- Jay cương quyết nói.
- Kể cả khi tôi cho cậu.......- con bé thấp giọng, ra vẻ bí hiểm, rồi, mỉm cười-.......Hana?

Hana? Jay ngạc nhiên. Sững ng` nhìn con bé. Cô ta nói như vậy là có ý j`? Sao lại là cho cậu Hana?
- Cô có ý j`?- cậu gằn giọng nói.
Song con bé vẫn mỉm cười, và, nói một chuyện chẳng ăn nhập j` vs câu hỏi trên.
- Haiz........Tôi cũng thật ko hiểu sao rõ ràng bik là em gái mình mà cậu vẫn yêu Hana, Jay. Cậu ko hiểu rằng hai ng` là anh em, mà anh em thì là ko thể ak`? Như thế gọi là "loạn luân" đó, Jay.
- Cô...........Tôi ko có.- Jay chối phăng.
- Thật?- con bé cười khẩy hỏi.
- Tôi ko yêu hay thick j` cô ta cả. Thậm chí là ghét.
- Đó, điều khiến tôi cảm ngạc nhiên hơn cả, là, rõ ràng cậu đối xử tệ như vậy, vẫn thick cậu đc là sao?- làm lơ điều mà Jay nói, nó vẫn nói vẻ chán nản.
- Cái j`?- Jay mở to mắt kinh ngạc.
- Oh`, hóa ra cậu ko bik.- con bé vờ ngạc nhiên nói- Xem ra cậu chẳng tinh ý j` cả, Jay. Cậu ko bik, Hana- tức em gái cậu, cũng, thế nào nhỉ? Ak`, Hana cũng *thở dài* rất yêu cậu.......
Jay kinh ngạc nhìn con bé. Ko thể, làm sao có chuyện đó đc......
- Thật ko tin đc là trên đời này lại có chuyện này a! Anh em yêu nhau, một đề tài thật tuyệt nhỉ?
- Cô............
- Cậu tôi ko nói làm j`, ko ngờ Hana cũng....xem ra cũng là chết vì trai đẹp thôi.....Ngay cả anh mình mà cũng vậy thì..........- con bé nói, vẻ mĩa mai.
- Im đi! Ko đc xúc phạm đến em ấy!!!!!!!- Jay tức giận hét lên.
Và, đáp lại là tràng cười của con bé......
- Cuối cùng thì cậu cũng đã có thái độ nhỉ? thế nào? Nghe ng` khác nói như vậy cảm giác thế nào? Jay, cậu phải bik là tình yêu anh em ko dc chấp nhận trong xã hội này! Và Hana, cậu ấy là em gái của cậu, hai ng` là ko thể, hiểu chưa?- con bé cũng hét lên.
- Tôi ko cần bik....!!!!!!!
- Im đi và nghe tôi! Cậu có thể ko cần nghe mọi ng` nói thế nào, nhưng Hana thì ko! Cậu nghĩ mình có thể che đậy cảm xúc của mình đến bao h? Cứ cho là cậu có thể, còn Hana thì sao hả? Đến lúc đó, mọi ng` sẽ nhìn hai ng` bằng con mắt như thế nào? Khinh bỉ? Dè bỉu? Hay là ruồng bỏ? Cậu bị như thế, tôi ko quan tâm, nhưng còn Hana, Hana thì sao hả? Cậu nỡ để cậu ấy sống như thế ak`????????- con bé tức giận hét lên.

Jay sững ng` mở to mắt nhìn con bé. Những chuyện này, cậu chưa từng nghĩ đến, đơn giản vì chưa bao h cậu nghĩ Hana cũng yêu cậu......Nhưng bây h....
- Tôi có thể làm j` đc chứ?- cậu khổ sở đưa tay lên ôm đầu.....
- Cậu ko, nhưng tôi thì có.- con bé lấy lại bình tĩnh nói.
- Cô?
- Đúng vậy.
- Đó là thứ tôi đc khi giúp cô?
Gật đầu.
- Vậy nếu tôi nói ko?
- Tùy cậu. Dù sao tôi cũng ko thể đứng nhìn Hana đau khổ như vậy, dù j`, tôi cũng sẽ giúp hai ng`.- con bé thở hắt ra.
- "ko thể đứng nhìn Hana đau khổ"? Vậy sao lúc nãy cô.......
- Vốn dĩ cũng chỉ là để xem thử cậu có thật sự yêu Hana hay ko thôi- con bé nhún vai nói- Oh`, đừng ngạc nhiên. Tuy đúng là tôi đoán đc điều đó qua ánh mắt và hành động của cậu thật. Nhưng, dù j` cũng chỉ là "đoán", ai mà bik đc chắc chắn chứ.- con bé mỉm cười.- H thì tốt rồi.
- Nhưng, hẳn j` Hana đã.........- Jay ngập ngừng nói.
- Điều đó, tôi bik rõ hơn cậu, Jay.- con bé cười nhẹ.
- Nhưng dù có thế, chúng tôi vẫn là anh em, đó là sự thật ko thể chối cãi.- Jay đau khổ nói.- Cô ko thể làm j` đc đâu....
- Đừng nói những j` mà cậu ko bik, Jay- con bé nhếch mép cười nhạt.- Thế nào, đồng ý giúp tôi chứ?
Jay im lặng.
- Con ng` sống cần có chút ích kỉ, Jay.
- Ko. Tôi ko thể. Tôi ko thể vì bản thân mà phản bội, đi giúp kẻ thù khiến gia đình gặp chuyện.
- ôi dào, chuyện đó cậu đừng lo, tôi đảm bảo gia đình cậu sẽ ko sao. Hơn nữa, ai nói vs cậu chúng tôi là kẻ thù của gia đình cậu? Tôi có một số thứ cần cho cậu xem đây, Jay.- con bé mỉm cười, lấy từ Key một tập hồ sơ j` đó, đưa cho Jay.

Néu là trước đay, Jay sẽ ko ngần ngại mà quăng cái đông giấy kia vào thùng rác, nhưng sau chuyện vừa rồi, cậu dường như có chút j` đó tin tưởng cô gái này. Đưa tay lên đón nhận đống giấy má kia, Jay giở từng trang một ,đọc lướt mắt qua. Đột nhiên.........
Chết sững....
- Ko thể nào!- cậu la lên.
- Chính xác là vậy đấy.- con bé vẫn điềm nhiên nói.
cậu dường như ko còn tin vào mắt mình nữa....
- Ko thể, làm sao bố tôi lại có thể.......
- hừ. Năm xưa, chính ông ta- tức bố cậu- đã âm thầm bòn rút công quỹ, ăn bớt tiền, dẫn đến suýt nữa toàn bộ dự án bị sụp đổ. May mà chúng tôi phát hiện kịp thời nếu ko.........
- Ko lẽ........
- Hừ. Bởi vì ko còn cách nào khác, chúng tôi mới phải phá hủy hợp đồng vs gia đình cậu, còn ko đòi bồi thường thiệt hại, ko ngờ các ng` lại lấy oán trả ân.- con bé trừng mắt nói.
- Tôi.......
- Thôi, dù sao cậu cũng ko có lỗi, tôi cũng ko trách cậu làm j`. Chúng tôi cũng bik, có ng` đứng sau chỉ huy các ng` làm việc này, cái mà tôi cần, chính là ng` đó.
Jay im lặng, tỏ vẻ khó xử.
- Đừng lo- con bé cười- tôi ko bắt cậu nói ra ng` đó đâu. Tôi chỉ cần cậu giúp một việc thôi. Còn là j`. sau này tôi sẽ nói. Bây h thì hãy về đi, có lẽ, Hana khóc hết nước mắt rồi đấy..........- con bé cười buồn.
- Ukm......Cảm ơn....
- Ko có j`. Đã nói là chỉ vì Hana mà......Chỉ cần, cậu đối xử vs cậu ấy tốt là xem như trả ơn tôi rồi- con bé mỉm cười.- ak`, về thì đưa cho cậu ấy cái này nha!
Nói rồi, con bé đưa ra một hộp quà nhỏ, sau đó quay ng` bỏ đi. Ngắm nghía cái hộp quà, Jay tự hỏi trong này có cái j`? Nhưng rồi, cậu nhún vai bỏ qua và đi về nhà........
Bên trong hộp quà là một chiếc lọ thủy nhỏ vs một mảnh giấy điều ước bên trong...... "Tớ đã thực hiện lời hứa của mình, tha thứ cho tớ nhé, Hana?"
(Đề phòng mọi ng` ko nhớ lời hứa j`, để TM nhắc lại nhá!
- Hana, cậu có giận ko nếu tớ làm việc có lỗi vs cậu?- con bé nói, giọng sâu lắng.
- Ko. Vì mọi việc cậu làm lun có lí do của nó- Hana tin tưởng đáp.
- Vậy ư?- con bé cười khan- cậu đã tin tưởng tớ quá rồi. Chỉ e..........- nó cười- Nếu sau này, cậu làm j` có lỗi vs tớ, tớ cũng sẽ bỏ qua cho cậu.
- Thật ư?- Hana cười hỏi.

- Ukm, sẽ bỏ qua cho cậu- mỉm cười đầy ẩn ý- và cho ng` cậu yêu.
- Tại sao lại là cho ng` tớ yêu?
- Ukm, tớ đã nói rồi, tớ nhất định ko để ng` khác làm cậu bị tổn thương.- con bé mỉm cười.)
~oOo~
Sáng sớm.
Mệt mỏi, mở mắt ko ra, con bé cố gắng ngồi dậy......Thật tình, cũng tại hôm qua thức khuya đọc truyện, hic. Đưa tay lên che miệng, con bé ngáp một cái thật dài, quay sang bên cạnh nhìn. Cái giường trống trơn.
Lững thững bước xuống nhà, con bé chui ngay vào nhà bếp, kiếm chút j` đó ăn.
- Dậy rồi đó hả?- Key cười hiền hỏi.
Con bé gục gà gục gật đầu. Hic, nó vẫn còn mơ mơ màng màng, đã tỉnh ngủ đâu cơ chứ!
- Thôi thôi, anh thấy tốt nhất em nên lên ngủ tiếp đi là vừa, xem cái dáng kìa, ko khéo ngã ngữa ra mà ngủ ở đây lun quá!- Key bật cười nói, lắc đầu nhìn con bé ngủ gật trên bàn....
- Nhưng mà sáng nay em phải đ.........Mà thôi, kệ. Buồn ngủ chết mất a!
~- con bé gục gặc nói, định đứng dậy đi lên phòng ngủ tiếp, song cái chân nó ko nghe lời....
Suýt ngã! hic, cũng may có Key đỡ kịp, ko là tiêu cái mặt xinh đẹp >"< Con bé thở dài một cái, xong xuôi, dựa luôn vào ng` anh mà ngủ ngon lành (thông cảm, con nhỏ này có tật mê ngủ *giống TM ^^ *)
Key nhìn con bé ngủ mà ko khỏi bật cười. Ko phải đầy là lần đầu anh chứng kiến cảnh này, cũng ko phải là lần đầu con bé ngã luôn vào ng` anh rồi ngủ, nhưng lần nào anh cũng ko tránh đc bật cười. Nhiều lúc, thấy con nhok này thật ngây thơ a! Cứ vô tư ngủ, mặc kệ anh mun làm j` thì làm. Anh nhớ, có lần, đến khi con bé ngủ dậy đã thấy mình đang ở bãi biển, thế là hét ỏm tỏi cả lên làm mọi ng` tưởng có sóng thần hay động đất j`, haha..... ^^
Bế nó lên phòng, anh nhẹ nhàng đặt nó xuống giường, định quay ng` đi ra thì nhận ra cái tay con bé nắm chặt vạt áo mình nãy h.....
- Nhok con, buông ra cho anh đi nào!- anh lay lay con bé nói.
Con bé ko đáp chỉ ú ớ vài tiếng rồi lăn ra ngủ tiếp....
- Đúng là, ngủ rồi vẫn ko chừa cái tật làm khó dễ ng` khác.- anh mỉm cười nói. Ko còn cách nào hơn, đành ngồi xuống bên cạnh con bé, chứ h mà đánh thức nó dậy lại ko nỡ >"<
Ngắm nhìn khuôn mặt con bé chìm vào giấc ngủ, anh khẽ thở dài.....Có lẽ thời gian qua đã có quá nhiều việc xảy ra, khiến con bé mệt mỏi. Cứ nhìn vẻ mặt nó là bik, tuy đã ngủ say song vẫn phảng phất chút j` đó phiền muộn và mệt mỏi, ko thanh bình như mọi lần.......
Đưa tay lên vuốt lại mấy sợi tóc lòa xòa trước trán cho nó, anh khẽ cúi ng`, hôn nhẹ lên trán nó....
- Ngủ ngon.