Em Yêu, Gặp Nhau Trên Giường Nhé!

Chương 11: Phần cuối




Một phút trước Quý Thư Nhan vẫn còn bận rộn công việc, một phút sau lại bị người ta lôi kéo ra khỏi công ty.

Nhìn ánh mắt mập mờ của tất cả mọi người thì cô xấu hổ và giận dữ muốn chết, Quý Thư Nhan hất tay Hứa Tri Hằng thật mạnh, "Anh làm gì vậy, anh không sợ mọi người nghi ngờ quan hệ giữa chúng ta à, rõ ràng anh đã đồng ý với em tạm thời không công khai mà."

Trên mặt là nụ cười đắc ý, Hứa Tri Hằng thản nhiên quay lại nhìn những ánh mắt quan sát kia, "Biết cũng biết rồi, dù sao sớm muộn gì em cũng là cô dâu của nhà họ Hứa anh, coi như cảm nhận cảm giác làm phu nhân tổng giám đốc trước thời hạn là được."

Nghe câu trả lời ngây thơ này, Quý Thư Nhan dở khóc dở cười, "Vậy xin hỏi tổng giám đốc Hứa, ngài có chuyện gì muốn làm, công việc của em còn rất bận rộn đấy."

"Anh tìm vợ của mình còn phải lý do gì sao?" Hứa Tri Hằng cợt nhã tiến gần lên để trộm hương.

Né tránh không kịp, Quý Thư Nhan liền bị hôn trộm, gương mặt ửng đỏ đẩy anh ra, cô vội vã xem xét bốn phía có người quen hay không, nếu thật sự bị người ta thấy, không phải cô sẽ cực kỳ xấu hổ ư?

Nhìn dáng vẻ thận trọng của Quý Thư Nhan, Hứa Tri Hằng cười càng khoa trương.

Hung hăng trừng anh một cái, lại làm cho anh càng hài lòng hơn, nhìn Hứa Tri Hằng như vậy, Quý Thư Nhan cảm thấy rất thất bại.

Rõ ràng trước kia là một người đàn ông lạnh lùng muốn chết, sao bây giờ trở nên da mặt dầy như vậy, cho dù cô nói chuyện hung ác, thái độ thô bạo như thế nào, anh nhất định làm theo ý mình, bỏ mặc tất cả.

Thật sự cảm thấy tình huống của anh hôm nay rất kỳ lạ, Quý Thư Nhan cho rằng mình nhất định phải hỏi rõ ràng, “Này, nói cho em biết, rốt cuộc anh đang làm cái quỷ gì vậy?”

Trên mặt mang theo nụ cười bí ẩn, lần này Hứa Tri Hằng miễn dịch đối với mỹ nhân kế của cô, “Đi thì em sẽ biết thôi’’

‘’Hiện tại em muốn biết ngay, Hứa Tri Hằng, anh phải lập tức nói cho em biết’.’’ Khi yêu thì người phụ nữ thích làm nũng, Quý Thư Nhan cũng không ngoại lệ.

‘’Hôn anh một cái, anh sẽ cho em biết.” Khóe môi nhếch lên nụ cười xấu xa, Hứa Tri Hằng đưa mặt lại gần.

Oán trách liếc anh một cái, hôm một cái chuồn chuồn lướt nước trên gò má của Hứa Tri Hằng, ‘’Anh nói đi.’’

‘’Được, anh nói cho em biết.’’ Kéo lấy tay cô đột nhiên chạy, Hứa Tri Hằng cười to, ‘’Đợi em sẽ biết.’’

Lần thứ hai bị trêu đùa, Quý Thư Nhan không chút khách khí trừng trị anh, nhẹ nhàng dụ dỗ, khinh bỉ uy hiếp đều dùng hết, nhưng lúc này cho dù cô giày vò thế nào, Hứa Tri Hằng vẫn cắn chặt rang đóng chặt miệng không mở, cứ cãi nhau ầm ĩ như vậy đến cửa phòng bao của một nhà hàng.

Đứng ở cửa, Hứa Tri Hằng nghiêm chỉnh lại, “Nhan Nhan, nhắm mắt lại, anh cho em một kinh hỉ*.”

*kinh hỉ: ngạc nhiên, vui mừng

‘’Anh làm gì vậy?’’ Mặc dù nghi ngờ, nhưng Quý Thư Nhan vẫn nghe lời anh, nhắm hai mắt lại.

Lôi kéo tay Quý Thư Nhan đan chéo với ngón tay mình, Hứa Tri Hằng khẽ nói ở bên tai cô: ‘’Đi theo anh về phía trước.’’

Nhắm hai mắt nghe lời đi theo bước chân ổn định của anh, Quý Thư Nhan cảm thấy cửa trước mặt mình bị đẩy ra, sau đó hai người chậm rãi đi về phía trước, cho đến khi đứng lại, Hứa Tri Hằng lại không nói gì nữa.

‘’Này, em không thể mở mắt sao?’’

‘’Hứa Tri Hằng, anh làm gì vậy?’’

Thấy anh vẫn không nói một lời, Quý Thư Nhan dứt khoát hất tay anh ra, bất mãn hờn dỗi: ‘’Giở trò quỷ gì…..’’ Vốn muốn đánh ngực anh, nhưng lại ngẩn người khi nhìn thấy tình cảnh trược mặt.

Ngơ ngắc nhìn bốn người ngồi vây quanh trước mặt, Quý Thư Nhan kinh hoàng hỏi: ‘’Cha, mẹ, dì Hứa, chú Hứa, tại sao mọi người lại ở chỗ này?’’

Nhìn bộ dạng giật mình của con gái, ba Quý cưng chiều trừng mắt nhìn cô, ‘’Con bé ngốc, còn ngẩn người ra cái gì, là bạn của Tri Hằng đến đón chúng ta tới.’’

‘’Tại sao em không biết?’’ Ngây ngốc nhìn về phía người đàn ông bên cạnh, Quý Thư Nhan hận không thể đào hố chôn mình.

Thua thiệt cô vẫn còn phiền não làm sao nói chuyện này cho cha mẹ hai bên, ai biết người ta đã sớm lên kế hoạch xong rồi.

Nhận thấy Quý Thư Nhan trợn mắt nhìn mình, Hứa Tri Hằng vội vàng triển khai thế tấn công dịu dàng, ‘’Thân ái, anh biết rõ em vẫn đang lo lắng chuyện này, cho nên mới bố trí kinh hỉ này, ngay ngày hôm qua, anh đã nói chuyện của chúng ta với mọi người. Chú và dì Quý cũng đồng ý cho chúng ta ở chung một chỗ, chẳng lẽ em không hài lòng đối với sự sắp xếp này của anh sao?’’

‘’Cha, mẹ, hai người đồng ý……’’ Quý Thư Nhan không ngờ chuyện lại đơn giản như vậy.

‘’Dĩ nhiên đồng ý.’’ Ba Quý phát biểu quan điểm đầu tiên, ngay sau đó ba Hứa cũng gật đầu bày tỏ hài lòng.

So sánh với hai người ba bình tĩnh, hai người mẹ lại có vẻ quá mức nhiệt tình.

Chỉ thấy mẹ Hứa thần bí lấy ra một quyển sách từ phí sau, vẻ mặt tươi cười nhìn Quý Thư Nhan, ‘’Nhan Nhan, các con đã nghĩ đi du lịch tuần trăng mật muốn đi đâu chưa hả? Sau khi nghe chuyện của các con thì dì đang nghiên cứu cái này, con muốn nghe ý kiến của dì hay không?’’

‘’Chuyện đó không vội, tôi thấy hay là xem áo cưới lễ phục trước đi, quần áo bây giờ rất xinh đẹp, tinh xảo, Nhan Nhan của chúng ta phải lựa chọn thật kỹ mới được. Mẹ Quý cũng không cam chịu rơi ở phía sau, bày hình áo cưới sưu tầm được ở trên bàn cho bọn họ nhìn.

Nhìn bốn vị trưởng bối nhiệt tình bận rộn, Hứa Tri Hằng thâm tình khẩn thiết chăm chú nhìn Quý Thư Nhan, ‘’Nhan Nhan, tất cả mọi nguwoif đều chúc phúc cho chúng ta, em muốn gả cho anh sao?’’

Lời vừa nói ra, năm đôi mắt đồng thời nhìn cô chằm chằm, chờ đợi đáp án của cô.

Ở trong cái nhìn soi mói như vậy, Quý Thư Nhan miễn cưỡng nở nụ cười, ‘’Em…..Đồng ý.’’

Lo lắng đi qua, các vị phụ huynh tiếp tục coi thường sự hiện hữu của họ, nhiệt tình thảo luận việc chuẩn bị hôn lễ.

Quý Thư Nhan, nhìn một màn thần kì này, mỉm cười xoay người ngoắc ngoắc ngón tay đối với Hứa Tri Hằng, ngọt ngào kêu: ‘’Chồn à, anh qua đây một chút.’’

Nhìn cô đột nhiên thay đổi thái độ, Hứa Tri Hằng rất lo lắng trong lòng, làm xong tư thế phòng ngự thì chậm rãi đi qua tiếp cận: ‘’Nhan Nhan, có chuyện gì vậy?’’

Bỗng dung nhón chân lên, Quý Thư Nhan hôn lên môi của anh, ‘’Cám ơn anh!’’

HOÀN