Bây giờ, Hạ Vy cảm thấy cô đơn lắm. Lúc nào Khánh Nam cũng bận, ở lì trong công ty, đi sớm về khuya. Cô biết, anh vì công việc nên mới bỏ quên cô, hôm nay cô đến công ty để biết anh vất vả thế nào..
__________________________
Thì ra.. Anh bận đến vậy, bận đến nỗi không có thời gian để về bên cô. Thì ra.. Công việc của anh là ân ái cùng người con gái khác.
Cô bỏ đi, bỏ lại sau lưng hình ảnh của anh cùng cô ta, cô chạy vụt đi, chạy ngay về nhà và lặng lẽ khóc.
Tối đó cô đợi cơm anh đến nửa đêm. Anh bước vào nhìn cô lạnh nhạt rồi bỏ vào phòng.
-"Anh không định ăn cơm cùng em sao?"
-"Anh no rồi, em ăn đi" Anh trả lời trống không.
-"Từ khi nào.. Anh lại lạnh nhạt với em như vậy?"
Anh không trả lời, chỉ im lặng đứng đó.
-"Là vì em, vì anh, vì cả hai hay là vì.. Cô ta?"
Khánh Nam nghe xong nhíu mày tỏ vẻ khó chịu rồi đóng sập cửa lại. Hạ Vy ngồi đây, trong bóng tối mà nước mắt lã chã rơi.
-"Là vì cô ta thật rồi.." Hạ Vy lẩm bẩm.
Sáng hôm sau, Khánh Nam không còn đi sớm nữa, anh quyết đụnh ở lại ăn cùng cô.
Bữa ăn thật tồi tệ, cả hai im lặng, Hạ Vy thì thở dài, Khánh Nam thì không nói tiếng nào.. Hai người họ không còn như trước kia nữa..
-"Anh ăn cái này đi, em vừa mới học được từ chị hàng xóm" Hạ Vy vừa nói vừa gắp thức ăn cho Khánh Nam.
-"Vợ yêu anh nấu là ngon nhất, không cần ăn cũng biết ngon" Anh vừa ăn vừa nhìn cô ấm áp nói.
Ăn xong anh chuẩn bị đi làm, cô thắt cà vạt cho anh chỉnh tề, chỉnh nếp áo sơ mi lại cho ngay ngắn. Trước khi đi, anh còn hôn lên tóc cô và nói:
-"Anh yêu em"
Những thứ đẹp đẽ trước kia bây giờ đã hóa theo mây gió..
Dối trá, chỉ là dối trá...
Anh vừa ăn được một nửa, đưa mắt nhìn cô anh liền thở dài rồi đặt chén đũa xuống rồi bỏ đi.
Cô cũng lẳng lặng dọn dẹp, không nói một lời nào.
Ngày qua ngày họ sống trong im lặng. Nhưng hoài bão và tình yêu lúc trước của hai người đã bị người thứ ba vùi lấp hết rồi..
-"Kí đi" Khánh Nam đặt lên bàn tờ giấy ly hôn. Nhìn nó mà tin cô như bị dao đâm kéo cắt. Tình yêu của họ chỉ có vậy thôi sao?
-"Tại sao? Tại sao lại phải kí?" Hạ Vy đẫm nước mắt nhìn anh nuối tiếc.
-"Anh nghĩ.. Chúng ta nên chia tay trước khi chúng ta ghét nhau. Em kí đi"
-"Mình chia tay sớm như vậy.. Không phải là quá uổng phí sao?" Cô Nhìn vào hư không, đôi mắt uẩn khúc trong tuyệt vọng.