Em Trai Quá Kiêu Ngạo

Chương 18: Trong nhà em có trai trưởng thành




Từ ngày đó trở đi, tình cảm của Minh Nhan và Nhâm Hạo cũng dần dần tăng lên, mà Minh Hiên cũng không có giận nữa, chỉ là tựa hồ hắn đang cố nhẫn nhịn điều gì đó. Minh Nhan luôn nghĩ hắn đang trong giai đoạn trưởng thành, có chút quấy phá là chuyện thường tình, nên cô không quá để ý. Nếu như không có cô gái tên Lộ Xán Xán kia thờng xuyên chạy đến phá rối thì cuộc sống của cô có thể nói là rất mỹ mãn nha.

Gần đây, Hiên Hiên có vẻ là lạ, hình như hắn đang quen bạn gái a, không biết có phải là cô bé đã tặng cho hắn lá thư tình màu hồng phấn mấy bữa trước hay không.

Hai ngày nay, cô để ý thấy Hiên Hiên rất hay đi chung cùng một cô bé, mà cô bé đó sáng sớm còn cố ý đứng dưới nhà bọn họ chờ Hiên Hiên cùng đến trường.

Nhìn bọn họ sóng vai đi cạnh nhau, trong lòng Minh Nhan bỗng có một cảm giác không thể nói rõ bằng lời, có chút bứt rứt, khó chịu, nhưng ngay sau đó, nhưng cô nghĩ điều này có thể chỉ là do trong nhà có em trai trưởng thành nên trong thời gian ngắn khó tránh khỏi có chút không thích ứng được mà thôi.

Nhưng cũng thật trùng hợp, cô cùng Nhâm Hạo đi ăn cơm cũng có thể gặp phải bọn họ. Từ đằng xa đã thấy Hiên Hiên cùng một cô bé đi vào cửa, mà lần này có tính là lần đầu tiên ra mắt người lớn hay không a.

Minh Nhan mỉm cười đứng lên chào hỏi bọn họ, đôi bên tự giới thiệu một chút, thì ra cô gái kia tên là Trương Lộ Y, một cái tên thực đáng yêu. Mà bộ dáng cũng thực đáng yêu, trên mặt luôn nở nụ cười ngọt ngào, bộ dáng nhìn rất hấp dẫn, Minh Nhan phát hiện cô không cách nào có thể chán ghét người này, tuy rằng cô ta rất có khả năng cướp mất em trai bảo bối của cô a. [BN: đây có thể xem là chị ấy ăn dấm chua hok nhỉ *hắc hắc*, NV: chưa biểu hiện rõ lém đâu, xem tiếp dưới kia kìa *chỉ xuống dưới*]

Cô thật sự là một người đầy mâu thuẫn, rõ ràng lúc trước còn muốn giới thiệu bạn gái cho Minh Hiên, mà giờ thấy bạn gái thực sự của hắn thì trực giác của cô lại cho biết rằng cô không thích bạn gái của hắn, đây là cái tâm tình gì a?!

Mọi người trao đổi một chút, cuối cùng quyết định ngồi cùng bàn với nhau, không khí càng thêm náo nhiệt.

Sau khi ngồi xuống, mỗi người tự chọn món, rất nhanh đồ ăn đã được đem lên, nhìn Minh dịu dàng gắp thức ăn cho cô gái kia, còn nhìn cô ta cười dịu dàng. Trong lòng Minh Nhan không ngừng cảm thấy khó chịu, từng đợt từng đợt không dứt.

Rõ ràng muốn dời mắt đi chỗ khác, nhưng không hiểu sao cô vẫn cứ nhìn chằm chằm bọn họ.

Ngay cả Nhâm Hạo cũng nhận ra điều không ổn của cô, anh lấy tay nhẹ nhàng huých cô một cái mới khiến cô phục hồi tinh thần lại, cô quay đầu cười với anh, tỏ vẻ chính mình không có chuyện gì, rồi giả vờ vui vẻ ăn món mà Nhâm Hạo gắp cho cô, trong lòng lại thầm cười nhạo chính mình, bản thân đúng là thần giữ của, lại còn xem em trai như tài sản riêng của mình, không cho người khác mơ ước. [BN: dấm có vẻ hơi nhìu rồi a, bao giờ chị mới nhận ra chị thích anh trời =.=, NV: aaaa, tuy thấy chị ăn dấm chua rất vui nhưng chị ko nhận ra tình cảm của mình thật tức nga >”

Bữa cơm này ngoài mặt trông rất vui vẻ, nhưng mỗi người có thực sự vui như ngoài mặt hay không, chỉ có chính họ mới biết.

Ngày hôm sau, hai cặp bọn họ cũng không hẹn mà gặp, khi gặp được ở chỗ xem phim thì kết quả đôi lứa lại biến thành bốn người cùng đi. Ngay cả cuối tuần đi leo núi cũng gặp, họ lại đi chung với nhau, còn mua vé nhóm, giảm chi tiêu không ít nha. Còn nếu trong lúc ăn cơm không gặp, thì trong lúc tản bộ sau khi ăn xong chắn chắc sẽ gặp, dù có không gặp lúc này, ắt vẫn là gặp nhau vào lúc khác.

Có đôi khi Minh Nhan thực hoài nghi Minh Hiên đã nhìn lén lịch trình, nghe lén điện thoại của cô, nếu không sao lại có thể trùng hợp được như vậy. Đi nơi nào cũng đụng phải nhau. [NV: *hắc hắc* đương nhiên không trùng hợp như vậy rồi ^__^!]

Cô cũng hỏi qua Hiên Hiên , nhưng hắn trả lời lại cô một câu. “Cô có tưởng tượng quá mức không vậy.” Bất quá cô lại không phản bác, kỳ thật cô có thể nói lại, mà Hiên Hiên cũng chưa chắc nói lại cô, nhưng là mỗi lần cô cùng Hiên Hiên tranh cãi việc gì, cô đều ở thế hạ phong, thực làm cho người ta buồn bực.

Về sau cô cũng quen với việc bốn người cùng hẹn hò, dù sao cũng luôn gặp nhau, có đôi lúc cô hẹn, cũng sẽ hỏi bốn người gặp nhau ở chỗ nào.