Editor: Wei_Nhị
Thư Tâm nhìn thoáng qua màn hình cô, gật đầu nói: "Đúng vậy, KPL league chuyên nghiệp, cậu không biết à?"
Diệp Vãn Vãn không muốn thừa nhận chính mình vô tri, khẽ hừ một tiếng, không đáp lời.
Cô nhìn vị trí thứ 6 trên hotsearch, Tinh Thần chiến đội đoạt giải quán quân, đột nhiên nhớ tới những từ ngữ mà mấy fans nhắc, không nghĩ tới đánh bậy bạ mà cô lại tìm được cả "Nhóm nam" này.
Tùy ý click mở một cái video, những tình tiết trong trò chơi cô xem cũng không hiểu lắm, chỉ là màn hình có đoạn cắt của tuyển thủ chơi nữa, cô mới có chút hứng thú.
Người đàn ông mặc đồng phục lam đen, bởi vì là cúi đầu, chỉ có thể miễn cưỡng thấy được nửa khuôn mặt.
Diệp Vãn Vãn dần dần đem lực chú ý tập trung ở trên tay người đó.
Đôi tay kia khớp xương rõ ràng, thon thả tinh xảo.
Sao đều là tay cầm di động, động tác người này thoạt nhìn lại soái hơn nhiều so với người bên cạnh vậy?
Tiếp theo hình ảnh quay lại trận đấu, trên màn hình nhảy ra một cái "Penta kill ( năm sát )" chữ, sau đó dưới khán đài toàn bộ đều là tiếng kinh ngạc cảm thán của khán giả.
Diệp Vãn Vãn không tiếp tục xem, khép lại di động, đem đầu dựa trên vai Thư Tâm, cảm thán một câu: "Hiện tại trò chơi này lại phát hỏa như vậy sao, bá chiếm 3 vị trí trên hotsearch, em tin không?"
Thư Tâm nói: "Thực không nói chứ, Vãn Vãn tiên nữ, chị vẫn nên thăm quan chút thế giới phàm trần đi."
Diệp Vãn Vãn điều chỉnh lại tư thế thoải mái nhất, nghe vậy xốc xốc mí mắt, nhập diễn rất sâu nói: "Lời này là ý gì?"
Thư Tâm cười cười cùng cô phổ cập chút thông tin: "Đây là thi đấu điện tử, mấy năm trước đạt được tán thành từ phía chính phủ, chị đừng xem thường mấy người đó, thi đấu điện tử cũng được quy vào hạng mục thể thao đó."
"Chị đâu có xem thường." Diệp Vãn Vãn phản bác nói, "Chị chính là cảm thấy có chút mới lạ, hơn nữa nghe em nói như vậy giống như còn rất lợi hại......"
Cô nhớ tới trên sân bay mấy vị nam sinh kia, trách không được bọn họ lại có nhiều fans như vậy, bởi vì bọn họ đạt giải quán quân, đó chính là vinh quang của top đầu.
So sánh với chính mình ——
Diệp Vãn Vãn lại sờ sờ chính mặt mình, nội tâm thở dài một tiếng.
Nhiều năm như vậy cô đều chẳng có lấy được giải thưởng nào dựa thân, toàn dựa vào gương mặt này kiếm ăn.
So sánh với bọn họ, cô đột nhiên thấy chính mình thực thấp.
Phía trước tài xế nhìn chằm chằm kính chiếu hậu, bỗng nhiên nói: "Chị Vãn, hình như phía sau vẫn luôn có chiếc xe nào theo đuôi xe chúng ta."
Diệp Vãn Vãn vốn đang có điểm mông lung buồn ngủ thì lập tức thanh tỉnh, cô lập tức ngồi thẳng, quay đầu lại nhìn phía sau.
Nhà mới của cô ở vị trí tương đối hẻo lánh, dọc đường đi cũng không có nhiều xe, chỉ có một chiếc bảo mẫu đen không gần cũng không xa đi theo sau bọn họ.
Nhìn kỹ, chiếc xe lại càng có chút bí ẩn.
Thư Tâm chân mày cau lại: "Fan cuồng? Vãn Vãn, chị không phải nói vừa rồi ở sân bay không bị nhận ra sao?"
Diệp Vãn Vãn lúc này biểu tình cũng khó coi, fan cuồng của các minh tinh đều là câu chuyện cực kỳ mâu thuẫn.
Cô nhớ tới chuyện khi ở sân bay mình quên mang lên khẩu trang, trừ bỏ người đàn ông kia, có lẽ còn có người khác cũng phát hiện.
Cô hỏi: "Tiểu Lưu, bọn họ từ khi nào bắt đầu đi theo?"
Tài xế tiểu Lưu nói: "Đại khái là từ sân bay liền bắt đầu, mới đầu em cũng không để ý, sau đó mới phát hiện ra."
Diệp Vãn Vãn quay đầu lại nhìn chiếc xe bảo mẫu kia, chú ý tới cách đó không xa có một cửa hàng tiện lợi 24h, bỗng nhiên nói: "Trước sang bên đó dừng lại, làm bộ muốn đi mua đồ, xem bọn họ sẽ chạy đi đâu."
Xe ở ven đường chậm rãi dừng lại, phía sau chiếc xe bảo mẫu kia không dừng mà đi thoáng qua xe cô, cũng không quay đầu lại hướng tới phía cô.
Thư Tâm nhẹ nhàng thở ra: "Xem ra là tiện đường thật."
Bất quá cô lại nhìn theo chiếc xe một lúc, nếu đi về hướng đó.., biểu tình Vãn Vãn bỗng nhiên có điểm quái dị.
Tiểu Lưu một lần nữa khởi động xe, lúc này đây đổi thành bọn họ đi theo sau chiếc xe kia, sau đó...... Hai xe như thế nào cuối cùng lại đi vào chung một tiểu khu.
Cho dù là cùng tiểu khu còn chưa tính ——
Chờ đến hai chiếc xe trước sau ngừng lại ở ngay trước hai biệt thự đối diện, hai xe hai mặt nhìn nhau, người hai bên đều yên lặng ngồi trong xe, cảm thán cái này rốt cuộc là duyên phận kinh thiên động địa khiếp ma quỷ gì vậy?
Thư Tâm nhịn không được nói thầm một câu: "Cư nhiên lại trùng hợp như vậy."
Cô tuy rằng đoán được bọn họ sẽ cùng một tiểu khu, nhưng như thế nào cũng không nghĩ lại là nhà đối diện.
Diệp Vãn Vãn nhưng thật ra không để bụng, thẳng đến khi thấy mấy cậu thanh niên lục tục đi xuống xe, cô kinh ngạc trừng mắt lớn.
"Là bọn họ ——"
Thư Tâm liếc nhìn cô một cái: "Đừng nói vừa vặn lại là người chị quen đó chứ?"
Diệp Vãn Vãn lắc đầu: "Không quen biết. Bọn họ chính là mấy người trong điện thoại chị nói với em, đem toàn bộ lực chú ý trên người...... Ách, vốn tưởng rằng là nhóm nam mới debut, trên thực tế là vừa đạt được giải quán quân, Tinh Thần chiến đội."
Nghe thấy cái này tên, tiểu Lưu so với các cô còn kinh ngạc hơn: "Trời đất, Tinh Thần chiến đội!!?"
Diệp Vãn Vãn bị hắn đột nhiên kêu to làm dọa nhảy dựng, mới vừa kéo cửa xe, một chân mới cho ra ngoài, thiếu chút nữa trượt chân làm cô ôm thân mật mặt đất.
Cô còn lảo đảo một chút, sau đó cố nắm lấy cửa xe mới đứng vững, mắng câu: "Tiểu Lưu, cậu lá gan không nhỏ thật đấy, dám mưu hại bổn tiên nữ? Không có việc gì kêu cái gì kêu, như thế nào, cậu là fans bọn họ à?"
Giọng nói của cô thực nhẹ nhàng, giống như tiếng suối chảy vậy. Cho dù là hiện tại bộ dạng hùng hùng hổ, nhưng dường như người nghe lại chẳng cảm nhận được chút tức giận nào.
"Không dám không dám, em không cố ý." Tiểu Lưu chạy nhanh, cười hì hì đi theo Diệp Vãn Vãn xin lỗi, sau đó lấy lòng nói, "Tiểu tiên nữ tài hoa xinh đẹp Diệp Vãn Vãn, xin hỏi em có thể tìm bọn họ xin kí tên được không?"
Diệp Vãn Vãn thực ra cũng không vì thế mà tức giận, nhìn đám người ngoài kia, làm bộ không để ý: "Thích người ta thì cứ đi chào, việc nhỏ này hỏi tôi làm gì?."
Tiểu Lưu hoan thiên hỉ địa chạy tới, kêu nhóm nam đang chuẩn bị bước vào căn nhà đối diện.
Cậu đi tới chào người đàn ông mặc tây trang, rụt rè hỏi: "Chào anh, tôi là fans của Tinh Thần chiến đội, muốn xin chữ kí của các tuyển thủ, có thể không? Sẽ không làm chậm trễ thời gian của mọi người đâu."
Giám đốc Tinh Thần chiến đội họ Tần nhìn người đối diện một lượt, lại nhìn nhìn cách đó không xa trong xe còn có bóng hình xinh đẹp của ai đó.
Bây giờ buổi tối còn mang khẩu trang cùng kính dâm, dáng người tinh tế, lả lướt hấp dẫn, nhìn có thể khẳng định là vị đại minh tinh nào đó.
"Đương nhiên có thể." Giám đốc Tần cười cười, ý bảo chiến đội lại đây kí tên.
Tiểu Lưu đem vở đưa bút cho từng người kí xong, cuối cùng khi đến phiên Nhan Trầm, tiểu Lưu nhìn trước mắt người đàn ông cao lớn, cao hơn cậu nhiều, trong lòng tự nhiên có chút sợ hãi nuốt nước miếng.
"Chen thần, nếu anh không muốn thì......" Tiểu Lưu tưởng rằng anh sẽ từ chối không kí, không nghĩ tới người đàn ông này lại trực tiếp cầm lấy vở trên tay cậu, từ từ kí xuống cái tên đẹp đẽ.
Trên mạng đồn đại rằng Chen thần không hay kí tên, thậm chí có không ít fans vì muốn chữ kí của Nhan Trầm vung tiền như rác.
Tiểu Lưu vốn dĩ cảm thấy đêm nay chỉ cần có thể gặp tận mắt lấy được tên của bốn người khác đã là mãn nguyện lắm rồi, không nghĩ tới thế nhưng còn có kinh hỉ như vậy, quả nhiên đi theo tiên nữ dính ké chút tiên khí, vận may lập tức liền tới rồi.
"Chúc mừng mọi người lại đạt được quán quân, mùa giải sau hãy tiếp tục cố lên nhé!" Tiểu Lưu hưng phấn nói.
"Cảm ơn." Nhan Trầm thanh âm lãnh đạm, "Nếu có thể nói, có thể giúp...... Chúng tôi có thể xin chữ kí của cô ấy được không?"
Tiểu Lưu sửng sốt, trong phạm vi mấy chục mét cũng không có người khác, cậu đương nhiên có thể hiểu "cô ấy" trong lời của thần tượng là ai.
Chỉ là không nghĩ tới, người luôn bị fans nói là lạnh nhạt không gần người như Chen thần, thế nhưng......
Nhan Trầm mặt vô biểu tình nói: "Đồng đội của tôi rất thích cô ấy."
Tiểu Lưu lúc này mới đánh gãy suy nghĩ kia. Cậu liền thầm trong lòng, loại người như Chen thần sao có thể theo đuổi minh tinh, cả người đến khói lửa nhân gian còn chưa ám vào nữa là......
Nếu là vì đồng đội vậy thì hết sức bình thường, bình thường mà thôi.
Cậu vội vàng đáp: "Có thể, để tôi đi hỏi chị ấy một lát."
Tiểu Lưu chạy về, thấy Diệp Vãn Vãn che đến kín mít mặt, không khỏi âm thầm tặc lưỡi, quả nhiên là khí chất thần tiên, bọc thành như vậy mà vẫn có người nhận ra.
Diệp Vãn Vãn khác Nhan Trầm, cô có thể nói là sủng fan, từ trước đến nay đều sẽ tận tình thỏa mãn ước nguyện của các fans.
Nghe được tiểu Lưu nói chiến đội bọn họ có người muốn kí tên, cô có điểm kinh ngạc hướng bên kia nhìn thoáng qua, lại một lần nữa đụng phải ánh mắt người đàn ông kia.
Đôi mắt đen nhánh, yên tĩnh như màn đêm.
Bên trong tựa hồ ẩn chứa cảm xúc thâm trầm, khiến Diệp Vãn Vãn trong lòng nhảy dựng.
Cô áp xuống khác thường trong lòng, cúi đầu kí xong tên.
Bên kia, Tinh Thần chiến đội mấy người đều nghi hoặc nhìn đội trưởng nhà mình, sôi nổi mở miệng hỏi:
"Anh Trầm, người đó là ai thế?"
"Anh muốn xin chữ kí minh tinh làm gì, là ngôi sao nào thế?"
"Đội chúng ta người nào thích vậy?"
Mấy thiếu niên ríu rít hỏi, nghe được câu hỏi cuối cùng kia, cho nhau cái liếc nhau, tất cả đều lắc lắc đầu.
Bọn họ đến người cũng chưa nhận ra được, nói gì thích?
Tác giả có lời muốn nói: Nhan Trầm: Ta thích.
_____
Thư Tâm giúp Diệp Vãn Vãn dọn dẹp xong hành lý thì đi về.
Biệt thự này thực sự rất lớn, tổng cộng có ba tầng. Ở thành phố A, một nơi bất động sản vẫn luôn đắt đỏ này, cho dù là ở vùng ngoại thành tùy tiện mua phòng cũng cần số tiền rất lớn, huống chi là lại còn biệt thự độc lập như thế này .
Biệt thự này là người trong nhà mua cho cô, nhưng cô lại luôn ngại nơi này hẻo lánh, cô thì thích sự náo nhiệt, cho nên vẫn luôn không dọn tới đây ở.
Bất quá nghĩ tới khoảng thời gian trước, cô mỗi lần về nhà thì lại bị "nhòm ngó", cái loại này "Náo nhiệt" này cô thực không cần.
Cũng vì mấy lần đó mà Diệp Vãn Vãn không yên ổn, cuối cùng gọi người hỗ trợ chuyển nhà di, rốt cuộc căn nhà này lại thành nơi ở của cô.
Phòng ngủ chính của căn nhà này có một cái ban công lớn, còn được tạo thành một kiểu hoa viên mini.
Bốn phía đầy hoa tươi, ở giữa có một cái xích đu trắng, hoa Tử Đăng thành từng chùm trên cao, tựa như nơi ở của tinh linh, tràn ngập tâm hồn thiếu nữ.
Thư Tâm biết Diệp Vãn Vãn buổi tối thích xem sao, cho nên mới chuẩn bị cái này cho cô khiến cô bất ngờ.
Diệp Vãn Vãn hiển nhiên phi thường vừa lòng, lúc này liền ngồi lên trên ghế, đôi chân dài hơn đung đưa, cô dựa vào gối ôm phía sau, ngẩng đầu nhìn bầu trời về đêm đầy lộng lẫy.
Mẹ của cô mất sớm, cha cô sợ cô buồn, vì thế mới nói rằng mẹ cô biến thành sao trên trời, lúc nào cũng theo dõi, bảo vệ cô. Cũng chính vì thế cho nên Diệp Vãn Vãn mới có sở thích ngắm sao trên trời.
Tuy rằng biết là gạt người, nhưng cũng xem như một loại tình cảm an ủi.
Hơi gió đêm lạnh lướt qua, trong không khí tràn ngập mùi hoa nhàn nhạt.
Trước mắt không khí yên tĩnh tốt đẹp, Diệp Vãn Vãn đang thoải mái đắm chìm, liền nghe thấy cách vách truyền đến tiếng hát quỷ khóc sói gào.
"......" Thật muốn chết.
Nhà bên.
Bởi vì hôm nay đoạt được quán quân, chiến đội đương nhiên cũng tổ chức tiệc chúc mừng nhỏ.
Chuẩn bị bia lạnh, còn nướng cả BBQ, thậm chí thuê một dàn loa micro về, cắm điện rồi xướng ca "Hôm nay là ngày lành".
Người hát chính hôm này là người trong đội tuyển, tên Thượng Quan, bình thường mấy chương trình văn nghệ này đều là cậu ta hát.
"Ai ai ai, bạn học Thượng Quan, tôi cầu ngài câm mẹ nó mồm vào đi." Nam sinh tuấn tú, trong tay ôm bình rượu vừa nói là Chu Vũ Tinh, hay thường được gọi là ADC của chiến đội Tinh Thần.
ADC: là một trong những game thủ Liên Quân hàng đầu thế giới, đảm nhiệm vị trí đi rừng của Team Flash. Theo webthethao.vn
Fans thường xuyên nói hai người đó là cậu và Nhan Trầm mới là chiến đội song xử, cũng bởi vì các fan đều không thể nào biết rõ ràng ai mới là tuyển thủ C vị chân chính.
"Hôm nay là ngày lành, nghĩ thầm chuyện này đều có thể thành. Ngày mai......"
Thượng Quan không để ý tới cậu, còn tiếp tục xướng thêm mấy câu.
Chu Vũ Tinh thật sự nghe không đi xuống, một phen phác lại đây cướp đi trong tay hắn microphone, cắt hắn ca, cho chính mình tới đầu ma tính mười phần tẩy não thần khúc 《 ngứa 》
Chu Vũ Tinh thật sự không thể nghe trôi, một phen cướp lấy mic trong tay tên kia, cắt đi tiếng hát chói tai, sau đó cất lên thần khúc của mình [ Ngứa ]
"Tới a, suиɠ sướиɠ a, dù sao vẫn còn thời gian ~"
"Tới a......"
"Tới cái đầu mẹ cậu."
Sau đó hai người bắt đầu vì tranh đoạt microphone mà bắt đầu cuộc vật lộn đầy kịch tính.
____
Vote cho chương nào mọi người!
Vì mở đầu nên mình up luôn 2 chương.
Đọc truyện tại Wattpad: Pix_Leona (Leonapizz) để có thông báo chương mới sớm nhất nha!