Em Nghĩ Có Thể Thoát Khỏi Tay Tôi Sao!!?

Chương 15: Sự kiện chết người (3)




Mình giới thiệu mấy nhân vật của mấy chap trc nhé!RECOMMEND

- Hoàng Phương Anh: 17 tuổi. Học lớp 12B nhờ vào tiền bạc. Học ngu đần,...#^*#*@@^**&@. Ả ko xinh đẹp, đẹp nhờ vào phấn son, hàng tá phấn trên mặt. ghét M.Anh cùng mấy cô bn. Tiểu thư nhà giàu kênh kiệu, đồng phục mặc lun váy ngắn mới chết. Từng làm bn, lợi dụng cô.

- Hoàng Quỳnh Anh: cận, nhưng đẹp nhờ phấn son. Đĩ, điệu chảy nc, mồm to nhất lớp. học lớp 12B nhờ danh phận cháu cô HP của trường. Học ngu, đi thi luôn dùng phao0.

Hết phần giới thiệu nhá. Dạo này nghỉ Tết lười quá nên mong các bn bỏ qua nhé! ^-^

_____________ Vạch ngăn cách vào truyện____________________

Khả Diệp bik thế nào bọn nó cũng lựa mấy cái ống sạch sạch nên đợi mấy bọn kia rồi lấy, mục đích là lấy mấy cái ốn thí nghiệm hơi cũ cho có màu hơi đục như vậy nhìn bên trong sẽ ko thấy rõ.

Hahaha,...... Trò vui sắp đến rồi. Mấy bọn này nham hiểm cười (Tiểu Hoả: Tg cũng bị nhiễm mấy tính này òi. *Đang cảm thấy hào hứng vì sắp có kịch hay*)

_ Mày cho nhiều nhiều thuốc vô. - Nó nói

_ mày thêm xíu than đi, ít quá! - Diệp nói

_ Axit kìa mày ơi, cho miếng thui nha! - Nó

_ Ba zơ đằng kia. Mày lấy lại đây coi.

_ Sao mày hiền quá zợ, ít quá.

_ Mày định làm nổ nguyên lớp à.

_ Mày ko bik j hết. Mặt hắn dày lắm, mày bỏ ít vậy đâu thấm thía j hết.

_ Ừ há, đây nè! Cho thấm lun.

_ Trộn lên nhẹ nhẹ thôi, hắn ko chết mà tao zí mày chết bây giờ.

_ Xong!!!!!!!!!!!!!!

_ Thầy ơi, em xong òi!!! - 2 đứa hét lên khiến hắn đứng ngoài ong hết lỗ tai.

Hắn ko nghĩ là có chuyện j xảy ra nên ung dung bước đến chỗ của nó và nhỏ mà ko hề bik rằng ở đó, đang chứa một bí mật "đen tối"

_ Phương trình, làm thử. - Chậc...mãi hắn cũng chả thay đổi j, câu nói vẫn ngắn gọn, súc tích. Ý câu nói này là "nói Phương trình hoá học rồi làm thử"

Nó dõng dạc nói

_ @&()*&@&!((*#&#&*#*(!). Natri cháy trong clo. ( Tg: E..hèm...Có hơi ngại một chút nhưng mà mình thật sự học ngu Hoá vs lại chưa học chỗ này nên ko bik => Ghi bừa.)

_ Hơ nóng natri. - câu này là" Em hơ nóng natri đi"

"Tại sao lại là mk, thng là hắn đi kiểm tra mà."- Nó thầm nghĩ

_ Ê con, sao giờ? - Nó quay sang Diệp hỏi nhỏ

_ Chờ iu chiu nặng chịu. - Diệp thản nhiên

Kì này chết chắc, ko thể thế đc.

_ Thầy ơi, lúc trc em gặp sự cố trong thực hành, nên giờ em rất sợ, thầy có thể giúp em đc ko?

"Giúp cô á, tôi đâu muốn chết" - suy nghĩ của hắn

_ Bài thực hành của tụi em thì tụi em phải làm chứ. - Hắn bik tỏng rồi, tuy ống thí nghiệm ko nhìn rõ bên trong nhưng còn có thể ngửi. Mùi than nồng như vậy, hắn đương nhiên ngửi đc rồi.

_ Thầy...... - Nó ko nói lên lời. Nó tay cầm muỗng natri hơ qua hơ lại. Sao mk lại ko nghĩ đến hắn là thầy dạy Hoá nhỉ, nhìn qua là hắn bik rồi.

Lúc nó đang đốt và chuẩn bị bỏ vào bình thì có một tiếng nói ở ngoài cửa vang lên

_ Thầy Hàn, thầy đang làm thí nghiệm à. em ấy đã sợ như vậy rồi thầy còn hà tất phải ép hihihihihih....- à vâng, cái giọng và cách nói này ko ai ngoài bà cô mê zai nhất trương bị hs ghét nhất

- Dạ, đúng rùi í cô ạ! - Nó hùa theo

Nó đưa cái bộ mặt đáng thương nhất ra trc mặt mụ.

Nó bik mụ ta chắc chắn sẽ giở trò yêu thương học sinh ra trc mặt hắn nên chắc chắn 100% à ko phải là 10000.....% mới đúng.

Trc mặt thầy giáo "đập zai" mà!!!

Chỉ đốt cái đó rồi bỏ vô bình, như vậy cũng k có j. Vậy nên nếu giúp nó thì có thể sẽ gây ấn tượng tốt trong mắt thầy ấy - là một cô giáo dạy giỏi, bik yêu thương học sinh, ít ra thầy ấy cuzng có cảm tình hihihihi..... Bà cô Xuân Hương đang tự nghĩ và tự cười sướng trong lòng.

_ Em đưa đây để cô giúp cho! - Bà cô ra vẻ ròi cầm muỗng natri hơ qua lửa.

Hắn nhìn thấy vậy liền cản lại.

_ Cô làm thế ko đc đâu! - Hắn cầm lấy tay bả, hất ra.

Bà này sướng đến phát điên.

Ôi, thầy ấy nắm tay mình kìa. Cảm động quá! ( Tiểu Hỏa: Eo ôi, nhìn bả cười ghê rợn quá. Mà cảm động cái con cs!