Mạc Thần thật sự bất ngờ bế nó lâu như thế mà hắn không có cảm giác gì cả. Nó nhẹ tựa như lông hồng vậy. Thế nhưng hắn vẫn mặt dày không thả nó xuống mà bế nó ra sau trường
- Chết tiệt thả tôi ra tên khốn sắp đến tiết 3 rồi
Nó không khỏi tức giận mà chửi thề. Trên thế giới này phụ nữ theo anh nhiều vô kể vậy mà nó lại từ chối( Tg: Anh nhà ta có phải là bị bệnh tự luyến không vậy)
- Quả nhiên là thú vị
Hắn nói thầm nở ra một nụ cười ranh mãnh. Nó chau mày nói:
- Anh là đang nói xấu tôi?
- Cái tai nào của cô nghe tôi nói vậy?
- Kể cả không nghe thấy nhưng anh chỉ nói được cái đó thôi.
- Vậy tôi nói gì nào?- Hắn không khỏi muốn chêu đùa nó nó quả thật vừa ngốc nghếch vừa đáng yêu nha
- Không biết- Nó trả lời cụt ngủn
- Vậy mà cô còn nói- Hắn cười
- Không biết nhưng tôi chắc chắn trong 10 từ thì anh nói xấu tôi 8 từ
- Vậy chỉ cần 2 từ cô không nói xấu cô là được rồi chứ gì
- Phải hai từ đó anh không nói xấu tôi mà là gọi tên tôi để nói xấu
Hắn ngạc nhiên trước câu trả lời của nó. Tưởng là ngốc nghếch ai dè lại sắc xảo như vậy quả thật là không nên nhìn người mà bắt hình dong.
- Được, cứ coi là vậy đi.
Nó gật gù cười nhưng bỗng.....
- A....a....a hức...hức
Hắn ngạc nhiên lúng túng hỏi:
- Cô khóc cái gì thế?
- Tiết 3 là tiết thực hành hóa học. Từ nãy đến giờ cũng phải 20 phút rồi
Làm hắn lo thừa nhưng hắn không muốn nó khóc liền dịu dàng nói:
- Tôi bảo hiệu trưởng hôm nay cho ra chơi muộn hôm nay được chứ
- Thật sự?
Nó ngẩng mặt lên nhìn hắn. Thấy nó như vậy tim hắn lỡ một nhịp. Nhìn từ góc này nó thực sự vô cùng đáng yêu, cứ như là một thiên thần nhỏ bé vậy thực sự vô cùng đáng yêu. Nhìn nó như vậy tim hắn như tan chảy liền dịu dàng vuốt nhẹ mái tóc nó nói:
- Thật. Không tin tôi?
Nó liền gật đầu nở một nụ cười thiên sứ nhìn hắn:
- Tin
Tim hắn lại một lần lỡ nhịp tuy không biết cảm giác này là gì nhưng hắn muốn nó chỉ có thể thuộc về hắn. Đừng hòng kẻ nào có quyền động vào.