Ya chẳng biết giờ này mọi người có thức không nữa. Tác giả vừa làm xong văn vừa tiện thể đọc mấy chuyện tác giả hay đọc và tự dưng nổi hứng viết. Thôi vào chuyện tác giả muôn nói một vài điều nhưng cuối chuyện thì nói.
------------------------------
Na lười biếng liếc đôi mắt lên nhìn mấy bộ váy lòe loẹt đến hoa mắt. Sao nó lại phải đi dự mấy cái bữa tiệc này vậy? Na chán ghét mấy bữa tiệc này nhất tẻ nhạt và tẻ nhạt. Từ trước đến giờ Na luôn trốn nhưng đây là bữa tiệc để công bố Thần sẽ là người thừa kế của tập đoàn họ Ân. Muốn trốn cũng không thể a~
- Tiểu thư ngài chọn mau lên đi chứ đã hơn nữa tiếng rồi đấy ạ- Một am thanh dịu dàng vang lên
- Em nói rồi mà mặc đồ thường được không?- Na lười biếng ngáp một cái
- Tiểu thư nghiêm túc đi. Em có biết bữa tiệc này quan trọng thế nào với cậu Ân không? Hai người là bạn kia mà- Chị Du cũng bất lực nói
- Được rồi chị cứ ra ngoài đi em sẽ ra ngay- Na ngồi dậy
- Tiểu thư, em nhớ nhanh lên đấy- Chị Du lắc đầu ngán ngẩm bước ra khỏi căn phòng thử đồ
- Vâng vâng, chị cứ đi đi- Na ngáp một hơi thật dài
Khi cánh cửa gỗ nâu đóng lại thì đó cũng là lúc Na ngồi dậy. Thôi thì đành vậy vì Thần.
Liếc mắt nhìn tất cả những bộ váy đang ở trong phòng này Na cố gắng chọn ra bộ nào đơn giản và trông ổn nhất nhất. Và cuối cùng Na chọn được một chiếc váy xếp diềm màu xang da trời nhạt cộng thêm chút sắc xanh lá cây nhạt nhạt. Phần thân váy ôm sát lấy eo và đính thêm một vài viên đá quý. Phần cổ trễ xuống vai một chút. Chiếc váy này dài đến gối không quá vướng víu đối với Na. Bộ váy này không quá kín đáo mà cũng không quá hở hang. Chung quy là ổn.
- Em xong rồi, chị Du- Na lên tiếng
Âm thanh dịu dàng ấy vừa cất lên thì cánh cửa gỗ cũng vừa được mở ra
Chị Du đơ người nhìn Na rồi suýt xoa nói
- Na em trông xinh lắm
- Cảm ơn chị- Na cười nói
- Lại đây chị chải tóc cho em- Chị Du kéo Na xuống ghế
Chỉ sau vài chục phút, nhờ đôi bàn tay khéo léo của chị Du tóc Na trông cực kì đẹp. Phần mái được tết gọn sang một bên còn phần đuôi tóc thì được uốn cong tự nhiên nhờ một chút sáp. Chị Du đương nhiên là cũng trang điểm cho Na nhưng ngoài một lớp son dưỡng ẩm màu hồng nhạt ra thì chẳng còn gì cả.
- Tiểu thư nhanh lên muộn mất giờ- Chị Du giục Na
- Dạ dạ em đi ngay- Na lười biếng nói rồi đứng dậy đi ra ngoài cửa
Na bước ra ngoài rồi ngồi lên một chiếc BMW màu đen đang đậu trước cửa
- Tiểu thư, cô chuẩn bị xong chưa- Giọng nói dịu dàng của một ông lão đứng tuổi vang lên
- Dạ, ta xuất phát thôi bác- Na cười nhẹ
Chiếc xe cứ thế phóng đi mất
- Na làm gì mà lâu thế- Hàn lên tiếng
- Rất nhiều truyện, rất mỏi a~- Na mệt mỏi nói
- Hôm nay cậu rất dễ thương- Hàn cười nói
- Đa tạ, đa tạ- Na nói kiểu chế giễu
- Đến rồi? Mệt không?- Thần từ đâu xuất hiện nhẹ nhàng hỏi
- Ừa, đến rồi- Na cười nói
- Chúc cậu Ân may mắn- Một tiếng nói nhẹ vang lên
Ba người quay về phía phát ra âm thanh
- Lâm, cậu cũng đến sao?- Na ngạc nhiên nói
- Ra là cậu Tần, cảm ơn- Thần nói mặc cho không mấy thiện cảm
- Chuyện thường tình mà- Lâm nói- Tôi là Tần Mặc Lâm
Lâm quay sang phía Hàn cười nói
- Tôi là Tịch Phong Hàn. Hi vọng được Tần thiếu gia giúp đỡ
Không khí 3 người có vẻ gượng gạo cho đến khi...
- Cô cậu gì chứ gọi thẳng tên nhau có phải nhanh hơn không?- Na lên tiếng
- Hi vọng hai người cho phép- Lâm cười nhẹ nói
- Đương nhiên- Hàn và Thần đồng thanh
Vài phút sau Thần lên đọc bài nói của mình. Lâm có vẻ đã về
- Na này sao cậu quen được cậu ta vậy?- Hàn hỏi
- Bí mật mai tớ nói- Na nói
Xem ra bữa tiệc này không nhàm chán như nó đã nghĩ