Ngay sau khi vào phòng, việc đầu tiên nữ quỷ làm... chính là phong ấn căn phòng này lại. Khụ! Tức là sử dụng thuật phong ấn trong truyền thuyết, để gã chồng không nửa đêm đến quấy rầy được. Đấy là mục đích chủ yếu! Nhưng thực ra chính nữ quỷ cũng cảm thấy việc làm này hơi thừa thãi đi. Tốn yêu lực, mà thực ra... cái cửa phòng này có khóa mà, khóa cửa là tự dưng không ai vào được luôn. Nhưng đến khi suy nghĩ lại, thực ra việc này cũng không đến nỗi thừa thãi quá! Thuận tiên có thể chống vài lũ ma yếu ớt đến quấy rầy, chỉ có tác dụng với vài hồn ma mới tu luyện không lâu thôi. Chứ nữ quỷ cũng coi trọng yêu lực lắm, không sử dụng thuật mạnh, nên không chống được những hồn ma tu luyện lâu năm một chút. Nhưng không sao! Nữ quỷ ta là ai chứ! Lũ ma tép riu không biết trời cao đất dày, dám đến đây ta xử hẳn hoi luôn! Ngoài ra thuật này còn có một tác dụng nữa, đó là biến căn phòng này thành phòng cách âm chất lượng cao luôn. Nữ quỷ bản chất là phụ nữ, mà đặc tính của phái nữ là gì..., chính là nói nhiều. Đặc biệt với nữ quỷ chính là vừa nhiều vừa to, chẳng may nói lung tung đến tai tên chồng, thật không hay nha. Còn bắt nữ quỷ không nói gì suốt một đêm, thôi đi, thà chết còn hơn. Nhưng chết rồi mà, vậy thì... hồn siêu phách tán còn hơn.
Trở lại chuyện chính, việc trước tiên phải làm chính là đọc tờ giấy hướng dẫn gã thần chết đưa đã. Từ lúc nhập xác đến giờ vẫn chưa có cơ hội đọc. Vừa tỉnh dậy phải dỗ dành tên tiểu tử kia khóc một hồi, mãi sau tên này chịu ra ngoài lại phải kiếm cớ đi tìm vợ cho hắn. Đến lúc ăn trưa xong phải nghe hắn giải thích một hồi, sau lặng thinh không nói một từ nào. Thôi im lặng lâu quá, ta đành giả vờ tức giận tí xíu, nói cần có thời gian suy nghĩ mới thoát khỏi cái không khí ngột ngạt tâm hồn khi ấy. Nói chung chính là bận mải giờ mới có thời gian.
Sử dụng yêu lực làm xuất hiện tờ giấy trên tay, từ từ mở ra đọc.
- Vô tự! Chính là sử dụng thuật "vô tự" này sao? Gã thần chết đó quả không tầm thường.
Vô tự đúng như tên gọi, nghĩa là không hề có mặt chữ trên giấy, ngoài ra cũng không có hình vẽ, kí tự đặc biệt, hay vết mực bút nào. Nói trắng ra chính là tờ giấy trống trơn. Đây cũng không phải thủ thuật giấu chữ như chỉ cần hơ vào lửa là hiện chữ, hay hai tờ giấy dính vào nhau... Thực sự chính là không hề có chữ. Nhưng điều đó không có nghĩa là tờ giấy này trống trơn, ngược lại nó có thể chứa đựng lượng thông tin rất lớn, vài cuốn bách khoa toàn thư vẫn là bình thường. Ưu điểm chính là cực kì tiết kiệm không gian. Tưởng tượng chút nhé, con người muốn tiếp nhận thông tin chính là nhờ một loại phương tiện trung gian nào đó, ví dụ như ngôn ngữ (chữ viết, nói, cử chỉ, điệu bộ...), nhưng loại thuật "vô tự" này chính là đưa trực tiếp những thông tin vào bộ não luôn, cũng không cần một công cụ dịch nào cả, tự nhiên tất hiểu đó! Khả năng tiếp thu thông tin vào não bộ nhanh hay chậm phụ thuộc vào năng lực tâm linh và trình độ thông minh từng đối tượng. Thực sự việc tiếp nhận thông tin trong tờ giấy này không hề giống kiểu như đọc sách, có thể tùy tiện đang đọc dòng này nhảy chữ sang dòng khác, có thể không theo thứ tự đúng, với thuật "vô tự" này chính là thông tin được đưa vào bộ não từ từ, theo đúng trình tự sắp xếp. Điều này khiến nữ quỷ rất bất mãn. Cái thứ giấy này, sao chứa đựng nhiều thông tin vậy chứ, chính là vừa dài vừa dai, ta chỉ muốn đọc cho nhanh để hiểu được điều lệ cơ bản thôi, sao cứ phải đọc từ từ chút một thế này. Thật là tốn thời gian quá đi!
- Cái gì? Hạn chế sử dụng yêu lực. Khi nhập xác sử dụng yêu lực sẽ tốn yêu lực hơn khi là quỷ tự do rất nhiều lần. Hừ hừ! Sao tên này không nói trước chứ! Thảo nào lại thấy mệt hơn bình thường. Yêu lực của ta...a...a!!!
...
- Cố gắng hạn chế tối đa việc tiếp xúc với các pháp sư. Ừ cũng được! Hạn chế tối đa việc tiếp xúc với bác sĩ. Cũng được! Nghe nói có những bác sĩ rất giỏi, nhìn cái biết người chết rồi hay chưa! Gã cũng nói mình chỉ là tồn tại thay, không phải sống thay. Chính là không giống như người sống rồi.... Sao lâu như vậy chưa hết chứ!
Sau ba tiếng đồng hồ, cuối cùng cũng "cày" xong tờ giấy hướng dẫn. Bây giờ nữ quỷ bất đầu suy nghĩ cần trọng về kế hoạch tìm vợ cho gã chồng kia.
Chính là xem ra đối tượng đã xuất hiện rồi. Ta đây cũng chưa quan sát kĩ lắm, nhưng chính là nhớ rõ thần thái dịu dàng mang chút quý phái của cô ta. Không tệ! Nhưng vẫn phải tìm hiểu lại. Cũng không rõ mục đích cô ta đến đây có phải chỉ là muốn thông báo vụ cái thai, hay thực sự có ý muốn phá hoại hạnh phúc gia đình. Mà tại sao lại không nói luôn ra. Nghe giọng điệu hình như chính là sợ hãi... Thôi! Không nên suy nghĩ nhiều nữa. Cứ tìm hiểu là biết được mà. Cô ta là đồng nghiệp với tên tiểu tử đó, tự dưng dễ tìm hiểu... Ừ, thế đi! Để mình tìm hiểu chút gì đã...
Lục lọi một hồi, lôi ra vài thứ giấy tờ và mấy quyển sổ.
Sốc! Thực sự sốc! Phó giáo sư...thạc sĩ...du học sinh...luận án tốt nghiệp xuất sắc... viện nghiên cứu...thủ khoa... Cái chủ nhân thân xác này thực sự không cần tầm cỡ đến cỡ đó chứ?! Nhìn tên chồng thực sự thấy cũng bình thường thôi mà. Mà nhìn mặt cô ta cũng không quá ba nhăm, vậy mà tiểu sử khiến người ta kinh ngạc đến vậy. Vơ lấy chứng minh nhân dân. Đúng vậy, mới băm hai (ba mươi hai) thôi! Trẻ quá đấy! Gần đây bệnh tật nên mới nghỉ ở nhà. Vậy mình còn tưởng cô ta chỉ là nội trợ thôi chứ. Mở cuốn sổ bên cạnh xem.
"Ngày 3 tháng 2..."
Một cuốn nhật kí! Nữ quỷ bắt đầu chăm chú đọc...
Gấp cuốn sổ lại. Thì ra...