Đã một thời gian từ lần đầu nữ quỷ và thần chết gặp nhau. Mọi chuyện đối với nữ quỷ cứ như một giấc mơ. Đang chán nản khi không lại từ trên trời rơi xuống một kẻ không đâu tự xưng ''thần chết'', nói sẽ giúp mình đầu thai. Còn lần đầu tiên làm nhiệm vụ nữa chứ...Haizz! Hiện tại vẫn chưa thực rõ đây là giấc mơ tốt lành hay là ác mộng nữa...
Từ đó đến nay vẫn chưa gặp lại gã ta. Nữ quỷ cũng có nhiều thời gian suy nghĩ về cái "giấc mơ" này. Rất nhiều, suy nghĩ rất nhiều! Từ vui mừng rồi lo sợ, từ lo sợ lại nghi ngờ, từ nghi ngờ lại vui mừng. Cuối cùng trong đầu chợt lóe lên một suy nghĩ.
- Phải rồi!
Một luồng sáng xuất hiện, rồi đâu ra gã thần chết đã mất tích mấy hôm nay.
- Nếu là người ngoại quốc thì sao?
Đấy là câu đầu tiên khi nữ quỷ gặp lại thần chết. Thần chết ngớ người.
- Chuyện gì? Không đầu cuối gì hết.
- Còn chuyện gì nữa! Nếu là người ngoại quốc, nghĩa là nói tiếng nước ngoài, có thể mọi người xung quanh cũng nói tiếng nước ngoài. Vậy ta nhập xác vào kẻ đó thì thực hiện nguyện ước bằng cách nào? À, còn có thể không hỏi được nguyện ước nữa. Dù sao ma mới cũng không biết thuật "thông tâm".
Cái này hiểu một cách đơn giản là hiểu nhau không cần qua lời nói. Ma lâu năm, rèn luyện ma thuật nhiều mới sử dụng được.
Thần chết làm vẻ như suy nghĩ rất chuyên tâm, rồi phán một câu:
- Vậy ngươi câm miệng là được.
Nghĩa là không cần nói gì cả sao? Ta đâu điên chứ!
- Ta không đùa đâu!
Giọng điêu quỷ dị, âm cố tình kéo dài, rõ ràng là đang đe dọa. Thần chết hiểu ý ngay, liền trở lại bộ mặt cợt nhả bình thường:
- Ngươi khỏi lo. Ta biết chọn đối tượng phù hợp. Vậy ngươi nói được những ngôn ngữ nào?
Như nghe đúng sở trường, ngay lập tức nữ quỷ trở thành vẻ mặt khoe mẽ:
- Tiếng Việt, tiếng Nhật và một ít tiếng Anh!
- Vậy nói luôn là không biết tiếng Anh đi.
Chắc chỉ biết "Hello, how are you?" thôi! Vậy coi như không biết rồi còn gì.-Suy nghĩ của thần chết.
Ngay lập tức nổi đóa:
- Ta vẫn biết đó. Chỉ là chưa từng thực hành thôi.
Bó tay! Đó chính là suy nghĩ của thần chết. Vung tay một cái. Như một cơn gió, chiếc lưỡi hái bay vù ra trước mặt nữ quỷ. Phản ứng nhanh lẹ, nữ quỷ cũng lùi ngay về đắng sau. Riêng tên thần chết thì thản nhiên nhìn cái cảnh tượng diễn ra trong phút chốt kia. Kết quả: lưỡi hái giơ ra một tờ giấy ngay sát mặt nữ quỷ. Tờ giấy mỏng manh ngăn giữa gương mặt là lưỡi sắc nhọn.
- Gì đây?
- Luật chi tiết cho quỷ nguyện ước. Giờ đến lượt tiếp theo.
Một luồng ánh sáng hiện ra. Nữ quỷ còn chưa hoàn hồn ngay lập tức bị ném vào không gian khác.
Một ma nữ với mái tóc ngắn, trang phục đi ngủ siêu kín kẽ, đôi mắt phức tạp nhìn người đàn ông ngồi cạnh giường. Chính trên giường là thân xác của ma nữ này.
- Ta đến để thực hiện nguyện ước cuối cùng của ngươi. Hãy cho ta biết nguyện ước của ngươi.
Cố nở nụ cười thân thiện nhất, trong lòng suy nghĩ:"Mong không gặp phải kẻ dở hơi nào nữa. Nhưng nếu theo kiểu gã đầu tiên thì chấp nhận được."
Ma nữ quay ra nhìn nữ quỷ, rồi nở nụ cười yếu ớt, tay chỉ về phía người đàn ông bên giường:
- Hãy giúp anh ấy... tìm một người vợ thật tốt!
Biến mất! Thân xác trên giường bỗng bật dậy. A, nhập xác rồi, nhanh quá vậy! Bỗng dưng cảm thấy có ánh mắt đang nhìn mình. Từ từ quay đầu lại thì bắt gặp ngay một ánh mắt ngạc nhiên cao độ cũng là vui mừng cao độ. Đôi mắt đỏ hoe, đọng nước. Giọng nam nghẹn ngào:
- Vợ, em vẫn còn sống sao? Không phải là mơ chứ?
Vợ? Chẳng lẽ là chồng của thân xác này?
Chưa kịp xem xét rõ dung nhan gã chồng, đột nhiên bị ôm chặt. Cảm giác ấm nóng từ cái ôm bất ngờ làm nữ quỷ vừa lạ vừa quen. Lạ ư? Vì bốn trăm năm rồi chưa cảm giác được hơi ấm của người. Quen ư? Tất nhiên vì bốn trăm năm trước đã được ôm rùi, dù sao ta cũng từng là người mà.
Thứ cảm giác đó chỉ vỏn vẹn có chưa đến giây rồi vụt mất, giờ trong tâm trạng nữ quỷ chỉ còn một cảm xúc: ngột ngạt, khó chịu.
Cái tên này, sao ôm chặt vậy chứ! Còn làm ta giật mình nữa. Dù sao thì ta đây vẫn còn là gái tơ đó, chưa từng thành thân luôn. Sao có thể để một tiểu tử lạ mặt như ngươi ôm vậy chứ!
Vẫn còn chưa kịp nhận thức thân thể hiện tại là vợ của tiểu tử lạ mặt này, đã bị thu hút bởi những tiếng nức nở của tên chồng.
-Chồng tưởng vợ bỏ chồng đi rồi chứ? Híc! Vợ biết chồng sợ đến mức nào không?
Khóc ư? Đàn ông sao lại dễ khóc vậy chứ?
Tự dưng phần nhân tính đồng cảm trỗi dậy, nữ quỷ cất giọng:
- Đàn ông sao lại khóc chứ?
Ừm... thanh âm của vị cô nương này thật ấm áp, dễ nghe. Vậy mà gã chồng kia có khuynh hướng nức nở lớn hơn:
- Vì chồng vui quá! Chồng đã rất sợ... híc... chồng rất sợ vợ rời bỏ chồng. Híc!... Nhưng thật may mắn là vợ đã tỉnh lại...
Giọng nghẹn ngào. Gã chồng thôi nói, chỉ còn tiếng khóc nhẹ.
Nữ quỷ giương mắt nhìn về phía trước. Là một bức ảnh cưới, treo ngay ngắn. Cô gái vẻ mặt nhân hậu, nở nụ cười nhẹ, mái tóc cắt ngắn ngang vai để xõa. Đầu lỉnh kỉnh khăn cưới. Người chồng đứng bên cạnh, mắc âu phục. Phải thừa nhận một điều...mặt thằng cha này...hơi ngơ! Có điều mang nét mặt vui mừng, toát lên từ ánh mắt rất sáng.Một bức ảnh toát lên một thứ: Hạnh phúc!
Vui sao? Nếu hắn ta biết vợ mình đã chết...thì sẽ sao chứ? Cảm giác đó...có lẽ mình từng biết...
Tự dưng suy nghĩ đồng cảm dâng lên ào ạt, nữ quỷ thôi tìm cách rời bỏ vòng tay này, lại lấy tay ôm lấy, nghe những tiếng nức nở đều đều.
- Sao phải khóc chứ? Không phải em ở đây rồi sao?
Quyết định rồi! Vì tương lai được hồi sinh, vì lời nguyện cầu của ma nữ kia, vì đồng cảm với tên tiểu tử vô lễ này...mình sẽ quyết tìm một người vợ thật tốt cho hắn! Mà kiếm vợ cho tên này...tốt nhất nên đến nơi đó!