Mạch Đinh vừa mới tới công ty liền nghe thấy tiếng mắng của Phùng Phi Mông, cô ngồi ở chỗ của Quách Bình phùng mang trợn má, Mạch Đinh cảm thấy kỳ lạ, không chỉ hai người họ, tất cả người xung quanh đều không giống như vẻ mặt tranh cãi vì công việc, Mạch Đinh đặt sữa xuống hỏi: “Mọi người đang cãi gì vậy?”
“Không cãi gì hết, chỉ là đang coi thường đàn ông mấy người.”
“Tôi đã làm gì, đến thì bị mắng.” Mạch Đinh không phục: “Tôi là không biết mấy người đàn ông khác trong bộ phận quan hệ xã hội thế nào, nhưng tôi tuyệt đối không giống như bọn họ!” Liễu Vĩ khoa trương cười nhạo: “Vậy cậu dám thề không, cậu chưa bao giờ xem AV sao?”
Hóa, hóa ra bàn luận chuyện này, làm một người đàn ông, từ cấp ba đến đại học, cho dù bản thân không có ý xem, nhưng bị ảnh hưởng của bạn bè thì ít nhiều cũng xem qua, nếu nói tuyệt đối không xem là không thể nào, Mạch Đinh sau khi chột dạ nhìn người chứng kiến thời thiếu niên của mình thì yếu ớt nói: “Tôi chưa từng xem.” Cậu nói xong đám đàn ông phát ra tiếng xì, có lẽ là chú ý đến ánh mắt của Mạch Đinh lúc nãy, Cáo Sảng trực tiếp hỏi Quan Châu: “Mạch Đinh thật sự chưa từng xem qua?”
Quan Châu dùng vẻ mặt hiện rõ nói dối nói: “Cậu ấy chưa từng xem qua.”
“Cậu nói như vậy ai mà tin hả!” Mạch Đinh mắt coi thường.
Phùng Phi Mông cắt đứt tiếng bàn tán náo nhiệt của đám đàn ông: “Ai thèm quan tâm vấn đề mấy người có xem hay không, mấy người lưu thứ này trong máy tính công ty làm gì, khiến người ta khó chịu.” hóa ra hôm nay Phùng Phi Mông mượn máy tính Quách Bình dùng, vô ý phát hiện một văn kiện được lưu tên vô cùng chính phái nhưng nội dung lại không tiện để người khác xem, cho nên mới có một màn mà Mạch Đinh vừa nhìn thấy.
Liễu Vĩ đứng dậy thay cánh đàn ông nói: “Gì mà không thoải mái, đàn ông chúng tôi muốn lưu ở đâu là tự do của chúng tôi, cô biết bây giờ là phim HD không che khó tìm lắm không, đây là bảo tàng thuộc về đàn ông chúng tôi, phụ nữ như mấy cô làm sao hiểu, xem như không nhìn thấy im lặng đi ra mới là phụ nữ thật.”
Mạch Đinh không cách nào kiên định lập trường của mình, giúp phụ nữ nói, nhất định sẽ bị đám sư phụ bọn họ mắng tàn khố,c giúp đàn ông nói, lại sẽ bị Phi Mông bọn họ xem như là sắc quỷ.
“Trong thời gian làm việc mà thảo luận AV gì đó không thích hợp lắm, đàn ông xem mấy cái này là rất bình thường, nhưng lưu trong máy tính công ty hơi có chút quá đáng. Tôi tuy rằng không thể chứng minh bản thân không có xem qua loại phim này, có điều có chuyện tôi có thể đảm bảo 100%, tôi và An Tử Yến lưu trên máy tính hoặc thông qua nơi khác lưu, xem quá nhiều không có ý nghĩa, chỉ có hại thân, lẽ nào An Tử Yến không có bảo tàng của đàn ông thì không phải đàn ông sao?” lôi An Tử Yến ra nói càng có sức thuyết phục, bây giờ không quản nam hay nữ đều bán tín bán nghi: “Cậu làm sao biết Yến không có, lỡ như cậu ấy chỉ là giấu cậu thì sao?” Mạch Đinh vô cùng tự tin cười lớn, luôn lắc tay: “Không thể nào, không thể nào, chúng tôi đều sống bên nhau đã lâu rồi, nếu thật sự có, tôi sẽ phát hiện không phải sao, không quản máy tính bản hay máy tính, chúng tôi đều dùng chung.”
“Hỏi một đương sự khác chúng tôi mới có thể tin.”
Một đương sự khác trong miệng Cao Sảng đúng lúc tới, Quách Bình đơn giản rõ ràng hỏi: “Yến, Mạch Đinh chắc 100% cậu khogo có lưu bảo tàng của đàn ông.” Chỉ cần nhắc đến hai chữ bảo tàng, An Tử Yến liền hiểu rõ bọn họ nói là cái gì, Mạch Đinh dùng ánh mắt tràn đầy tín nhiệm chặt chẽ truy đuổi An Tử Yến. An Tử Yến đột nhiên lấy điện thoại ra, rõ ràng không có bất cứ tiếng chuông gì nhưng anh lại nghe điện thoại: “Vương tổng, ừ, tìm tôi có chuyện gì, được, tôi bây giờ đi lên.” Anh cứ như vậy rời đi. Bây giờ đổi thành người khác dùng ánh mắt đục ngầu truy đuổi chặt chẽ Mạch Đinh: “Cậu thật sự tiun chắc Yến không có lưu trữ?”
Nhìn thấy phản ứng khác thường của An Tử Yến, tự tin của Mạch Đinh mất đi một nửa, nhưng trên miệng cậu không thừa nhận: “Nói không có chính là không có, mấy người cũng nghe thấy rồi, là Vương tổng tìm anh ấy có việc.” sau khi lôi đông kéo tây lừa gạt cùng đồng nghiệp xong, Mạch Đinh lại lừa gạt không được nội tâm mình, nếu như đoán được không sai, An Tử Yến nhất định cũng ở chỗ nào đó lưu trữ bảo tàng của đàn ông, giấu mình nhiều năm như vậy thật quá đáng mà.
Sau khi tan ca đầu tiên cậu lao về nhà, đem máy tính bảng, máy tính tất cả các thứ có thể lưu trữ đều kiểm tra qua một lần, cái gì cũng không phát hiện, lẽ nào là mình hiểu lầm An Tử Yến? cậu uống một ly nước ngồi trên sofa, tâm tình bắt đầu thấp thỏm, bảo tàng của An Tử Yến rốt cuộc là kiểu gì, nhất định cũng là cái gì đó kiểu thiếu phụ hoặc nữ học sinh.
Rốt cuộc anh ấy cùng con trai ở bên nhau cũng xem như là ngoài ý muốn, ngoại trừ mình ra, anh ấy đối với nam minh tinh, nam model đều không có hứng thú gì, thì các phương diện khác đèu giống với đại đa số đàn ông. Sau khi nhìn thân thể phụ nữ mềm mại thì đột nhiên làm so sánh với thân thể mình, Mạch Đinh hai tay ấn lên ngực, khổ não.
“Em lại đang làm gì đó?” An Tử Yến diện vô biểu tình nhìn hai tay cậu đặt trên ngực.
“Em cái gì cũng không làm, trước đừng nói cái này.” Mạch Đinh chạy bước nhỏ đến trước mặt An Tử Yến: “Anh nhìn mắt em rồi nói cho em biết, thật sự không có lưu mấy loại fim đó?” An Tử Yến nhìn mắt Mạch Đinh: “Không có.”
“Em mới không tin!” nếu đã không tin, còn hỏi làm gì.
“Không tin thì lấy ra bằng chứng.”
“Em khuyên anh nên sớm thừa nhận, lúc em tìm ra bằng chứng anh lại giảo biện thì muộn rồi.” nếu như đe dọa thành công mới là kỳ lạ, An Tử Yến nhún vai, Mạch Đinh đành phải đổi chiêu: “Mọi người đều là đàn ông, chuyện rất bình thường, không cần thiết phải lừa em, anh xem em như phụ nữ sao, vì chút chuyện nhỏ này mà phát tính khí, thật là.” Nhưng không quản Mạch Đinh nói thế nào, An Tử Yến cũng không có bộ dáng muốn thừa nhận, Mạch Đinh lại đổi chiêu, cậu ôm cánh tay An Tử Yến: “Thật ra, thật ra là em cũng muốn xem, HD không che gì đó bây giờ càng lúc càng khó tìm, nếu như anh có, thì cũng xem như là tài sản chung của vợ chồng, để em cũng thưởng thức bảo tàng của anh đi?”
“Em muốn xem?”
Mạch Đinh dùng sức gật đầu, không có lo lắng mà nói dối: “Muốn xem.” Nói thật cùng An Tử Yến xem loại fim đó không chỉ xáu hổ mà còn sẽ vặn vẹo, cậu chẳng qua là muốn biết An Tử Yến thích là loại gì, dù sao trước tiên lừa gạt anh ấy giao ra rồi nói. An Tử Yến dáng vẻ lưỡng lự rất khó xử: “Thân thể anh vui vẻ, có lẽ sẽ nguyện ý cho em chút gợi ý.” Mạch Đinh liếc anh một cái, cúi đầu lầm bầm: “Thói quen bất lương luôn lấy thân thể làm giao dịch như vậy bao giờ mới có thể sửa đổi chứ.” An Tử Yến không quan tâm cằn nhằn của Mạch Đinh, đem cậu ôm lại, nhưng sau khi ôm An Tử Yến cũng không có động, mà là nhìn khắp cả căn phòng, dường như đang ra quyết định gì.
“Muốn đi phòng ngủ thì nhanh lên!”
“Chúng ta hình như vẫn chưa từng làm ở phòng bếp.” một câu không hề nhẹ của An Tử Yến khiến Mạch Đinh không thể tin được trợn to mắt: “Phòng bếp làm sao làm, em chỉ có một chỗ sạch sẽ duy nhất này anh cũng muốn làm vẩn đục sao?!” đánh chết cậu cũng không muốn làm ở phòng bếp.
“Phòng bếp và ban công em chọn một.” nếu như lựa chọn khó khăn đặt trước mắt Mạch Đinh, so với ban công rất dễ bị người ta nhìn thấy, Mạch Đinh đột nhiên cảm thấy phòng bếp thân thiết hơn nhiều, cậu thấp giọng đưa ra lựa chọn: “Phòng bếp.”
“Đúng lúc em cũng phải làm cơm, nhất cử lưỡng tiện.”
“Muốn làm thì làm, em không muốn nghe anh nói thêm bất cứ lời nào.” Mạch Đinh bị ôm lắc hai chân, sau khi đến phòng bếp, An Tử Yến đem cậu đặt xuống: “Đùa em thôi, làm cơm đi.” Mạch Đinh thở ra, cậu cũng không phải không nguyện ý làm cùng An Tử Yến, chỉ là phòng bếp khó tránh cũng quá...bất tiện rồi. sau khi gỡ bỏ gánh nặng, Mạch Đinh từ trong tủ lạnh lấy thức ăn ra, ca hát bắt đầu làm cơm, mà An Tử Yến chỉ là khoanh tay ở phía sau nhìn cậu.
Sau khi vo gạo xong cho vào nồi cơm điện cậu lại cho nước nào nồi, trong thời gian chờ đợi cơm chín, Mạch Đinh bắt đầu thái thức ăn. đột nhiên, thân thể bị ôm lấy, cậu giật mình, dự cảm không tốt đang điên cuồng dâng lên, An Tử Yến anh ấy không phải lúc nãy đang đợi thời gian thích hợp mới làm sao, quả nhiên là xem film người lớn quá nhiều rồi chứ?!
“Trên tay em cầm dao làm thức ăn!!”
Tay của An Tử Yến thì vươn vào trong quần của Mạch Đinh, nhẹ cắn lỗ tai cậu thấp giọng nói: “Vậy em đoán xem trên tay anh cầm cái gì?” anh thật sự hạ lưu đến mức khiến người ta không còn lời nào để nói.