*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
____________
-" Sao em ấy lại đến đó "_ Ngạo Thiên cau chân mày, mắt nhìn đến điện thoại có thiếp bị định vị cô. Thật sự là không ổn..
Sức chịu đựng của Ngạo Thiên anh tất nhiên vô cùng kém, hối thúc Hạo Nhiên lái xe với tốc độ "bàn thờ". Chiếc xe chạy vun vút trên con đường, mấy xe khác vì thế mà phải nhường, không muốn về chầu ông bà sớm.
-" Quen với em ấy lâu, không phải thuộc hạng quen với mấy tên tỷ phú như thế "_ Hạo Nhiên trấn an hai người kia, tiện thể lau mồ hôi.Hai người trên xe sát khí tỏa, không khí vô cùng ngạt. Hạo Nhiên cảm thấy vô cùng khó thở, có gì bình tĩnh giải quyết được không hai người này.
Đầu óc hỗn độn vô cùng khó chịu, bản thân giống như bị một đàn voi chạy qua. Cơ thơ rơi vào khoảng thanh tỉnh và hôn mê.
Mở mắt ra là một màu tối tăm, tay chân bị trói hằn cả lằn đỏ. Ma sát nhẹ, cô đây là đườ đặt trên giường. Con mẹ nó.. tên nào lại ngang nhiên bắt người? Bà đây mà thoát ra được chắc chắn sẽ thiến cả dòng họ nhà các ngươi, không cho các ngươi có con nối dõi. Đang loay hoay tìm cách thoát thân liền nghe tiếng bước chân bên ngoài, tim An Hoa cô đập liền hồi.
-" Thiếu gia, chúng tôi đã hoàn thành việc cậu giao "_ Tiếng người đàn ông bên ngoài phòng vang lên, nghe tiếng gần như vậy chắc chắn là ngay ngoài cửa. Giọng điệu có vẻ vô cùng tự hào.
Tiếng cửa mở ra, tiếng bước chân lại thêm gần, chẳng mấy chốc ngừng ngay giường cô.
-" Bọn đàn em khốn khiếp, em có sao?"_ Tên kia nhẹ nhàng mở dây trói cho cô, sau đó đỡ cô không chút khí lực đỡ vào gối lót đầu giường. Tháo bịt mắt trên mặt xuống, ánh mắt ngập sương, chầm chậm thở từng nhịp. An Hoa vô cùng yêu nghiệt, nữ nhân này vô tình khiến hạ thân tên kia nhướng lên một chút, khẽ nuốt nước miếng.
-" Daniel, nếu như muốn gặp tôi cần gì phiền phức như vậy, gọi điện hẹn trực tiếp là được "_ Ít ra còn nói rõ ràng được, mặc dù tác dụng của thuốc mê vẫn còn. Đầu óc có chút choáng váng thêm vào đó là ngực có chút đau. Tên này con mẹ nó bắt cóc cô làm gì?
Khoảng thời gian trước hình như có gặp qua, cũng đã từng nói chuyện. Đối với cô là xã giao, đi dự tiệc thì ít ra cũng phải chào hỏi qua loa vài người. Tên này đào hoa đứng đó ôm vài cô nàng ngực nở mông độn, đối với cô là dễ nhìn chẳng qua là tên này là con lai Canada, ăn mặc lãng tử. Cô em tay bên phải Daniel có trêu cô vài tiếng, chỉ đơn giản là nói lại vài câu khiến cô ta câm như hến. Vậy mà cũng vô tình bị cô mê hoặc.
Tên trăng hoa, qua đường như vậy An Hoa cô đặt biệt không xứng a~~
-" Không cần lo lắng, uống tí nước nào "_ Daniel rót cốc nước đưa lên miệng cô, An Hoa tất nhiên không cự tuyệt đón nhận nước mát lạnh vì cô sắp khô cả cổ họng, miệng lưỡi vô cùng khô khốc.
-" Anh đưa tôi đến đây chỉ nói chuyện phiếm?"_ An Hoa khẽ cử động, xoa xoa cổ tay hằn vết đỏ. Giương mắt nhìn Daniel, nhất cử nhất động của cô đều là do cô đang diễn, đầu tiên phải tạo cho tên này cảm giác thương xót trước.
-" Không hẳn là thế, đưa em đến đây là để bàn chuyện muốn cùng em, à không.. Muốn em có thể ở bên tôi! Tôi si mê em mất rồi!!"_ Daniel một mực tiến đến giường cô, nâng cằm cô lên. Cái từ si mê này cô ngày nào cũng nghe, mới đây đặt biệt được hai tên bá đạo đầy quyền lực nhất sứ xở Trung Hoa tỏ tình kìa! Căn bản hai tên đó được cô xếp vào trường hợp đặc biệt đi!
An Hoa bắt đầu cảm thấy khó chịu trong người, trong phòng đang bật điều hoà, nhưng cô thấy mỗi một chổ chân lông trên người cô đều đổ mồ hôi, dù thế nhưng ý thức vẫn tỉnh táo. Mâu thuẫn đến kì lạ..
-" Anh..là cho tôi uống cái gì "_ Né đầu sang một bên, không cho bàn tay tên đó đụng vào. Có chút khó khăn khi hô hấp rồi.
-" Chỉ là một chút kích thích, và bước đầu chuẩn bị nếu em từ chối. Còn nữa tôi có để máy ảnh và máy quay ở góc đối diện, tiện thì chúng ta cũng có thể xem lại. Về sau còn có thể dùng nó khiến em quay lại "_
Mẹ nó! Là xuân dược, là thuốc kích tình. Cái cách vừa cũ vừa đơn điệu lại vô cùng hữu hiệu này thật khiến người ta phiền muộn. Sao tất cả cái tên trơ trẻn dâm tục gái gú này đều dùng cái cách thức vô lại này áp dụng. An Hoa đem tất cả từ thô tục trên thế giới này chửi thẳng vào mặt tên này!! Còn dùng máy quay máy ảnh đe doạ cô, tên này!!!
Theo cô suy đoán từ đầu, thiếp bị định vị trong túi áo vẫn còn trong phòng. Chắc chắn hai tên Đại Vương và Nhị Vương kia sẽ tìm được cô!! Nhưng khi nào cơ chứ! Phải nhanh chóng nghĩ cách.
-" Làm người ta..thật khó chịu.. "_ An Hoa cố gắng nhướng người một chút, chiếc áo trắng phập phồng thấm ướt mồ hôi, hai gò má đã phiếm hồng, ánh mắt hiện lên một tầng sương mờ ảo, hai bắp đùi trắng nõn hồng hào ma sáp vào nhau , cố ý cắn môi dưới. Như lại vô tình liếm liếm môi, chỉ cần một chút khiêu khích như vậy sẽ khiến người khác hận không thể bay lại cắn xé.
-" Làm sao.."_ hô hấp người kia có vẻ nghiêm trọng, mắt loạn xạ đảo, khó khăn nuốt nước bọt.
-" Không thì.. Đến giúp tôi..~ Hửm ~"_ Cô căn bản chưa trang điểm gì, nhưng tại sao nữ nhân này lại như bôi một lớp phấn nhẹ, trang điểm nhẹ, câu nhân không thể tả được! Nếu là mười người đàn ông ở đây, chắc chắn sẽ có mười một tên đem cô ra "ăn thịt".
Không ngờ cô lại có thể nói ra loại chuyện này, chuyện giường chiếu đương nhiên An Hoa cô chưa từng trải. Phải liều một phen mới được!!
-" Không ngờ.. Em lại đồng ý.."_ Tay kéo cà vạt, hai ba cái liền bị văng xuống đất. Tại sao cái thần thái ưu nhã quý tộc lại hiện lên người tên này chứ?
-" Tôi rất sợ đau, ôn nhu một chút.. A.."_
Đúng như dự đoán sau khi nói câu này Daniel một mực hôn lấy chiếc cổ trắng. Tay kia sờ loạn lên eo, thuần thục cởi cúc áo của mình. Tên này trên phương diện tình trường có vẻ vô cùng thuần phục.
-" Daniel.."_ Hai tay An Hoa dời lên cổ người đàn ông. Đối với mấy tên này việc kêu lấy tên họ là vô cùng kích thích, quả nhiên có thể cảm thấy hạ thân tên này đang trướng.
Chính là lúc này, xoay tay dùng thẳng một lực lớn vào cổ Daniel. Dùng tay kia nhanh chóng che miệng chặn tiếng rên lớn của hắn. Lắc lắc tay có chút đau, không khổ công học một khoá kungfu của thầy Tịnh. Nhanh chóng dùng hết tất cả sức lực còn lại kéo cái tên nặng như trâu này vào phòng tắm, đem hai tay hai chân đều trói lại. Đem cà vạt nhét vào họng hắn, mồ hôi cứ thế thấm cả người.
Hai tên hắc y nhân bên ngoài cảm thấy vô cùng im ắng, có gọi thử nhưng lại không hồi đáp. Nhẹ nhàng nắm nấm cửa đẩy nhẹ vào, đập vào mắt chỉ là chiếc giường lộn xộn có chút thấm ướt, còn lại đều không thấy người đâu.
Liền nghe thấy tiếng khóc rên rỉ vô cùng yêu nghiệt phát ra từ nhà tắm của một nữ nhân.
-" Van xin.. Anh a~~.. đừng từ bỏ.. Daniel..~~ ngô.."_
Hai tên hắc y nhân cười khẽ, liếc nhau rồi bỏ ra ngoài.
-" Thiếu gia thật dũng mãnh, đem tiểu mị hoặc kia làm đến khóc luôn "_
Trong nhà tắm An Hoa nghe thấy tiếng cửa phòng tắm đóng mới thở phào nhẹ nhỏm, ngã người tựa đầu vào tường. Ngồi bệt xuống sàn, thân thể lúc này ướt nhem vì cô mới xối cho mình một xô nước lạnh.
Lúc nãy là cô tự biên tự diễn, cũng nhờ có xuân dược làm cho thêm sinh động, tưởng chừnh như có hai người đang làm loại chuyện đó trong nhà tắm.
-" Sao? Tôi diễn hay chứ? Daniel thiếu gia? À không.. Tên trơ trẻn chết bầm..!!"_ Bực tức chống tay lên đạp thẳng chân vào hạ thân của đàn ông. Tên kia trợn mắt đau đớn rên rỉ, chổ đó là đặt biệt luôn. Về sau cho ngươi khỏi sử dụng!!!!
Con mẹ nó vì quá tức giận An Hoa cô dùng sức đạp thêm vài chục cái nữa
Bên ngoài loáng thoáng nghe thấy tiếng súng nổ, gì đây?? Đừng nói là chủ nợ nha!! Aizz.. Bọn dân đen các ngươi đủ thứ là chuyện!!
Cửa phòng bị đá tan tành.. An Hoa cô không còn sức để nghĩ thêm gì đâu!!
Cô sắp xong rồi sao??
-" Mèo nhỏ.."_ Thân ảnh cao lớn đá banh cửa phòng tắm, áo vest lịch lãm ghê. An Hoa cô khó chịu quá, người nóng hừng hực.
Chung Quốc đến bế cô lên, vẻ mặt ôn nhu hơn bao giờ hết. An Hoa cô khó chịu lắm, đừng ma sát gì nữa, giúp người ta đi a!! Sắp không tự chủ được rồi.
Daniel kinh ngạc nhìn hai người nam nhân khí chất trước mặt. Mắt trợn tròn trong cùng có thể thấy sự sợ hãi đến tột độ!!
Ngạo Thiên và Chung Quốc đồng loạt hôn lên hai đôi má hồng hào đó. An Hoa không chịu được tự tay nới cúc áo ra, lộ bộ nội y cùng làn da trắng nõn bên trong.
Con mẹ nó câu nhân!! Yêu nghiệt!!