Em Là Độc Dược

Chương 4




Nơi Mị đang ở hiện nay là địa điểm chính tay Lôi chuẩn bị cho cô, đó là một căn hộ cao cấp nằm trong khu vực trung tâm thành phố, xây cách đây vài năm với thiết kế nội thất hay các thiết bị tiện nghi đều được nâng cấp và thay mới theo từng năm. Nguyên nhân là do cô không thích căn phòng của ám vệ trong khu ám vệ nhân, không khí ở đó quá u ám, tính cách của cô không thích những nơi như vậy, trước đây khi theo học Ám Lĩnh cũng không ở qua nơi tối tăm, bà ấy nói nếu sống ở một nơi thiếu ánh sáng quá lâu sẽ không tốt cho cơ thể phụ nữ. Nhiều năm dưỡng thành quen khiến cô, sau khi kết thúc đợt huấn luyện trở về, khó mà thích nghi với điều kiện sinh sống đen tối đó.

“ Cạch cạch.” Tiếng khóa tra vào ổ phát ra những âm thanh trầm đục. ANh thật không nghĩ rằng chiếc chìa khóa dự phòng mà cô đưa cho anh đã bị hoen rỉ như vậy, đến giờ vẫn còn dùng được, giờ này mới gần 7h, trong nhà rèm cửa vẫn kéo kín mít vì tránh hắt nắng, nên cũng có hơi u ám ánh mắt anh nhìn xung quanh, không thấy ai. Phòng khách cũng không có người, phòng bếp cũng không, phòng đọc sách cũng không có, vậy chắc là cô vẫn còn đang ngủ. Anh vốn định sẽ đợi cô dậy rồi thông báo, nhưng không hiểu sao không khí trong căn hộ này khiến anh không được tự nhiên, có lẽ bởi đây là lần đầu tiên anh tới nhà một người phụ nữ.

Mỗi món đồ vật trưng bày đều mang đậm mùi vị phụ nữ, rèm cửa màu sữa, chạy ren màu tím nhạt, giữa bàn có một cái bình hoa màu trắng, cắm trong đó bó hoa hồng màu tím còn rất tươi, bên dưới bàn có vài quyển tạp chí, nhiều gồm tháng khác nhau tất cả đều là loại mà ban nãy đám đàn ông kia nói. Tất cả khiến anh sinh ra một loại suy nghĩ, có hay không cô sẽ ăn vận như sự tưởng tượng của đám người kia.

Nghĩ nghĩ, vẫn là đến gõ cửa phòng cô thông báo rồi trở về căn cứ thôi.

“ Cốc cốc.” Tiếng gõ của trầm đục truyền đến tai người đang vùi mình trong ổ chăn, theo thói quen, mái đầu lại càng chôn sâu hơn. Hôm qua làm nhiệm vụ đến nửa đêm, cô cùng người đàn ông D gì gì đó dây dưa một lúc, nhìn thân thể béo ụ của ông ta, lại không ngờ công phu trên giường của ông ta cũng mạnh mẽ như vậy, khiến cô có chút đuối sức, mất một khoãng thời gian mới có thể hoàn thành nhiệm vụ, lại ráo riết trở về đến gần 4h sáng mới có thể về đến nhà, chỉ kịp tắm rửa rồi sà lên giường ngủ, coi như thức trắng một đêm, khó khăn lắm mới ngủ được, giờ này lại có ai đến làm phiền cô?

Tiếng gõ cửa cứ vang lên, cô phiền chán đoán thế nào cũng là ba đại nam nhân trong nhà cô giở trò quỷ, nhất quyết không lui khỏi ổ chăn, nằm bên trong nói vọng ra. “ A Thành, đừng quấy, để người ta ngủ chứ?” giọng nói phát ra có chút trẻ con, ngọt lịm, mang theo vài phần bướng bỉnh, vài phần ngây ngô, cùng phối hợp với chất giọng khàn khàn ngáy ngủ, nghe kích thích thính giác vô cùng. Tiếng gõ cửa có chút khựng lại, nhưng lại bắt đầu nhịp nhàng cất lên, cô lầm bầm. “ Không phải...”

Chắc là một trong hai nam nhân còn lại. “ A Mạc, cho người ta ngủ chút đi!!!” Lần này giọng nói có phần dễ nghe hơn, trong đó cơ hồ có chút uy quyền lại có phần nũng nịu, truyền đến tai đàn ông liền dễ dàng khiến người ta nao núng, nhất là một sự cứng rắn cuối cùng, nghe rất mạnh mẽ, nhưng lại mềm nhũn không có tí uy hiếp nào giống như móng vuốt nhỏ khẩy vào lòng người, vừa thoải mái vừa bức bối, cô biết ba người bạn khác phái trong nhà cô thích nhất là nghe cô dùng chất giọng này.

Nhưng lần này dường như cũng không đúng, vì tiếng gõ cửa lại tiếp tục 'cốc cốc' vang lên, cô vò đầu, bật dậy từ ổ chăn, mái tóc suôn mượt hất ra sau, có chút rối, có chút tùy ý, lại để lộ ra cái cổ trắng ngần, áo ngủ không chỉnh tề khiến cho da thịt trước ngực lộ ra gần hết, hồng hào phấn khích, chiêu dụ ánh nhìn, cô lại không để tâm, dù sao thì cô cũng đã quen như vậy rồi.

Xoa xoa mí mắt nhập nhèm, cô dẩu môi, bực bội thở phì phì một cái, chậm rì rì đi về phía cửa. Vậy chỉ còn sót lại là A Dương thôi, nghĩ vậy, khóe môi cô miễn cưỡng nâng lên. Mở cửa rồi nở nụ cười tươi tắn như nắng mai, nhào về phía trước, ôm chầm lấy bức tường thịt cao lớn, đem gương mặt tinh khôi nhất vùi vào ngực anh, mái đầu ra sức dụi, đem cơ thể mềm mại áp lên người anh. Ngọt ngào hô. “ Chào buổi sáng A Dương.” Ôm rồi, thậm chí theo thói quen sờ soạng sau lưng người ta rồi cô mới cảm thấy không phải. Cứng rắn, cường tráng? Đây không phải A Dương chỉ cao hơn đầu cô một chút, trắng trẻo, mềm mượt và thích ôm ghì lấy cô?

Trong nhà cô xuất hiện người đàn ông lạ? Bên dưới lớp áo sơ mi của người đàn ông là da thịt rắn chắc, hơn nữa dáng người cũng rất cao lớn, cao hơn cô khoảng một cái đầu cơ thể cô cảm nhận được sức sống mạnh mẽ từ người anh, cơ bắp sáu múi, mùi hương đàn ông cương dương mang theo chút lành lạnh, khiến cô tham lam hít hà thêm vài ngụm, hôm nay có đàn ông tự dâng tới cửa? Thậm chí là cực phẩm trong cực phẩm?

Nháy mắt thay đổi thái độ, bàn tay từ hông anh rút về, vừa ngẩn mặt lên nhìn đã thấy một gương mặt tuấn tú đen xì xì tràn đầy lạnh lẽo đang nhìn mình. “ Không phải a Dương mà là... Lôi. Sao anh lại đến đây???” Cô liếc mắt đưa đẩy chút tình ý theo thói quen nhìn anh, bĩu môi, biểu tình thất vọng có chút nuối tiếc tràn ra trên gương mặt xinh đẹp mị diễm khiến đàn ông ngay lập tức muốn nâng niu, yêu chiều một phen, nhất là trong đôi mắt kia còn xẹt qua một nỗi buồn nặng nề pha vài phần yếu đuối, cô xụ mặt, nghĩ nghĩ. “ Có chuyện gì thì anh đợi ở phòng khách một chút đi, em rửa mặt đã.” Chưa đợi anh có phản ứng đã xoay người bước vào phòng rồi đóng cửa lại.

Mát mẻ trên người còn chưa biến mất, cách lớp áo sơ mi cơ hồ anh chạm đến được da thịt trắng trẻo mịn màng của cô, nhất là hai khối thịt mềm mại mê người kia lại ôm siết lấy người anh, hai nhũ hoa cọ sát vào cơ thịt săn chắc của anh, mang theo xúc cảm xa lạ, vừa non mềm lại vừa co dãn, mát mẻ và cũng rất ngọt ngào, nhất là mùi hương phụ nữ thuần nhiên tươi đẹp trên người cô, thanh khiết đến nỗi anh có thể lầm tưởng, người vừa nhào vào lòng anh kia chỉ là một cô gái đơn thuần ngây ngô chưa hiểu sự đời, có nụ cười cô đẹp đẽ và sạch sẽ, cũng chưa biết giết người và cũng trong trắng như thủy tinh.

Nhưng như vậy thì đó không phải là cô, không phải là một sát thủ, cũng không phải là người phụ nữ có thể tùy tiện trước mặt đàn ông, cũng không phải là một người coi rẻ sự trong sạch của bản thân mà tùy ý qua đêm với biết bao người đàn ông khác, chỉ vì làm thú vui trong lúc thi hành nhiệm vụ. Hoặc như hôm nay mặc đồ ngủ phong phanh nhào vào lòng một người đàn ông, không hề có chút phòng bị hay ngại ngùng nào, đem cơ thể gần trần trụi áp lên người anh, nếu không phải là anh, thì cô cũng tùy tiện để người đàn ông tên A Dương nhìn thấy bộ dáng xộc xệch, hấp dẫn của mình, cũng nhìn thấy một bên bờ vai trần cùng nơi xinh đẹp căng tròn, đầy đặn kia chỉ còn một chút nữa là sẽ bại lộ sao?

Trong cái ôm của cô, anh thấy được sự ỷ lại của cô với người tên A Dương, cô yêu thương anh ta không? Đó là người đàn ông của cô sao? Hay chỉ là một người đàn ông mà theo sự phóng túng của cô mà nói chính là để mua vui như A Mạc, A Thành, những người cô đã nói? Những người đó có thể tùy tiện ra vào trong ngôi nhà của cô, nhìn ngắm cơ thể cô, ôm lấy người cô, thậm chí là trở thành một trong những người đàn ông của cô. Nghe thấy là một chuyện nhưng tận mắt chứng kiến lại là một chuyện khác. Một người phụ nữ như vậy là chẳng đáng khiến anh để tâm, nhưng mà những gì của cô ngày hôm nay chính là anh ban cho, cho nên anh phải quan tâm cô.

Nhớ ngày đó, khi mang cô về từ bãi tha ma, sau đó cho bác sĩ khám rồi thay băng chăm sóc, đều là do bản thân anh làm cho cô, ít ra lúc đó cô còn biết ngại ngùng, hoặc còn biết nam nữ khác biệt, mỗi lần tắm rửa mặt cô đều đỏ lên như trái cà, vừa ngượng nghịu, vừa cứng đờ người mặc cho anh chà lau cơ thể, nếu không phải tại nơi Ám vệ nhân vào độ ấy không hề có phụ nữ, thì việc này cũng không đến tay anh. Nhưng giờ cô khác rồi, cô không còn như trước, sai lầm có thể bắt đầu từ ngày đem cô đến cho Ám Lĩnh.

Anh ngồi trong phòng khách được 10 phút cô đã bước ra, tóc buộc đuôi ngựa, để lộ ra phần gáy và cổ trắng hồng ngọt ngào, cũng đã kịp tắm rửa, khiến cho da thịt càng hồng hào mát mẻ, gương mặt kiều mị khoan khoái thanh sản, nháy mắt tươi cười yêu dị với anh, cũng đã thay y phục mới, nhưng so với bộ ban nãy cũng không khá hơn tí nào. Ánh mắt anh liếc qua liền phát hiện đây chính là một bộ đồ mà đám đàn ông kia vừa bàn tán sáng nay, chính là bộ mát mẻ nhất cũng là tiêu biểu nhất nằm trong khung vàng của toàn bộ các bản thiết kế.

Cô vừa đi đến đây, vạt áo dao động theo nhịp di chuyển, cơ thể không nội y nửa ẩn nửa hiện. Thiết kế này có thể nói là táo bạo nhất trong các bản thiết kế, là loại áo dây dài đến nửa đùi, khoét lưng, dây áo phía trước giữ lấy phần vạt áo phong phanh đã bị khoét ngực sâu đến gần nơi tư mật rồi vòng qua vai đến mối nối ở sau lưng, hai bên hông có hai sợi dây kéo nghịch từ sườn vòng ra sau cùng nối lại với nhau tại mối nối kia, khiến cho bầu ngực phía trước săn chặt trong lớp vải mỏng manh như muốn nhảy ra ngoài, mà dưới mối nối lại để hở một đoạn nhìn thấy một phần của cặp mông trắng noãn đầy đủ, mà vạt áo phía trước lại cố tình khiêu khích, đường vải mép viền trái phải thì bó chặt người nhưng ở giữa lại vô cùng phong phanh.

Nhất là khi cô đi chậm rãi về phía anh, hai con thỏ nhỏ trước ngực lại nhịp nhàng dao động, nụ hoa phấn khích nhô lên thành một điểm hồng hồng trên chất vải, để lộ liễu gần nửa bộ ngực sữa trong không khí, da thịt một đường từ cổ xương quai xanh, ngực rồi xuống bụng, mãi đến khi qua rốn một đoạn mới được vải vóc che chắn lại, nhưng mà vì nó quá ngắn lại xẻ tà hai bên, nên gần như để lộ toàn bộ toàn bộ cặp đùi thon dài mảnh khảnh, mép váy rộng thùng thình, da thịt bị che chắn phong phanh nên chỉ cần cô nhất chân hơi cao là thấy được cả vùng tư mật.

Mày anh hơi nhíu lại nhìn cô đi đến...