Em Là Của Anh, Vì Đó Là Định Mệnh!!!

Chương 20: Tranh chấp (1)




Sau khi tới quán bar nơi mà Nhóm black bọn hắn cai trị và cũng là nơi diễn ra tiệc sinh nhật, chiếc xe màu đỏ của hắn được dừng lại ngay cửa liền thu hts mọi sự chú ý từ mọi người.

Hắn và cậu bước xuống xe càng làm sự chú ý của các cô cái ở đó ngày càng tăng.

" ôi đẹp quá "

" Anh vương thần của tao "

" ý hôm nay anh Khả doanh bảnh thật "

... bao nhiêu lời khen ngợi không ngừng từ các cô gái cho đến khi cậu đi sang mở cửa cho nó xuống.

Hắn hướng mắt nhìn tới nó và cậu đang xát bên nhau. Lòng hắn ngày càng lạnh lại.

Nó nhìn từ xa bóng dáng thật quen, không ai khác là Ả wendy. cô gái mà nó đã thấy cùng hắn.

" Ôi em gái cảm ơn em đã nhờ anh Vương Thần mời chị đến chung vui, sinh nhật VUI VẺ nhé " ả ta đưa mắt làm bộ mặt thân thiện nhìn nó.

Thật ghê tởm, ả ta đang diễn cho ai xem?

Nó cười nửa miệng rồi đi ngang qua Ả ta rồi dừng lại nói

" Thật ra em chỉ Dư Thiệp mà thôi" Nói xong nó kéo tay cậu đi.

Hắn sững ngươi, từ khi nào mà nó trở nên mạnh mẽ đến vậy? 

Quay lại với Ả wendy hình như ả rất giận nhưng vẫn cố kìm nén. Khi mọi người quay đi hắn và cậu cũng vậy.

Thì ả đột nhiên la lên.

" aa sao em lại làm vậy " Ả ngã ra phía sau ngồi phịch xuống đất

Nó quay mặt lại? vẫn không biết mình đã làm gì chưa kịp trả lời thì đã thấy hắn bước tới dìu wendy dậy.

" Sao em lại đẩy chị? chị đã làm gì em?" Ả khóc 

Nhanh chóng mọi ánh mắt đều hướng về nó mà xì xầm. kHoảng khắc lúc nafyy nó không biết mình nên làm gì? Nó không biết chuyện gì đang diễn ra.

" Cô ta thật ghê tởm " Nữ sinh 1 nhìn nó rr xì xầm với người khác

" Thôi mày ơi người ta vừa làm bạn gái mà vừa có mối quen hệ không rõ với anh Vương thần thì lên mặt đấy " Người kia lại nói

" Nghe nói chị wendy mới là bạn gái chính thức của anh Vương nhà mình mà " 

" Tội chị wendy quá "

Mọi ánh mắt đều xỉa về nó, mọi lời nói như mũi dao đâm vào tim nó.

" em... " hắn bước nhẹ đến gần nó

Cậu đứng trước nó che lại, " Các người im hết đi "

Nó cắn chặt môi, nó đã làm gì chứ? nhưng rồi nó bước ra trước nhìn hắn

" Anh tin tôi không?" Nó ngước mắt nhìn hắn

" Anh tin em nhưng mà... " hắn định nói gì thì nó đã cướp lời.

" đủ rồi anh tin tôi là đủ rồi, bây giờ anh cứ lo cho bạn gái chính thức của minh đi " Nó quay lưng bước vào trong. theo sau là cậu. Tại sao nó lại không hỏi cậu? đối với nó hắn quan trọng vậy sao.

Vừa bước vào 

" SInh nhật vui vẻ vợ iu!1 ô hôm nay xinh hơn nhiều nhé " Thanh nhi tưng tửng nhảy trước mặt nó theo sau là các chàng trai đang cười nhìn nó nhưng vô thức nó lại bật khóc ôm chầm lấy cô, làm cho mọi người cũng hụt đi nụ cười.

" Mày sao vây Dii Dii hả có chuyện gì vậy Vương Thần lại bắt nạt cậu sao? hay khả doanh, nè hai anh trả lời mau." cô nhìn 2 chàng trai sau nó

lúc đầu hắn thấy nó khóc cũng sững người, tại sao người mà làm nó đau buồn đều là hắn, tại sao người nó cười hạnh phúc lại không phải hắn.

Hắn đút tay vào túi quần rồi đi vào góc tối nhất trong lạnh lùng thưởng thức những ly rượu Vang mặt cho ánh mắt của tất cả đang nhìn hắn.

" Thật ra.." Cậu điinh nói

" Thật ra là mọi người làm tao xúc động quá đấy " lấy tay lau đi những giọt nước mắt nó gượng cười.

Không khí lại vui vẻ trở lại ai cũng tin vào lời nó nói, có lẽ nó cũng giỏi che dấu cảm xúc của chính mình.

Nhưng có lẽ ngoài hắn ra còn có 1 người nhìn thấy được cảm xúc thật của nó đó chính là Yen. Người cùng sở hữu đôi mắt tím ma mị giống nó.

Yen lại gần nó

" Sinh nhật vui vẻ" sau đó xoa đầu nó rồi đưa cho nó 1 chiếc hộp hồng đáng yêu.

hành động của Yen đều lọt vào mắt mọi người?Yen hành động quá khác so với những đứa con gái gần Yen.

Nó nhìn Yen trong lòng dâng lên cảm giác thân thuộc đến lạ thường.

Nó nhìn Yen Mỉm cười dịu dàng " A! Cảm ơn anh nhé " nhìn nó vui vẻ như 1 đứa con nít cũng khiến lòng ai đó cũng ấm lại đi.

Ngồi trong góc hắn một mình uống hết tất cả rượu trên bàn. Nó nhìn qua vẫn không thấy được khuôn mặt của hắn vì bị bóng tối che đi nhưng không che được không khí cô đơn bên hắn.

Nó không kìm được bước tới thì bậy giờ mới nhìn rõ. Hắn chỉ còn mang 1 áo sơ mi trắng, khuôn mặt lạnh tanh, được mở hai nút làm lộ cơ thể rắn chắt

Anh ta thật sự thật sự rất ngốc, tại sao lại phải như vậy.

" Này " Nó nhìn hắn

hắn ngước lên " Là em... cuối cùng em cũng đến đây"

" Anh say quá rồi?" Nó nhìn hắn rồi cầm lấy ly rượu trên tay hắn

" Em đang lo cho anh?" Hắn vẫn khuôn mặt vô cảm nhìn nó 

" Ai.. ai lo chứ " Nó xấu hổ phồng má nói

" Em vẫn không giỏi nói dối" Nói xong hắn cười nhạt rồi cầm áo vest bước ra khỏi phòng.

" Ý anh ta là sao chứ " Nó nói rồi chạy theo nhưng bị cậy kéo lại

" em đi đâu vậy " cậu thật chất đã nhìn thấy nó và hắn và cậu cũng biết nó đang đi theo hắn nhưng vẫn cố tình hỏi

" Aaa em đi vệ sinh 1 chút "nó làm bộ gấp nhưng vô tình làm trái tim người con trai trước mặt thắt lại.

" Vậy được..." cậu buông nó ra rồi để nó đi dần có lẽ trái tim nó không thuộc về cậu