"Tử Yên!" Vừa thấy Tử Yên Hi Văn đã kéo tay cô ra một góc vắng của công ty.
"Có chuyện vậy Hi Văn?" Tử Yên ngạc nhiên.
"Câu này tôi phải hỏi cô mới phải?" Hi Văn nói khẽ
"Tôi sao?"
"Chứ còn gì nữa? Mấy hôm nay công ty mình đang bàn tán về chuyện của cậu đấy"
"Chuyện của tôi sao? Chuyện gì?"
"Chuyện của cậu và giám đốc.
Có người bắt gặp hai người đang hẹn hò.
Tôi còn không dám tin nên mới đến hỏi cậu đây.
Chuyện đó...có phải là sự thật không vậy? Cậu và giám đốc thật sự đang hẹn hò sao?"
Tử Yên lặng im một lúc, cũng không biết nói sao về chuyện này nữa.
Thực ra cô cũng không muốn mọi người biết nhiều về chuyện này.
Dù sao cũng là chuyên riêng tư của hai người.
Tử Sâm lại còn là sếp của cô.
Nhưng quả thực chuyện này bị đồn d ra ngoài quả là ngoài dự đoán của cô.
"Tử Yên! Sao cô lại không nói gì thế?" Hi Văn sốt ruột "Có phải cô không nói thì đúng là sự thật phải không? Đến tôi mà cậu cũng khó nói thế sao?"
"Ừm" Tử Yên khẽ gật đầu.
"Ôi!" Hi Văn bất ngờ lấy tay bịt miệng mình để không phát ra tiếng.
Đôi mắt mở to nhìn Tử Yên.
"Tử Yên! Tôi biết ngay mà.
Ngày đầu gặp anh ấy, tôi đã thấy giám đốc có gì đó với cô rất lạ rồi.
Hóa ra hai người đã quen nhau.
Tử Yên! Chúc mừng cô nha! Giám đốc Hoa là thần tượng của biết bao cô gái.
Nghe nói có rất nhiều tiểu thư con nhà danh giá còn xếp hàng chờ anh ấy mà chưa ai lọt vào mắt xanh của ảnh.
Không ngờ cô lại giỏi như vậy.
Vừa gặp đã hạ gục anh ấy ngay phút đầu tiên nha.
Thật cô không phải tầm thường"
Hi Văn nói một thôi một hồi, vừa sung sướng vừa ngạc nhiên.
Cô ôm chầm lấy cô rồi nhắm mắt mơ mộng "Từ nay tôi hết sợ cô ta bắt nạt rồi.
Ơn trời! Tôi cuối cùng có ngày được nở mặt nở mặt đứng trước bọn họ.
Có phu nhân giám đốc chống lưng, cuộc đời tôi sắp tươi sáng rồi đây"
"Ay za! Cô đang nói cái gì vậy Hi Văn? Phu nhân giám đốc cái gì chứ.
Tôi còn chưa nghĩ đến chuyện xa xôi như vậy.
Cũng chưa biết mọi chuyện sẽ như thế nào nữa"
Tử Yên bỗng dưng trở nên buồn bã.
"Tử Văn! Cô có chuyện gì sao?"
"Tôi...!Tôi..."
"Ay za! Sao cô có vẻ ấp úng vậy?"
"Chuyện này...Haiz! Để tối nay tôi sẽ kể cho cậu nghe! Giờ chúng mình vào làm việc thôi không trễ"
"Thế cũng được!"Hi Văn miễn cưỡng đi theo Tử Yên về phòng làm việc nhưng trong lòng thì vẫn không khỏi tò mò.
***
"Tử Yên! Chủ tịch muốn gặp cô" Tử Văn đang làm việc thì bỗng có thư ký của chủ tịch Hoa xuống thông báo.
Tử Yên nghe thấy tên chủ tịch trong lòng đã có chút bất an.
Bà ấy chưa bao giờ muốn gặp riêng cô cả.
Chỉ có một lần duy nhất bà gặp cô trong lần con gái chủ tịch thành phố muốn gặp cô để trao đổi về y phục trong lễ cưới.
Tử Yên hơi ngẩn người ra giây lát.
"Cô mau lên phòng chủ tịch.
Bà ấy đang chờ"
"Ngay bây giờ sao? Tử Yên có vẻ lo lắng.
"Đúng vậy! Cô mau lên ngay đi"
Nói xong người thư ký của chủ tịch Hoa cũng quay đi ngay.
Tử Yên cũng lẳng lặng đi theo sau.
"Chủ tịch! Cô Lý đến rồi ạ"
"Cô đi ra ngoài đi" Bà Hoa không nhìn mặt Tử Yên chỉ ra lệnh cho thư ký của mình ra ngoài trước.
"Cô ngồi đi"
Thái độ của bà rất lạnh lùng.
Tử Yên lặng lẽ ngồi xuống ghế, còn không dám thở mạnh.
"Tôi nghe nói cô và Tử Sâm đang hẹn hò.
Tôi muốn chính miệng cô xác nhận chuyện này có phải là sự thật hay chỉ là tin đồn"
Tử Yên khẽ gật đầu.
"Dạ"
"Được lắm! Xem ra cô cũng rất thẳng thắn đấy"
Bà Hoa vừa nói vừa kéo ngăn bàn, lấy ra một tập tài liệu kèm rất nhiều bức ảnh của Tử Yên.
"Đây là tất cả tư liệu tôi đã cho người tìm hiểu về lý lịch của cô.
Hóa ra cô cũng là tiểu thư con là danh giá như vậy.
Hèn gì cũng có chút tài năng.
Điều quan trọng nhất là cô đã từng kết hôn và bị đuổi ra khỏi nhà vì tội ngoại tình.
Chuyện này tôi rất bất ngờ"
Tử Yên vô cùng kinh ngạc không ngờ chủ tịch hoa lại có thể tìm hiểu mình kĩ như vậy.
Lý lịch và ngay cả chuyện cô bị đuổi ra khỏi nhà bà ấy cũng tìm ra được.
Bà Hoa nhìn Tử Yên thấy thấy nét mặt cô có vẻ lo lắng liền lạnh lùng nói tiếp
"Ngày mai cô không cần phải đi làm nữa.
Đây là quyết định nghỉ việc của cô"
Bà ta quăng cho Tử Yên một tờ giấy.
Tử Yên chưa kịp cầm đã bị rớt xuống đất.
Tử Yên vội cúi xuống nhặt lên nói:
"Chủ tịch tôi..."
"Tôi không có thì giờ để nghe cô nói" Bà Hoa chặn ngay miệng Tử Yên lại không để cô kịp nói hết câu.
"Tôi không muốn nhìn thấy cô trong công ty tôi.
Tử Sâm càng không.
Cô mau dọn đồ đạc rồi đến phòng kế toán nhận lương bồi thường hợp đồng"
"Cô ấy không cần phải đi đâu cả"
Tử Sâm bất ngờ bước vào phòng, cúi xuống đỡ Tử Yên đang còn ngồi dưới đất với tờ giấy quyết định thôi việc trên tay.
"Tử Sâm, con đến đây làm gì?"
"Con đến để ngăn cản mẹ làm cái việc vô lý này đấy.
Tại sao mẹ lại đuổi việc cô ấy? Tử Yên đã làm gì sao sao?"
"Sai lầm của cô ta chính là đã quyến rũ con"
"Quyến rũ con? Mẹ nói sai rồi.
Là con quyến rũ cô ấy trước mới đúng"
"Tử Sâm con có biết cô ta đã từng kết hôn rồi không? Cô ta lại còn bị nhà chồng tống cổ ra khỏi nhà vì tội ngoại tình, cô ta còn..."
"Thưa mẹ! Những chuyện này con đều biết hết rồi"
"Thế tại sao con còn muốn hẹn hò với cô ta?"
"Chuyện này không phải lỗi của cô ấy.
Con không những muốn hẹn hò với cô ấy mà sẽ kết hôn với cô ấy.
Tử Yên nhất định phải là vợ của con"
Nói xong Tử Sâm liền kéo cô vào lòng mình như một cách bảo vệ người yêu mình.
"Tử Sâm! Con điên rồi.
Một người phụ nữ như vậy không thể bước vào làm dâu nhà họ Hoa chúng ta"
"Con không quan tâm cô ấy là người phụ nữ như thế nào, quá khứ ra sao.
Nhưng đây là người phụ nữ con yêu.
Người phụ nữ duy nhất con muốn lấy làm vợ"
Tử Yên thẳng thắn nói với mẹ mình.
Xong quay lại kéo Tử Yên ra khỏi phòng.
Tử Yên bị bất ngờ còn không kịp cúi đầu chào bà Hoa.
"Tử Sâm"
Bà Hoa gọi với theo nhưng anh dường như không nghe thấy gì, cũng không thèm quay lại.
Bà Hoa tức giận đập tay xuống bàn bất lực không thể làm gì được.
Tử Sâm chưa bao giờ có thái độ chống đối như vậy đối với bà.