Em Là Cả Thế Giới Của Anh

Chương 195: Thử váy cưới




- -----Trung tâm áo cưới nổi tiếng nhất thành phố A--------

Không gian khắp nơi không ngừng lưu chuyển sự ấm áp, ngọt ngào lãng mạn giống như cảm xúc trào dâng trong lòng của các cặp đôi khi bước vào, xung quanh bốn bề là những chiếc áo cưới tinh khiết đẹp đến mức hoàn hảo từ các thương hiệu lớn ở khắp nơi trên thế giới hội tụ về, quả nhiên xứng danh là thiên đường của các cặp đôi sắp cưới.

Thêm vào đó, tất cả áo cưới ở đây vừa xa hoa, vừa tinh xảo, lại làm bằng những chất liệu cao cấp nhất và được trưng bày trong tủ kính dưới ánh đèn sáng lấp lánh nên luôn khiến cho mỗi một khách hàng hễ đặt chân đến sẽ liền thấy ngỡ ngàng, kinh ngạc, trầm trồ, không khỏi có cảm giác bản thân đang lạc vào một vương quốc cổ tích tuyệt đẹp chỉ có trong giấc mơ.

Giang Tuấn nắm tay Vân Hà dắt cô đi vào trước bao ánh mắt ngưỡng mộ của người xung quanh, nhân viên nhìn thấy hai người thì liền nhận ra ngay, lập tức chạy tới nghênh đón

- Giang thiếu gia, xin mời đi bên này!

Nhân viên đi trước dẫn đường, Giang Tuấn vừa định theo sau thì Vân Hà đã nắm tay áo anh kéo nhẹ, nhỏ giọng nói

- Anh không cảm thấy chúng ta bây giờ đi thử váy cưới là sớm quá sao?

Sáng nay anh đến đón cô rồi bảo sẽ dẫn cô đến một chỗ thật đặc biệt, có ai ngờ lại là nơi này.

- Dù sao chúng ta cũng cưới, sớm hay muộn gì chẳng phải thử! Đi thôi, anh tin là em nhất định sẽ thích nơi này! - Giang Tuấn trả lời đơn giản rồi kéo cô cùng bước đi

Thật ra…ngay từ khi bắt tay vào việc chuẩn bị hôn lễ anh đã suy nghĩ đến điều này.

Kết hôn là chuyện cả đời người chỉ có một lần, có người phụ nữ nào chẳng muốn khoác lên người bộ váy cưới lộng lẫy nhất. Cho nên anh phải tiến hành việc này sớm một chút, để Phương Ly có thêm thời gian chọn lựa thật kĩ. Chỉ cần là cô thích, chỉ cần cô cảm thấy vui và hạnh phúc, cho dù giá trị của nó có là bao nhiêu anh cũng chẳng màng.

Nhìn chăm chú vào chiếc áo cưới với những hạt pha lê sáng lấp lánh như những ngôi sao trên bầu trời mà bản thân vừa thấy đã thích mê, ánh mắt Vân Hà từ vui sướng đột ngột chuyển sang ảm đạm.

Được mặc lên người chiếc váy cưới lộng lẫy trong ngày trọng đại nhất, được nắm tay người con trai mình yêu bước vào lễ đường, hứa hẹn bên nhau trọn đời trọn kiếp là ước mơ của rất nhiều cô gái.

Cô của trước năm mười bảy tuổi cũng từng có mơ ước đó, cũng háo hức và tràn đầy hi vọng vào một viễn cảnh tươi đẹp giống như vậy. Thậm chí có lúc nhắm mắt lại, bên tai còn nghe thấy âm thanh nhạc giáo đường ngân vang.

Thế nhưng kể từ sau khi chuyện đó xảy ra, toàn bộ ước mơ và khát vọng tuổi trẻ của cô đã tan biến thành khói bụi bay lên trời.

Cũng không biết là nên trách ông trời hay trách bản thân mình, nhưng Vân Hà cô giờ đây kì thực chỉ mong những tháng năm sau này sẽ thật bình lặng không sóng gió trôi qua, chỉ cần được nhìn thấy Phương Ly có một gia đình hạnh phúc, một người chồng luôn yêu thương chở che cho nó, nhìn Lạc Lạc mỗi ngày khôn lớn trưởng thành…

Như vậy là đủ lắm rồi…

Nhưng nói đi nói lại, nếu hôm nay không phải số phận đưa đẩy để cô đóng vai Phương Ly thì có lẽ cả cuộc đời cô cũng không có cơ hội đặt chân đến nơi này, tận hưởng thời khắc này, càng không có một người con trai đứng bên kia chiếc rèm mong ngóng chờ đợi thưởng thức dáng vẻ của cô trong bộ váy cưới.

Vân Hà chợt cảm thấy Giang Tuấn giống như cảnh tượng trong mộng, trăm ngàn lần xuất hiện trước mắt cô, mang đến cho cô hạnh phúc, nhưng tất cả rốt cuộc chỉ là giấc mộng.

Bởi vì hạnh phúc đó vốn không thuộc về cô…

Chất lỏng trong suốt đột nhiên trào lên trong mắt Vân Hà, lông mi cô ướt sũng, nhưng cô cố gắng kìm nén không để rơi một giọt nước mắt nào.

Cô không thể khóc, cũng không có quyền khóc lúc này, bởi chính cô là người bắt đầu và tự dấn thân vào trò chơi nguy hiểm này, vậy thì đương nhiên cô phải có gắng hết sức diễn cho thật tròn vai.

_Soạt

Trang điểm xong, nhân viên cửa tiệm giúp Vân Hà nhấc chân váy, một người khác kéo tấm rèm lớn sang một bên.

Vân Hà vừa ngẩng đầu thì đã thấy Giang Tuấn dáng người cao lớn uy nghiêm trong bộ âu phục màu trắng, đường may rất chuẩn, làm nổi bật lên vẻ tuấn mỹ dị thường của anh, đẹp mê hồn. Thêm vào đó, khí chất cao quý cộng với nước da trắng khiến anh trông chẳng khác nào chàng hoàng tử bước ra từ câu chuyện cổ tích thần thoại.

Còn Giang Tuấn, giây phút cô xuất hiện anh chỉ biết đứng chôn chân một chỗ, không cử động, đôi mắt đen sâu thẳm mà cháy bỏng. Là chiếc váy cưới hay chính cô phát ra thứ ánh sáng mê hoặc khiến anh chỉ muốn ngắm nhìn mãi.

- Giang Tuấn…

Tiếng gọi êm tai của Vân Hà đánh thức Giang Tuấn sau phút giây mất hồn.

Sau đó, cô bước tới bên anh, thật chậm, giống như là cảnh quay chậm trong một bộ phim lãng mạn.

Giang Tuấn nắm chặt lấy tay cô đưa lên chạm vào môi mình, hôn nhẹ nâng niu nhưng ánh mắt si mê vẫn không tách rời vẻ thanh thuần diễm lệ trước mặt.

Phương Ly của anh quả đúng là người phụ nữ xinh đẹp nhất trên thế gian này. Anh thật may mắn vì đã cưới được cô. Anh hi vọng có thể ở bên cạnh cô suốt quãng đời còn lại, ngày ngày được nhìn thấy cô và yêu thương chăm sóc cô.

Tất cả những điều tốt đẹp đó suýt nữa là bị kẻ kia chiếm mất…

May mắn là đến cuối cùng cô vẫn sáng suốt lựa chọn anh…

Vân Hà hơi bối rối cúi mặt nhưng không rút tay về.

Cô cảm thấy mình nên thoải mái hơn để anh không có chút nghi ngờ nào thì tốt hơn, dù sao hành động này cũng không quá đáng lắm.

Nụ hôn ôn nhu ngọt ngào, tràn đầy yêu thương khiến những nhân viên có mặt ở đó không khỏi ganh tị, họ ước gì bản thân cũng có cái may mắn như cô dâu đứng đằng kia.

Đột nhiên cửa tiệm trở nên ồn ào khác lạ. Một nhóm người khá đông không biết hẹn trước từ bao giờ, cùng nhau tiến vào, tiếng bước chân khuấy động không gian yên tĩnh.

Nhân viên và khách trong cửa hàng hết thảy đều đổ dồn ánh nhìn về hướng cửa chính.

Vân Hà và Giang Tuấn cũng quay đầu về phía đó.

Làm sao có thể không nhận ra, họ chẳng phải ai khác ngoài phóng viên của các tờ báo, đài truyền hình lớn của thành phố. Ai nấy đều vẻ mặt hớn hở cũng như ôm khư khư trong tay dụng cụ tác nghiệp như micro, bút ghi âm và đặc biệt không thể thiếu chính là máy ảnh.

- Tại sao bọn họ hôm nay lại ở đây hết vậy? - Vân Hà hoảng hốt quay sang Giang Tuấn

Giang Tuấn hơi nghiêng đầu, đôi mắt đẹp khẽ nhìn về phía cô

- Là anh đã cho người tung tin hôm nay chúng ta sẽ thử váy cưới! Anh muốn mời tất cả những kênh truyền thông lớn nhất đến góp vui cho thêm náo nhiệt!

- Anh đừng đùa nữa mà! Anh có biết tình cảnh hiện giờ…em...

- Anh biết, nhưng tin anh, có được không?

Vân Hà cảm giác lỗ tai lùng bùng, bất ngờ như vậy cô thật không kịp chuẩn bị tâm lý gì cả, trên người còn nguyên vẹn bộ váy cưới cồng kềnh khiến cô cũng khá ngượng đi!

Nhưng rốt cuộc anh đang muốn làm gì thế?

Giang Tuấn ôm nhẹ lấy vai Vân Hà, rồi nhìn cô bằng ánh mắt cưng chiều, hơi thở của anh vây lấy cô.

Ánh đèn flash nhấp nháy liên tục, cánh phóng viên hồ hởi vì cơ hội có một không hai này.

Kể từ sau khi vị tổng giám đốc trẻ tuổi tập đoàn Giang Thành cùng cô diễn viên gây scandal sốc gần đây - Phương Ly tuyên bố kết hôn thì chẳng lần nào họ bắt được khoảnh khắc hai người đứng chung.

Hơn nữa là sau vụ ồn ào mấy ngày trước cả hai đều như cùng lúc bốc hơi khỏi thành phố này, không chút bóng dáng, khiến cánh nhà báo đau đầu vô cùng, một phần do họ bị phong tỏa kìm hãm không được viết tin tức tiêu cực về Phương Ly, mặt khác là không tìm được bất kì đề tài nào nóng sốt hơn thay thế để thỏa mãn nhu cầu độc giả.

Trước sự hoạt động mạnh mẽ của các tờ báo lá cải, số lượng ấn phẩm báo chí tiêu thụ mấy ngày gần đây của báo họ sụt giảm nghiêm trọng khiến ai nấy đều đứng trước nguy cơ mất việc.

Nào ngờ đến tối hôm qua, không biết tin tức từ đâu lọt ra rằng cả hai sẽ thử váy cưới vào sáng nay tại trung tâm áo cưới nổi tiếng nhất thành phố.

Dù bán tín bán nghi nhưng họ cũng quyết định đến thử một phen xem vận may có chiếu cố không.

Ông trời quả không phụ người có lòng, thế mà cũng để họ bắt gặp được.

‘’Tách’’

‘’Tách’’

Mấy tay phó nháy của của các tờ báo giương máy từ nhiều góc độ khác nhau, trong lòng sung sướng vô cùng vì giờ đây bất kì tin tức hay hình ảnh mới nhất nào liên quan đến cái tên Phương Ly đều sẽ trở thành chủ đề thu hút độc giả cũng như số lượng ấn phẩm bán ra.

Vân Hà lúc này đã hiểu dụng ý của Giang Tuấn.

Cô mỉm cười dịu dàng như nước đáp trả anh, đôi mắt tĩnh lặng như mặt hồ êm ả, giống như thời gian qua không có bất cứ chuyện gì xảy ra.

Trong lúc mọi người đều đang cảm thán vì bức tranh trước mặt quá đẹp, giống như chàng hoàng tử và nàng công chúa xuất hiện trong truyện cổ tích đứng cạnh nhau thì đột nhiên từ đâu nhảy ra một tay phóng viên dường như không biết nắm bắt tình hình và cũng không sợ chết lớn tiếng hỏi

“Có tin đồn rằng gần đây cô Phương Ly và tổng giám đốc tập đoàn Lâm Thị lén lút gặp nhau và qua lại thân mật, cũng như sau scandal nổ ra mấy hôm trước Giang tổng biết được quá khứ của cô liền tức giận lên tiếng đề nghị hủy hôn nhưng cuối cùng cô đã dùng nước mắt thuyết phục anh ấy quay lại...”

Thật ra người vừa đặt câu hỏi là một nhà báo dày dạn kinh nghiệm. Tuy hai người trước mặt cử chỉ âu yếm thân mật nhìn góc độ nào cũng là một cặp tình nhân yêu nhau say đắm, nhưng biểu hiện gương mặt cô diễn viên Phương Ly có chút không tự nhiên. Thế là anh ta đành bịa ra tin đồn trên cốt yếu để quan sát thái độ của cô, hy vọng có thể tìm ra thứ gì đó đang được che giấu.

Vậy mà dường như ý định đó đã bị Vân Hà nắm được, cô bình tĩnh thản nhiên như nghe chuyện không liên quan tới mình, nhìn thẳng vào tay phóng viên

- Loại tin đồn với vẩn này cũng có người tin được hay sao?

- Phải, tôi và Phương Ly…

Giang Tuấn định tiếp lời thì đúng lúc này, cánh cửa chính của trung tâm áo cưới lại lần nữa được mở ra!

Các phóng viên linh tính được điều gì đó đồng loạt quay đầu lại nhìn.

“A…” - Họ lập tức kinh ngạc hô to

Lại thêm một nhân vật liên quan đến sự kiện này xuất hiện, thậm chí sự xuất hiện của cô ấy gây sững sốt không kém gì hai người đang mặc lễ phục cô dâu chú rể kia.

Dáng người thướt tha xinh đẹp ít ai sánh bằng, nước da trắng mịn như tuyết, mái tóc xõa ra bị gió cuốn bay nhẹ lên, đôi môi phủ lớp son đỏ cong lên thành một đường tuyệt mĩ.

Vẻ đẹp này chỉ có thể là…

Lưu Nhã Đình…

Thế nhưng cô ấy không đi một mình mà dẫn theo một đứa trẻ cỡ tuổi mẫu giáo. Thằng bé khoác balo nhỏ trên vai dường như mới đi học về, khuôn mặt trắng mềm đáng yêu khiến ai ai nhìn vào đều không nhịn được mà muốn chạy đến ôm lấy rồi hôn vào má nó.

Vân Hà giật thót mình, cảm thấy máu trong cơ thể như đông cứng hết lại, mặt cô tái mét, vẻ bình tĩnh mới vừa rồi cũng biến đâu mất.

Chính Giang Tuấn cũng không tin vào điều mình đang thấy…

Lạc Lạc…