Em Là Bảo Bối Daddy Cưng Chiều Vợ Trẻ

Chương 52: Liên Minh Trương Ngạn-trần Hạo 2






-Mẹ! Con muốn ăn sủi cảo mẹ làm cơ
Lam Linh chui rúc trong lòng Trương phu nhân mà nũng nịu, tim gan thép cũng không thể chống cự sự đáng yêu này nói gì là trong lòng bà lại là đứa con dâu vàng ngọc này chứ, hai từ con dâu dùng cũng thấy không đúng rồi Lam Linh chính là con gái út của Trương gia một chút con dâu cũng không giống
-Được, trong nhà có nguyên liệu mẹ con mình cùng làm.

Ôi trời, con bé đáng yêu biết bao một chút cũng không giống thằng mặt mâm kia cả ngày mày mặt cứ như cái bánh đa ngâm nước thật khiến người khác khó chịu mà
Trương lão gia cũng gật gù công nhận:
-Ngoan quá, năm đó anh bảo em sinh thêm một đứa con gái em lại không chịu.

Nếu thêm một đứa đáng yêu như Lam Linh bây giờ nhà ta vui biết bao nhiêu rồi
-Đâu phải em không muốn, mà là em sợ.

Gen nhà anh trội như thế con trai mặt mâm như nó nhìn còn khó chịu muốn chết, con gái như vậy thì em phải làm sao?
Trương lão gia thấy cũng rấ hợp lý không cãi lại với vợ chỉnh tiếp tục cúi đầu xem tờ báo trên tay.

Trương Ngạn nãy giờ không chịu nổi cảnh phong kiến này nữa biểu cảm trên mặt càng lúc càng khó coi.


Nhìn theo bóng lưng hai người phụ nữ ríu rít cùng nhau xuống bếp, anh quay sang hỏi ba
-Ba này, bây giờ đều là đàn ông với nhau bà nói thật cho con đi, con có phải con đẻ của ba mẹ không vậy?
-Còn không phải sao? Chứ ai rảnh mà nhận nuôi mày?
Trương Ngạn nhận được câu trả lời nhưng trả lời kiểu này thì thà ba anh nói không phải nghe còn dễ chịu hơn.

Nhưng thật ra từ ngày Lam Linh tới Trương gia, gia đình thật sự rất vui vẻ luôn có tiếng cười đùa không hề giống như trước đây, Trương gia trước kia đối với anh mà nói là nơi mà anh không muốn về nhất, bây giờ thì hoàn toàn ngược lại anh dần cảm nhận ra ngoài căn nhà của riêng hai vợ chồng nơi này thật sự rất ấm cúng dễ chịu, tuy lúc nào cũng bị ngược đãi chả vì lí do gì.

Trương lão gia đang mải miết với tin tức trong tờ báo bỗng nhu nhớ ra gì đó nghiêm mặt hỏi con trai
-Chuyện Đại bàng thế nào rồi?
-Rất tốt.

Ba không cần lo
Trương lão gia gật đầu, tiếp tục đọc báo không quên dạy anh vài điều:
-Ừm, đàn ông phải như vậy.

Thứ nhất túc trí, đa mưu, thứ 2 quyết đoán cuối cùng là sống chết cũng phải bảo vệ được gia đình mình
Trương Ngạn nghe ba nói đều để vào đầu, nhưng không trả lời cầm lấy tách trà còn ấm mà thưởng thức, Trương lão gia lại tiếp tục
-Gia đình, đầu tiên chính là vợ và con của con, sau đó mới tới bố mẹ.

Hiểu không?
-Con hiểu rồi!
Những người cha luôn như vậy, tuy rằng họ không thể hiện tình cảm, sự quan tâm, chăm sóc đến bạn ra bên ngoài nhưng luôn ở đó đằng sau âm thầm quan sát bạn, giúp bạn đứng lên sau những vấp ngã, sai lầm và đưa cho bạn những bài học sâu sắc nhất.
Hàn Hàn đang ngồi trên sô pha xem phim nhưng nhìn biểu cảm trên khuôn mặt cungc chẳng có thích thú là mấy, mấy ngày nay cứ ở nhà xem phim ăn cháo thế này cũng sắp hoá đá phủ rêu rồi, Filla ngồi ở phía đội diện cô cũng chăm chăm nghịch điện thoại, Hàn Hàn nhìn Filla ngầm cảm thán người con gái này sao có thể cả ngày như vậy mà không buồn chán nhỉ? Trần Hạo từ trên lầu đi xuống chỉ mặc một chiếc quần thể thao trên áo còn vắt trên vai cầm laptop và một tập giấy tờ đi xuống, Filla ánh mặt ngập tràn một bầu trời sao sáng rực thân hình thật quyến rũ.

Trần Hạo thì ngược lại có chút giật mình đặt vội đồ xuống bàn rồi nhanh chóng mặc lại áo
-Sao cô lại ở đây?
Trong trí nhớ của Trần Hạo Hàn Hàn và Filla đâu có thân thiết được tới mức cùng nhau ngồi xem phim thế này? Vốn tưởng chỉ có Hàn Hàn anh mới thoải mái như vậy, Filla nhìn thấy anh vội vàng mặc áo có chút tiếc nuối
-Sao cô ấy thì anh thoải mái cởi áo đi lại trước mặt được còn em thì không?

-Tôi cũng không biết nữa!
Trần Hạo trả lời một câu như không rồi, bỏ qua sự hiện diện của Filla ngồi xuống cạnh Hàn Hàn, mở máy tính rồi chỉ trỏ vào đám giấy tờ một hồi:
-Em kiểm tra giúp anh doanh thu tháng và quý này của nhà hàng nhé, xong rồi thì nhập số liệu rồi gọi điện kê mấy quản lí chi nhánh khác gửi bảng quyết toán du thu tháng giúp anh nhé.
-Được! Đúng lúc em cũng đang chán muốn chết đây
Hàn Hàn thấy có việc để bận rộn hơn một chút thì mắt sáng lên, rất nhiệt tình giúp đỡ hơn nữa công việc này trước giờ cũng đều là cô thường xuyên làm giúp anh không có gì bỡ ngỡ cả, đến mức quản lí của quán còn quen làm việc với cô hơn là Trần Hạo.

Filla một bên thấy cảm giác như người thừa rất khó chịu, hơn nữa cũng muốn giúp anh một tay có thể từ từ mà gần gũi anh hơn
-Hạo, em có giúp gì được cho anh không?
-Không, cô không giúp gì chính là giúp tôi rồi.

Với cả lần sau đừng gọi tôi thân mật như vậy
Trần Hạo phũ phàng trả lời định quay lưng rời đi, Hàn Hàn thấy vậy mặt vô cùng đắc ý một chọc tức Filla thêm một chút, cô dùng giọng nói thân mật hỏi lại anh
-Hạo, nếu làm xong rồi thì sao?
-Xong rồi thì lên phòng anh nhé!
Filla ôm cục tức trong người mà dậm chân bước đi, gì mà cô ta gọi như vậy anh cưng chiều trả lời còn nói lên phòng, lên làm gì chứ? Hàn Hàn nhìn theo bóng lưng Filla mà dường như thấy trên đầu cô ta đang bốc khói, khiến cô không kìm được cười lớn, Trần Hạo thấy Hàn Hàn đáng yêu như vậy xoa đầu cô mà trách yêu
-Nghịch ngợm!
Buổi tối.

Tại nhà hàng của mình Trương Hạo đã tới trước giờ hẹn để chờ Trương Ngạn.


Rất đúng giờ hẹn chưa tới 20h Trương Ngạn đã có mặt ở nhà hàng.

Hai người đàn ông chào nhau bằng một ly rượu sâm panh thượng hạng được Trần Hạo đặc biệt chuẩn bị, Trần Hạo tiếp tục rót một ly rượu
-Trương Ngạn anh ngồi đây hôm nay chắc cũng biết hết mọi chuyện rồi.

Tôi chỉ thắc mắc tại sao anh không tìm cách trả thù tôi mà lại gửi đoạn ghi âm đó tới cho tôi?
-Trước kia kế hoạch trả thù của anh đều sinh ra vì hiểu lầm, không còn hiểu lầm sẽ hết trả thù, tôi tin anh là quân tử!
Trương Ngạn nói rồi một hơi uống hết ly rượu mà Trần Hạo đẩy về phía mình, Trần Hạo sau khi nghe Trương Ngạn nhận xét về mình như vậy cũng thêm nể phục anh vài phần
-Khi nãy tôi còn nghĩ sẽ tự phạt mình một ly, bây giờ xem ra tôi phải tự phạt hai ly rồi
Trần Hạo nói ít làm nhiều tự mình rót liên tiếp hai ly rượu rồi uống cạn, xem như thành ý đối với Trương Ngạn, hai người đàn ông nói chuyện cungc nhờ đó mà tự nhiên hơn, Trần Hạo luôn thẳng thắn như vậy, không vòng vo đi thẳng vào việc chính
-Hôm nay tôi mời anh đến đây là muốn cùng anh xác lập liên minh.

Tất nhiên là đôi bên đều có lợi!
Trương Ngạn mặt không xuất hiện quá nhiều biểu cảm chỉ hơi cười, đích thân rót rượu cho Trần Hạo rồi nâng ly
-Vậy thì trước tiên chúng ta uống một ly chúc mừng đã!